Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

HOÀNG QUÝ PHI

Phiên bản Dịch · 1685 chữ

Tiêu Việt chậm rãi nắm chặt tay, những ngày qua hắn đối với Tô Khanh rất tốt, hắn làm như vậy là để Tô Khanh động tâm, nhưng nếu sử dụng biện pháp nhẹ nhàng không được, thì đừng trách hắn thô bạo.

Nữ nhân bị thất thân, lại có hài tử, như vậy trái tim nàng liền nằm trong tay hắn, có lẽ mấy ngày qua là do hắn đối xử với Tô Khanh quá tốt.

Tiêu Việt nghĩ, tuy rằng hắn ghét bị Đỗ gia uy hiếp, nhưng nể mặt Tô Khanh, hắn không phải không thể cho nàng một đứa nhỏ, chỉ là hắn không thể cho nàng làm hoàng hậu, nhưng có thể làm quý phi cả đời.

Về phần hài tử, Tiêu Việt kỳ thật không thích hài tử, nhưng hắn sẽ đối đãi với đứa nhỏ của mình thật tốt.

Hắn đứng dậy, giọng điệu lạnh như băng: “Nàng là nữ nhân của trẫm, hầu hạ trẫm là nghĩa vụ của nàng, hôm nay liền tuyên quý phi thị tẩm.”

Tô Khanh như cũ vẫn thong dong, cười nói: “Thần thiếp cũng chưa nói không thể, bất quá nếu mỗi lần bệ hạ đều hành xử như đêm tân hôn thô lỗ như vậy, thần thiếp nhất định sẽ chán ghét người.”

Đây là thân thể của nguyên chủ, nàng đã là Tiêu Việt quý phi, chuyện nên phát sinh đã phát sinh, nên làm cũng đã làm.

Nếu như Tô Khanh nàng đến trước khi nguyên chủ gả cho Tiêu Việt, nàng nhất định sẽ không chịu mối hôn sự này.

Nhưng sự tình đã xảy ra, những nhiệm vụ trước cái gì nên làm đều làm, hơn nữa trong mắt những cung nhân kia, nàng đã ngủ với hoàng đế rất nhiều lần, nàng cũng không cảm thấy thị tẩm thì có gì khác người, không phải là đem hoàng đế thành một hình nhân cao cấp tự hoạt động thôi sao.

Nữ tử cũng có dục vọng, chuyện đó cũng không xấu xa gì, gặp hoàng đế tuổi trẻ tuấn mỹ, nàng cũng không chịu thiệt.

Việc hôm nay quý phi thị tẩm liền được truyền ra ngoài, có người vui cũng có người buồn, nhưng mọi người trong cung lại càng thêm bình tĩnh, chứng tỏ bệ hạ quả thật thích quý phi, không đến chỗ Lục Yên Nhiên mà dành thời gian chạy đến chỗ quý phi để giải thích, lại còn ngủ lại.

Cho rằng hoàng đế ở phương tiện đó không lên được, nhưng thái độ của hắn đặt tại nơi này, địa vị của quý phi liền không thể nghi ngờ.

Chỉ là khi Lục Yên Nhiên nghe được tin tức, chính mình trong cung lại ngồi đợi cả ngày, tức giận đến mức muốn cắt nát răng.

Hoàng đế ra lệnh tất nhiên không ai có thể kháng lệnh. Đêm hôm đó, trong cung quý phi phải đổi ba lần nước.

May mắn là trong khoảng thời gian này nàng chăm chỉ tập luyện, sau khi xong nàng còn có khí lực đứng dậy rót cho mình một ly rượu trái cây, nhấp một ngụm ngọt đến say lòng người.

Bóng đêm nặng nề, trong cung quý phi treo đèn cung đình, xung quanh rộng như vậy chỉ đặt một viên dạ minh châu, hào quang bao phủ trên người nữ tử, khuôn mặt tinh xảo điểm thêm chút nét quyến rũ.

Dưới đèn ngắm mỹ nhân, đã lâu hắn không nhìn kỹ Tô Khanh, Tiêu Việt kinh ngạc nhìn quý phi của mình ngày càng trưởng thành, khuôn mặt non nớt dần biến mất mà thay vào đó là sắc đẹp khuynh nước khuynh thành.

Hắn ngồi dậy khiến chăn mền trên người rơi xuống, nghĩ lại, lúc trên giường Tô Khanh cuồng nhiệt như lửa, làm cho hắn tưởng rằng nàng phi thường yêu hắn, nhưng giờ nhìn lại đối phương thấy nàng lãnh đạm như vậy, trong lòng hắn vừa nhóm lên ngọn lửa nhỏ lại bị dập tắt.

Hắn cảm giác mình giống như kỹ nữ, mà Tô Khanh là khách làng chơi.

Hắn không thể không thừa nhận, bây giờ Tô Khanh căn bản không yêu hắn. Dù bọn họ có ngủ với nhau cũng không thể thay đổi sự thật này.

Tiêu Việt cảm thấy mình thật thất bại, hắn có thiên hạ, nhưng thanh danh lại không bằng một thần tử. Hắn cưới một nữ nhân, làm đủ mọi thủ đoạn, có được người nhưng lại không có được tâm.

Con người trên thế gian này, trốn không thoát được chữ tham lam, khổ nhất trần đời, là cầu mà không được. Tiêu Việt là người cực kỳ ngạo mạn, hắn không thể chấp nhận mình lại thất bại trên người Tô Khanh.

Sau khi trải qua nhiều biện pháp không có kết quả, hắn đem hy vọng ký thác vào việc quý phi có hài tử.

