Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hỏa Tí Hầu

Tiểu thuyết gốc · 1758 chữ

Chương 9: Hỏa Tí Hầu

"A Thiết lùi lại, một con khỉ lao tới tung cú đấm, không ngờ lại là Hỏa Quyền chiêu bản mạng của giống Hỏa Tí Hầu này."

"A Thiết cũng tung một quyền đấm tới, hai quyền chạm nhau, con khỉ kia bị đấm bay ngược trở lại, nhìn tay nó thì có vẻ là bị gãy rồi, A Thiết cũng chẳng dễ chịu, tay hắn còn đang sưng vù kìa"

Nghe tới đây, Ngưu Thiết đột nhiên xuýt xóa rồi nhấc cái tay sưng tấy còn đang ngâm trong thùng lên, như để tạo thêm sự đang tin cho câu chuyện.

"Một quyền hết sức của A Thiết mạnh như nào ai cũng rõ, thế mà cũng chỉ đánh lại được một con"

Trần mẫu hơi mất kiên nhẫn gắt lên:

"Thế tại sao con ta lại bị như thương?"

"Trần Đại Cẩu lúc đó đứng ở ngay sau A Thiết, bị con khỉ thứ hai xông vào. Người nhìn mấy vết rách trên vai hắn đi, là bị con khỉ kia cào ra đấy, sâu tới tận xương"

Ngưu Thiết mớilúc này trầm giọng:

"Đầu ngón tay và móng tay của Hỏa Tí Hầu có chứa hỏa độc, Trần Đại Cẩu bị như này là do trúng độc, cháu lúc đấy cũng bị thương rồi, chỉ kịp lao lên kéo hắn về. Con khỉ thứ hai thấy đồng bọn bị thương nên cũng quay lại để bảo vệ, anh em chúng cháu lập tức co cụm lại phòng ngự."

"May là vẫn còn rượu trên người, đổ sớm vào vết thương để rửa bớt hỏa độc đi mới giữ được mạng cho hắn."

"Cháu lúc ấy phải giả vờ diễn, làm như mình không hề hấn gì, gào to lên rồi sấn tới như muốn giết chúng nó, may mà dọa sợ được nên chúng tha nhau chạy mất"

Đến đây thì có vẻ Trần mẫu đã xuôi, giờ có làm toáng lên cũng có được gì đâu, đành chờ lão Tiêu Tùng về xem thế nào.

Riêng Tiêu Phong thì có vài thắc mắc, nhưng xem ra không nên hỏi chỗ đông người như này.

Lựa lúc Ngưu Thiết xách thùng đi thay nước, Tiêu Phong mới mò theo sau:

"Thiết ca, đệ nghe xong có vài thắc mắc"

"Thắc mắc gì?" Ngưu Thiết mệt mỏi đáp lại

"Đầu tiên, sao hai con khỉ kia tự nhiên lại tấn công huynh?"

Ngưu Thiết cũng ngẩn ra, hắn không hiểu sao thằng nhóc này lại hỏi thế, thú vật tấn công người mà cần lý do à?

Chưa kịp mở mồm ra chửi thì Tiêu Phong đã nhảy ngay vào mồm hắn:

"Đệ nghi là do hình xăm của huynh đấy"

"Hình xăm của huynh là dùng máu của Hỏa Tí Hầu non, có khả năng hai con khỉ kia nhận ra nên mới sinh sự"

Ngưu Thiết đốp lại:

"Lần trước ta đi vào sâu cũng có gặp Hỏa Tí Hầu, nhưng mà chúng nó không nổi điên như lần này."

Tiêu Phong gãi gãi cằm, làm ra vẻ ông cụ non rồi phân tích:

"Đệ có cái giả thuyết như này, huynh xem có đúng không nhé"

"Đầu tiên, hai con khỉ tấn công huynh là đực hay là cái?"

