Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

đột phá màn chắn

Phiên bản Dịch · 1976 chữ

Mắt thấy đầu trẻ con dữ tợn hiện lên, không ngờ lại lộ ra vẻ hung ác với tôi, xem ra, những đồng tử này đã hoàn toàn bị luyện thành tà vật!

Tôi cũng đành chịu, nếu đã vậy tôi không cần thiết phải nương tay, bởi vì hiện tại những đứa trẻ đáng thương kia đã hoàn toàn trở thành vũ khí giết chóc của Phổ Thế.

Huyết khí khủng bố bốc lên trên người tôi, trường kiếm trong tay lại lần nữa toát ra khí thế khiến tim kẻ khác đập loạn nhịp.

- Ý chí kiếm đạo, trảm!

Ý chí kiếm đạo hoàn toàn dung nhập vào trong trường kiếm của tôi. Giờ phút này, tôi giống như đã hợp vào với kiếm, rồi đột nhiên, trên trường kiếm, toát ra một luồng kiếm khí nhìn thì như không có nhiều uy năng, bay về phía Phổ Thế.

Mặt mày Phổ Thế vặn vẹo, chuỗi phật châu trong tay hắn bay thẳng đến phía tôi, hai đòn công kích lập tức chạm vào nhau trên không trung!

ầm ầm ầm…..

Khí thế khủng bố trực tiếp truyền ra khắp nơi, trong không gian gợn lên những làn sóng, mặt đất, không ngờ đã rạn nứt, những vết nứt như mạng nhện lan ra tứ phía, khiến người nhìn kinh hồn bạt vía.

Thân hình của tôi và Phổ Thế đột nhiên lùi ra sau, đòn này, cả hai người chúng tôi đều không ai tốt hơn ai.

Lòng tôi khiếp sợ, thực lực của hắn, chỉ sợ không kém hơn đám người Cơ Thánh Thiên là bao, lần trước hắn không mạnh thế này, xem ra, thực lực của hắn cũng đã tăng lên rất nhiều.

Chính lúc này, sắc mặt Phổ Thế vô cùng u ám., nhìn tôi, vẫn chưa lập tức tấn công, mà hiện tại, sau khi Chung Mãng Hổ đánh chết gã áo choàng đen, liền đi tới bên cạnh tôi, nhìn Phổ Thế chằm chằm như hổ rình mồi.

- Chư vị trưởng lão, tạm thời rút lui trước đã!

Lúc này, Phổ Thế đột nhiên nhìn bốn tên Ngưng Anh điên phong trên không, hô lớn, sau khi Phổ Thế nói xong, tôi nhìn thấy hắn vẫy tay một cái, một hồ lô màu đen lập tức bay ra, rơi lên tay Phổ Thế.

Khi nhìn thấy hồ lô, đồng tử tôi hơi co lại, lẽ nào hắn đã chiếm được truyền thừa ở nơi này?

Nghĩ đến đây, lòng tôi trở nên giá lạnh như băng, hô lên một tiếng với Chung Mãng Hổ.

- Ngăn hắn lại!

Tôi nói xong, cả tôi và Chung Mãng Hổ đều lao lên, đồng thời, còn có cả thân ảnh của Lý Tuyết Nhi.

Mục tiêu của chúng tôi rõ ràng chính là Phổ Thế phía đối diện, nhưng, ngay chính lúc này, khóe miệng Phổ Thế lại lộ ra nụ cười giá lạnh, lên tiếng:

- Các người yên tâm, còn nhiều thời gian, chúng ta vẫn còn gặp lại nhau!

Nói xong tôi thấy hồ lô đen trong tay Phổ Thế bay thẳng lên không trung, đón gió phóng to lên, thân hình Phổ Thế trực tiếp nhảy lên trên hồ lô.

Cùng lúc đó, bốn thân ảnh phía xa xa cũng rơi lên trên hồ lô.

Chiu!

Một tiếng xé không gian vang ra, đột nhiên, gần như nhìn không rõ, hồ lô đen đã biến mất ngay trước mắt chúng tôi, đến “lông’ người cũng không nhìn thấy.

Thấy một màn trước mắt, lòng tôi hơi trầm xuống!

Lúc này, Đòan Lang và Hoàng Tiểu Tiên xuất hiện phía sau lưng tôi, tôi vội vàng quay đầu nhìn Hoàng Tiểu Tiên, mà hình như Hoàng Tiểu Tiên cũng đã đoán ra tôi đang nghĩ gì, trực tiếp gật gật đầu, lộ ra nụ cười yên tâm.

Xem ra Hoàng Tiểu Tiên đã chiếm được truyền thừa ở nơi này, như vậy lúc trước Phổ Thế đã lấy đi thứ gì?

