Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

kế hoạch có chút điên cuồng

Phiên bản Dịch · 1743 chữ

Nhìn báo phong lôi trước mặt, tiếng nói lạnh băng của tôi cũng truyền ra, từ lúc Tiểu Hắc nhận tôi làm chủ, tôi đã nảy ra ý tưởng này, những yêu thú gặp phải trên đường, chưa đến lúc tất yếu, căn bản không cần phải giết chết.

Đến lúc đó nếu có thể mang yêu thú ra ngoài, đối với Đạo Minh của tôi mà nói, nhất định có thêm trợ lực lớn.

- Nhận ngươi làm chủ? Không thể nào!

Nhưng, nghe tôi nói vậy, báo phong lôi ngây ra một lúc, kiên quyết gầm lên một tiếng.

Đối với hồi đáp của báo phong lôi, tôi cũng không tỏ ra quá kinh ngạc, bởi vì chuyện này rất bình thường, nhận tôi làm chủ, thật ra cũng có nghĩa là tính mạng đã nằm trong tay tôi, đến lúc đó, sinh tử của hắn chẳng qua cũng là do một ý niệm của tôi mà thôi, phản ứng đầu tiên thường là đều phản đối kịch liệt.

Tôi không để ý, nhìn báo phong lôi, hỏi:

- Ngươi chắc chắn không đồng ý?

Báo phong lôi trợn ngược hai đôi mắt phẫn nộ, rống lên:

- Ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ, cho dù ngươi có giết ta, ta cũng sẽ không đồng ý!

Nhận được quyết định của báo phong lôi xong, tôi gật gật đầu, đưa mắt nhìn Tiểu Hắc, nói với hắn:

- Tiểu Hắc, nội đan của con mèo nhỏ này chắc có hiệu quả không tồi với ngươi đúng không? Xong chuyện sẽ cho ngươi, với lại, hôm nay ta muốn nếm thử, mỹ vị thịt báo nướng!

Nói xong, trong tay tôi đã nhiều thêm một con dao sắc nhọn, sau đó đi đến gần báo phong lôi, ánh mắt báo phong lôi bỗng lóe qua tia nhìn sợ hãi, tôi lại tỏ ra không nhìn thấy, vừa đi vừa nói:

- Đúng rồi, ta nói cho ngươi biết, nướng thịt yêu thú cũng cần chú trọng nhiều công đoạn, đầu tiên, phải lột da thú xuống, mà lúc lột yêu thú không được chết, yêu thú không ngừng giãy dụa, có thể kích thích sự co giãn của cơ thịt, đến lúc đó thịt nướng xong mới càng thêm thơm ngon, lát nữa ta biểu diễn cho ngươi nhìn là biết liền!

Tôi nhìn Tiểu Hắc, không kiên nhẫn giải thích cho hắn nghe, Tiểu Hắc nghe thôi mà toàn thân cũng run lên lẩy bẩy, trong lòng thầm nghĩ, cũng may lúc trước đã đưa ra lựa chọn sáng suốt.

Lúc này, khí mùi trên người báo phong lôi tăng vọt, phi thẳng vào trong rừng.

Thấy vậy, khóe miệng tôi khẽ nhếch lên:

- Muốn chạy?

Tên này muốn trốn, nhưng tôi đương nhiên không thể không có phòng bị, thân người tôi biến mất tại chỗ, ngay sau đó, đã ở trước mặt báo phong lôi.

- Ngươi muốn làm gì? Đừng tới đây, ta nói ngươi đừng tới đây, bằng không ta sẽ cùng đi đến chỗ chết với ngươi!

Ánh mắt báo phong lôi đầy vẻ khiếp sợ, ánh mắt nhìn tôi giống như đang nhìn một ác ma.

Tôi lại trưng ra vẻ mặt và nụ cười vô hại, thản nhiên nói:

- Đừng sợ, thủ pháp của ta rất thành thạo, không khiến ngươi có quá nhiều đau đớn!

