Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiếu nữ ác liệt và thiếu niên thâm trầm (2)

Phiên bản Dịch · 1348 chữ

Vào giờ Tý, bỗng nhiên Mục Tri Hứa ngửi được một mùi hương hỗn độn nào đó khá giống với mùi máu tươi, hai mắt nàng lập tức mở to, ngoài mùi máu ra thì còn có mùi của một loại kỳ độc. Nếu so sánh với độc trên người của Tô Thanh Y thì thật sự là khó phân cao thấp.

Trong mắt nàng hiện lên một tia sáng nhàn nhạt, nàng quay đầu nhìn đệ đệ muội muội một chút, sau đó lấy thuốc bột ra rải ở xung quanh một lần nữa rồi mới âm thầm rời đi.

“Không được nhúc nhích!”

Ngay khi giọng nói lạnh lẽo đó vang lên, Mục Tri Hứa đã lập tức dời bước chân về phía sau. Tuy nàng không có nội lực nhưng cảm giác của nàng vẫn rất là nhanh nhạy, ban nãy khi thanh kiếm tiến tới gần nàng thì nàng lập tức cảm nhận được sự lạnh lẽo thấu xương của kiếm khí.

Trong ánh mắt của thiếu niên thoáng hiện lên một tia kinh ngạc, nhưng hắn lập tức phản ứng lại mà tiếp tục vung kiếm, vận dụng khinh công nhằm muốn đặt thanh kiếm lên cổ của Mục Tri Hứa.

Dưới ánh trăng tròn vành vạnh, lưỡi kiếm sắc lạnh bén ngót như muốn xuyên qua chiếc cổ mảnh khảnh của Mục Tri Hứa.

Trong lòng Mục Tri Hứa có chút hoảng sợ, nàng không nghĩ thiếu niên trúng phải kịch độc, đang bị thương nặng trước mặt mình đây lại còn có thể bộc phát ra lực công kích khủng bố đến vậy. Mục Tri Hứa lập tức nâng cao cảnh giác, không dám sơ ý.

“Phanh!” Mục Tri Hứa lợi dụng đại thụ phía sau, mượn lực lộn ngược mình lại mà đứng ở phía sau thiếu niên.

Bấy giờ, nàng còn chưa kịp xoay người đã cảm nhận được sát khí mãnh liệt của thiếu niên ập tới. Vì vậy nàng lập tức khom người, lăn một vòng ngay tại chỗ.

Bá! Trường kiếm lướt qua gương mặt của nàng, tóc ở bên tai bị chém đứt một nhúm. Đồng tử của Mục Tri Hứa chợt co rút lại, trong tay nàng lập tức xuất hiện hai thanh đoản kiếm. Thứ vũ khí mà nàng thành thạo nhất chính là song kiếm!

“Đan ——” Trường kiếm và đoản kiếm giao nhau, lập tức ma sát ra vô số tia lửa!

Bấy giờ, mặt mũi của hai người gần nhau đến không gần hơn được nữa, hoàn toàn thấy rõ vẻ mặt của đối phương, Mục Tri Hứa cũng thấy được đôi môi của thiếu niên đã chuyển thành một màu đen nhánh. Kỳ độc đã xâm nhập vào tâm mạch của hắn rồi!

Nếu bây giờ hắn còn dám tiếp tục sử dụng nội lực, nửa canh giờ sau hắn nhất định sẽ chết!

Trong mắt của Mục Tri Hứa hiển hiện lên một tia vui sướng khi người gặp họa, khóe môi mừng rỡ nở một nụ cười tươi tắn, nàng liếc mắt xuống mảnh ngọc bội treo bên hông của thiếu niên, suy nghĩ muốn nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của lập tức bùng cháy.

Bấy giờ, thiếu niên thấy rất rõ ý tứ trong mắt của nàng và nụ cười tươi tắn kia, khóe miệng thoáng mấp máy gì đó, hắn hơi khó khống chế bản thân mà lảo đảo một chút. Mục Tri Hứa lập tức nắm thật chặt lấy cơ hội này, đá thẳng một cước vào ngực đối phương.

“Phốc!” Thiếu niên lập tức phun ra một ngụm máu tươi!

Hắn ngã lăn ra phía sau, nửa quỳ trên mặt đất lạnh lẽo, hắn ngửa mặt nhìn thiếu nữ trước mắt, trong mắt xuất hiện sự thâm trầm.

Thử nghĩ mà xem, ngay lúc bản thân đang phải cận kề cái chết mà đối thủ của mình lại dùng ánh mắt như vậy nhìn mình, liệu bản thân có thể kiềm chế không tức giận đến mức hộc máu hay không?

