Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

gặp lại người quen

Phiên bản Dịch · 2072 chữ

Đột nhiên trong lúc đó, tôi nhìn thấy bên phía tám phân gia, sắc mặt của mọi người đều lạnh như băng, trên người bọn họ cũng phát ra những luồng khí thế sắc bén.

- Trúc Trường Không, giữa thỏa hiệp và chiến đấu kịch liệt, xem ra ông lựa chọn vế sau, nếu đã vậy, tám phân gia chúng tôi hôm nay cũng muốn nhìn xem, chủ gia ngồi trên đầu chúng tôi nhiều năm, rốt cuộc có bao nhiêu bản lĩnh!

Lão già tộc Lê Văn sắc mặt lạnh tanh, bộ áo dài màu vàng kim trên người không có gió cũng khẽ lay động, khí thế trên người hừng hực dâng trào, lập tức, lòng tôi hơi trùng xuống.

Cảnh giới Ngộ Đạo!

Đám người đó cũng có người có thực lực cảnh giới Ngộ Đạo, quả nhiên không khủng bố bình thường, mà tám phân gia, đều có cảnh giới Ngộ Đạo của mình, vậy thì Lê tộc dưới tình hình này, phải ứng đối thế nào?

Từ lúc vào trong Lê tộc đến bây giờ, lòng tôi chưa từng bớt nặng nề.

Xem ra, lúc trước tôi đã đánh giá thấp thực lực của tám phân gia, vốn tôi còn tưởng lực lượng mình đem đến đủ để xoay chuyển tình thế, nhưng hiện tại, mọi chuyện đã vượt ra khỏi dự liệu của tôi.

- Lê tộc, chưa từng sợ hãi chiến tranh!

Tiếng nói âm u của Trúc Trường Không truyền ra, khi lão nói xong, từng luồng khí khủng bố tức khắc tràn ngập khắp nơi, tôi nhìn thấy, ngọn núi sau Lê tộc, cũng chính là vị trí của tổ địa, có mấy thân ảnh đang lao ra.

Mấy người trong đó, đều trông khá quen mắt.

Trúc Tuấn cũng có trong đó, mà hai người quen khác, lại là tộc lão chủ trì cuộc kén rể ngày hôm đó.

Sau khi những người này phóng ra, một luồng khí mùi khủng bố tràn ngập khắp nơi.

Cảnh giới Ngộ Đạo!

Toàn bộ đều là cảnh giới Ngộ Đạo lòng tôi chấn động nói không nên lời, thực lực của Lê tộc, còn khủng bố tới mức độ này, đám người của tám phân gia đưa mắt nhìn nhau, nhưng, tôi không nhìn thấy vẻ khiếp sợ.

Cũng chính là nói, bọn họ biết rõ, thực lực của chủ gia Lê tộc?

Những người đó, lẽ nào đã sớm nhìn thấu Lê tộc?

Hiện tại có thêm bảy tộc lão, cộng với Trúc Trường Không, vừa vặn tám cảnh giới Ngộ Đạo, mà tám phân gia phía đối diện, cũng có tám cảnh giới Ngộ Đạo, lực chiến đấu cao nhất đã coi như huề nhau, cũng chính là nói, trận chiến phía dưới mới có tác dụng lớn hơn.

Nghĩ đến đây, lòng tôi thoải mái hẳn, chỉ cần hiện tại lực lượng của Lê tộc huề với đối phương, thì chính là kết quả tốt nhất đối với tôi.

- Trúc Trường Không, phân gia chúng tôi khó khăn lắm mới có người lên tới cảnh giới Ngộ Đạo, mà chủ gia các người lại có những tám vị, nếu không có bảo vật kinh người, thì ông nói cho tôi biết, cảnh giới Ngộ Đạo này chui ra từ đâu? Từ đâu mà đến?

Nhìn thấy một màn này, sắc mặt của cả đám người Cự Tây đều trở nên điên cuồng, nhìn chằm chằm các tộc lão Lê tộc, tiếng nói mất kiểm soát vang ra.

Rõ ràng, bọn họ chỉ thông qua điểm này, đã nhận định chủ gia có bảo vật kinh người,.

- Bớt sàm ngôn đi, Cự Tây, tôi biết, bởi vì khoảng cách tiến vào cảnh giới Nhập Đạo của ông chỉ còn nửa bước, tự nhận thực lực của mình cao siêu, cho nên đã sớm sinh ra ý đồ phản nghịch, nhưng tôi đã coi nhẹ dã tâm của ông, tự mình muốn phạm thượng thì cũng thôi đi, lại còn lôi kéo thêm những phân gia khác, hôm nay, để cho tôi nhìn xem, ông rốt cuộc có bản lĩnh gì!