Tôi từ từ bước tới, thân người báo phong lôi run rẩy không ngừng, lúc tôi đến trước mặt hắn, cả người hắn cuối cùng cũng mềm nhũn, xụi lơ trên mặt đất.

- Ta…. Đồng ý nhận chủ!

Nghe vậy, động tác trong tay tôi hơi dừng lại, sau đó nhìn báo phong lôi:

- Chắc chắn đã nghĩ kỹ?

Báo phong lôi nhìn tôi, ánh mắt vẫn không tình nguyện, nhưng lại gật đầu bất đắc dĩ, tôi không do dự, trực tiếp tiến hành lập khế ước nhận chủ.

- Phù, hai tên! Khoảng cách với thành công vẫn còn sớm, cần cố gắng thêm!

Thu phục yêu thú núi Cổ Tiền, sau đó mang đi, kế hoạch này mặc dù có chút điên cuồng, nhưng không thử làm, thì sao biết được hay không!

Nghe thấy tôi thì thào, Tiểu Hắc và báo đốm phía sau nhìn nhau một cái, nhìn thấy vẻ khó tin trong ánh mắt đối phương.

- Xuất phát, đi tiếp!

Tôi quay người lại nhìn báo đốm, sau đó nhảy lên lưng Tiểu Hắc, tiếp tục tiến lên phía trước.

Báo đốm thì đi theo sau,dọc đường đi tôi thấy báo đốm rầu rĩ không vui, nhìn bộ dạng có vẻ trong lòng vẫn không thoải mái về việc nhận tôi làm chủ.

- Con mèo nhỏ, lực lôi điện rất có lợi cho ngươi tu luyện đúng không?

Đối với câu hỏi của tôi, báo đốm có chút bối rối, tôi vì sao lại đột nhiên hỏi hắn một câu như vậy? nhưng vì không muốn chọc giận tôi, báo đốm vẫn gật đầu.

Tôi cười cười, đứng lại, trong tay nhiều thêm một lá bùa Lôi Đình, ném thẳng về phía báo đốm, một tiếng nổ “đoàng đoàng” vang lên, trên không trung, một luồng lực lôi điện đánh xuống, trực tiếp rơi lên trên thân hình báo đốm.

Ánh mắt báo đốm tràn ngập khiếp sợ, vô số lực lôi điện mãnh liệt được hấp thụ vào trong cơ thể báo đốm.

Sau khi hấp thu lực lôi điện, khí mùi của báo đốm hơi tăng lên một ít, báo đốm ngây người đứng im tại chỗ.

- Chẳng qua chỉ là một thủ đoạn tầm thường thôi, ngoan ngoãn đi theo ta, lực lôi điện mạnh hơn thế này ta cũng có!

Vì kế hoạch sau này, dù sao tôi cũng hy vọng báo đốm có thể nhiệt tình đi theo bên cạnh tôi, cho nên sau khi đau khổ,cũng phải cho hắn nếm vị ngọt.

Ánh mắt báo đốm hết sức kinh hãi, dường như không tin nổi, tôi cũng không nhiều lời, trực tiếp ‘khoe’ ra một tia lực Thiên Uy.

Khi lực Thiên Uy xuất hiện, báo đốm hận không thể bay thẳng đến chỗ tôi, hắn vốn rất mẫn cảm với lực lôi điện, làm sao lại không cảm thụ được mức độ khủng bố của lực Thiên Uy.

Tôi thấy cũng đến lúc rồi, liền thu lực Thiên Uy lại, sau đó vỗ vỗ lên mình Tiểu Hắc, tiếp tục hướng về phía trước.

Báo đốm đứng ngây người ở phía sau một hồi lâu, lúc báo đốm chạy theo, bên tai tôi truyền tới một tiếng nói:

- Chủ nhân, không phải ngươi muốn hàng phục nhiều yêu thú hơn sao? Ta biết gần đây vẫn còn một con rết khổng lồ, trên người hắn có một viên trân châu thất độc, là một vũ khí gây sát thương lợi hại, cho dù là cảnh giới Nguyên Đan điên phong, đều phải tránh đi!

