Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

tình trạng dị thường trong cơ thể

Phiên bản Dịch · 2377 chữ

Tiếng nói của Hoàng Tiểu Tiên vang lên, lòng tôi hơi chấn động, mà lúc này, rất nhiều người trong cả thị trấn Cổ Tiền, đều đưa mắt nhìn lên khoảng không đang gợn lên từng lọn sóng.

Cảm giác như không gian có thể lập tức vỡ ra, nhìn chằm chằm những gợn sóng trên không gian, tôi vội vàng lên tiếng hỏi Hoàng Tiểu Tiên:

- Không phải nói cảnh giới Ngộ Đạo không thể vào bên trong núi Cổ Tiền sao? Nhưng sao bây giờ lại xuất hiện kẻ mạnh cảnh giới Ngộ Đạo?

Rất rõ ràng, không chỉ có chúng tôi cảm nhận được luồng khí thế này, mà còn rất nhiều người khác cũng cảm nhận được áp lực trên không trung, sau đó ai cũng ngẩng đầu lên, đưa mắt lên trên bầu trời.

- Xem trước đã rồi nói!

Hoàng Tiểu Tiên nhìn chằm chằm vào không gian trên không, nhàn nhạt lên tiếng.

Lúc này, tôi nhìn thấy Lục Thanh Sơn đi tới chỗ tôi, bởi vì khách sạn của chúng tôi vừa hay nằm cạnh nhau, chỉ vài bước chân là tới!

Lúc Thanh Sơn đi tới trước mặt, nhìn tôi cười nói:

- Tôi nói rồi, nhà họ Cơ nhất định sẽ dùng phương thức khiến ai ai cũng ngước nhìn để xuất hiện!

Nghe Lục Thanh Sơn nói xong, tôi cũng nhìn hắn, hỏi:

- Ý của Lục huynh là, người nhà họ Cơ đã tới?

Lục Thanh Sơn gật đầu, mắt nhìn chằm chằm lên mảng không gian phía trên, trầm ngâm một lát, mới lên tiếng:

- Không sai, cũng chỉ có nhà họ Cơ mới nhàn rỗi như vậy, nếu tôi nhìn không sai, thì đã trực tiếp dựng một thông đạo không gian từ nhà họ Cơ đến đây, để khoe khoang mà thôi!

Tôi biết, cho dù kẻ mạnh cảnh giới Ngộ Đạo, muốn dựng thông đạo không gian, cũng không dễ dàng, nói vậy, vị ra tay dựng thông đạo không gian, nhất định không phải là cảnh giới Ngộ Đạo bình thường.

- Lục huynh, thực lực của gia tộc nhà họ Cơ so với ba gia tộc còn lại các anh thì như thế nào?

Lúc này, tôi nhìn Lục Thanh Sơn bên cạnh, cười cười lên tiếng hỏi.

Thực ra có thể đặt song song tứ đại gia tộc, có lẽ cũng không khác biệt lắm, nhưng đây cũng chỉ là phán đoán của tôi, mà lúc này, tôi lại thấy sắc mặt của Lục Thanh Sơn bỗng trở nên nặng nề.

Thật lâu sau, Lục Thanh Sơn mới thấp giọng lầm bầm:

- Nhà họ Cơ chính là cổ tộc chân chính, đứng đầu tứ đại cổ tộc!

Nghe Lục Thanh Sơn nói vậy, lòng tôi hơi sửng sốt, sau đó là tràn đầy khiếp sợ, có thể khiến Lục Thanh Sơn nói ra câu này, đủ để chứng minh nhà họ Cơ, chỉ e thực không phải khủng bố bình thường.

Hơn nữa tôi còn rõ ràng nghe thấy ngữ điệu của Lục Thanh Sơn khá nặng nề, tôi ngẩng đầu nhìn lên khoảng không gian bập bềnh phía trên, lòng thầm nghĩ, nhà họ Cơ xuất thế như này, có lẽ cũng chẳng có nguyên nhân gì, mà đơn giản là vì muốn trưng ra thân phận của bản thân thôi.

