Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Về Thành

Tiểu thuyết gốc · 2864 chữ

Tán Tâm thành, hội tình báo, trong phòng hội trưởng...

Một mỹ nhân với nhan sắc khuynh đảo chúng sinh đang thất thần nhìn ra cửa, trong đầu không ngưng nghỉ về một chuuện...

Mỹ nhân này chính là Hoa Ý Nguyệt, nàng vừa làm xong phần công việc hôm nay.

Không có việc gì làm nên ngồi thưởng trà nhưng tâm hồn thì đang nghỉ về lời trong suy nghỉ của Lý Minh.

Từ sáng đến giờ nàng không ngừng nghỉ về câu nói trong lòng của Lý Minh lúc sáng.

Nàng không rằng mình nghe lầm và cũng chắc chắn người hắn nói là nàng nhưng nàng nghỉ mãi không ra mình đã gặp hắn khi nào chứ đừng nói hắn nợ nàng gì đó.

"Người cậu ta nói là mình sao?, hay chỉ là trùng hợp...

Không đúng...rõ ràng người cậu ta nói là mình, nhưng sao mình không có ấn tượng gì nhỉ?

Rốt cuộc cậu ta nợ cái gì...?" : Hoa Ý Nguyệt không ngừng lẩm bẩm một mình.

Nàng cũng khó hiểu cái cảm giác tim nhói nhói khi nghe lời kia.

Cái cảm giác đó tới giờ vẫn chưa hết, mỗi lần nàng nghỉ đến chuyện kia là nó nhói lên.

Nàng thề đây không phải cảm giác yêu hay thích, có thì cũng chỉ chút hảo cảm khi hắn giúp gia tộc nàng việc lớn thôi.

Còn lúc bị cha trêu, nàng cũng không hiểu sao lại đỏ mặt.

Hiện tại nàng không hiểu bản thân bị gì, kể từ khi gặp Lý Minh liền bị như vậy nhưng nàng thực sự không hề có tình cảm với hắn.

"Tiểu thư...đoàn đội của Sơ tiểu thư báo về họ đang trên đường về..."

Đột nhiên Hoa Mai xuất hiện bên cạnh Hoa Ý Nguyệt nói.

Hoa Ý Nguyệt đang chìm trong suy nghỉ, nghe nói liền giật mình, trái tim vô thức nhảy lên đập thình thịch.

Khuôn mặt đáng ghét của Lý Minh hiện lên trong đầu.

"Tôi...tôi biết rồi...": Hoa Ý Nguyệt giật mình lắc đầu xua đi, nàng lắp bắp đáp lại.

Hoa Mai ánh mắt quái dị nhìn Hòa Ý Nguyệt, âm thầm cảm thấy tiểu thứ hôm nay có gì đó khác lạ.

Từ lúc sáng sau khi chia tay Lý Minh, nàng cứ hay thất thần ngồi một chổ, đôi lúc còn lẩm bẩm gì đó.

Lúc đầu Hoa Mai không để ý, nhưng hiện tại thấy tiểi thư bối rối khi nghe Lý Minh về, nàng đã mơ hồ đoán ra gì đó.

Hoa Mai giật mình lắc đầu, không đúng tiểu thư không thích những kẻ có nhiều nữ nhân, chắc không phải như nàng nghỉ đâu.

Hoa Ý Nguyệt thấy Hoa Mai nhìn nàng với ánh mắt quái dị, không hiểu sao nàng có chút chột dạ.

"Vậy tôi đi đón họ nhé..." : Hoa Mai gạc đi suy nghỉ trong đầu, lên tiếng.

"Không cần...họ có chân, tự về được...": Hoa Ý Nguyệt hít sâu một hơi trở lại vẻ điềm tỉnh ung dung ban đầu nói.

Tuy nàng nói rất bình thường nhưng một người dày dặn kinh nghiệm như Hoa Mai có thể nghe ra bên trong lời nói có chút mong chờ.