- Vừa rồi, cảm ơn cậu!

Lúc này, sau lưng tôi vang lên tiếng nỏi trong trẻo, quay đầu nhìn, thấy Lý Tuyết Nhi đã ở sau lưng, mà sau lưng cô ta, là tên đệ tử bị thương và hai vị trưởng lão Ngưng Anh điên phong của nhà họ Lý.

Đối mặt với chuyện Lý Tuyết Nhi bất thình lình nói lời cảm ơn, tôi chỉ gật đầu:

- Không có gì, , không cần biết là ai gặp phải đám Kháng Thiên giả, tôi đều không do dự ra tay giúp đỡ!

Khi tôi nói xong, Lý Tuyết Nhi cũng cáo biệt với tôi,ánh mắt của cô ta dừng trên người Hoàng Tiểu Tiên, rõ ràng, cô ta cũng biết lúc trước Hoàng Tiểu Tiên chiếm được truyền thừa, sau đó, cô ta cũng không thu hoạch được gì nữa, người nhà họ Lý trực tiếp xoay người, rời khỏi nơi này.

Lúc này, Hoàng Tiểu Tiên thấy Lý Tuyết Nhi đã đi xa, mới lên tiếng nói với tôi:

- Đi, chúng ta xuống dưới rồi nói!

Nghe vậy tôi không cự tuyệt, lập tức đi theo Hoàng Tiểu Tiên xuống dưới, hóa ra bên dưới có một địa cung, trong địa cung, tôi nhìn thấy có rất nhiều thứ liên quan đến Hồ tộc, xem ra kẻ mạnh nằm xuống ở đây, đúng là tộc lão của Hồ tộc.

- Truyền thừa nằm trong tay rồi?

Tôi nhìn Hoàng Tiểu Tiên, vẫn nhịn không được hỏi, dù sao như vậy trong lòng cũng yên tâm một chút.

Hoàng Tiểu Tiên gật đầu, sau đó lên tiếng nói:

- Đúng rồi, bên chỗ các em thì sao? Sao chỉ có hai người tới đây? Truyền thừa đâu?

Đối với câu hỏi của Hoàng Tiểu Tiên, tôi cười cười, nhìn Đoàn Lang bên cạnh, sau đó kể lại chuyện lúc trước cho Hoàng Tiểu Tiên nghe, kể xong, Hoàng Tiểu Tiên cũng thấy nghĩ lại mà sợ!

- Đám người nhà họ Cơ khinh người quá đáng rồi! lần sau gặp lại, chúng ta không cần phải sợ bọn họ!

Tiếng nói lạnh như băng của Hoàng Tiểu Tiên vang ra, nghe vậy tôi xua xua tay, nói gặp lại đã rồi nói, sau đó tôi hỏi Hoàng Tiểu Tiên thứ lúc trước Phổ Thế lấy đi rốt cuộc là gì, tôi nhìn hồ lô đó thấy rất cổ quái!

Nói đến vấn đề này, sắc mặt Hoàng Tiểu Tiên lập tức trở nên u ám, sau đó nhìn tôi nói:

- Bọn chúng, đã lấy đi tinh huyết của tổ tiên, mà hồ lô đen đó có lẽ là một bảo bối rất mạnh, cho nên chị không thể ngăn cản nổi!

- Cũng may, em đột nhiên xuất hiện, cản trở bọn chúng, nhưng tinh huyết của tổ tiên vẫn bị lấy đi một nửa!

Giọng nói Hoàng Tiểu Tiên cực kì oán hận, rất rõ ràng, đối với việc thứ của tổ tiên bị lấy đi, trong lòng chị ta khó mà chịu đựng nổi.

- Lại là tinh huyết!

Tôi trầm giọng nói, đám người của Kháng Thiên giả, vẫn đang bôn ba khắp nơi thu thập tinh huyết tu sĩ, mà hiện tại, bọn chúng lại vẫn đang đi tìm tinh huyết, rốt cuộc, tinh huyết có tác dụng gì?

Tôi thực sự không thể hiểu, mà lúc này, tôi nhìn Hoàng Tiểu Tiên, hỏi chị ta tại sao không lấy đi tinh huyết trong này? Phải biết rằng tinh huyết đồng tộc đối với chị ta mà nói, có tác dụng rất lớn.

Nhưng, Hoàng Tiểu Tiên lại lắc đầu, nói lúc trước bọn họ cùng nhau tranh đoạt truyền thừa, mà dựa theo tình hình mà tôi nhìn thấy, thì rõ ràng Kháng Thiên giả đã cố ý dẫn dụ mọi người sang bên kia, đại đa số nhân sĩ đều đi sang tranh đoạt truyền thừa nơi khác.

