Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 2541 chữ

Phần nổi của Hi vọng quốc, những tòa nhà cao tầng chỉ còn lại phần khung từ bê tông, tất cả đồ đạc bên trong đều được mang đi, không gian được tận dụng tối đa cho việc trồng trọt nông nghiệp, hay chăn nuôi.

-Ây, như vậy thật không sao chứ ???

Phía dưới của tòa nhà hai người phụ nữ làm nông nghiệp đang nói chuyện với nhau, mặt ngước lên nhìn vào lưng chừng tòa nhà. Trước mắt của họ là mấy người trong trang phục binh sĩ đang leo lên phần đỉnh của tòa nhà, tất cả đều tay không, không có dây bảo hộ.

Cả nhóm rất nhanh thì leo lên tới đỉnh, háo hức hít thở không khí trong lành, mặt trời chiếu rọi vào mỗi khuôn mặt trẻ tuổi căng tràn sức sống, chỉ mới hôm qua thôi, những con người này đều đối mặt với tử thần, tưởng chừng như thân xác bị chia làm nhiều mảnh làm thức ăn cho lũ hỏa thi.

-Quá đã -Thạch Đầu hét lớn.

" Thanh, nếu không có cậu ta thì ba người chúng ta chắc chắn bỏ mạng " - Từ Khôn nói.

Bạch Liên ba người tối hôm qua đều tỉnh lại, thân thể của mỗi người đều trở lại bình thường, lúc này liền hồi tưởng lại ngày hôm qua, phát súng kia chỉ cần đi lệch vài cm thì Liễu Thanh đã chết, hơn nữa việc cậu ta lái xe rồi an toàn trở về đều có chút không thực tế, mặc dù đều là tân binh, nhưng kĩ năng của cậu ta không có vẻ gì giống với người xếp cuối cùng của cuộc tuyển chọn.

"Chẳng phải mọi người đồn rằng cái này Tiểu Bảo là cái chết nhát người, tuyệt đối không dám ra ngoài làm nhiệm vụ trên cấp D sao, xem ra lời đồn luôn luôn không đáng tin, tình huống và cách xử lí hôm qua cái này chết nhát người có thể làm ??? " - Từ Khôn

" Ghê gớm như vậy, là dạng người nào mà khiến đại thần Từ Khôn phải đề cao như thế a, có phải hay không người ta cứu cậu, bây giờ liền muốn lấy thân báo đáp ? "

" Có tin hay không ta một quyền cho ngươi tiếp tục hôn mê "

"Haha"

Liễu Thanh từ đầu đến giờ vẫn luôn yên lặng, cô gái này ngoài lúc chiến đấu lại là một cái ít nói nhu mì, nội tâm trau chuốt, tỉ mỉ, dịu dàng như thiếu nữ nhà bên.

Ấn tượng của hắn trong lòng nàng chưa bao giờ rõ ràng, chỉ đơn giản như những binh sĩ bình thường khác, thậm chí nếu như không có ngày hôm qua có lẽ hỏi nàng về hắn tuyệt sẽ không có bất cứ thông tin gì.

"Việc tìm hiểu không phải nhiệm vụ của chúng ta, vẫn rèn luyện thật tốt cho Tân Binh Hội đi, nếu có cơ hội gặp trực tiếp cảm ơn cậu ta là được." - Liễu Thanh cất lời, mặc dù giọng nói chút lạnh nhạt, nhưng nội tâm không hiểu sao lại muốn có cơ hội gặp người kia, xem hắn là kẻ như thế nào.

Tân binh hội mỗi năm ở vương quốc đều là một chiến trường thực tế, quốc gia tuyệt nhiên không có phung phí đạn dược hay tài nguyên vào những thứ gọi là tập trận. Sàn đấu của các quân đoàn sẽ là nhiệm vụ giết chóc thật sự bên ngoài, mặc dù được cân chỉnh, chủ yếu mang nhiệm vụ tiêu diệt cấp độ thấp, nhưng mỗi năm đều có người bỏ mạng.

