Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

mục đích

Phiên bản Dịch · 1999 chữ

Khi tôi nói xong, hai mắt nhìn chằm chằm Đoàn Lang, bởi vì giờ phút này, tôi nhất định phải dùng tâm thăm dò, người này rốt cuộc có nói dối hay không!

Đoàn Lang trước mặt thở dài một tiếng, biểu cảm lạnh băng trên mặt biến thành bất lực.

- Có một ông già đã giới thiệu tôi tới tìm cậu!

Khi Đoàn Lang nói xong, tôi hơi sửng sốt, bởi vì lời này của Đoàn Lang, thực sự khiến tôi khó hiểu.

Không ngờ lại là một ông già giới thiệu cho hắn đến tìm tôi? Ông già này là ai? Hơn nữa vì sao phải tới tìm tôi? Chuyện này thật khiến người ta khó hiểu!

Tôi nhìn Đoàn Lang, nhíu mày hỏi:

- Ông già? Có thể nói rõ ràng chút được không?

Lúc này, Đoàn Lang cũng nói toàn bộ mọi chuyện cho tôi nghe, hắn vốn không phải là nhân sĩ của tỉnh Qúy Châu, lúc còn trẻ, là đệ tử thiên tài của một tông môn, người tình trong lòng hắn bị thiếu chủ tông môn cưỡng bức, biết được chuyện này hắn chuẩn bị ám sát vị thiếu chủ tông môn.

Nhưng, khiến hắn không ngờ chính là, bên cạnh thiếu chủ tông môn còn có một người hộ vệ, lúc đó hắn chỉ có thể chạy trối chết, sau khi chạy thoát, hắn thay hình đổi dạng, chuẩn bị đợi tới lúc thực lực mình tăng lên đủ, sẽ đi báo thù.

Mà thời gian đằng đẵng thoi đưa, đã hơn hai mươi năm trôi qua, trong hai mươi năm này, hắn đã trải qua vô số lần sinh tử, cũng may thiên phú của mình không tầm thường, hiện tại đã lên tới cảnh giới Tam Khí Ngưng Anh.

Nhưng, đối với việc báo thù của hắn, hình như vẫn thiếu một chút, cũng chính là nói, thực lực của hắn chưa đủ!

Hắn cứ từ từ tu luyện, khi lên tới cảnh giới Tam Khí Ngưng Anh điên phong, hắn đột nhiên phát hiện thần hồn của mình đã bị thương, nói chính xác là, bởi vì cưỡng ép bản thân đột phá lên cảnh giới Ngưng Anh, dẫn đến việc thần hồn bị thương.

Chuyện này cũng có nghĩa, thần hồn bị thương, vậy thì hắn không thể tiến vào cảnh giới Tứ Khí Ngưng Anh được nữa, thậm chí là những cảnh giới cao hơn.

Hắn đã lăn lội đến rất nhiều nơi, chỉ vì muốn tìm được bảo vật bù lại thần hồn cho hắn, thậm chí từng gia nhập vào vài môn phái lớn, nhưng cuối cùng vẫn không thu hoạch được gì.

Nhưng, hắn vẫn phải tiếp tục tìm kiếm, mà khoảng thời gian trước, hắn gặp được một ông già, người đó lập tức nhìn được ra thiếu hụt trên người hắn, điều này dường như đã khiến Đoàn Lang có thêm một tia hy vọng, quỳ ngay xuống dưới chân ông già, không hề có chút vẻ kiêu ngạo của kẻ mạnh cảnh giới Tam Khí Ngưng Anh.

Ông già kia chỉ mỉm cười, nói với hắn, muốn trị được “vết thương” trên người, chỉ có thể đi tới Đạo Minh ở tỉnh Qúy Châu tìm minh chủ Đạo Minh.

Đoàn Lang cũng nói, khi ông già nói xong, chỉ trong nháy mắt đã không thấy đâu, Đoàn Lang đứng đờ người tại chỗ thật lâu chưa phản ứng lại, thực lực của hắn đường đường là Tam khí Ngưng Anh, có thể biến mất một cái quỷ dị trước mặt hắn, vậy thì thực lực phải mạnh tới cỡ nào?

Định thần lại, Đoàn Lang làm theo lời ông già nói, tìm đến Đạo Minh, vốn dĩ hắn rất kỳ vọng vào tôi, nhưng khi nhìn thấy tôi, hắn liếc mắt đã nhìn được ra thực lực của tôi, chỉ là một thằng nhóc đến Nguyên Anh còn chưa ngưng tụ, thì làm sao giúp anh hồi phục được?

