Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phát sinh bạo loạn (2)

Phiên bản Dịch · 956 chữ

Ngày hôm sau, khi mặt trời vừa mới ló dạng, Mục Tri Hứa đã kêu đệ đệ muội muội dậy, mặc đồ nàng đã sửa sang vào rồi nhanh chóng rời khỏi khách điếm, đi một đường thẳng tới cửa thành.

Ba người Mục Tri Hứa, Mục Thâm và Mục Uyên đều mang theo một cái tay nải, bên trong là một bộ quần áo để tắm rửa, còn có chút ít lương khô.

Ngoài ra, trên hông của ba người cũng có treo thêm một cái túi nước.

Trong tay nải của Mục Tri Hứa còn có năm cân gạo và hai cân hạt kê vàng.

Nàng còn cầm theo một cái ấm sành.

Dĩ nhiên, đây chỉ là hình thức bên ngoài mà thôi, còn tất thảy những đồ vật khác đều được nàng cất trong không gian cả rồi.

Bấy giờ đã có rất nhiều người tụ tập ngay tại cửa thành, phần lớn mọi người đều mang theo tay nải.

Xem ra mọi người đều biết chuyện Trấn Nam Vương muốn đánh tới đây.

Nghe nói, quân đội của Trấn Nam Vương thế như chẻ tre vậy, Vĩnh Định Phủ đã sớm bị công phá từ lâu, tướng quân thủ thành tự tay kết liễu mạng sống ngay trên tòa thành.

Vĩnh Định Phủ và Vĩnh Ninh Phủ sát bên nhau, không sớm thì muộn Trấn Nam Vương cũng sẽ đánh tới chỗ này.

Mục Tri Hứa dẫn dắt đệ đệ muội muội trà trộn vào trong đám đông, bốn người bọn họ dường như bị chìm xuống, không có chút đặc điểm nào có thể thu hút ánh mắt của người khác.

Thời gian đã đến, cửa thành dần mở ra.

Đám đông đang tụ tập ở nơi này lập tức xông ra bên ngoài, vô số lưu dân đang xếp hàng dài chờ nhận cháo ở bên ngoài cũng không rõ chuyện gì đang diễn ra, phát ngốc tại chỗ.

Nhưng dù sao thì bọn họ cũng đã chạy nạn lâu như vậy rồi, kinh nghiệm xem như là vẫn có.

Những người thông minh đều rời khỏi hàng dài, tức tốc mang theo người nhà bám theo phía sau đám đông vừa đi ra khỏi thành.

Tuy bọn họ không biết có chuyện gì đang diễn ra, thế nhưng bọn họ hiểu được một đạo lý, đó là người trong thành hiểu biết hơn bọn họ khá nhiều, đi theo đám đông kia chắc chắn là không sai.

Mục Tri Hứa đã sớm quyết định sẽ tiến về phía bắc, có điều càng đi thì nàng càng phát hiện ra có rất nhiều người cũng tiến về hướng bắc.

Quả thật là có không ít người thông minh.

Dần dần, người đi lên phía bắc càng ngày càng nhiều, thậm chí có người còn trực tiếp trèo đèo lội suối luôn.

Mọi người chỉ có mục đích duy nhất, đó là đi về phía bắc.

“A tỷ, nhiều người quá!" Mục Thâm cau mày, cảnh giác nhìn mọi người xung quanh.

Hắn có thể cảm giác được rất nhiều ánh mắt tham lam đang chĩa về phía bốn người bọn họ.

Đội ngũ đang đi về phía bắc hiện tại, tuy là có bá tánh của Vĩnh Ninh Phủ, thế nhưng phần lớn vẫn là người từ Vĩnh Định Phủ chạy tới, dĩ nhiên là không thể đầy đủ như bá tánh của Vĩnh Ninh Phủ.

Những người đó đã trải qua rất nhiều cảnh khổ, đói khát.

“Đừng sợ, chúng ta cẩn thận một chút là được rồi.” Mục Tri Hứa hạ giọng nói.

Tỷ đệ hai người đang nhỏ giọng bàn luận, phía trước đột nhiên xảy ra bạo loạn rồi.

Nhìn kỹ thì chính là một người ăn mặc không tồi, tới từ Vĩnh Ninh Phủ đang bị trấn lột.

"Trời đánh thánh đâm tụi bây! Đó là lương thực và quần áo của lão nương, lão nương cầu cho các ngươi chết không được tử tế!" Một phụ nhân khóc lóc, gào to không ngừng.

"Hừ, cái đồ đàn bà thối!"

“Đương gia, có người trấn lột đồ của chúng ta kìa.”

“Lão đại lão nhị, có người trấn lột đồ ăn của chúng ta, mau, mau cướp về!”

Kẻ lưu dân vừa ra tay trấn lột lập tức chớp chớp mắt, nói to: "Nơi này có đồ ăn, trong tay nải của những người này đều có lương khô, nếu bây giờ mọi người còn không hành động thì cơ hội quý giá này sẽ vụt mất đó!"

Những lời này vô cùng có tác dụng, vô số lưu dân lập tức đỏ mắt, nhìn chằm chằm về phía bá tánh của Vĩnh Ninh Phủ.

Một tiếng hét vang lên, sau đó cuộc ẩu đả lập tức diễn ra!

"Mau lên, mọi người phải đoàn kết lại với nhau mới được, bọn họ muốn trấn lột chúng ta đó, tiếp theo chính là các ngươi rồi!"

"Hiện tại thì chẳng ai có thể chạy thoát được đâu, chúng ta chỉ còn cách đoàn kết lại với nhau thì mới có con đường sống."

Người vừa bị trấn lột cũng không phải là người ngu ngốc, lập tức quay đầu kích động những người bên cạnh mình.

Chỉ trong nháy mắt, hai bên liền nhào vào giáp lá cà với nhau.

Mục Tri Hứa mang theo đệ đệ muội muội, núp vào bên cạnh bụi gai, mò mẫm di chuyển từng bước từng bước một, đợi đến khi đi qua được bãi chiến trường kia thì lập tức cất bước chạy thật nhanh.

Mà ở trên đường, nàng cũng nhìn thấy không ít người bo bo giữ mình, không hề gia nhập vào cuộc chiến.

Bạn đang đọc Nông Môn Trưởng Tỷ: Mãn Cấp Đại Lão Chạy Nạn Đi Làm Ruộng (Bản Dịch) của Tuế Hoa Triêu Triêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 2Flop
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 58

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.