Điều này càng khiến nàng hoài nghi về suy đoán của mình, chẳng lẻ giống như nàng đoán, vội vàng lắc đầu, nàng không dám nghỉ nữa.

Hoa Ý Nguyệt bên ngoài không để lộ gì nhưng trong lòng đang rối như tơ vò.

Nàng không hiểu sao, từ khi nghe chuuện lúc sáng thì mỗi khi nhắc đến Lý Minh là nàng liền không khống chế được cảm xúc.

Lắc đầu đứng dậy đi về phòng, nàng muốn đi tắm làm lạnh đầu.

~ ~

Bên ngoài Tán Tâm thành...

Sau nữa tiếng bay, đoàn người Lý Minh cũng về tới thành.

Nghe lời Lý Minh nên cả đám đáp bên ngoài thành, đi bộ vào...

Trên đường đi, hắn thấy nhiều ngôi nhà được xây bằng gổ đơn sơ và không ít mạo hiểm giả ở đây bày bán đủ thứ đồ.

Từ vũ khí cho đến thực phẩm hằng ngày, thậm chí có những hàng cấm cũng được bày bán công khai.

Có lẻ nơi này vì ở ngoài thành nằm ngoài phạm vi quản lý của vệ binh nên những hoạt động phi pháp diễn ra công khai như vậy.

Đoàn người Lý Minh vừa đi tới liền thu hút toàn bộ ánh nhìn xung quanh.

Nói chính xác là nhìn ba nữ bên cạnh hắn, cũng phải thôi với dung nhan của các nàng thì ai chịu nổi.

"Đứng lại..."

Đột nhiên một đám người nhảy ra ngáng đường của họ.

"các mỹ nhân...có muốn...phôc..."

Tên thủ lĩnh cầm đầu ánh mắt dâm tà nhìn ba nữ lên tiếng nhưng chưa kịp nói hết câu, đầu hắn đã lìa khỏi cổ rơi xuống đất.

Đám đàn em sau lưng chưa kịp kinh hãi cũng chịu chung số phận.

Hơn chục cái đầu rơi xuống đát chỉ trong vài giây, máu bắn khắp nơi khiến đám xung quanh sợ hãi biến sắc.

Thân ảnh vừa giết mấy tên kia cũng từ trong bóng tối hiện ra.

Người không ai khác chính là Đỗ Nhược Na, từ khi đám đó nhìn nàng với ánh mắt dâm tà thì đã ấn định là phải chết rồi, khi thấy Lý Minh nhíu mày nàng liền ra tay.

Cái danh sát thủ chi vương lãnh huyết vô tình không phải nói chơi.

Chỉ khi ở riêng với Lý Minh nàng mới bộc lộ tính cách thật.

"Sát... Sát thủ chi vương...Sát Quả phụ...": Một người biết Đỗ Nhược Na, sợ hãi lắp bắp kinh hô.

Tuy hắn không biết mặt nàng nhưng thủ đoạn giết người vô thanh vô tức như vậy, trong thành chỉ có thể là Sát thủ chi vương.

Đám xung quanh nghe liền kinh hãi, danh tiếng của nàng đến con nít cũng biết, cả đám vội vàng thu hồi ánh mắt không dám nhìn nữa.

Họ sợ khiến nàng khó chịu sẻ ra tay giết họ.

Đám người đội Sở Nhan cũng kinh ngạc nhìn Đỗ Nhược Na.

Cả đoàn đường thấy nàng ngoan ngoãn đi theo Lý Minh, cứ tưởng nàng là một cô gái hiền lành.

Không ngờ nàng lại là sát thủ chi vương huyết sát thành tính kia.

Đám nam nhân âm thầm nuốt nước bọt, thầm hô may mắn vì lúc đầu không nhìn nàng với ánh mắt kia, nêu không sợ rằng cả đám cũng giống đám kia rồi.

Tuy họ có cấp bậc cao hơn nàng nhưng nhìn một màng kia họ không dám chắc mình có toàn mạng khi bị nàng ám sát không.