Đứng đầu tứ đại cổ tộc, còn cụ thể tôi vẫn chưa biết “đứng đầu” đại diện cho ý nghĩa gì, chỉ mạnh hơn một chút? Hay là mạnh hơn rất nhiều? những điều này tôi vẫn chưa hiểu rõ.

Khoảng không gian bập bềnh kia kéo dài đúng nửa tiếng, mới hiện ra một cái hố đen, một luồng năng lượng khủng bố truyền ra từ bên trong, cứ như là Thiên Uy sắp buông xuống.

Khi luồng năng lượng điên cuồng xuất hiện, hố không gian đen sì từ từ yên ổn lại, lúc này cả hố đen không gian, mới trở nên vô cùng vững chãi.

Một màn này, khiến tất cả những ánh mắt của mọi người đều ngưng tụ vào hố không gian.

Bởi ai cũng biết, trong thông đạo không gian, sắp xuất hiện người của nhà họ Cơ, chờ đợi đúng đầy vài phút đồng hồ, cuối cùng một thanh niên áo quần màu trắng cũng bước ra từ trong hố đen không gian.

Đẹp!

Dùng từ “đẹp” để miêu tả người con trai này có lẽ không quá phù hợp, nhưng người thanh niên vừa xuất hiện thực sự đẹp như “mỹ nam”, làn da trắng bóc mịn màng như da em bé, thậm chí còn đẹp hơn cả rất nhiều nữ nhân, gương mặt tinh xảo, lại có chút thanh tú.

Bằng không, trong đầu tôi cũng không lập tức xuất hiện chữ “đẹp”!

Cùng lúc đó, rất nhiều những người xung quanh cũng đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, hình như là kinh ngạc về khuôn mặt của người con trai này, thậm chí ngay cả những cô gái, cũng lộ ra biểu cảm đắm say!

Người con trai áo trắng xuất hiện được một lát, sau đó lại có thêm bốn thân ảnh khác xuất hiện, tuổi tác của hai tên thanh niên khác tương đương với người con trai áo trắng, nhưng vẻ mặt lại kiêu ngạo. ánh mắt nhìn những người phía dưới, dường như tràn đầy ý vị khinh thường.

Không giống người con trai áo trắng kia, lúc nào cũng mang nụ cười nhàn nhạt trên mặt, mà sau lưng ba người, lại là hai người đàn ông trung niên, trên mặt không có xúc cảm gì, nhưng áp lực toát ra từ trên người lại khiến người ta có cảm giác không thở nổi.

- Đi thôi!

Người con trai áo trắng nhìn lướt qua những người phía dưới, sau đó thản nhiên lên tiếng, tiếng nói vang ra, mấy bóng người lập tức bay thẳng vào khách sạn cao cấp trong thị trấn Cổ Tiền.

Trong khách sạn ấy hình như chẳng có mấy ai ở, bởi đã có vài nhóm người qua đó định thuê phòng, nhưng đều bị từ chối, xem ra khách sạn đó chuyên môn giữ lại cho người nhà họ Cơ,

Hiện tại cả thị trấn Cổ Tiền đã chật ninh ních, mà người của nhà họ Cơ lại một mình chiếm cứ riêng một khách sạn, hành vi này, không thể không nói có chút không thỏa đáng, nhưng trong cả thị trấn Cổ Tiền có lẽ cũng không có người dám làm gì.

- Ông nội nó, lần trước gặp cái tên mặt trắng kia hắn mới Nhị Khí Ngưng Anh, hiện tại, chỉ e đã lên tới cảnh giới Tam Khí Ngưng Anh rồi!

Giờ phút này, Lục Thanh Sơn bên cạnh đột nhiên lên tiếng, nhưng giọng nói có chút kinh ngạc, Tam Khí Ngưng Anh? Tên con trai áo trắng kia thật khiến tôi nhìn không thấu, mà hai tên thanh niên đứng sau hắn, một người là cảnh giới Nhất Khí Ngưng Anh, người khác là Nhị Khí Ngưng Anh!

Nhà họ Cơ, không hổ danh là gia tộc đứng đầu tứ đại cổ tộc!