Hi Vọng thành có vị trị địa lí đặc thù, phía nam giáp với biển, ba hướng còn lại là các khu vực đất liền, ở thời đại này khu vực thềm lục địa tương đối an toàn, các loại quái vật khổng lồ ở biển cả dường như không nhắm đến con người, chỉ cần đừng di chuyển vào khu vực của chúng, con người liền có thể bảo toàn tính mạng. Điều này cũng tạo điều kiện cho việc di chuyển của các tàu thuyền, mở ra cơ hội cho loài người có thể khảo sát, thu thập hay thông thương giữa các vương quốc sót lại.

Trên đất liền, mỗi quân đoàn phụ trách một hướng, ít khi va chạm với nhau, phụ trách tuyển trách và đào tạo hay phân bổ nhiệm vụ đều là trong quân đoàn tự sắp xếp, chính vì vậy mà mỗi lần Tân Binh Hội là một lần cọ xát thực tế tốt, vẫn luôn là cơ hội để các quân đoàn cạnh tranh nhau, xem năng lực của ai tốt hơn.Từ lâu, bậc cao tầng đã ngấm ngầm xem việc đứng đầu ở Tân Binh Hội như là sắp xếp chiến lực tốt nhất, không ít lần vì chuyện này mà xảy ra va chạm.

"Trở về thôi, có thời gian rảnh đến phòng luyện tập nhiều hơn một chút" - Thạch Đầu khoác tay lên vai Từ Khôn, cúi mặt sát vào tai Từ Khôn khẽ nói " Tiểu đệ, có hay không muốn thi xem ai là cái trước tiên về đến phòng tập ? " - Tình cờ, mặt trời buổi bình mình vô tình lọt vào giữa hai người, tạo nên background lãng mạn vô cùng, khiến người ngoài nhìn vào thấy chút... buồn nôn.

Zone A

"Chú Phúc, ta tổ tiên năm mươi đời tối qua về báo mộng, mọi người bảo lần này cả gia tộc đều đứng ra phù hộ mới bảo toàn được ta tính mạng, phần thưởng tại sao lại chỉ có thể này, ta làm sao ăn nói với họ a. " Tiểu Bảo đứng trong phòng phân phối nhiệm vụ, một bộ hàng cá trả giá, cảm giác khá là chuyên nghiệp, nếu Hỏa ở đây sẽ ngạc nhiên lắm, con hàng này rốt cục là vì sao biến thành bộ dáng mặc cả thuần thục như vậy.

"Bảo, cái này không thể trách ta a, phần thưởng của ngươi thật bên trên chi cho như thế, muốn thêm ? Được, để ta kêu mấy người Bạch Liên đội qua đây thêm cho ngươi. Muốn thêm bao nhiêu, ngươi đề xuất với họ a."

"Được rồi, được rồi chú Phúc, ít một chút cũng không sao, mấy cái kia Bạch Liên người đều rất đáng sợ, tốt nhất không nên dây vào, hehe"

Hai người trò chuyện qua lại, Tiểu Bảo lại dấm dúi vào túi của Trương Hồng Phúc một vài thứ, ngựa quen đường cũ chuẩn bị rời đi.

" Hôm nay không có nhiệm vụ, tất cả tân binh đều qua hội trường, một chút nữa sẽ phổ biến Tân Binh Hội nội dung chính, ngươi qua đó đi"

Nhìn bóng lưng của Tiểu Bảo rời đi, Trương Hồng Phúc nhìn đống tiền hắn nhét vào túi mình khẽ thở dài, cái này mỗi lần hoàn thành nhiệm vụ, gần như toàn bộ số tiền đều đưa lại cho hắn, kêu hắn giúp đỡ mấy cái kia cô nhi viện người.

" Nhân cách của người này, hoàn toàn khó hiểu, nhưng có lẽ đáng tin, lần này tân binh hội mong rằng hắn có thể bảo vệ tốt cho mấy đứa trẻ " -Trương Hồng Phúc nghĩ trong đầu, trên tay xé đi hồ sơ báo cáo của nhiệm vụ ngày hôm qua.

Trong hội trường, các chiến đội của quân đoàn 3 đều tập hợp đầy đủ. Có vẻ như sáu tháng quá các tân binh của quân đoàn 3 đều an toàn, một vài nhóm trông có chút chật vật song tất cả mọi người đều vui vẻ, đang trao đổi rất tích cực.

