Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đi chơi đêm

Tiểu thuyết gốc · 1320 chữ

"Không ngờ anh mày cũng có thiên phú viết truyện, thế mà donate tận năm trăm ngàn đấy!" Vương Minh hào hứng bất tận tự sướng với bản thân.

Lúc này Gia Cường mong chờ nhìn Minh rồi hỏi trực tiếp: "Tối nay là tối thứ 7, dùng tiền này đi chơi không anh?"

Minh nghe xong cũng không thèm suy nghĩ hay chần chừ mà trực tiếp hỏi ngược lại, cũng ngầm đồng ý ngay thẳng: "Ở chợ Huyện Thị Tứ à?"

"Chứ còn gì nữa! Với năm trăm ngàn này mà không no không vui thì không về."

"Nhưng mà đêm nay lại phải thức khuya ra chương rồi, mà mai cũng được nghỉ, thế thì cứ xả thôi em." Vương Minh sảng khoái cười với Gia Cường, sau đó thúc em mình dọn dẹp lại nhà cửa trước khi cha mẹ về.

Căn nhà cấp bốn này mặc dù không rộng rãi nhiều cùng đơn sơ nhưng chưa bao giờ thiếu ấm áp, đây cũng là điều khiến Minh cảm thấy tự hào và trân trọng mái ấm này, bởi chính hắn cũng biết có nhiều người ngoài kia mong muốn có một hoàn cảnh hạnh phúc này như mình.

Hai anh em nhà Minh từ bé đã được cha mẹ giáo dục qua, một phần có lẽ do cả hai người rất suy bì nhau cho nên mỗi người quản lí một công việc khác nhau nhỏ nhặt trong nhà, nhìn thấy đứa em Gia Cường đã yên phận đi lau dọn, Minh chậm rãi đi vào phòng mình thay đồ rồi nhanh chóng ra khu bếp trong nhà bắt đầu sắn tay áo lên làm cho xong công việc nấu nướng mà hắn vẫn tự hào.

Thức ăn thịt rau đã được mẹ Minh mua trước đó bày đầy trong tủ, lúc này Minh lấy ra một bó củ cải cùng miếng thịt ba chỉ, bắt đầu trổ tài nấu nướng, bên miệng thi thoảng còn thì thầm lên bài hát nào đó.

Rình rình!

7:40, trước sân nhà có đèn vàng sáng loé cùng tiếng xe máy nổ vang lên, là bố mẹ Vương Minh.

Sau khi cất xong đồ cho cha mẹ, Gia Cường cùng Vương Minh nhanh chóng bày ra mâm bát lên mặt bàn ở phòng bếp. Minh vẫn còn nhớ hồi hắn còn bé cả nhà lúc ấy còn ông bà, cũng toàn dọn xuống chiếu ở giữa nhà mà ăn. Thời điểm ấy cả nhà quây quần bên mâm cơm cùng vui vẻ nói chuyện, thật sự là ấm cúng.

Cảm khái mà lật lại chút kí ức cũ kĩ, Minh ngồi vào vị trí ghế trong rồi nhìn ra ngoài. Người cha Vương Lâm tóc tuy có vài sợi trắng bạc, nhưng vóc dáng ông ấy vẫn trẻ trung và trông thanh niên đến vậy, lại nhìn đến khuôn mặt mẹ Tình Uyên hơi lộ chút dấu vết mờ nhạt qua năm tháng, lúc này Minh hoàn toàn không hiểu xông lên chút ít xúc động trong lòng.

Gắp thức ăn vào bát bố cùng bát mẹ, Minh hơi chút ngại ngùng mà cười nói: "Ăn xem món con làm như thế nào."

"Nay lạ thế nhỉ, còn gắp thức ăn cho mẹ." Tình Uyên xùy cười nhìn con mình, sau đó vừa ăn vừa tỏ vẻ thoả mãn với món ăn này.

"Cũng lớn thêm ít rồi, mà học hành dạo này sao rồi Minh?" Vương Lâm dáng lưng ngồi thẳng tắp ăn theo vợ mình xong rồi nhìn lại đứa con bỗng nhiên nịnh ngọt này.

"À vẫn bình thường mà bố."

"Mà chốc con sang nhà Mạnh Toàn học cùng nha bố mẹ. Cô chủ nhiệm dạo này còn khen nó học khá lên ấy!"

Mang theo cẩn thận Minh tức tốc hỏi Tình Uyên, để lại cho Gia Cường cái liếc mắt đầy ẩn ý.