Tôi nhìn chằm chằm mấy thân ảnh nhà họ Cơ đi vào trong khách sạn, không biết vì sao, tôi đột nhiên cảm giác được trong cơ thể mình, hình như có một luồng năng lượng kỳ quái đang rục rịch.

Cảm giác này, tôi không tả rõ được, tôi trước nay chưa từng có cảm giác thế này bao giờ, mà rất nhanh, cảm giác này đã biến mất, thật khiến tôi có chút buồn bực, không hiểu đã có chuyện gì.

……

Lúc này, người thanh niên áo trắng đi đằng trước bỗng nhàn nhạt cất tiếng nói:

- Hoằng Văn, lực huyết mạch của em vẫn chưa thể tự khống chế sao?

Tiếng nói người thanh niên áo trắng truyền ra, ngay sau đó, một tên thanh niên đi phía sau hắn có chút ngượng ngùng gãi gãi đầu, ái ngại nói:

- Anh Thiên, em vừa mới thức tỉnh không bao lâu, cho nên vẫn có chút khống chế không được, có điều em tin rất nhanh thôi em sẽ giải quyết ổn thoả!

Nghe vậy, người thanh niên áo trắng khẽ gật đầu, tiếp tục đi lên phía trước.

………….

Mãi cho đến khi đám người nhà họ Cơ biến mất, tôi mới lên tiếng hỏi Lục Thanh Sơn, tên thanh niên áo trắng kia tên là gì?

Lục Thanh Sơn thu hồi lại ánh mắt, thản nhiên nói với tôi:

- Tên cầm đầu tên là Cơ Thánh Thiên, là thiên phú trong lớp con cháu trẻ tuổi trong nhà họ Cơ, còn phía sau là hai người anh em của hắn, Cơ Hoằng Văn, Cơ Hoành Võ.

Thực ra, nếu bình thường, tôi có lẽ không để tâm đến tên tuổi của một người như vậy, nhưng quái lạ chính là, không biết vì sao, vừa rồi rất muốn biết tên của người đó.

Hơn nữa vừa rồi trong cơ thể tôi xuất hiện tình trạng dị thường, tuy rằng chỉ trong khoảng thời gian ngắn, nhưng tôi cũng có chút khó hiểu, rốt cuộc là bởi vì cái gì, mà từ trước đến nay lại chưa từng xuất hiện qua cảm giác này.

Cái cảm giác, hình như máu huyết trong người tôi hơi sục sôi, nhưng lại chỉ vài giây ngắn ngủi, cảm giác ấy đã hoàn toàn biến mất, cho dù tôi có muốn điều tra, đều không thể tìm lại được cảm giác này.

Sau khi người nhà họ Cơ tiến vào trong khách sạn, những người vây quanh xem mới mang tâm trạng thổn thức quay về chỗ ở của mình.

Về tới chỗ ở, tôi lập tức ngồi khoanh chân lên giường, trong lòng có cảm giác nói không nên lời.

- Cảm giác vừa nãy, rốt cuộc là chuyện gì ?

Trong lòng lại tự hỏi chính mình, nhưng tôi cũng không có cách nào giải đáp, lúc này, hai mắt tôi khép hờ, sau đó tâm thần chìm vào trong cơ thể, muốn tìm kiếm nguyên nhân xuất hiện cảm giác khi nãy, nhưng nửa ngày sau, vẫn chưa phát hiện dị trạng gì.

Lúc này, tôi đột nhiên nghĩ tới kiếm linh, liển gọi kiếm linh ra.

- Kiếm linh, lúc trước ngươi có cảm giác được biến hóa trong cơ thể ta không?

Tôi không do dự trực tiếp lên tiếng hỏi kiếm linh, mà kiếm linh cũng nói cho tôi biết, lúc trước cảm giác đó tuy ngắn ngủi, nhưng hắn vẫn cảm nhận được.

Tôi hỏi kiếm linh vậy tình trạng này là sao, hắn có biết chuyện gì đã xảy ra hay không?