Mà bên này, bởi vì Vương Diệu, mà nhà họ Lý đã sang đây, còn Hoàng Tiểu Tiên, lại bởi vì biết đây là tiền bối của Hồ tộc, cho nên không do dự mà đi tới nơi này.

Cuối cùng, đã cùng tranh đoạt truyền thừa với đám Kháng Thiên giả tại đây, cũng may đến cuối Hoàng Tiểu Tiên nhân lúc chiếm ưu thế, vẫn là đạt được truyền thừa, mà sau khi đạt được, người của Kháng Thiên giả liền muốn ra tay, một là vì tinh huyết của tổ tiên, hai chính là muốn giết Hoàng Tiểu Tiên, vì vậy mới có chuyện hai gã Ngưng Anh điên phong đối phó Hoàng Tiểu Tiên.

Nhưng cuối cùng , bọn cúng vẫn không thành công, duy chỉ có tinh huyết của tổ tiên Hồ tộc, bị bọn chúng chiếm được một nửa.

- Nói như vậy, chị vẫn có thể hấp thụ tinh huyết còn lại? đây là tiền bối trong tộc chị, mà ngài ấy nhất định sẽ không trách tội chị, chị mau hấp thụ, xong chuyện chúng ta lại ra ngoài đi tiếp, hiện tại xem ra, long mạch hẳn là cũng sắp xuất thế rồi!

Tôi nhìn Hoàng Tiểu Tiên lên tiếng nói, Hoàng Tiểu Tiên nghe vậy gật đầu, sau đó tìm một chỗ ngồi khoanh chân xuống.

Sau khi Hoàng Tiểu Tiên ngồi xuống, trên người chị ta đột nhiên hiện lên một cơn lốc xoáy, không khí xung quanh, hình như còn có năng lượng gì đó đang không ngừng bị hút vào trong người chị ta.

Nhìn kỹ, trong năng lượng này, rõ ràng còn có một màu đo đỏ, đó chính là tinh huyết thấm đẫm trong đất của vị tiền bối Hồ tộc.

Thấy Hoàng Tiểu Tiên đang tập trung, chúng tôi lập tức lập hộ pháp.

Nhưng, đến ngày thứ hai, tôi đột nhiên cảm giác được bên trong người mình, có một luồng năng lượng không thể khống chế bắt đầu trở nên rục rịch, cảm nhận được tình huống này, lòng tôi đột nhiên cả kinh!

- Đây là? Thời cơ đột phá?

Lòng tôi hơi vui vẻ, xem ra trận đấu cùng Phổ Thế cũng không phải không có chỗ tốt, sau khi dồn hết lực để chiến đấu, năng lượng trong người tôi nhất định đã được kích phát, mà hiện tại, hoàn toàn đã chạm tới thời cơ đột phá!

Cảm nhận được thời cơ đột phá trong người, tôi cũng tìm một chỗ ngồi xuống, một đống linh thạch xuất hiện trước mặt tôi, ấn kết biến hóa trong tay, linh khí khủng bố chui vào bên trong cơ thể.

Phù!

Cảm nhận thấy linh khí đã chui khắp cơ thể mình, tôi không khỏi rít lên vì vui sướng.

Cùng lúc đó, Nê Hoàn Cung của tôi cũng không tự chủ được mà hoàn toàn mở ra.

Cảnh giới Nguyên Đan điên phong, tiến thêm một bước nữa, chính là cảnh giới Ngưng Anh rồi!

Nhất khí Ngưng Anh, tuy rằng chỉ là bắt đầu của Ngưng Anh, nhưng tôi đã mong chờ ngày này lâu lắm rồi, rất nhiều tháng trôi qua, tôi cảm thấy khí thế trên người không hề vội vàng, mà thành tựu ‘nước chảy thành sông’, chính là cảnh giới Nhất Khí Ngưng Anh.

Cùng lúc đó, tôi cảm giác được khí mùi của thần hồn trong Nê Hoàn Cung tràn ngập, lao ra trong cơ thể tôi.

Nhất Khí Ngưng Anh, lần đầu tiên mở ra nơi Ngưng Anh, tôi lựa chọn Mộc Thần Cung!

Bởi vì Mộc Thần Cung là chủ sinh mệnh, mở ra cảnh giới Ngưng Anh, đối với tốc độ khôi phục thương thế trên người tôi, nhất định nhanh lên không ít!

Thần hồn tiến vào bên trong Mộc Thần Cung, một viên Nguyên Đan tròn xoe bắt đầu chuyển động, từ từ xuất hiện các vết nứt!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 125

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.