Đối mặt với việc báo đốm đột nhiên chủ động bắt chuyện, tôi không hề kinh ngạc, đây chính là kết quả mà tôi muốn.

- Rết, mặc hơi xấu chút, nhưng cũng không phải không thể thu phục, chúng ta đi xem!

Báo đốm lập tức dẫn đường, dọc đường đi, báo đốm nói cho tôi biết, thực lực của con rết tinh tương đương với hắn, nhưng hắn lại kiêng kị trân châu thất độc của con rết, dặn tôi lát nữa phải cẩn thận chút!

Nửa tiếng sau, tôi lập tức cảm giác được phía trước có dao động của một trận chiến, khi cảm nhận được tình hình này, lòng tôi cả kinh, đi vào trong núi Cổ Tiền được hai ngày rồi, cuối cùng cũng gặp nhóm người đầu tiên.

Nếu không có điều gì ngoài ý muốn, thì đám người này đang chiến đấu với con rết tinh, việc này cũng khá thú vị, tôi dán lên người Tiểu Hắc và báo đốm một lá bùa giấu khí, sau đó lặng lẽ tiếp cận, tìm một chỗ bí mật nấp vào trong.

Trong tầm mắt của tôi, có hai thân ảnh, một người trong đó cảnh giới Nguyên Đan điên phong, người khác Nguyên Đan cấp bốn, lúc này bọn họ đang dốc toàn lực chiến đấu với một con rết tinh khổng lồ, thân người của con rết phải to như một con mãng xà, các xúc tu đều vô cùng sắc bén, lóe ra hàn quang.

Công kích của hai người kia cũng vô cùng ác liệt, thậm chí tôi còn thấy con rết tinh hình như đã rơi vào thế hạ phong.

- Sư đệ, cố thêm chút nữa, thứ này sắp không xong rồi!

Người đàn ông cảnh giới Nguyên Đan điên phong sắc mặt có chút hưng phấn, lên tiếng nói với người con trai bên cạnh, người con trai kia gật đầu, công kích trong tay ác liệt thêm.

Con rết hình như cảm nhận được uy hiếp, há to miệng, phát ra tiếng rống phẫn nộ, âm thanh nghe có chút kỳ lạ, dù sao từ trước đến nay cũng chưa bao giờ nghe thấy rết kêu, có chút giống sói, nhưng lại chói tai hơn.

Ngay sau đó, miệng con rết nhả ra một viên trân châu màu sắc sặc sỡ, nhưng nhìn rất quỷ dị, khiến người ta có cảm giác không thoải mái.

Khi viên trân châu rực rỡ xuất hiện, một làn sương nhiều màu cũng toát ra từ trên viên trân châu, bay thẳng đến chỗ hai tên tu sĩ trước mặt.

Thấy một màn này, người đàn ông cảnh giới Nguyên Đan điên phong lập tức có dự cảm bất an, đột nhiên hét lớn;

- Sư đệ, mau lui lại!

Tiếng y vang lên, cả hai người đều vội vàng thối lui, nhưng tốc độ lan ra của khí độc vô cùng nhanh, bởi vì gã đàn ông cảnh giới Nguyên Đan điên phong đứng gần con rết hơn, nên đã lập tức bị làn sương mù bảy màu cuốn lấy.

Chui vào trong người y, mà khi sương mù bảy màu chui vào trong người, sắc mặt y đại biến, khó coi vô cùng.

- Sư huynh?

Một tên tu dĩ khác thấy thế, đột nhiên kinh hô.

- Đừng chạm vào huynh, rời đi trước đã!

Gã đàn ông ngăn sư đệ lại, quát lên, liếc nhìn con rết tinh, hai người dù không cam lòng, nhưng vẫn lựa chọn rời đi!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 150

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.