Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

vật lộn

Phiên bản Dịch · 1736 chữ

Giọng nói của tôi, không có bất kì cảm tình nào, lạnh lùng nhìn Vưu Khiếu Thiên, lúc này, Vưu Khiếu Thiên ôm chặt thi thể Vưu Trọng:

- Con tôi……

Tiếng thét khàn khàn phát ra từ sâu trong cổ họng Vưu Khiếu Thiên, hai mắt ông ta chằng chịt tơ máu, nhưng lại không có dấu hiệu muốn báo thù, có lẽ ông ta muốn bạt mạng, nhưng lại nghĩ tới ở bên cạnh tôi, vẫn còn có Giang Cố Ngũ Khí Ngưng Anh.

Đây, chính là bảo hộ, vì bảo vệ mà giết người!

Nếu hôm nay tôi không tới, hoặc là thực lực của tôi không mạnh bằng Vưu Khiếu Thiên, không có Đạo Minh, vậy thì tất cả chuyện ngày hôm nay, chỉ sợ không ai dám tưởng tượng đến hậu quả.

Nếu nhận sai và giải thích hữu dụng, vậy thì trên thế gian này cần gì phải có pháp luật? ở trong giới tu luyện, thực lực, mới là pháp luật mạnh nhất!

Anh chạm vào thứ tôi đang bảo vệ, thì sẽ bị tôi giết! không chút do dự! tôi nhìn chằm chằm Vưu Khiếu Thiên, tất cả, chung quy lại đều là do Vưu Trọng gây ra.

- Tôi phục…..

Ôm thi thể của Vưu Trọng nửa ngày, tiếng nói khàn khàn đau khổ của Vưu Khiếu Thiên mới vang lên.

Tôi đương nhiên có thể cảm nhận được oán hận chất chứa trong lòng Vưu Khiếu Thiên, tôi nhìn ông ta, không nói câu gì, nhưng chính lúc này, đồng tử tôi co lại, bởi vì Vưu Khiếu Thiên cả người đột nhiên lao lên, một nắm đấm hướng về phía tôi.

Thật ra lúc trước tôi đã sớm có phòng bị, lúc này, tôi lùi nhanh ra sau.

- Tao phục cái con mẹ mày, thằng khốn nạn, giết con tao, tao nhất định phải bắt mày hoàn lại vạn lần!

Sắc mặt Vưu Khiếu Thiên đằng đằng sát khí, gương mặt không ngừng vặn vẹo, rõ ràng, ông ta đã căm thù tôi tới tận xương tủy, tôi nhìn Vưu Khiếu Thiên, chỉ có thể lắc đầu, vốn tưởng rằng đã cho ông ta một cơ hội, thì ông ta hẳn là nên biết quý trọng.

Nhưng tôi sai rồi, người như vậy, nếu hiểu được quý trọng, đã không dung túng cho con trai mình thích làm gì thì làm, nhưng tôi rất tò mò, người này rốt cuộc lấy dũng khí ở đâu, mà lại dám lao lên.

- Vưu Khiếu Thiên, đừng làm càn, ông thực cho rằng đây là môn phái Khôi Lỗi của ông sao?

(Khôi Lỗi: có nghĩa đen là con rối)

Không đợi tôi nói gì, Giang Cố bên cạnh đã quát lớn, ngay sau đó, đánh về phía Vưu Khiếu Thiên.

Vưu Khiếu Thiên nhếch miệng lộ ra nụ cười lạnh như băng, nhìn thấy Giang Cố tới gần, nhưng ông ta lại không hề để ý.

Ngay sau đó, một tay Vưu Khiếu Thiên vung lên, ở trước mặt ông ta, đột nhiên xuất hiện một thân ảnh hình người bằng đồng xanh.

Mà đòn tấn công của Giang Cố cũng đánh lên hình nhân người, phát ra tiếng vang nặng nề.

‘đông!’

Âm thanh truyền ra, thân người Giang Cố lùi ra sau một bước.

- Con rối?

