Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

cuộc điện thoại không tiếng động

Phiên bản Dịch · 1741 chữ

Đá Bổ Thiên không ngờ lại dung nhập vào trong cổ tay tôi, điều này thực sự khiến tôi kinh hãi, sau đó, ý thức của tôi đắm chìm vào trong dấu vết trên cổ tay, tôi phát hiện, trong dấu vết, đã xảy ra biến hóa long trời lở đất.

Khoảng không gian trong ấn kết vốn dĩ tối đen, mà bên trong ngoài khí thuần âm ra, thì không có gì đặc biệt.

Nhưng hiện tại, khoảng không gian trong cổ tay đã hoàn toàn thay đổi, cảm giác giá lạnh đã biến mất, tuy rằng vẫn hơi âm u, nhưng cũng không còn giống như lúc trước.

Lẽ nào tất cả đều là do đá Bổ Thiên gây ra sao? Lòng tôi nghi hoặc, nhưng hiện tại vẫn nhìn không ra chỗ đặc biệt trong thế giới ở cổ tay, cho nên tôi cũng không để ý quá nhiều.

Sau khi về tới Đạo Minh, đang chuẩn bị tu luyện, thì đột nhiên chuông điện thoại reo lên, không ngờ lại là Dương Nặc gọi tới.

Nhìn thấy hàng chữ hiển thị trên điện thoại, lòng tôi hỗn độn, nói thật, nợ phong lưu trên người tôi không ít, đây cũng không phải là chuyện để tôi lấy làm tự hào, ngược lại, tôi còn không biết phải làm sao, nhưng rốt cuộc, thì có nợ vẫn phải trả.

Cho nên từ khi tôi quay về Qúy Dương, đều chưa chủ động liên hệ với Dương Nặc, nhưng hiện tại người ta đã chủ động gọi tới, tôi thở dài một tiếng, sau đó ấn nghe.

- A lô!

Trong chốc lát, tôi không biết phải nói gì, đầu dây bên kia cũng lặng im, không phát ra âm thanh, nhưng tôi thấy rõ tiếng hít thở rất nhỏ.

- Dương Nặc, sao cậu không nói gì?

Sững sờ một lát, tôi cảm giác có gì đó không đúng, liền vội vàng hỏi đầu dây bên kia.

Nhưng vẫn không có tiếng trả lời, tôi lại gọi vài tiếng, cuộc gọi đột nhiên bị tắt, tôi nhìn điện thoại, trong lòng khó hiểu, đang tốt lành, Dương Nặc sao tự nhiên lại cúp điện thoại?

Tôi ấn gọi lại, nhưng đối phương đã tắt nguồn, lòng tôi lộp bộp một tiếng, lẽ nào xảy ra chuyện rồi? không có lý nào! Tiếng hít thở trong cuộc điện thoại lúc trước rất bình ổn, không giống như đã xảy ra chuyện.

Tôi đờ người nhìn điện thoại một hồi lâu, đột nhiên tôi nhìn thấy trên thang tác vụ của điện thoại nổi lên một bài báo.

“Tổng tài tập đoàn Dương Thị, hôm nay tổ chức hôn lễ tại khách sạn Kiềm Dương!”

Khi nhìn thấy bài báo này, cả người tôi sững sờ, lập tức ấn vào xem, hiện tại, tôi rất ít khi dùng điện thoại, mà bài báo này lại có thể thu hút tôi, cả Qúy Dương, có bao nhiêu tập đoàn Dương Thị?

Khi tôi ấn xem nội dung, coi như đã hiểu ra nguyên nhân của cuộc điện thoại ban nãy, Dương Nặc sắp kết hôn, đúng vậy, cuộc điện thoại đột ngột ban nãy, có lẽ là cô ấy muốn tôi tham gia hôn lễ của mình, hoặc là còn có việc gì khác?