Tiếng nói lạnh tanh của Trúc Trường Không vang lên, đột nhiên, thân hình Trúc Trường Không biết mất tại chỗ, khoảng không gian trước mặt lão ta bỗng dưng rung chuyển, khi lại lần nữa xuất hiện. đã ở bên cạnh Cự Tây.

Lúc này, sắc mặt của Trúc Tẩm Ngưng bên cạnh tôi nặng nề, đột nhiên cất tiếng:

- Người kia không ngờ lại lợi hại như vậy, còn cần A công phải đích thân ra tay!

Lông mày Hoàng Tiểu Tiên nhíu chặt, không lên tiếng, Hoàng Tiểu Tiên đã áp chế lại thực lực của mình, bởi vì trên người Hoàng Tiểu Tiên có bảo vật, cho dù là kẻ mạnh cùng đẳng cấp, cũng không chắc sẽ phát hiện được ra khí mùi trên người chị ta.

Cho nên hiện tại, có lẽ không ai nhìn thấu thực lực của Hoàng Tiểu Tiên.

Sau khi Trúc Trường Không ra tay, đại chiến tức khắc bùng nổ, các đệ tử lập tức gia nhập trận đấu.

Sắc mặt tôi lạnh như băng, chuẩn bị gọi đám người Đoàn Lang bên người tham gia vào cuộc chiến, Cự Tây đang chiến đấu trên không trung với Trúc Trường Không bỗng nhiên phá lên cười.

- Ha ha ha, Trúc Trường Không, nếu ông cho rằng chúng tôi chỉ mang theo chút thực lực này tới chủ gia làm loạn, thì chỉ sợ, ông đã sai rồi!

Tiếng cười của Cự Tây vang ra, đột nhiên, phía sau lưng đám người, có một thân ảnh mặc áo choàng đen bay vút lên cao.

Khi người mặc áo choàng đen xuất hiện, vô số khí đen không ngừng lan ra khắp không khí, không khí như bị nhuộm một màu mực đen sì.

Khi nhìn thấy người này, người tôi toát ra luồng khí thế lạnh lẽo, sau đó, nghiến răng hô lên:

- Kháng Thiên giả!

Lúc này, Hoàng Tiểu Tiên phía sau lưng tôi cũng không kìm lại được mà đứng ra, nhìn lên thân ảnh trên không trung, thản nhiên lên tiếng:

- Đúng vậy, hơn nữa, còn là người quen!

Sau khi Hoàng Tiểu Tiên nói xong, lòng tôi cả kinh, cẩn thận cảm thụ một chút, mới hiểu được ra ý tứ của Hoàng Tiểu Tiên.

Bởi vì tôi phát hiện, người này đúng là người quen, đó là đại hộ pháp của Kháng Thiên giả lúc ở môn phái Thanh Thành, Nhậm Triều Soái!

Lúc đó ông ta còn nói sẽ nhớ kỹ chúng tôi, hiện tại thật không ngờ, người này lại xuất hiện ở đây.

Nói như vậy, lần này tám phân gia đối đầu lại với chủ gia, lẽ nào là có đám Kháng Thiên giả đứng sau lưng giật dây?

Những người đó, rốt cuộc đã xâm nhập vào bao nhiêu thế lực? vì sao lại không kiêng nể ai, đắc tội nhiều thế lực như vậy?

Thế lực của Kháng Thiên giả, thật sự lớn đến mức đó sao?

- Quả nhiên, quả nhiên tôi đoán không sai, các người đã bị lũ điên này mê hoặc, quá hồ đồ!

Nhìn thấy đại hộ pháp đột nhiên xuất hiện, Trúc Trường Không lập tức lên tiếng, nhưng, trong giọng nói của Trúc Trường Không, lại không có quá nhiều kinh ngạc, xem ra, lão ta cũng sớm dự liệu được chuyện này.

- ồ, xem ra ông đã đoán ra, chắc hẳn ông cũng đã biết, một vị cảnh giới Ngộ Đạo có tác dụng thế nào trong trận chiến này, Trúc Trường Không, lúc trước đã cho ông cơ hội, nhưng ông lại không muốn, vậy thì đừng trách tôi vô tình!

Cự Tây phát ra nụ cười lạnh lẽo, sau đó, tôi thấy người này xoay người lại, nói với Nhậm Triều Soái:

- Nhậm huynh, chuyện tiếp theo, giao lại cho huynh!

Tiếng Cự Tây vừa dứt, Nhậm Triều Soái liền gật đầu, cũng không phí lời, sau đó, ánh mắt của ông ta liếc về sau núi Lê tộc, chính là nơi của tổ địa.

Rất rõ ràng, mục đích của người này, chính là thứ ở trong tổ địa Lê tộc, tuy rằng không biết bên trong có gì, nhưng bọn họ, đúng là vì thứ này mà đến.