Đừng hỏi vì sao hắn lại cẩn thận hỏi mẹ Tình Uyên mà không phải là cha hắn. Vương Lâm trong mắt Minh chính là người thoải mái nhất trong cái nhà này, cha hắn vốn muốn hắn ra ngoài nhiều hơn để tiếp xúc với xã hội sớm chút, cũng hiểu được gia vị cuộc sống nhiều hơn mà có thể trở thành gia chủ tiếp theo của nhà này.

Còn trong suy nghĩ của Minh thì Tình Uyên mới là cửa ải khó nhất mà hắn muốn vượt qua mỗi khi đi đâu.

Gia Cường sớm đã bàn bạc kĩ chuyện này với Vương Minh, muốn buổi đi chơi tối nay được êm ả thì phải vượt qua chướng ngại lớn này.

"Mà anh cũng lớn rồi, sang nhà anh Toàn học thì cứ đi thôi, có gì em bảo bố mẹ biết là được mà!" Giả giọng phàn nàn với anh mình, Cường liếc mắt nhìn qua sắc mặt mẹ Tình Uyên.

"Được cái gì mà được, cũng cuối cấp rồi phải học cho đàng hoàng đấy. Mà sang bên Toàn nó học thì nhớ về sớm chút."

"Sang đấy học thì làm sao mà về sớm được mẹ, sớm nhất cũng phải 11 giờ rưỡi!" Vương Minh vui mừng trong lòng, theo đó dần triển khai kế hoạch trước đó đã tính, hắn muốn đêm nay phải chơi hết mình đến khuya.

Cũng không biết do thời tiết hôm nay lạnh quá hay do gì, nhưng từ khi bị áp lực học tập chèn ép, hắn hiện tại rất muốn phá vỡ ranh giới trước đó của mình, muốn trải qua những thứ mình chưa trải qua.

"Ừ thì về tầm đấy, cứ tập trung học là được."

Sau khi ăn uống xong, dọn dẹp lại mâm cơm, lại chờ đợi đứa em Gia Cường mượn chiếc xe máy của bố để đi chơi với lí do đi sinh nhật lớp trưởng, Minh nhìn chằm chằm vào đồng một trăm nghìn mà Cường đang đút vào túi.

Vốn nói em út thường được cưng nhất nhà, điều này quả thật không sai. Minh cảm thán cùng thở dài, lái lấy chiếc xe honda màu đen tự tại đi trên đường.

"Có cảnh sát giao thông không đấy anh?!" Gió lạnh rít gào qua, Gia Cường mang theo hớn hở nói to lên sau tai anh mình.

"Có cũng không kịp quay về rồi!" Thốt lên nốt câu này như để lấy thêm dũng khí đối mặt với trường hợp xấu nhất mà hắn nghĩ ra, Minh lại phóng tay ga nhanh hơn nữa.

Mỗi lần đi xe đều khiến hắn thoải mái buông thả mình đến lạ kì như thế, gió mát lạnh đập vào mặt, thổi mạnh qua người giống như muốn xua đi từng âu phiền vô cớ trong lòng Minh.

Chợ Huyện Thị Tứ cách khu nhà hắn hơn 5km, sau khi mua lấy vé để xe rồi đặt trong một góc sân của chợ, Gia Cường ngẩng cao đầu sóng vai Vương Minh nhìn xung quanh, như muốn tìm một con mồi nào đó để nhắm đến.

Xin lưu ý rằng con mồi ở đây là đồ ăn chứ không phải gì khác, bởi cái chợ Thị Tứ nổi về đêm này có tiếng là khu quầy ăn vặt về đêm, càng là thiên đường chợ đêm cho những kẻ mê chơi đêm.

Từ cổng chợ rộng rãi, từng sạp hàng bày thành dãy kéo dài xuống như không có hạn độ. Ánh sáng xung quanh lập loè khắp khung đường thắp sáng cả cái chợ đêm này.

Mùi vị từng loại bánh cùng thịt chiên hay những đồ ăn nhanh hoặc đặc sản vùng này càng lan toả từ cổng chợ, bụng hai thiếu niên đứng nổi bật ở đầu đường lúc này đang sôi lên, dù cho trước đó đã ăn no uống kĩ tại nhà.

Trên đời này, ngoài ăn ra còn có gì hạnh phúc hơn sao?

...

Bạn đang đọc Năm Ấy Hoa Đào Nở sáng tác bởi 0Five
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 0Five
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.