Xem ra đây cũng là một trong các lý do Hoa mai nhắc nhở họ không được đắc tội với đám Lý Minh, quá khủng bố rồi.

Trong khi cả đám chú ý đến Đỗ Nhược Na thì Lý Minh tiện tay thu luôn dị năng của đám kia.

"Được rồi đi thôi...": Hắn quay lại nói.

Đỗ Nhược Na thu lại sát khí, nhu thuận đi theo Lý Minh, giống như người tạo ra màng huyết tinh kia không phải nàng vậy.

Đám Sở Nhan nhìn thấy cảnh này âm thầm bội phục Lý Minh có thể thu phục một người như vậy.

Nhờ có màng dọa người kia mà cả đám không bị ai chặn đường nữa, một đường thẳng đi vào thành.

Sở dĩ Đỗ Nhược Na có tốc độ nhanh như vậy là nhờ vào dị năng của Lý Minh cường hóa cơ thể.

Hơn nữa điểm thuộc tính nhận được của các nàng gấp đôi Lý Minh, đổi lại các nàng không có điểm dư.

Nhờ vậy thực lực Đỗ Nhược Na tăng lên mãng lớn, thậm chí có thể ám sát cường giả trên cấp 90.

Đây chính là sự khủng bố của dị năng Cực Hạng Bóng Tối, tuy vậy nó cũng có điểm yếu, chính là lực lượng kém nhưng nhờ có Lý Minh mà điểm yếu đó không còn nữa.

Trên đường đi về hội tình báo, vì tránh phiền phức nên hắn để ba nữ che mặt lại.

Đang đi thì Lý Minh ghé sát vào tai Đỗ Nhược Na nói gì đó.

Nàng gật đầu một cái rồi tách khỏi nhóm, biến mất trong dòng người.

Lý Minh nhìn nàng biến mất, trên môi nở nụ cười lãnh khốc.

Đám người Sở Nhan làm như không thấy, chuyện của người ta, quan tâm làm gì.

Cả đám một đường đi thẳng về hội tình báo.

Trên đường đi, hắn cảm nhận được nhiều ánh mắt âm thầm theo giỏi bọn hắn.

Có lẻ những người đó là tai mắt của các thế lực trong và ngoài thành.

Với động tỉnh lớn do cuộc chiến của Hoa gia và quái thú cổ đại gây ra, đám thế lực lớn kia không biết mới là chuyện lạ.

Chỉ là chúng không biết ai làm mà thôi, nên chúng quay ra điều tra xung quanh và những tòa thành gần đó, Tán Tâm thành cũng nằm trong phạm vi.

Hoa gia đang đứng ở đầu sóng nên những người thuộc Hoa gia là mục tiêu theo dỏi đặc biệt.

"Có không ít người theo dõi chúng ta...": Sơ Nhan ghé sát Lý Minh nhíu mày cảnh giác nói.

"Đừng biểu hiện gì cả, cứ như bình thường là được...

Chúng ta càng biểu hiện chứng tỏ chúng ta chột dạ khiến chúng nghi ngờ thêm thôi...": Lý Minh mĩm cười nói.

Từ lúc rời khỏi máy bay hắn đã phát hiện cả đám bị theo giỏi nhưng hắn không làm gì, vì hắn biết mục đích bọn họ theo giỏi.

Có thể là một trong hai mục đích, thứ nhất là chuyện của Đỗ Nhược Vân, thứ hai là chuyện quái thú cổ đại, cũng có thể là cả hai.

Dù Hoa gia đã xóa giấu vết nhưng không thể loại bỏ lời đồn, vì trong khu vực đó có khả năng còn mạo hiểm giả, tuy không biết là ai nhưng họ có thể hình dung chấn động từ cuộc chiến để đoán.

Đám gia tộc đó điều là lão cáo già, tin tức như thế chắc chắn biết và với đầu óc toàn sạn thì không khó đoán.

