Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mễ Trần gặp nạn

Phiên bản Dịch · 1737 chữ

Vốn đang định ôn lại chuyện cũ, nhưng, nghe thấy câu nói trong miệng Thanh Linh, nụ cười trên mặt tôi ngưng lại, nhìn Thanh Linh, vội vàng lên tiếng:

- Chị nói đi!

Thanh Linh tìm một chỗ ngồi xuống, nhìn tôi nói:

- Tôi không muốn lừa cậu, lần này đến đây, chủ yếu là muốn nhờ cậu giúp môn phái Thanh Thành một phen, tiếp theo, là cứu mạng người anh em tốt của cậu!

Tiếng nói của Thanh Linh truyền ra, lòng tôi trở nên nặng trĩu, nhìn Thanh Linh, bởi vì người con gái này nói hai câu, hình như vẫn chưa nói vào trọng điểm.

- Có thể nói thẳng vào trọng điểm không?

Tôi lên tiếng hỏi Thanh Linh.

Thanh Linh hít sâu một hơi, sau đó cất tiếng nói với tôi:

- Hiện tại môn phái Thanh Thành đã bị Kháng Thiên giả bao vây tấn công, mà Mễ Trần cũng đang hỗ trợ môn phái Thanh Thành chúng tôi!

Lần này, tôi đã hoàn toàn nghe hiểu ý của Thanh Linh, môn phái Thanh Thành gặp nạn, quan trọng nhất là, Mễ Trần cũng đang ở đó!

- Tại sao anh ta không gọi điện cho tôi?

Tôi nhìn Thanh Linh, Mễ Trần có thể trực tiếp gọi điện cho tôi, như vậy tôi nhất định cũng sẽ lập tức tới hỗ trợ.

Mà lúc này, tôi nhìn thấy Thanh Linh cười gượng, đáp:

- Hiện tại cả môn phái Thanh Thành đều đã bị cắt đứt liên lạc với bên ngoài, lão tổ của tôi đã dùng một viên ngọc phù không gian, âm thầm đưa tôi ra ngoài, quan trọng nhất là, hắn cũng không đồng ý cho tôi tới tìm cậu!

Thanh Linh nói xong, lông mày tôi nhíu lại, lúc này, Thanh Linh lại nói tiếp:

- Hắn biết khoảng thời gian trước cậu vừa trải qua một cuộc đại chiến, cho nên không muốn liên lụy đến cậu, tôi ra ngoài, hắn cũng không biết, nhưng hiện tại tôi thật sự không biết phải tìm ai.

- Lúc trước bố tôi đã hiểu nhầm cậu giết em trai tôi, còn mong cậu rộng lượng, không so đo nữa, đưa tay cứu giúp, cứu Thanh Thành tôi một lần!

Nói đến đây, tôi thấy Thanh Linh trực tiếp ôm quyền khom người với tôi, thấy một màn như vậy, tôi vội vàng đứng dậy nói với Thanh Linh:

- Được rồi, chị đừng hành lễ với tôi, đầu tiên không nói đến việc người anh em của tôi gặp nạn ở môn phái Thanh Thành, hiện tại Kháng Thiên giả đang làm loạn, cho dù anh em của tôi không ở môn phái Thanh Thành, tôi cũng sẽ ra tay!

- Chờ tôi chuẩn bị một chút, lập tức xuất phát cùng chị!

Nhìn Thanh Linh trước mặt, tôi cất tiếng nói.

Trên mặt Thanh Linh cuối cùng cũng lộ ra một nụ cười, sau đó nói một tiếng cảm ơn với tôi!

Sắp xếp nơi nghỉ ngơi cho Thanh Linh, tôi trực tiếp đi tới chỗ lão Doãn, đến nơi, tôi cũng lên tiếng:

- Lão Doãn, lời cảm tạ của cháu có chút muộn, còn mong ông thứ lỗi!

- ố, nhóc con này còn biết nói lời cảm tạ à? Có điều lại nói, nhóc con nhà anh có thể vượt qua, cũng coi như là chuyện tốt, vốn dĩ còn cho rằng vẫn còn cần lão già này phải ra tay!