Nhậm Triều Soái không quan tâm những chuyện khác, nhấc mình, lao về phía sau núi trong Lê tộc, tôi hít sâu một hơi, nhìn Hoàng Tiểu Tiên hỏi:

- Thế nào? Có trông chừng ông ta được không?

Tôi vừa nói xong, thân người của Hoàng Tiểu Tiên đã biến mất, sau đó, tiếng nói thản nhiên của chị ta vọng lại:

- mặc dù mới đột phá, nhưng người này cũng mới ở giai đoạn đầu của cảnh giới Ngộ Đạo, ngăn ông ta, hẳn cũng thành vấn đề!

Nghe thấy vậy, tôi thở phào nhẹ nhõm, sau đó, tôi nhìn Trúc Tuấn, lúc này, ông ấy đang bị ba tên cảnh giới Ngưng Anh điên phong bao vây, sắc mặt Trúc Tẩm Ngưng cũng trở nên vô cùng lo âu.

- Nhất Lượng, mau cứu bố tôi!

Nghe vậy, lòng tôi trầm xuống, nhìn đám người Đoàn Lang bên cạnh.

Không cần nói gì, Đoàn Lang, Thanh Minh lão tổ và cả Độc Lang Quân đều đã lao lên, ngay sau đó, xuất hiện bên cạnh Trúc Tuấn.

- Hô, Kháng Thiên giả, không ngờ, chỗ nào các người cũng thò chân vào được, đã vậy, tôi càng không thể để cho các người đạt được mục đích!

Tôi khẽ nheo mắt, nhìn vào trong trận đấu, kế đó, đồng tử tôi hơi co lại.

Một tay vung lên, vô số bóng người phi ra từ trong cổ tay, tức khắc, tiếng hô của tôi vang vọng cả một vùng trời.

- Đệ tử Đạo Minh, trợ giúp Lê tộc, đánh chết phản đồ!

Sau khi tiếng hô của tôi vang lên, thân người tôi cùng vùi vào nơi sâu trong trận chiến.

Mà lúc này, tất cả mọi người đều giật mình nhìn đám người thình lình xuất hiện trên không, rất rõ ràng, cả đám đều bối rối, mới nhanh như vậy, lại ở đâu chui ra nhiều người thế này?

- Những người này chui ra từ đâu thế?

- Con mẹ nó tôi làm sao mà biết được, hơn nữa, ai cũng đáng gờm!

Trong vòng tròn trận đấu, những tiếng kinh hô vang lên, tôi không để ý, Thị xiết chặt trong tay, xuyên qua đám người, mỗi một lần lóe qua, lại có người mất đi tính mạng.

Đại chiếc bùng nổ, vậy thì chỉ có phân sống chết, không phải tôi giết anh, thì rất có khả năng sẽ bị người khác giết.

Trúc Tẩm Ngưng ngơ ngẩn đứng đờ tại chỗ, cô ấy không ngờ rằng, bởi vì mình mà có nhiều viện trợ tới đây như vậy, hơn nữa, thực lực còn cực kì khủng bố.

Đương nhiên, điều này cũng giúp sức chiến đấu của Lê tộc mạnh hơn.

Ngay sau đó, ở bên cạnh cô ấy, một gã tu sĩ trực tiếp vung kiếm lên chém vào người cô, chờ tới lúc cô phải ứng lại, đã không còn kịp phản kháng.

Giây tiếp theo, một thanh kiếm trực tiếp xuyên thủng ngực tên kia!

- Lúc chiến đấu, không được phân tâm!

Tiếng nói nhàn nhạt rơi vào trong tai Trúc Tẩm Ngưng, ánh mắt của cô ấy hướng về phía tôi, cảm xúc trong đôi mắt vô cùng phức tạp.

Đối với điều ấy, tôi chỉ cười ảm đạm, sau đó, thân người lại bắn ra ngoài.

Tuy rằng tự tôi đang phải chiến đấu, nhưng tôi vẫn rất để tâm tới Trúc Tẩm ngưng, không thể để xảy ra sai sót, bằng không chuyến đi này, không còn ý nghĩa gì nữa.

Có thể nói trắng ra, tôi đến Lê tộc, hoàn toàn là bởi vì Trúc Tẩm Ngưng.

Lúc này, đột nhiên, ở trước mặt tôi xuất hiện hai thân ảnh, nhìn thấy hai người tới, tôi hơi sửng sốt, lập tức lộ ra nụ cười thích thú.

- Đã lâu không gặp, hai vị!

Hai người nhìn nhau một cái, tôi nhìn ra vẻ kinh miệt trong mắt của đối phương.

- Sau ngày hôm nay, cậu không còn gặp lại chúng tôi rồi!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 128

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.