Đứng trước tài bảo như thế, dù có 0,01% khả năng thì họ cũng điều tra.

Lý Minh cố ý bảo Hoa gia điều động đội xử lý tới chính là muốn đánh lạc hướng.

Đối với người đầu óc nhiều sạn sẻ không suy nghỉ theo hướng đơn giản, đối với họ việc, mục đích đã đạt được còn quay lại là việc ngu ngốc họ sẻ không làm.

Họ càng nghỉ sẻ càng loạn, dù tin tức thật có đến tai họ cũng không dám chắc cái nào là thật, như vậy sẻ câu kéo cho Hoa gia chút thời gian.

Sở Nhan nghe liền hiểu ra hiệu cho đám đội viên, cả đám hiểu ý buôn xuống cảnh giác, trở lại bình thường.

Một đường đi vào hội tình báo, đi thẳng lên tầng hai.

Bắt gặp nhân viên đứng chờ sẵn bên trên, đám người Sở Nhan được họ đưa đi nghỉ ngơi, còn Lý Minh đi thẳng đến phòng hội trưởng.

Về thì cũng qua chào chủ nhà một tiếng chứ, hơn nữa hắn còn có chuyện muốn nói với Hoa Ý Nguyệt.

Hoa Ý Nguyệt vừa tắm xong nghe Lý Minh sắp về liền thay đồ đi đến phòng hội trưởng chờ.

Sau khi tắm, tâm trạng nàng đã ổn định trở lại, nàng quyết định ba mặt một lời hỏi hắn chuyện kia để không phải suy nghỉ vớ vẫn nữa.

Lý Minh mở cửa bước vào phòng, trong phòng chỉ có mình Hoa Ý Nguyệt, dung nhan khuynh thành đoan trang thưởng trà.

Một động tác nhỏ của nàng cũng toát lên mị lực kinh người, Lý Minh không kịp chuẩn bị cũng thoáng thất thần trong chốc lát.

Hít sâu một hơi lấy lại bình tỉnh đi đến trước mặt nàng ngồi xuống cười nói. "Hoa tiểu thư thật có nhã hứng nhỉ, cho tôi một tách được không..."

Hoa Ý Nguyệt dù đã biết hắn vào nhưng trong lòng có chút chột dạ.

Cả buổi sáng đều suy nghỉ về ngươi ta giờ lại làm mặt lạnh sao có thể không chột dạ.

Tuy vậy ngoài mặt vẫn tỏ ra bình thản, môi đỏ nhấp một ngụm trà ưu nhã đến cực hạng, sau đó nở nụ cười khuynh quốc nói.

"Nhã hứng gì chứ..., chỉ là lại nợ cậu một ân tình nữa không biết làm sao trả hết đây..."

Nàng là đang ám chỉ chuyện quái thú cổ đại, dù nơi này là phòng riêng chỉ có mình nàng và Hoa Mai được vào nhưng gia tộc đã nhắc nhở không được phép nhắc tới nên nàng dùng lời ám chỉ.

Hơn nữa không chắc là không bị lộ, trên thế giới này không thiếu người có thủ đoạn cách xa nghe lén.

Lý Minh hiểu ý cười nói : "ha ha...ân tình gì chứ, chỉ là một đám xác quái thú mà thôi, với lại không phải là cho không cô..."

"Vậy không biết cậu muốn trả bằng gì?" : Hoa Ý Nguyệt khuynh thành liếc xéo cười nói.

"Vậy nếu anh muốn em thì sao...": Lý Minh vẫn nụ cười trêu chọc nói.

Dù biết hắn nói đùa nhưng trong lòng Hoa Ý Nguyệt gắt một tiếng trái tim bắt đầu đập loạn nhịp.

"Hihi...không phải không được nhưng em đây giá cao lắm đấy, chút ân tình này không đủ đâu...": Hoa Ý Nguyệt cố giữ bình tỉnh hùa theo.