Ngưu Thiết nhắm mắt hồi tưởng rồi nói: " một đực một cái, con ta đấm là con cái, còn con đực tấn công đằng sau vào đám Đại Cẩu"

Tiêu Phong à lên:

"Vậy khả năng cao là đệ đoán ra rồi. Hai con khỉ này chín phần là cha mẹ của con khỉ non huynh bắt lần trước.

Huynh lấy máu nó làm hình xăm, khi đặt bầu rượu xuống thì hình xăm lộ rõ, bị chúng nhận ra, nên mới tấn công."

"Bọn khỉ này chỉ ở sâu trong rừng. Lần này hai con khỉ bố mẹ muốn đi tìm con, nên mới mò ra tận ngoài này."

Ngưu Thiết có vẻ cũng công nhận giả thuyết này: "Nếu thật vậy thì cũng hợp lý, nhưng mà kể cả có đúng hay là không, ta đoán chắc hai con khỉ này còn quay lại đấy"

"Loài này tính hỏa, nên cũng rất là máu chó, mà thù thì rất dai, Cho dù hình xăm của ta không phải của con chúng, thì mối thù bị thương lần này cũng đủ để khiến chúng quay lại trả thù"

Kéo từ giếng lên một xô nước, Ngưu Thiết xối thẳng từ trên đầu xuống, gột bớt ít máu còn dính trên người rồi nói:

"Khi nãy ta chặn hậu, cũng đi lùi hẳn về sau để xem chúng có bám đuôi hay không. Tuy là không thấy gì nhưng chắc cũng cần cảnh giác đi tuần tra thường xuyên, có gì còn kịp thời ứng phó"

Tiêu Phong nghĩ đến mấy cái tiểu thuyết hắn từng đọc, một con hung thú bị thương, khi trả thù thường sẽ về gọi cả họ hàng nhà nó tới luôn. Mới có một con mà đã đánh ngang với Ngưu Thiết, thì cả đàn mấy chục con, chắc chúng nó càn cho cái thôn này biến mất khỏi bản đồ luôn.

"Thiết ca, liệu có khi nào chúng nó về gọi cả đàn tới báo thù không?"

Ngưu Thiết nghe thấy thế thì cũng đần mặt ra, miệng lẩm bẩm:

"Thôi bỏ mẹ!"

Đợi mãi cuối cùng thì đại thần y Thầy ông nội của Tiêu Phong cũng được hộ tống trên xe trâu về tới.

Sau khi thăm khám cũng như nghe từ đầu đến đít câu chuyện, thì trước tiên lão thần y đưa ra lời khen ngợi đám thợ săn sơ cứu kịp thời, biết đổ rượu ngay lên làm tán bớt độc và băng bó cầm máu.

Thế nhưng tình trạng của Trần Đại Cẩu không mấy tích cực, lượng hỏa độc ngấm vào tuy không giết hắn ngay, nhưng người sẽ luôn trong tình trạng sốt cao liên tục.

Điều này rất nguy hiểm vì bị như thế tầm 10 ngày thì cơ thể sẽ bị tàn phá nghiêm trọng, nhất định trong vòng 5 đến 7 ngày cần phải có thuốc giải, trong khi đó thì phải chăm sóc cẩn thận và cho uống thuốc hạ sốt thường xuyên.

Mười năm trước, khi thầy ông nội khi mới chạy tới thôn này vẫn còn giữ được mấy quyển sách, lão cũng rõ ràng tri thức là sức mạnh, chính nó sẽ giúp lão nuôi lớn Tiêu Phong.

Lão có sách dạy về hung thú thường thức vì thôn này gần sơn mạch, hung thú nhiều.

Lão cũng có sách dạy về y lý cơ bản, đủ để sử dụng cỏ cây trong thiên nhiên làm vài bài thuốc.

Thế nhưng đời không như mơ, cứ hễ mùa đông đói kém là lão lại phải đem sách đi bán nếu không hai ông cháu không cầm cự nổi. Lão đành học thuộc lòng hết cả cho đỡ phí, thi thoảng dạy lại vài điều cho người trong làng.