“Ôi, kiếm tốt đấy!” Mục Tri Hứa nhìn trường kiếm mà thiếu niên đang dùng để chống đỡ trên mặt đất, không khỏi khen ngợi một câu. Nếu nàng có thể sở hữu được thanh kiếm này thì nàng cũng rất là vui vẻ đó nha.

Thiếu niên lại nhìn thấy ánh mắt đó của nàng lần nữa: “…”

“Phốc!” Khí huyết cuồn cuộn dâng trào lên cổ họng, hắn lại phun ra một ngụm máu to! Dưới ánh trăng, máu bị phun ra đều có màu rất là đậm, gần như sắp biến thành màu đen tới nơi rồi.

Hai mắt Mục Tri Hứa sáng lấp lánh, dáng vẻ vui sướng đến mức muốn nhảy múa: “Ui cha, hay đấy! Ngươi hộc máu rất là đều đặn luôn đó nha, nào nào, lại phun thêm hai ngụm máu nữa cho ta xem với.”

Cố Lẫm: “Khụ khụ, khụ khụ, phốc!”

“Được rồi được rồi, ngươi ngoan thật đó, nghe lời ta như vậy làm gì không biết!” Mục Tri Hứa vỗ tay tán thưởng, còn không quên đá lông nheo với hắn một cái.

Bấy giờ, Cố Lẫm tức đến mức sắp lăn đùng ra chết ngay tại chỗ luôn rồi, sắc mặt hắn lúc trắng lúc xanh nhìn thiếu nữ trước mặt, đây quả thật là lần đầu tiên hắn gặp được một nữ nhân ác liệt thế này!

Nhân sinh ngắn ngủn mười lăm năm qua, giờ đây Cố Lẫm thật sự cảm thấy hắn sẽ thật sự chết ở trong tay thiếu nữ xa lạ. Mà cách hắn chết – chính là bị chọc cho tức chết!

Mục Tri Hứa nhìn thấy thần sắc của thiếu niên đang không ngừng thay đổi thì nụ cười càng ngày càng sâu. Lúc này, Cố Lẫm cảm nhận được một trận sát ý cuồng bạo, sự cảnh giác của hắn lập tức dâng đến mức cao nhất, hắn cảm nhận được một sự khẩn trương trước nay chưa từng có.

Chỉ là hắn vô cùng sửng sốt khi phát hiện bản thân không thể cử động được nữa! Hắn lập tức ngẩng đầu nhìn lên, ngay tại chóp mũi của hắn đã xuất hiện một cái mũi kiếm từ khi nào, đồng tử hắn liên tục co rút!

Hắn nhìn chăm chú vào đôi mắt của thiếu nữ có làn da ngăm đen trước mặt, gương mặt của nàng hoàn toàn là một mảnh hững hờ nhưng sát ý lại không ngừng dâng lên khiến hắn có chút khó thở.

Mà bấy giờ, Mục Tri Hứa cũng quan sát thiếu niên kỹ càng một lần nữa, thấy được ánh mắt trong suốt của hắn cứ thế thay đổi, trở nên thâm trầm. Kỳ lạ là, dẫu trong mắt nàng không có bất kỳ cảm xúc gì nhưng trong lòng lại cảm thấy có chút xao động, vì vậy nàng lập tức đưa ra quyết định – nàng muốn thiếu niên này!

Nàng xuyên qua nhiều vị diện như vậy, đây chính là lần đầu tiên trong đầu nàng xuất hiện loại suy nghĩ này. Mà vốn dĩ Mục Tri Hứa là người thích làm theo ý mình, do đó hiện tại nàng vừa cảm thấy bản thân muốn như thế thì lập tức hành động luôn.

Dù nàng chưa thu sát khí nhưng lại dùng ánh mắt ung dung nhìn nam nhân, ánh mắt trong trẻo: “Bây giờ ấy à, ta sẽ cho ngươi hai sự lựa chọn; một là gả cho ta, hai là xuống chầu Diêm vương.”

Cố Lẫm: “Ta lựa chọn cái thứ hai!”

Cố Lẫm không hề do dự, mạnh mẽ quyết đoán nói ra quyết định.

Mục Tri Hứa nghe vậy thì cảm thấy nghẹn ở trong lòng một ít, khóe miệng khẽ cong xuống, nhìn dáng vẻ của thiếu niên cũng không giống như đang nói giỡn. Nàng cắn răng, hừ một tiếng: “Nhìn ngươi như vậy, ta cũng thấy ngươi rất là nhị!”

Cố Lẫm: “…” Sĩ khả sát bất khả nhục!

Bạn đang đọc Nông Môn Trưởng Tỷ: Mãn Cấp Đại Lão Chạy Nạn Đi Làm Ruộng (Bản Dịch) của Tuế Hoa Triêu Triêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 2Flop
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 39

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.