Kiếm linh lắc lắc đầu, nói cụ thể thế nào hắn không biết, nhưng hắn cảm giác được, giây phút đó, trong người tôi như có một luồng năng lượng sục sôi, luồng năng lượng này nằm sâu trong huyết mạch tôi, lúc nãy mới lộ ra ngoài vài giây, căn bản không kịp để hắn thăm dò.

Phù!

Nghe vậy tôi hít sâu một hơi, bởi vì tôi cũng không biết đã có chuyện gì xảy ra, năng lượng huyết mạch? Kiếm linh cũng không hiểu, lúc này,tôi đột nhiên nghĩ tới Hoàng Tiểu Tiên, không biết chị ta có biết chút gì không?

Nghĩ đến đây tôi liền gọi Hoàng Tiểu Tiên đến phòng mình.

- Ô, gọi riêng chị tới đây, không sợ người tình bé nhỏ của em hiểu lầm gì sao?

Tới phòng tôi, Hoàng Tiểu tiên lập tức tỏ ra không đứng đắn, tôi không nói gì nhìn Hoàng Tiểu Tiên, người con gái này, tôi cảm giác hình như chỉ cần tới lúc chị ta ở riêng với tôi, thì sẽ chơi chiêu này.

Có nhiều lúc tôi thực sự hận không thể “làm” chị ta, xem chị ta còn kiêu ngạo thế nào, có điều suy nghĩ này chỉ lóe qua trong đầu tôi mà thôi, nếu thật muốn “làm” mụ ta, tôi cũng không dám.

Đầu tiên chưa nghĩ đến Hạ Mạch, chỉ cần thực lực của Hoàng Tiểu Tiên, nếu như đây vốn dĩ là cái bẫy, đợi tôi tự mình chui đầu vào, vậy thì quá xấu hổ rồi, Hoàng Tiểu Tiên có thể trực tiếp khống chế tôi hoàn toàn,

Cho nên đối với tất cả những thủ đoạn của Hoàng Tiểu Tiên, tôi ngay từ lúc bắt đầu đã lựa chọn nhắm mắt làm ngơ.

(gớm chửa? giờ còn đòi thịt cả chị Tiểu Tiên rồi 😑 )

- Đừng nói vớ vẩn, em có chính sự!

Sao đó, tôi mang nghi hoặc của mình ra hỏi Hoàng Tiểu Tiên, chờ lúc tôi nói xong, hai hàng lông mày Hoàng Tiểu Tiên khẽ nhíu lại, kế đó nhìn tôi:

- Tình trạng mà em nói, khiến chị nghĩ tới một thứ, lực huyết mạch!

Nghe vậy, tôi nhíu chặt mày:

- Lực huyết mạch?

- Không sai, em còn nhớ giọt tinh huyết mãnh thú lúc trước chị đạt được không? Thực ra thời cổ đại Hồ tộc cũng là thế lực lớn ở một phương, thường thì những chủng tộc lớn mạnh, đều có lực huyết mạch của riêng chủng tộc mình, lực huyết mạch, là bí thuật bẩm sinh, kích hoạt lực huyết mạch trong cơ thể, có thể nâng cao được thực lực tự thân!

Hoàng Tiểu Tiên giải thích đơn giản cho tôi nghe, nói vốn lực huyết mạch của Hồ tộc đã suy yếu đi, nhưng nhờ có giọt tinh huyết mãnh thú, lực huyết mạch trong người chị ta lại tăng cường!

- Chị có thể chắc chắn nói rằng, hiện tại nếu muốn tìm lực huyết mạch của ai đó trong cả Hồ tộc có thể mạnh như chị, thì chỉ e cũng chỉ có lão tổ và mấy vị trưởng lão không xuất thế mà thôi!

Lời nói của Hoàng Tiểu Tiên khiến tôi vô cùng khiếp sợ, nếu đúng như lời chị ta nói, vậy thì lực huyết mạch trong người tôi đến từ nơi nào?

Chủng tộc lớn mạnh? thôn làng nhỏ bé như thôn chúng tôi thì có chủng tộc lớn mạnh gì?

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 139

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.