Tiểu Bảo là người cuối cùng đến đây, cũng khiến mọi người đổ dồn ánh mắt về hắn, rất nhanh có nhiều người nhận ra cái này chạy vặt, liền tiếp cận.

" Oaay, Bảo, qua đây nhanh một chút. Mấy hôm không gặp, vẫn mạnh khỏe chứ " - Một cái miệng rộng nhanh nhảu liền dơ tay kêu gọi hắn, đối với quân đoàn 3 cũng không xa lạ gì, người này tên gọi Lý Tưởng có biệt hiệu là loa phóng thanh, bất cứ cái gì đi qua miệng hắn đều được khuếch trương lên nhiều lần.

Dù sao thì người ta cũng gọi đích danh mình, lại là chỗ đông người như vậy, Tiểu Bảo cũng không tiện lảng tránh, liền tiến tới.

" Ngươi hẳn là chưa biết, sắp tới sẽ là Tân Binh Hội, chúng ta toàn bộ tân binh đều xuất kích, chiến trường là vô cùng nguy hiểm, sinh mạng như cỏ rác, thây xác chất đầy đồng, khắp nơi đều là dị chủng đáng sợ, ngươi cái này chỉ có một mình tuyệt đối không an toàn " - Lý Tưởng tiếp tục nói

" Nhưng người yên tâm, lão ca lần trước đã hứa sẽ bảo vệ ngươi an toàn, tuyệt không thất hứa, chỉ cần đứng sau lưng ta, dù trời có sập, vẫn còn ca ca gánh cho ngươi a"

Không hổ là cái " loa phóng thanh ", đồng đội nhìn Lý Tưởng một bộ hài hước khuôn mặt, lại nhìn về phía Tiểu Bảo, cảm thấy cái này có chút đáng thương, lại có chút đồng cảm, dù sao mỗi ngày chúng ta đều phải chịu đựng hắn, thật quá khổ mà.

Đang thao thao bất tuyệt Lý Tưởng bỗng nhiên thấy Liễu Thanh từ phía sau mình bước tới, có chút luống cuống. Trước mắt hắn bây giờ là nữ thần của quân đoàn 3, chỉ huy của Bạch Liên đội, cũng sẽ là chỉ huy của tân binh quân đoàn 3 trong lần chiến hội này, miệng hắn có chút run rẩy, lắp bắp. " Tốt, tốt, tiểu..tiểu đệ cứ nghe.. nghe theo lời ta là được"- Trống ngực của hắn đập thình thịch, lồng ngực có chút ưỡn lên " Ông trời có phải hay không cuối cùng cũng động lòng a, nữ thần chủ động tiến tới, đừng hoảng, đừng hoảng a"

" Chuyện hôm qua, thật sự cám ơn ngươi, lần tới chiến hội, mong rằng tiếp tục được chiếu cố " - Tiếng của Liễu Thanh cắt đứt mạch suy nghĩ của Lý Tưởng.

" Không, không có gì, chuyện nhỏ mà thôi" - Cái này giật mình Lý Tưởng theo bản năng liền trả lời - Lúc tỉnh táo lại liền thấy Liễu Thanh và Tiểu Bảo, một đám đông đội đều nhìn hắn, khuôn mặt viết một dấu hỏi to đùng. " Ta đi nhà vệ sinh " - Vất lại một câu liền chạy trối chết vào nhà vệ sinh.

[ Ha, ha... ]

Cả đám người cùng ồ lên cười, Liễu Thanh cũng cười theo, cái này tiểu mỹ nhân dáng vẻ khi cười thật sự khiến người ta động lòng. Dịu dàng, nhẹ nhàng tuyệt hảo chạm vào trái tim của người nhìn, nàng lại còn là nữ nhân ít khi xuất hiên, trong bởi vì vị trí cao trong đám tân binh mà ít có cơ hội tiếp xúc lúc này nụ cười quả thật có hiệu qua thu hút ánh nhìn, rất nhiều người không thể rời mắt ra, ngay cả Tiểu Bảo cũng có chút thất thần.