Hai mắt lão Doãn nhắm chặt, lập tức cười nói, nghe vậy tôi cũng đã hiểu, hóa ra, những chuyện ở trên người tôi, lão Doãn đều biết tất, chuyện của kiếm linh lúc trước, nếu như tôi không giải quyết được, chỉ e lão Doãn cũng sẽ ra tay giúp tôi giải quyết!

Lúc này, tôi cảm nhận được tâm trạng của kiếm linh có chút buồn bực, rõ ràng hắn đã nghe thấy lời lão Doãn nói.

Có điều lúc này tôi không có thời gian để ý kiếm linh, nhìn lão Doãn, lên tiếng hỏi:

- đúng rồi, cháu vẫn luôn có một nghi hoặc, không biết lão Doãn có thể nói cho cháu biết, vì sao ông lại phải luôn luôn giúp đỡ cháu không ạ?

lúc này, lão Doãn mỉm cười:

- muốn biết à?

Nghe vậy, tôi lập tức gật gật đầu, mặt mày kỳ vọng nhìn lão Doãn, nhưng sau khi lão Doãn uống một ngụm rượu xong, khẽ thở dài một tiếng, nói:

- haizz, tôi không nói cho nhóc con nhà anh biết đấy!

Cảm xúc đang cao trào đột nhiên bị lão Doãn ném cho một câu như vậy vào mặt, khiến tôi không biết phải làm sao, đừng có chơi trò này chứ? Có điều tôi vẫn không có cách nào!

- được rồi, mông của nhà anh lại lệch sang một bên, tôi biết anh lại muốn thả rắm, muốn làm gì thì yên tâm đi làm đi, nơi này, tạm thời bọn chúng không đến quấy rối!

Nghe những lời này của lão Doãn, lòng tôi hơi kinh hãi, xem ra lão Doãn đã sớm biết mục đích tôi đến đây lần này, sau khi tạ ơn lão Doãn, tôi quay về Đạo Minh.

Có lời đồng ý của lão Doãn, tôi cũng yên tâm hơn nhiều, mà lúc này, tôi gọi Trịnh Thu và tất cả các cảnh giới Ngưng Anh trong tông môn tới.

Vừa vặn, Đoàn Lang mới xuất quan ba ngày trước, hiện tại thực lực của Đoàn Lang đã là cảnh giới Tứ Khí Ngưng Anh, chắc chắn có thể so sánh với Hàn Đại Lương mà lúc trước bị tôi tiêu diệt, nói chính xác hơn, chỉ sợ Đoàn Lang còn lợi hại hơn Hàn Đại Lương rất nhiều lần.

- lần này triệu tập mọi người đến, là muốn nói với mọi người, Kháng Thiên giả tại tỉnh Qúy Châu đã hoàn toàn rút lui, nhưng không có nghĩa là cuộc chiến của chúng ta đã chấm dứt, bởi vì ở những địa phương khác, vẫn còn có những tên Kháng Thiên giả đang tùy ý làm càn, rất nhiều người đồng đạo, cũng đang bị Kháng Thiên giả đuổi giết.

Nhìn hơn mười cảnh giới Ngưng Anh trước mắt. tôi trực tiếp lên tiếng, nói với mọi người.

Những người phía dưới đưa mắt nhìn nhau, không ai lên tiếng cắt ngang lời tôi, tôi lại tiếp tục nói:

- môn phái Thanh Thành ở tỉnh Tứ Xuyên, chắc hẳn rất nhiều người ở đây đều có ấn tượng, đạo hữu ở môn phái Thanh Thành đến xin viện trợ, hiện tại cả môn phái Thanh Thành đã bị Kháng Thiên giả bao vây kín, mà lúc này, chúng ta không thể giương mắt đứng nhìn người khác rơi vào biển lửa!

