Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

tự thi triển bản lĩnh

Phiên bản Dịch · 1857 chữ

Chỉ trong nháy mắt, hơi nóng khiến lòng người bất an đã biến mất, kiếm linh vội vàng nói cho tôi biết, hắn cảm giác được năng lượng của mình có thể bộc phát rồi!

Nghe kiếm linh nói vậy, lòng tôi yên tâm hẳn, xem ra lực áp chế kiếm linh lúc trước, là đến từ nham thạch kia, chỉ là không biết, nham thạch đã rút vào nơi nào.

Có lẽ, cũng có liên quan đến hỏa kỳ lân!

Thấy cả đám người đã lao xuống, ngay cả người tứ đại cổ tộc và Phương Thốn Sơn đều đã động đậy, lúc này tôi cũng kêu Đoàn Lang và Hạ Mạch cùng đi xuống, về phần Chung Mãng Hổ, thì vẫn đi theo sau lưng tôi.

Dù sao vào lúc này, tôi phải bảo đảm chính mình an toàn, chỉ cần có người ra tay với chúng tôi, Chung Mãng Hổ sẽ lập tức bảo vệ tôi và Hạ Mạch, như vậy, chúng tôi cũng có thời gian làm chuyện khác.

Một lúc sau chúng tôi đã tới mặt đất bằng phẳng, khi chân tôi chạm xuống đất, thân người tôi bị một luồng áp lực đè chặt.

Cảm nhận được luồng áp lực này, cả người tôi đột nhiên khó chịu, giống như là bị một ngọn núi nặng đè lên người, hoàn toàn không thể thở, khiến lòng tôi đều có chút hốt hoảng.

Chân nguyên trong người gần như lập tức bùng nổ, len lỏi vào từng tấc da thịt trên người, chống cự áp lực đáng sợ này.

- Tôi nói thảo nào lúc trước mấy tên kia khó bước đi như thế, thì ra là luồng áp lực này, cảnh giới Nhất Khí Ngưng Anh cũng chưa chắc chịu đựng được lâu.

Tôi nghĩ thầm trong lòng, sau khi chuyển động chân nguyên, cuối cũng tôi cũng cảm thấy áp lực trên người mình bớt đi nhiều, nhưng hình như Chung Mãng Hổ lại không có quá nhiều cảm giác, tên này lúc hỏa kỳ lân phát nổ, vừa hay đang ở bên cạnh tôi, cho nên không bị ảnh hưởng bởi luồng năng lượng kia.

Đợi đã!

Nghĩ đến đây, tôi hình như đã có phán đoán của bản thân, lúc trước kỳ lân phát nổ, có lẽ là do vị tiền bối mạnh siêu cấp này cố ý sắp đặt, đương nhiên, thực lực càng mạnh, thì lúc tấn công hỏa kỳ lân, sẽ càng đứng hàng gần hơn, mà vị đó cho nổ hỏa kỳ lân, khiến mấy kẻ mạnh bị thương, do đó, năng lượng của bọn họ cũng suy yếu bớt đi.

Như vậy, bọn họ không thể hoàn toàn phát huy toàn bộ thực lực, cuối cùng đến khâu tranh đoạt truyền thừa, nhiều thêm một chút công bằng, tuy rằng không phải là công bằng tuyệt đối, nhưng ít nhất cũng cho người khác có nhiều thêm một tia hy vọng.

- Khốn nạn, nếu không phải lúc nãy bị thương, thì lão phu đã đi nhanh hơn rồi!

Lúc này, một lão già râu tóc bạc trắng phẫn nộ lên tiếng, người này là một kẻ mạnh Tứ Khí Ngưng Anh, thời điểm hỏa kỳ lân phát nổ, ông ta đúng la đang đứng cách tám gã cảnh giới Ngưng Anh điên phong không xa, cho nên vào lúc đó, ông ta cũng đã bị thương.

Hiện tại thực lực không thể phát huy đến tuyệt đỉnh, tốc độ cũng bị chậm lại.