Khi hắn xoay người rời đi, vết thương trên người hắn lại bị tôi nhìn được ra, lúc này, hắn mới dừng lại.

Nghe Đoàn Lang nói liền một mạch, tôi khẽ cười nhạt, nhìn Đoàn Lang nói:

- Cho nên, anh tìm đến tôi, là vì muốn tôi làm cái “giường” giúp anh trị thương, để anh tiếp tục đi trên con đường tu luyện?

Nhìn Đoàn Lang, tôi thản nhiên nói, tuy rằng những chuyện Đoàn Lang nói có chút hoang đường, nhưng lúc nói, tôi cẩn thận quan sát hắn, ngay cả kiếm linh cũng đang quan sát, đúng là Đoàn Lang không giống như đang nói dối.

- Đúng vậy, đây là mục đích đến đây của tôi!

Đoàn Lang gật đầu, không hề giấu diếm.

Nhìn ánh mắt khẩn thiết của Đoàn Lang, tôi cũng coi như ít nhiều hiểu một chút về hắn, có lẽ là một người thẳng tính, nghĩ gì nói đấy, mà trong lòng cũng không có tâm cơ gì.

Về phần oán khí và sát khí trên người hắn, chỉ sợ đều là vì nhiều năm nay vẫn luôn muốn báo thù, cho nên tích tụ lại, thù hận thế này, nói thật, đối với bất cứ kẻ nào, cũng đều là hận thù sinh tử.

Đoàn Lang có thể ngấm ngầm chịu đựng hơn hai mươi năm không quên, đủ để chứng minh tâm tính của người này cực kì vững vàng, nhưng hơn hai mươi năm nay, đối với một người đang gánh vác mối thù sâu nặng mà nói, đúng là có chút dài, điều này cũng dẫn đến việc Đoàn Lang cấp bách nâng cao thực lực, cho nên thần hồn đã bị thương.

- Đúng rồi, ông già mà anh nói, trông như thế nào?

Lúc này, tôi nhìn Đoàn Lang, sau đó lên tiếng hỏi.

Khi tôi hỏi đến vấn đề này, Đoàn Lang nhíu chặt mày, dáng vẻ đang hồi tưởng.

Nghĩ rất lâu, Đoàn Lang bất đắc dĩ lên tiếng:

- Lúc trước không để ý, hiện tại cẩn thận nhớ lại, không ngờ lại quên mất vẻ ngoài của ông già đó rồi!

Tôi không biết phải nói gì, vốn tôi còn đoán, ai sẽ vô duyên vô cớ tiến cử người vào Đạo Minh cho tôi, người đầu tiên tôi nghĩ đến là lão Doãn, sau đó là ông nội.

Nhưng mặc kệ là ai, người đó cũng là vì muốn tốt cho tôi, muốn tôi giữ Đoàn Lang ở bên người, dù sao chỉ cần Đoàn Lang khôi phục lại thần hồn thiếu hụt, thì hắn sẽ đột phá ra khỏi xiềng xích, lên đến cảnh giới Tứ Khí Ngưng Anh, như vậy, Đạo Minh lại nhiều thêm một kẻ mạnh!

Cho nên tôi có thể khẳng định, ông già trong miệng Đoàn Lang, biết tình hình hiện tại của tôi, cho nên mới đẩy Đoàn Lang tới chỗ tôi!

Hít sâu một hơi, tôi nhìn Đoàn Lang, nhàn nhạt nói:

- Đúng vậy, tôi có thể làm cho bệnh trong thần hồn anh khỏi hẳn!

Nghe tôi nói vậy, tôi nhìn thấy Đoàn Lang trở nên nóng ruột, cả người run rẩy, ánh mắt của hắn vô cùng khẩn thiết.

- Xin…. Không! Cầu xin ngài giúp tôi!

Giờ phút này, Đoàn Lang ôm quyền với tôi, trực tiếp cúi đầu, sau đó lên tiếng nói, thấy vậy, tôi không khỏi hơi kinh ngạc, người này, quả nhiên là một nhân tài biết co biết duỗi.

Lúc trước khinh thường tôi, nhưng hiện tại lại hoàn toàn không để ý thân phận mình, cúi đầu trước tôi.

Có điều tôi cũng không thể để hắn đạt được mục đích dễ dàng, muốn hắn phải vĩnh viễn ở lại bên cạnh tôi, hoặc là nói ở lại đạo minh, không được làm vội làm vàng!

- Có điều, tôi vì sao phải giúp anh?

Tôi nhìn Đoàn Lang, thản nhiên hỏi.

