Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Uy hiếp lợi dụng!

Phiên bản Dịch · 786 chữ

Thật ra lời nói này của Hà Học Ích có hơi xâm phạm danh dự của Dương Ngạn. Đầu tiên là trực tiếp nói tới động cơ của hắn, nói hắn muốn “lấy được danh tiếng thẳng thắn”. Nói cách khác, ý của Hà Học Ích là nói hắn làm to chuyện như thế chỉ là vì cố ý bới móc khuyết điểm, mua danh chuộc tiếng. Tiếp đó là nói Dương Ngạn không có tư cách, nói chức quan của hắn thấp nên không hiểu gì cả, căn bản không xứng nói này nói kia trên tấu chương.

Thật ra với Hà Học Ích, hai điểm này đều không phải là giải pháp tối ưu.

Giải pháp tốt nhất phải là trực tiếp bác bỏ nội dung trong tấu chương của Dương Ngạn, vậy thì sẽ càng vững chắc hơn.

Nhưng vấn đề là, bản tấu chương của Dương Ngạn có thể nói là kinh điển, từng chữ đều lấy máu. Nói từ nội dung thì căn bản không có bất cứ lỗ hổng nào có thể bác bỏ.

Nếu không thì toàn bộ vương triều Đại Nguỵ có nhiều người đọc sách đọc đủ thi thư như vậy, trình độ của bản thân Hà Học Ích cũng không thấp, hắn đã tìm được nhược điểm định tội của Dương Ngạn thành tội chết từ lâu rồi, căn bản không cần làm thế này.

Nếu nội dung bản tấu không có sơ hở, vậy thì cũng chỉ có thể tìm kiếm những góc độ khác thôi.

Nếu đổi thành những người khác thì bây giờ bị hỏi vậy, đã không biết nói gì rồi.

Mà không biết nói gì tương đương với thất bại.

Sở Ca đã chuẩn bị sẵn từ trước, khi nói lời kịch trong kế hoạch của mình, hắn còn không quên thể hiện cảm xúc.

Dù sao thì mỗi một câu nói, mỗi một vẻ mặt của hắn cũng đều sẽ bị Thạch công công ghi chép lại rồi truyền đến trong tai Hoàng Đế.

“Đúng là Dương Ngạn ta là một quan viên nhỏ bé, chức vị không cao, không giống người quyền cao chức trọng như Hà đại nhân. Chỉ là, ta đã từng đọc sách thánh hiền, hiểu được đạo lý “Tức ăn quân lộc, liền có thần chức” (*)!”

Tức ăn quân lộc, liền có thần chức: Đã nhận bổng lộc của triều đình thì phải có trách nhiệm của một thần tử.

“Bây giờ bệ hạ bị che mắt, gian nịnh trở thành quyền thần, bên trên xa xỉ bên dưới tham lam, hao hết tài sản của nhân dân, cuộc sống của người dân khó khăn, chẳng lẽ Hà đại nhân không biết ư?”

“Triều đình Đại Nguỵ ta có mấy vạn quan viên, tất cả đều phải khom lưng dưới uy thế của Vương Sung, không một ai dám nói với bệ hạ. Nếu ta không nói, tất sẽ có người sau viết vào trong sử sách huy hoàng. Ta dám hỏi Hà đại nhân, nếu hôm nay giết chết được Dương Ngạn ta, chẳng lẽ sau này còn bịt được miệng của những người trong thiên hạ ư?”

“Ta xin hỏi, Hà đại nhân và các quan viên trong triều bác bỏ tấu chương của ta, hẳn là mọi người đều muốn làm bệ hạ để lại bêu danh trong sách sử ư?”

Hà Học Ích tức giận: “Ngươi!”

Chỉ là mới nói được chữ “ngươi”, nhưng nửa ngày vẫn chưa thấy đoạn sau đâu.

Lời Sở Ca, cũng chính là Dương Ngạn nói vô cùng dõng dạc, lại có thể trả lời hai vấn đề trước đó của Hà Học Ích.

Nói đến cùng, hai điểm “mua danh chuộc tiếng” và “chức quan thấp” cũng không phải là chất vấn tư cách Dương Ngân dâng bản tấu này lên.

Mà lời nói của Sở Ca, đầu tiên là dùng cách nói “tức ăn quân lộc, liền có thần chức” để chứng minh tính chính đáng khi mình dâng tấu chương lên. Ngay sau đó lại phản kích, nói Hà Học Ích muốn bác bỏ hắn là muốn làm Hoàng Đế để lại bêu danh trong sách sử, trực tiếp làm Hà Học Ích nghẹn lời không trả lời được!

Thấy Hà Học Ích không trả lời được, Thạch công công vẫn im lặng lên tiếng.

“Hà đại nhân, thôi được rồi, cũng không còn sớm nữa, buổi thẩm vấn hôm nay kết thúc ở đây đi, ta cũng phải quay về phục mệnh với bệ hạ.”

Hà Học Ích không còn lời nào để nói đành phải rời đi trước.

Có điều, Thạch công công không đi cùng hắn mà ở lại.

Bạn đang đọc Người Chơi Của Ta Đều Là Phái Kỹ Thuật Diễn của Thanh Sam Thủ Túy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi EditorUU
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.