Lời nói ra không hiểu sao trong lòng có chút chờ mong.

"Ha ha...vậy cái giá này thì sao?" : Lý Minh cười lớn, móc ra một cái USB đưa cho nàng cùng với một mẫu giấy.

Hoa Ý Nguyệt tưởng hắn vẫn còn đùa, tùy ý nhận lấy mở giấy ra xem.

Nhưng giây phút mở mẫu giấy ra, ánh mắt nàng mãng liệt co rút vội gấp lại, ánh mắt trở nên cực kỳ nghiêm túc hỏi. :" Là thật sao?"

Chuyện này cực kỳ hệ trọng, nàng cần xác nhận chắc chắn, dị năng âm thầm kích hoạt nhìn chằm chằm hắn, chỉ cần hắn nói dối nàng sẻ biết ngay.

"Là thật..., hơn nữa với cái này, Hoa gia sẻ có hai vị...": Lý Minh ý vị thâm trường nói, cũng không quên dùng lời ám chỉ.

Thứ hắn đưa cho nàng là cách tiến hóa lên cấp Hoàng Đế mà không sợ thất bại.

Phương pháp này phải đến lúc tai họa diệt thế kia diễn ra họ mới nghiên cứu ra.

Lý Minh nhận được phương pháp này cách một tháng trước khi hắn chết và trọng sinh.

Nhờ phương pháp này mà chỉ trong một tháng liên tiếp xuất hiện thêm mười mấy vị Hoàng đế.

Cũng vì chuyện xuất hiện thêm nhiều hoàng đế như vậy mới dẫn đến việc hắn chết.

Trong lúc ngồi máy bay về, hắn nhân thời gian rảnh rổi làm cái này.

Vì sự xuất hiện của quái thú cổ đại, hắn quyết định thay đổi kế hoạch.

Trước tiên giúp đở ông bà ngoại tương lai đột phá hoàng đế, như vậy hắn mới có thể yên tâm công khai trưởng thành.

Hắn không muốn trốn chui trốn lủi như kiếp trước nữa.

Nhưng phần lớn là hắn muốn đền đáp Hoa gia, không muốn bi kịch kiếp trước tái diễn.

Nghe hắn xác nhận, ánh mắt Hoa Ý Nguyệt lần nữa co rút, vì nàng không phát hiện hắn nói dối tức là lời này là thật, nhưng chuyện này quá khó tin, nàng vẫn muốn xác nhận lại. : "Cho tôi một Lý Do chứng thực đi..."

Không thể trách nàng cẩn trọng như vậy, thứ hắn đưa ra cực kỳ chấn động, có thể khiến cả thế giới rung chuyển.

Lý Minh thấy nàng vẫn không tin thì âm thâm thở dài, quả thật chuyện này nói ra từ một tên thanh niên mới 18 tuổi chưa trở thành hoàng đế thì quả thật khó tin.

Nếu không phải hình tượng thanh niên nghiêm túc hắn thể mấy ngày nay thì Hoa Ý Nguyệt đã cho rằng hắn lừa nàng, chứ không bán tín bán nghi nghi như vậy.

Trầm tư một lát, cuối cùng Lý Minh quyết định cho nàng biết sự thật.

Nội lực ngưng tụ ở hai tay rồi phất ra tạo thành một cái kết giới bao bọc hai người cách biệt với thế giới bên ngoài.

Thấy màng này Hoa Ý Nguyệt thân thể run lên tuy nàng không cảm nhận ý xấu từ hắn nhưng vẫn có chút sợ, cố tỏ ra bình tỉnh nhìn hắn.

Lý Minh làm xong, ánh mắt trở nên nghiêm túc nhìn nàng nói. : "Tôi là người trọng sinh từ tương lai..."

Bạn đang đọc Mạt Thế : Điên Cuồng Cướp Đoạt. sáng tác bởi yy15016086
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy15016086
Thời gian
Lượt thích 18
Lượt đọc 342

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.