Nhưng, tôi vốn còn cho rằng đối tượng kết hôn của Dương Nặc là công tử của tập đoàn lớn nào đó, nhưng trong bài báo lại không đưa tin, chỉ có hình ảnh, tên này nhìn cũng khá đẹp trai, mà lại là một người không nổi tiếng?

Thấy Dương Nặc sắp kết hôn, lòng tôi cũng bùi ngùi muôn phần, tôi nhớ rõ lần đầu gặp nhau trong trường, bộ dáng ngồi cạnh tôi lải nhà lải nhài của Dương Nặc, thời gian trôi qua như nước chảy, không biết từ lúc nào, đã trôi qua nhiều năm.

- Rốt cuộc cậu muốn mình tham gia hôn lễ, hay là không muốn?

Nhìn điện thoại, tôi không khỏi cười khổ khẽ nói, cuối cùng, tôi bỏ điện thoại xuống, đứng dậy, dựa theo thời gian trong bài báo, thì chỉ còn không đến một giờ đồng hồ nữa, hôn lễ của Dương Nặc sẽ cử hành, không biết cô ấy có ý gì, nhưng tôi đứng từ xa nhìn, có lẽ không sao cả.

Nghĩ đến đây tôi liền rời khỏi Đạo Minh, sau đó bắt xe đến khách sạn Kiềm Dương, khi tới nơi, tôi nhìn thấy không ít những bóng người lịch thiệp sang chảnh bước vào trong khach sạn, mà ngoài cửa, thỉnh thoảng lại xuất hiện những chiến xe hơi đắt tiền.

Những thứ nào đối với tôi mà nói, đương nhiên không có gì hấp dẫn, tiền tài, chỉ có thể làm càn trên thế tục mà thôi, nhưng nếu ở trong con đường tôi đang đi, thì đều là vô dụng.

Tôi nhấc chân bước tới trước khách sạn, thấy cả đám xung quanh đều đưa ánh mắt kinh ngạc nhìn tôi, xem ra bởi vì cách ăn mặc bình thường tới mức không thể bình thường hơn của tôi.

Nhưng tôi không để ý, vẫn tiếp tục đi thẳng, lúc này, bên người vang lên tiếng nói khinh thường:

- Làm phiền chút, xin cho xem thiếp mời?

Nghe vậy tôi ngây ra, thiếp mời? tôi làm gì có thiếp mời cơ chứ?

Vì thế tôi chỉ đành nói:

- Cái đó, tôi không có thiếp mời, nhưng tôi là bạn của Dương Nặc!

Khi tôi vừa nói xong, quanh mình liền vang lên những tiếng cười chế giễu, không ai mà không lộ ra vẻ mặt châm chọc, thực hiển nhiên, nhưng người này đều nghĩ tôi là một thằng nhà quê.

- Cậu kia, bốc phét cũng phải bốc phét đáng tin chút chứ? Bạn của Dương tổng lại không có thiếp mời? cậu nghĩ tôi ngu à? Mau cút đi, chỗ này không phải là nơi để hạng người như cậu lui tới!

Người đàn ông trước mắt cười lạnh, quát lên với tôi, tôi bất đăc dĩ cười, cũng không chấp nhặt với hạng người này, tôi muốn vào, đương nhiên có cả ngàn cả vạn phương pháp.

Khi tôi đang chuẩn bị rời đi, đột nhiên có một chiếc ô tô dừng lại trước cửa, một người con gái dáng người cao gầy bước xuống xe, hơn nữa còn có chút luống cuống, vội vàng chạy vào trong tới mức đâm cả vào người tôi.

Thân người tôi không nhúc nhích, bóng người kia lại loạng choạng, vào lúc mấu chốt, tôi kịp thời đưa tay ra giữ cô ta lại, cô ta ngẩng đầu lên nói một tiếng cảm ơn, chuẩn bị rời đi.

Lại đột nhiên dừng lại!

- Cậu là? Lý tiên sinh?

Nhìn thấy người con gái đeo kính trước mắt, tôi khẽ cau mày, lập tức nhớ ra:

- Cô là thư kí của Dương Nặc?