Tiếng nói của Giang Cố hơi nặng nề, nhìn hình nhân bằng đồng trước mặt, lông mày tôi hơi nhíu lại, sau đó bước lên trước một bước, kéo Dương Nặc ra sau lưng.

- Giang Cố, không uổng công ông vẫn còn nhớ môn phái Khôi Lỗi, mà tôi thân là người đứng đầu môn phái Khôi Lỗi, lẽ nào ông cho rằng tôi không có thủ đoạn nào sao?

Tiếng nói đầy mùi thuốc súng của Vưu Khiếu Thiên vang lên, giọng nói lạnh lùng hung ác.

Môn phái Khôi Lỗi? chỉ nghe tên, tôi đã đủ biết, đây là một môn phái chuyên lấy việc luyện chế hình nhân làm chính, mà hiện tại, sinh vật hình người bằng đồng kia, chắc hẳn chính là con rối của Vưu Khiếu Thiên.

- Vưu Khiếu Thiên, ông đang tự đâm đầu vào chỗ chết!

Giang Cố phẫn nộ, hai mắt nhìn chằm chằm Vưu Khiếu Thiên, lúc này cả người Vưu Khiếu Thiên trở nên cực kỳ điên loạn, cười sằng sặc như điên!

- Ha ha ha, Giang Cố, ông quá coi thường tôi rồi, tôi làm sao có thể không hiểu, Đạo Minh mặc dù rất mạnh, nhưng hiện tại cũng chỉ có hai người các ông, chỉ cần tôi mau chóng giết hai người, lặng lẽ rời đi, thì có thể làm gì được tôi nào?

Dứt lời, chỉ thấy Vưu Khiếu Thiên lại vung tay lên, ở xung quanh chúng tôi, rõ ràng hiện lên mấy thân ảnh bằng đồng, tổng cộng có bốn hình nhân, cộng cả Vưu Khiếu Thiên là năm.

Hơn nữa tôi cảm nhận được rõ, thực lực của hình nhân, chỉ sợ đều đã lên tới cảnh giới Ngũ Khí Ngưng Anh, mà thường thì những hình nhân thế này , đều không có tri giác, nói cách khác, là không biết đau, cho nên dù có là kẻ mạnh cảnh giới Ngưng Anh điên phong phải đối mặt, cũng có chút khó giải quyết.

Xem ra, Vưu Khiếu Thiên đúng là đã tính toán xong từ sớm!

Lúc này, tôi thấy ánh mắt của Vưu Khiếu Thiên hướng tới phía mình, vẻ oán độc trong đáy mắt lại càng thêm rõ ràng.

- Minh chủ Đạo Minh? Giết con tao, tao chắn chắn sẽ khiến mày sống không bằng chết, không phải mày thích bảo vệ con gái à? Tao đây sẽ cho mày tận mắt nhìn thấy, bọn nó chết như thế nào trước mặt mày!

Tiếng nói u ám của Vưu Khiếu Thiên truyền ra, mà tôi lại chậm rãi nhắm mắt lại, thở hắt ra cục tức trong lồng ngực.

- Minh chủ, tôi ngăn ông ta lại, ngài mau rời trước đi!

Lúc này, sắc mặt Giang Cố vô cùng nặng nề,truyền âm cho tôi, nhưng tôi không đáp lời, mà khi tôi mở mắt ra, liền nhìn về phía Vưu Khiếu Thiên.

Lập tức, tiếng nói thản nhiên của tôi vang lên:

- Ông biết không? Thường thì vào những thời điểm ông cho rằng bản thân đã nắm chắc trong tay tất cả mọi chuyện, thật ra, lại là lúc ông không biết gì cả nhất!

- Ông cho rằng, dựa vào mấy con rối sắt vụn của ông, đủ để giết tôi?

Nhìn người trước mặt, tôi không nhanh không chậm lên tiếng, tuy nói mấy thứ này ở trong mắt người khác, đúng thật là có chút giải quyết, nhưng vừa rồi, kiếm linh đã tìm được ra sơ hở của mấy thứ này, mà chỉ cần tìm được sơ hở, thì tất cả, đều không có gì để uy hiếp.