Hài tử dựa vào một người là không thể tự nhiên có được, cho nên trừ những ngày thân mình quý phi không tốt, hắn phi thường cần cù và cố gắng phấn đấu, lại tìm những loại vật liệu tẩm bổ, ngóng trông quý phi sớm có hài tử.

Đáng tiếc một năm rưỡi trôi qua, bụng của quý phi vẫn không có động tĩnh gì.

Tô Khanh không có nói cho hoàng đế, là nàng ăn quá nhiều thuốc bổ, việc đó cũng dẫn đến khó mang thai.

Tuy rằng nàng thoạt nhìn là trùng sinh, nhưng dựa theo lời hệ thống, ủy thác chỉ là thân thể, nàng chỉ là tư tưởng, cho nên nếu nhiệm vụ thất bại lần đầu tiên, trí năng của nàng sẽ giảm xuống và tiến tới gần việc tử vong.

Làm người hồi sinh lại trong thân thể người khác, là không có khả năng tạo ra sinh mệnh.

Nếu nàng nguyện ý trả giá bằng một phần tuổi thọ đưa vào khối thân thể này, có thể chế tạo ra tân sinh mệnh giả.

Sau khi nhiệm vụ hoàn thành, nếu nàng lựa chọn thoát ly thế giới này, sinh mệnh giả cũng sẽ lấy phương thức chết đột ngột cùng nàng tiêu tán.

Nhưng nếu làm vậy thì tuổi thọ của nàng ở thế giới hiện thực sẽ mất đi một nửa, nếu Tô Khanh yêu hắn, đương nhiên nàng sẽ cho hắn một phần viên mãn.

Nhưng nàng không thích Tiêu Việt, đầu bị nhúng nước mới hi sinh bản thân để sinh hài tử cho hắn.

Khi Tô Khanh cùng hoàng đế thành hôn được hai năm, Đỗ phụ đã làm tốt công tác chuẩn bị, mọi thứ thập phần chu toàn, nếu hoàng đế đối xử với nữ nhi không tốt, hắn nhất định sẽ đưa nữ nhi ra ngoài.

Người được ông cài vào truyền ra tin tức, hoàng đế cùng nữ nhi chung sống thập phần hòa hợp.

Hắn ngầm cùng Tô Khanh gặp mặt, muốn biết suy nghĩ của nàng: “Từ nhỏ con đã không có mẫu thân, cho nên cha nghĩ, những gì con muốn, cha đều có thể cho con. Ban đầu con chọn Tam hoàng tử, muốn gả cho hắn, còn muốn hắn thượng vị, chúng ta Đỗ gia không đứng về phía ai, vì con chúng ta đứng về phía Tiêu Việt cũng không hối hận. Nếu con muốn cùng hoàng đế sống tốt ngày qua ngày, cha cũng không ngăn cản.”

Kỳ thật ông hy vọng nữ nhi có một đứa trẻ, nếu ngoại tôn lớn lên khả ái, hoàng đế lại muốn động thủ với Đỗ gia, ông không ngại ngoan độc hơn hoàng đế.

Nói cái gì mà quân muốn thần chết, thần không thể không chết, đều là mạng người, hoàng đế dựa vào cái gì liền so với hắn tôn quý hơn. Ông không tin chân mệnh thiên tử, trước đó hắn cũng chỉ là con cá chạch trong ruộng, là đạp lên vai Đỗ gia để vượt Long môn.

Những sự tình sau đó Đỗ gia cũng không xen vào. Nhưng hoàng đế lại muốn xuống tay với đôi nhi nữ của ông, ông liều mạng cũng muốn kéo xuống một miếng thịt trên người hoàng đế.

Tô Khanh khịt khịt mũi, nguyên chủ đúng là có người cha tốt, cũng khó trách khi nguyên chủ mất, hối hận nhất không phải là lấy nhầm phu quân tồi, mà là liên lụy phụ thân cùng huynh trưởng.

Nghĩ đến lời định nói, nàng không khỏi có chút áy náy, nhưng tạt nước bẩn lên người hoàng đế, nàng vẫn muốn tạt, chung quy nàng là ma quỷ, không có cái gọi là lương tâm: “Bệ hạ mỗi lần sủng hạnh con, đều cho con uống thuốc. Con cho thần y coi mạch, thần y nói, đời này con không thể có hài tử.”

Đôi mắt nàng đỏ lên, như là bị hoàng đế làm cho thương tâm.

Nàng nói ra những tin tức rất mơ hồ, ví dụ như hoàng đế nói cho nàng uống thuốc dưỡng thân thể, đích thật là dược vật tốt cho cơ thể.

Nhưng nghe vào tai Đỗ phụ, thì mọi chuyện không phải như vậy.

Đỗ Trì không giống ông, ông là văn nhân chân chính, trời sinh một gương mặt ôn nhã, lúc này gân xanh cũng phồng lên, cực kì phẫn nộ.

Tô Khanh nhẹ nhàng vỗ lưng cho phụ thân: “Cha hít thở thật sâu đi, đừng tức giận, nếu cha có chuyện gì, con liền không sống nổi.”

Đỗ phụ nghiến răng nghiến lợi: “Con không cần đợi trong cung này nữa.”

Tô Khanh nói nhiều như vậy, không phải là đợi một câu này sao.

Nàng trong khoảng thời gian này làm rất nhiều chuẩn bị, đến bây giờ thời cơ cũng không xê xích nhiều.

Ngay ngày kỉ niệm hai năm Tô Khanh gả cho Tiêu Việt, trong lúc cung nhân đi lấy nước chuẩn bị cho quý phi, thì cung quý phi biến thành biển lửa.

Bạn đang đọc Nữ Phụ Đáng Chết (Dịch) của Trường Nhạc Tư Ương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TNTLanAnh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.