Đương nhiên, càng ấm ức hơn phải là tám gã Ngưng Anh điên phong kia, vốn lúc công kích hỏa kỳ lân bọn họ mất nhiều sức nhất, nhưng hiện tại, bọn họ lại bị luồng năng lượng này hạn chế, tốc độ chậm đến phát hờn.

Thế này làm sao có thể không ấm ức cơ chứ!

Có điều tình huống này hiển nhiên không còn biện pháp khác, chỉ có thể chịu đựng, dù sao hiện tại bất kì ai cũng có thể nói là ngang hàng, cục diện do kẻ mạnh cảnh giới Nhập Đạo bày ra, chỉ sợ không có kẻ nào gỡ bỏ được.

Nói như vậy, chỉ có thể từng chút từng chút tiếp cận truyền thừa.

Hừ!

Đột nhiên, một tiếng hừ vang lên, cách chỗ chúng tôi không xa có một gã sắc mặt nặng nề, trong tay gã đột nhiên xuất hiện một cái búa màu vàng nhỏ xíu.

Cái búa thoạt nhìn giống như pháp bảo không tồi, khi cái búa xuất hiện, đột nhiên đón gió phóng to lên, hóa thành cái búa to như búa bình thường.

Gã thanh niên nắm chặt búa trong tay, đột nhiên đập về phía trước.

Khi cái búa trong tay gã vung xuống, lập tức, khoảng không gian đen khịt trước mặt gã bắt đầu trở nên vặn vẹo, đương nhiên, không phải do công kích của gã lay động không gian, mà là thứ đang vặn vẹo, hẳn chính là trọng lực khủng khiếp được bố trí ở nơi này.

Nương cơ hội này, gã thanh niên đột nhiên mau chóng bước lên hai bước!

Nhưng, chỉ sau hai bước, động tác của tên thanh niên đã dừng lại, bởi vì luồng trọng lực kia đã khôi phục lại bình thường.

Xem ra, đã có người chờ không được mà thi triển bản lĩnh của mình để đẩy tốc độ lên nhanh hơn, hiện tại, sau hành động của tên thanh niên, cả đám đều lấy ra pháp bảo của mình, ý đồ nhanh chóng tiến được lên trước.

- Lý huynh, tôi đi trước một bước đây!

Chính lúc này, Lục Thanh Sơn đứng cách tôi không xa lộ ra nụ cười ảm đạm, sau đó ấn kết trong tay hắn bắt đầu biến hóa, hắn quát nhẹ một tiếng, một ngọn núi màu xanh trực tiếp xuất hiện trong tay Lục Thanh Sơn, sắc mặt hắn nặng nề.

Một tay đỡ ngọn núi, không ngờ lại lập tức ném ra phía trước, núi ép xuống, thân hình Lục Thanh Sơn rất nhanh đã bước thêm hai bước.

Cùng lúc đó, tôi nhìn thấy Vương Diệu, Cơ Thánh Thiên và cả Kiếm Si cũng đã có hành động.

Trong tay Kiếm Si, nắm chặt Xích Tiêu kiếm, mây tím tung bay, thân kiếm Xích Tiêu toát ra một luồng khí thế khiến người ta khó thở, khí thế đế vương bừng tỉnh.

Trường kiếm trong tay Kiếm Si chém xuống, trọng lực trước mặt trực tiếp bị tách ra.

Mượn cơ hội này, tốc độ của Kiếm Si cũng nhanh hơn, trong tay Vương Diệu, cầm một cây phất trần màu trắng, khi thứ này xuất hiện, khiến người ta có cảm giác mang phong vị cổ xưa, từ trước đến giờ Vương Diệu đều chưa từng để lộ ra thứ này, xem ra, đây chính là một pháp bảo không tồi của nhà họ Vương.

Cùng lúc đó, sắc mặt Vương Diệu nghiêm túc, cây phất trần vung lên trước mặt, dây tơ màu trắng nhanh chóng chui ra, công kích trọng lực trước mặt, một lát sau, trọng lực trở nên thưa thớt, Vương Diệu rất nhanh đã tiến lên.