Nghe tôi nói vậy, Đoàn Lang ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn tôi tràn ngập vẻ khó tin, hắn có chút khó hiểu lên tiếng.

- Vị tiền bối giới thiệu tôi tới đây, lẽ nào không có quan hệ gì với cậu sao? Nếu là bởi vì thái độ lúc trước của tôi, vậy thì tôi có thể xin lỗi cậu!

Đoàn Lang có chút nóng vội, nhìn được ra, hắn khát vọng khôi phục thần hồn như thế nào.

Tôi cười cười, ngồi lên ghế chủ vị, nói:

- Nực cười, ông già trong miệng anh, có phải do anh tự biên tự diễn ra không tôi cũng không biết, chứ đừng nói tôi quen hay không, còn về anh, tôi càng không quen biết, chuyện cũ lúc nãy tôi sẽ bỏ qua, nhưng tôi không có lý do gì phải bỏ ra nhiều như vậy!

- Anh phải biết rằng, bảo vật có thể chữa trị thần hồn, là bảo vật quý giá khó tìm! Anh cảm thấy dưới tình hình này, tôi sẽ tùy tiện lấy ra giúp đỡ người khác sao?

Nhìn gương mặt vô cùng nôn nóng của Đoàn Lang, tôi lại không nhanh không chậm lên tiếng.

- Tôi không có lừa cậu, những gì tôi nói đều là sự thật, xin cậu nhất định phải tin tôi, tôi có thể dùng những thứ trên người mình để đổi, tôi có linh thạch, cậu xem có đủ hay không?

Đoàn Lang nói xong, giữa đại sảnh, đã nhiều thêm một đống linh thạch, có điều những linh thach này, cũng chưa đến mười vạn, trên người tôi không thiếu, lại nói, chỉ chút linh thạch này mà muốn cầm được Ngưng Hồn Thảo, thì có hơi dễ dàng!

Giá trị của Ngưng Hồn Thảo, mang tới hội trường đấu giá, giá tối thiểu cũng là 20 vạn linh thạch, thậm chí còn có thể nhiều hơn, có điều đây không phải là trọng điểm!

- Anh cảm thấy vài thứ này đã đủ rồi sao?

Tôi nhìn Đoàn Lang, thản nhiên nói.

Đoàn Lang không biết phải làm sao, trong lòng hắn hiểu rõ, một chút linh thạch này mà muốn người ta giúp mình giải quyết thiếu hụt trong thần hồn,quả thực là chuyện “mặt trời mọc đằng tây”.

Lúc này, Đoàn Lang càng thêm lo lắng, có chút lúng túng.

- Cậu nói đi, muốn điều kiện gì mới có thể giúp tôi?

Cuối cùng, Đoàn Lang nhìn tôi, sốt ruột hỏi.

Thấy vậy, tôi cười ảm đạm, sau đó đứng dậy, đi tới trước mặt Đoàn Lang, thản nhiên nói:

- Lòng trung thành, tôi cần lòng trung thành của anh, anh có không?

Tôi nói thẳng mục đích của mình ra, nếu đứng ở trước mặt tôi là người khác, chỉ sợ tôi sẽ không dùng phương thức nói thẳng ra như vậy, nhưng nếu là Đoàn Lang, thì có thể.

Người này không có tâm địa gian xảo, mà tôi cũng không muốn dùng thủ đoạn cưỡng chế để giữ hắn lại, điều tôi muốn là sự trung thành trong lòng hắn.

- Trung thành? Đừng nói cái gì trung thành nữa, chỉ cần cậu có thể giúp tôi, tôi báo được thù rồi, thì cái mạng này của tôi đều có thể đưa cho cậu, tôi không cần nữa!

Đoàn Lang nóng ruột hơn nhiều so với tưởng tượng của tôi, nghe vậy tôi cười ảm đạm, người này nói chuyện quả nhiên không cần động não quá nhiều, nếu trên người không có thực lực mạnh, chỉ sợ đã sớm bị người khác lừa giết chết.

- Tôi không cần mạng của anh, tôi nói rồi, tôi chỉ cần lòng trung thành, chỉ cần anh đồng ý ở lại Đạo Minh, không thay lòng đổi dạ, thì tôi có thể giúp anh giải quyết vấn đề trên người anh!

Nhìn Đoàn Lang, tôi trực tiếp lên tiếng.

- Tôi đồng ý với cậu, nếu cậu không tin, có thể sử dụng những thủ đoạn khác, gì cũng được, chỉ cần cậu giúp tôi!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 153

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.