- Hừ, đều đã đến lúc này rồi, còn làm ra vẻ huyền bí, tao thật muốn nhìn xem, mày sẽ chết như thế nào?

Đối mặt với câu nói của tôi,Vưu Khiếu Thiên hiển nhiên không màng tới, ngay sau đó, ấn kết trong tay ông ta bắt đầu biến hóa, kế đó, hình nhân đồng bắt đầu lao lên, vây quanh người tôi.

Giang Cố cả người như đối mặt với cuộc đại chiến, chân nguyên khắp người tăng lên nhanh chóng, mà tôi, lại giương mắt nhìn hình nhân đồng tới gần.

Khi hình nhân tới cách chỗ tôi không xa, đột nhiên, minh hỏa trong người tôi bùng nổ, hiện tại, thực lực đã là cảnh giới Tam Khí Ngưng Anh, lực minh hỏa cũng đã nắm được tám mươi phần trăm trong tay.

Lực minh hoả tám mươi phần trăm, cho dù là kẻ mạnh cảnh giới Tứ Khí Ngưng Anh, cũng phải tạm né tránh.

Minh hỏa bùng nổ trên người, quấn quanh người Dương Nặc và La Mật, sau đó, lại bao trùm lấy thân hình nhân đồng.

Sau khi trải qua quá trình dò xét của kiếm linh, những hình nhân này được khống chế bởi một tia tàn hồn, tuy rằng thực lực tự thân rất mạnh, nhưng chỉ cần tàn hồn bị công kích, vậy hình nhân đồng cũng trở thành vật trang trí.

Giây phút minh hỏa hoàn toàn bùng nổ, liền bao trùm những hình nhân vào trong, minh hỏa lập tức chen chúc vào trong đầu chúng, hủy diệt tia tàn hồn bên trong.

Ngay khi tàn hồn mất đi, bốn hình nhân đồng cũng đứng im lại tại chỗ, bất động.

Tôi lập tức thu hồi minh hỏa vào trong người, bốn hình nhân như bị dính thuật định thân, đứng thẳng tắp bên người tôi, tôi lẳng lặng nhìn Vưu Khiếu Thiên ở trước mặt mình không xa.

Lúc này, Vưu Khiếu Thiên thất thần không hiểu chuyện gì, sợ hãi nhìn bốn hình nhân bất động, gầm rú lên với tôi.

- Thằng ranh vô liêm sỉ, mày đã làm gì hình nhân của tao?

Mặt tôi lạnh tanh nhìn Vưu Khiếu Thiên, người này hình như vẫn chưa chết tâm, không ngừng biến hóa ấn kết trong tay, hòng khống chế hình nhân.

Nhưng, hình nhân vẫn không nhúc nhích, chính lúc này, tôi nhấc chân lên, đi về phía Vưu Khiếu Thiên.

- Vừa rồi tôi đã muốn cho ông cơ hội, hiện tại, tôi muốn giết ông, phục không?

Tiếng nói thản nhiên của tôi truyền ra, Vưu Khiếu Thiên sắc mặt trắng ngắt không còn giọt máu, nhìn tôi nửa ngày vẫn không nói ra lời, thậm chí thân mình đã bắt đầu run lên lẩy bẩy, mà tôi, lại cứ đứng im như vậy nhìn Vưu Khiếu Thiên,

Ngay sau đó, khí mùi trên người Vưu Khiếu Thiên bùng nổ, phóng về một nơi nào đó, đương nhiên là muốn đào tẩu, hơn nữa, hiện tại còn không thèm để ý tới thi thể đang nằm chềnh ềnh dưới đất của con trai mình.

Nhưng, tôi đã cho ông ta cơ hội một lần, làm sao có thể để ông ta chạy thoát.

Thân người tôi chợt biến mất khỏi chỗ cũ, một thanh kiếm đỏ như máu lướt qua không trung, khi chân tôi chạm đất, thì thân hình của Vưu Khiếu Thiên cũng đứng im tại chỗ.

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 142

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.