Đến vào trong vòng không gian có lực nén, bất kể ai cũng không có cách nào xin giúp đỡ, nhất định chỉ có thể một mình đi tiếp ,cho nên ngay cả những trợ thủ bên cạnh thiên kiêu, cũng không còn lựa chọn khác, tất cả chỉ có thể dựa vào bản lĩnh của chính mình.

Tôi quay đầu nhìn thoáng qua Đoàn Lang và Hạ Mạch bên người, sắc mặt âm trầm, một quyền vung ra đánh vào không gian trước mặt.

Thình!

Một tiếng vang nặng nề đột nhiên truyền ra, nhờ sự kiên trì của lực thiên uy, trọng lực phía trước lập tức tiêu tan, tôi rất nhanh đã bước lên trước hai bước, nhưng vài giây ngắn ngủi, trọng lực khủng bố lại đè xuống quanh thân tôi.

Tôi không khỏi cười khổ, xem ra thứ này không thể nhanh được, chỉ có thể dùng thủ đoạn tăng chút tốc độ.

Ngẩng đầu nhìn bệ đá phía trước, hộp ngọc vẫn lẳng lặng nằm im, lại có lực hấp dẫn kinh người.

Chỉ còn khoảng cách vài trăm mét, nhưng hiện tại trước mặt mọi người, lại đang gặp phải khó khăn như vượt núi vượt sông, giống như vĩnh viễn không thể bước đến.

Phù!

Hít sâu một hơi, tôi lại đánh ra một quyền vào trọng lực, hiện tại, ai cũng đều đang bắt đầu bước lên trước, bởi vì đến hộp ngọc trước mặt trước, đạt được cuốn tranh, thì mới có được truyền thừa của cảnh giới Nhập Đạo.

Mọi người đều cắn răng kiên trì, tôi nhìn thấy những người chung quanh vẫn không có ý định từ bỏ.

Tôi liếc mắt nhìn Đoàn Lang, người này đã bị tôi bỏ sau một khoảng cách, tại sao hắn lại không gia tăng tốc độ?

Lòng tôi thầm nghĩ, với thực lực của Đoàn Lang, theo lý mà nói, chắc chắn không chỉ có vậy, hắn vô cùng khát vọng có được truyền thừa, hẳn là phải càng thêm cố gắng mới đúng, nhưng lúc này hắn lại vẫn duy trì tốc độ ban đầu.

Nếu cứ thế này, rõ ràng hắn không đuổi kịp những người phía trước.

Tôi không biết có phải hắn có mục đích riêng của mình hay không, nhưng hiện tại không quan tâm được nhiều như vậy, nhìn trọng lực nặng nề trước mặt, tay tôi lật một cái, Thị lập tức xuất hiện trong tay.

Chân nguyên trong người truyền vào Thị, cùng lúc đó, tôi cảm giác được, thân Thị bắt đầu run rẩy bần bật, kiếm khí huyết sát tràn ngập thân kiếm.

- Chém!

Tôi mở trợn to hai mắt nhìn tầng trọng lực kì quái, trường kiếm trong tay chém xuống!

Khí huyết sát khủng bố sắc bén, trực tiếp chém thủng màng trọng lực thành một lỗ hổng, tôi nhắm trúng cơ hội, thân người bước lên trước một mét.

Khi tôi dừng lại, lập tức cảm nhận được một luồng áp lực khủng bố, ập vào người mình.

Tôi phát hiện một định luật, trọng lực khi bị mình đẩy ra, sẽ bắn ngược trở về, cho nên sau khi tăng tốc, đứng lại, đều nhất định phải cẩn thận.

Cùng lúc đó, tôi nghe được bên người truyền tới một tiếng thét thảm, thấy một tên thanh niên sau khi dừng lại, cả người bị luồng năng lượng khủng bố đẩy lùi ra sau.

Luồng năng lượng này như đang ngăn cản chúng tôi đi tới, nếu lùi về sau, sẽ phát hiện, không có trở ngại gì đè lên người bạn.

Tên đó trơ mắt nhìn mình bị đẩy lùi ra mấy mét, mấy mét này hắn đã lao tâm khổ tứ bao nhiêu lâu mới nhích lên được.

Thứ này, xem ra có thể ngăn cản được không ít người dòm ngó truyền thừa!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 127

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.