Cứ thế mới đánh ra cái danh tiếng toàn tài của lão ở cái làng này, được nhiều người kính trọng 

Vậy làm thế nào để kiếm được thuốc giải loại Hỏa Độc này đây?

Thầy ông nội của Tiêu Phong đứng dậy phân phó:

"Tạm thời Trần Đại Cẩu không bị nguy hiểm tính mạng, nhưng rất cần chăm sóc kỹ càng. Trần mẫu với mấy đứa giờ đưa hắn về nhà, cho nằm ở nơi thoáng, nhớ kỹ là kín gió nhưng phải thông thoáng.Chút nữa ta về cắt cây thuốc hạ sốt rồi mang sang"

"Còn giải dược của Hỏa độc, chuyện này ta cần suy nghĩ kỹ hơn. Giờ mọi người giải tán cả đi, đám thanh niên nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai khả năng ta sẽ cần gọi mấy đứa đấy"

Mọi người cũng vâng dạ tán đi, một nhóm khiêng cả cái chõng với Trần Đại Cẩu bên trên đi về nhà hắn, hình ảnh rơi vào mắt Tiêu Phong nhưng thằng ranh con này lại liên tưởng đến mội đội hình áo đen kính đen, vừa khiêng quan tài vừa nhảy theo điệu nhạc.

Trong sân giờ chỉ còn cha con trưởng thôn và hai ông cháu Tiêu Phong.

Tiêu Phong giục:

"Ông nội, giờ đi về cắt thuốc hả?"

Thầy ông nội cốc đầu hắn một cái:

"Không vội, A Thiết, lại đây ta hỏi mấy câu"

Mặt Ngưu Thiết nhăn lại, hắn mở miệng đáp

" Tiêu gia gia có phải muốn hỏi tại sao hai con khỉ kia lại tấn công cháu, rồi đưa ra giả thuyết về gia đình khỉ đi tìm con các kiểu, xong nói khả năng lũ khỉ sẽ kéo bầy đến trả thù đúng không?"

Nói xong Ngưu Thiết nhìn ngay vào mặt Tiêu Phong, nhưng Tiêu Phong hắn cứ làm như không biết, lăng xăng đi rót trà cho thầy ông nội.

Thầy ông nội gặp tràng lời này của Ngưu Thiết thì cũng ngớ người, từ khi nào thằng này thông minh đột xuất như thế nhỉ. Lão nhìn Ngưu Thiết với ánh mắt khích lệ, gật gù nói:

"Tiếp đi"

"Cháu định từ chiều nay sẽ lập một đội tuần tra bìa rừng, đứng ở rìa thôi, thấy động thì lập tức chạy về báo, rồi thêm một đội ra cánh đồng giữa thôn ta với bìa rừng, đội này sẽ đào và đặt bẫy ở đó. Thế nhưng còn thuốc giải tìm ở đâu thì chắc phải nhờ gia gia rồi."

Lão Tiêu cũng gật gù với kế hoạch của Ngưu Thiết:

"Về thuốc giải thì ta biết, thế nhưng có lấy được hay không mới là vấn đề nghiêm trọng"

Tiêu Phong hóng vào:

"Thuốc đắt lắm sao gia gia?"

Suy nghĩ đầu tiên của Tiêu Phong khi nghĩ về giải dược là nó rất đắt.

Chẳng là ở cái thế giới trước kia của hắn, thuốc men là một thứ rất tốn tiền, đã thế lại còn là mặt hàng không bao giờ người đi mua mặc cả được với người bán. Chưa kể ti tỷ thứ thuốc giả như kiểu chữa ung thư, bán mấy triệu một gói xong người bệnh uống vào còn chết nhanh hơn, chả biết thế nào mà lần.

Thầy ông nội lắc đầu:

"Không phải giá cả, vấn đề lớn ở đây là loại thuốc duy nhất chữa được lại nằm trong tổ của loài Hỏa Tí Hầu kia"

*

Bạn đang đọc Nhất Thế Tiêu Dao Khè Thiên Hạ sáng tác bởi Ndsang412
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ndsang412
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.