" Chuyện nhỏ, ta giỏi nhất là chạy trốn a " - Tiểu Bảo đưa tay gãi gãi đầu

" Cám ơn " - Liễu Thanh không nhiêu lời liền rời đi.

Nội dung của cuộc hội thoại cũng không khiến mọi người tò mò, dù sao cái kia tiểu Bảo chạy vặt việc gì đó, Liễu Thanh nữ thần qua cảm ơn cũng là chuyện bình thường, hơn nữa không phải hắn đã nói sao " giỏi nhất là chạy trốn " hẳn cũng chỉ là việc chạy lung tung giúp việc cho Bạch Liên.

[ Chào mọi người ]

Trong hội trường, một sĩ quan chỉ hủy, trên ngực theo kí hiệu cấp S xuất hiện cất tiếng chào hỏi, khiến mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía anh ta.

" Thật vui vì sau sáu tháng tất cả đều khỏe mạnh, lần này ta đến là để phổ biến cho các ngươi kế hoạch về Tân Binh Hội ...... "

Theo như lời của sĩ quan lần này Tân Binh Hội, tất cả các tân binh và binh sĩ của các quân đoàn sẽ tham gia càn quét một thành phố cách Hi Vọng hơn hai trăm dặm, nơi đây luôn là địa điểm tập trung của rất nhiều chủng loại dị thú, chiến dịch kéo dài trong ba ngày, hình thức sẽ là tiêu diệt tính điểm, tiêu diệt càng nhiều, điểm càng lớn.

Mỗi quân đoàn khi tiêu diệt dị chủng đều có hình thức phân biệt riêng tránh việc nhầm lẫn.

Trên màn hình lớn lần lượt đưa tới thông tin của mỗi loại dị chủng tại đây, với các cấp độ khác nhau. từ cấp D đến những cảnh báo nguy hiểm cấp S, mỗi thành viên nếu chỉ cần cảm nhận được sự tồn tại của cấp dị chủng cấp S đều phải lập tức bỏ chạy, bởi sức mạnh của chúng đã hoàn toàn vượt xa sức mạnh của tân binh.

Sĩ quan cũng có nói qua, mặc dù chiến hội mang tới phần thưởng vô cùng lớn, nhưng nguy hiểm là quá nhiều, mỗi thành viên tham gia đều phải đặt tính mạng lên hàng đầu, tránh việc quá ham chiến mà tự đưa mình vào thế nguy hiểm, và tất nhiên lần tham chiến này đội ngũ tân binh sẽ do Bạch Liên đội dẫn đầu.

Cùng lúc đó. Quân đoàn 1 hội trường, không khí có ngột ngạt, mỗi cái tân binh trên mặt đều nghiêm túc, cảm giác có chút khó thở, ở trung tâm là mấy cái người đang quỳ xuống, trên khuôn mặt tất cả đều đẫm máu, một cái thậm chí còn ngất đi.

" Loại nhiệm vụ đơn giản như vậy cũng không thể hoàn thành, các ngươi xứng đáng là thành viên của quân đoàn 1 "? - Người nói không ai xa lạ chính là sĩ quan của quân đoàn 1 - Tào Anh, cũng chính là người tối hôm qua ở quán bar thiên đường.

" Tại sao không chết luôn bên ngoài, còn có mặt mũi dám mò về " - Vừa nói hắn vừa đá mạnh vào mặt của tân binh đang quỳ,mắt long sòng sọc đầy giận giữ.

" Ở đây, không có chỗ cho những kẻ thất bại, thất bại nghĩa là rác rưởi, rác rưởi thì chỉ có thể sống như rác rưởi, hãy nhớ lấy điều đấy"

" Lần này chiến hội, Hắc Lang sẽ dẫn đầu, chỉ có thành công trở về, bằng mọi giá phải đứng đầu chiên hội " - Hắn ghét sát khuôn mặt giận giữ của mình vào một tân binh đứng hàng đầu tiên...

Trên mặt tân binh mang theo vẻ sắc lạnh, chai lì, vẻ mặt trở nên đáng sợ, liền trả lời hắn " Bằng mọi giá "....

Bạn đang đọc Mạt Thế Đại Đế của Tiểu Bảo Hồng Phúc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mocmacca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.