Mặc dù tôi không biết cô ta tên là gì, nhưng tôi nhớ rõ lần trước đến tìm Dương Nặc, đã gặp mặt một lần, đúng là thư kí của Dương Nặc.

- Xem ra, chị Nặc vẫn nhịn không được mà thông báo cho cậu rồi hả?

Người con gái trước mặt cười cười, lên tiếng nói.

Mà tôi thì lại vội vàng giải thích:

- Cô ấy không nói cho tôi biết, tôi đọc được trên báo, nhưng lại không có thiếp mời!

Tôi chỉ chỉ hai bảo vệ trông cửa, khẽ nói.

- A…..

Người con gái bỗng dưng cả kinh, sau khi phản ứng lại, một tay kéo tôi đi:

- Cậu đi theo tôi!

Khi tới trước mặt hai bảo vệ trông cửa, sắc mặt người con gái trầm xuống:

- Vừa nãy là ai bất kính với Lý tiên sinh?

Ai người trông cửa sửng sốt, một người trong đó muốn nói lại thôi.

- Thư kí La,tôi, tôi…..

Không đợi hắn nói xong, thư kí La đã cắt ngang lời hắn:

- Hôm nay là ngày vui của Dương tổng, tôi không muốn tức giận, ngày mai tự mình tới phòng tài vụ nhận tiền lương!

Nói xong, thư kí La mới ở dưới ánh mắt kinh hãi của mọi người, kéo tôi vào trong khách sạn, sau đó tôi mới biết, cô ta tên là La Mật!

- Tôi đi thông báo với chị Nặc, nói cậu tới rồi, có lẽ, chị ấy rất muốn gặp cậu!

La Mật nhìn tôi, cuối cùng vẫn lên tiếng nói, tôi hiểu ý của La Mật, nhưng tôi vẫn xua tay, nói với cô ta:

- Cô đừng nói cho Dương Nặc biết, hãy tôn trọng suy nghĩ trong lòng cô ấy!

Tôi không giải thích quá nhiều với La Mật, Dương Nặc đến đã không cho tôi biết, đương nhiên là có lý do trong lòng, mà La Mật vẫn muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng lại ngậm miệng, thở dài một tiếng, sau đó cô ta nói lúc trước cô ta quay về lấy đồ, hiện tại phải mau chóng mang cho Dương Nặc.

Tôi gật đầu, bảo cô ta cứ bận việc của mình.

Sau đó tôi tự mình đi tham quan xung quanh, cách ăn mặc của tôi đã gây sự chú ý với nhiều người trong hội trường, nhưng cũng may là không ai tới kiếm chuyện.

Ánh mắt tôi nhìn lên những bức ảnh cưới, người con trai rất đẹp trai, còn Dương Nặc bên cạnh tuy rằng có mang gương mặt tươi cười, nhưng tôi không nhìn thấy niềm hạnh phúc trong nụ cười ấy.

Nghĩ đến, lòng tôi đột nhiên nghẹn lại, nếu không muốn, vì sao phải miễn cưỡng?

Tuy tôi không biết Dương Nặc vì sao lại đột nhiên kết hôn, nhưng hiện tại, tôi cũng cảm thấy có chút ‘mất mác’.

(ủa ngộ ghê? Chứ tính không xơi được nên mất mát à?)

Có lẽ Dương Nặc chỉ có thể được coi là ‘hồng nhan tri kỷ’, nhưng nếu tôi biết cô ấy không hạnh phúc, trong lòng tự nhiên cũng thấy không thoải mái.

- Haizz, thế sự bất thường, mình quản được bao nhiêu?

Cuối cùng, mắt tôi rời khỏi những tấm ảnh cưới, trong lòng cũng không nghĩ quá nhiều nữa, thực lực của tôi, chung quy lại cũng có hạn, đặc biệt là trong chuyện tình cảm.

- Tiếp theo đây, xin mời cô dâu chú rể của chúng ta!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 146

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.