- tất cả những cảnh giới Ngưng Anh ở đây, ngoài hai vị hộ pháp Trịnh Thu và Tiền Trần ở lại Đạo Minh xử lý việc vặt ra, những người còn lại, toàn bộ đều đi tới viện trợ cho môn phái Thanh Thành, đêm nay xuất phát!

Khi tôi nói xong, những người phía dưới bắt đầu thảo luận, thấy vậy, tôi khẽ nhíu mày, sau đó hỏi:

- có ai có ý kiến gì? Hay là không muốn đi sao?

Lập tức, phía dưới im phăng phắc, tiếng nghị luận lúc trước cũng hoàn toàn im bặt, sau đó tất cả mọi người đều đồng thanh hô to:

- tuân lệnh minh chủ!

Tôi gật đầu, đêm đó tôi tập hợp tất cả cảnh giới Ngưng Anh của Đạo Minh, Trịnh Thu và Tiền Trần bị tôi giữ lại Đạo Minh, Đạo Minh vẫn cần có người quản lý, Trịnh Thu là người tôi lựa chọn đầu tiên, Tiền Trần tôi cũng rất yên tâm!

Lần này, trừ tôi ra, thì tổng cộng có mười lăm người cảnh giới Ngưng Anh, thực lực của Hoàng Tiểu Tiên cao nhất, tiếp theo là Đoàn Lang, sau nữa là Hạ Mạch!

Hai người cảnh giới Nhị Khí Ngưng Anh! Còn lại đều là Nhất Khí Ngưng Anh, đây là toàn bộ lực lượng của Đạo Minh rồi, điều này cũng đủ cho thấy thái độ của tôi đối với nguy nan của môn phái Thanh Thành, là không thể bỏ mặc!

Lúc gần đến môn phái Thanh Thành, đã là giữa đêm, cũng may hai tỉnh không xa nhau lắm, mà khi đến đây, Thanh Linh lại bảo chúng tôi tạm dừng lại, bởi vì hiện tại môn phái Thanh Thành đã bị Kháng Thiến giả bao quanh, cho nên có thể nói, đều ngay cả con muỗi cũng không bay vào được.

Mà muốn tiến vào môn phái Thanh Thành, nhất định phải có phối hợp của người bên trong!

- trước lúc ra ngoài tôi đã thương lượng với bố mình, nếu các người đến rồi, bọn họ sẽ phối hợp tiến công từ bên trong, chúng ta nhân lúc loạn thế, tiến vào trong tông môn, còn có thể tạo ra tổn thương không nhỏ cho Kháng Thiên giả!

Thanh Linh nhìn tôi, lên tiếng nói, hiện tại tất cả chúng tôi đều dùng bùa giấu khí, mà khoảng cách vẫn còn khá xa, cho nên không dễ dàng bị phát hiện.

- Chị có cách liên lạc với bên trong không?

Nhìn Thanh Linh, tôi lên tiếng hỏi, nếu phải thực hiện kế hoạch này, cũng phải liên lạc được với người bên trong, bằng không căn bản không có biện pháp!

Thanh Linh gật gật đầu, sau đó trong tay cô ta xuất hiện một lá bùa màu bạc, bùa bạc? loại bùa truyền tin này, rất hiếm thấy, lúc này Thanh Linh không do dự, trực tiếp truyền chân nguyên vào trong bùa, cả lá bùa hoàn toàn hóa thành tro tàn.

Cùng lúc đó, trong môn phái Thanh Thành, Thanh Huyền sắc mặt u ám, đột nhiên bên hông tóe ra ánh lửa, cảm nhận được ánh lửa này, gương mặt cả tháng không cười của Thanh Huyền bỗng nhiên lộ ra một nụ cười nhàn nhạt.

- Cuối cùng cũng đến rồi!

Sau khi tiếng nói của Thanh Huyền vang lên, vài tên trưởng lão xung quanh lập tức bật người đứng dậy.

- Đệ tử môn phái Thanh Thành, chuẩn bị chiến đấu, phát động tiến công!

Tiếng Thanh Huyền vang ra, cả môn phái Thanh Thành nhốn nháo ầm ĩ!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 156

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.