Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khí Vận Chi Tử.

Tiểu thuyết gốc · 2181 chữ

Nhật Quang khó khăn lắm mới có thể leo lên được tới bên trên đầu tường thành, hắn là người thường nên không thể bay nhảy parkour như tu sĩ được, việc cuốc bộ trên những cái cầu thang dài ngoằng cũng tốn kha khá thời gian.

Ngay khi lên đến nơi, Nhật Quang đã thở hồng hộc như chó, mồ hôi mồ kê nhễ nhại thấm ướt cả trang phục. Còn chưa kịp hiểu rõ tình hình hiện tại thì bên cạnh đã vang lên những tiếng hô thất thanh.

“Bà mẹ! Máy bắn đá! Mau tránh ra!”

“Chết tiệt! Xa như thế làm sao chúng bắn tới?”

“Mau nấp! Mau nấp!”

Nhật Quang quên luôn cả mệt, theo quán tính lùi bước trở lại vào cái cầu thang mà hắn vừa leo từ đó ra.

Ngay lúc đó, từng tiếng ầm chấn động vang bên tai Nhật Quang, hắn phải vịn vào cầu thang để đứng vững. Cả bức tường thành to lớn rung lắc liên hồi, những mẩu gạch vụn chẳng biết từ đâu rơi từ phía ngoài vào, khói bụi ở trên đầu thì rơi xuống. Kế tiếp, lại có những tiếng kêu rên thảm thiết, ẩn hàm sự tuyệt vọng và cả chút tiếc nuối với sự sống.

Nhật Quang hết cả hồn, thầm nghĩ may mắn mà bản thân trốn kịp, và phía ngoài rất chi là nguy hiểm.

Chờ mãi một lát sau đó, khi chấn động đã qua đi thì Nhật Quang mới ló đầu ra.

Đập vào mắt hắn là tình cảnh rất kinh khủng. Một tảng dung nham to như xe buýt đang ở trước mặt mang theo nhiệt lượng khủng bố, dù cách mười mét nhưng Nhật Quang vẫn cảm thấy nóng. Bên dưới tảng dung nham nọ là mấy cái thi thể đã nát nhừ, máu tươi chảy theo kẽ đá ra ngoài và bị đốt đến mức bốc lên khói trắng, áo giáp màu bạc cũng bị nung thành kim loại lỏng. Một thứ mùi vị thịt nướng tanh tưởi quan quẩn trong mũi khiến Nhật Quang có cảm giác buồn nôn. Sự tàn khốc của chiến tranh bất chợt khiến hắn run rẩy, lần đầu tiên Nhật Quang có cảm giác sợ hãi đến như vậy, trái tim trong lồng ngực đập thình thịch như muốn vọt ra ngoài..

Song, tạm bỏ qua cảm xúc mặt trái. Nhật Quang xốc lại tinh thần bằng cách hít thở thật sâu rồi bước từng bước ra bên ngoài.

Tràng cảnh trên tường thành cũng không khác mấy so với những thứ hắn đã thấy khi nãy. Hàng chục tảng dung nham ở khắp nơi, kha khá binh sĩ đã hy sinh anh dũng. Có những binh sĩ đang nâng cung, bắt đầu phát động công kích, số ít thì đang cứu chữa những người may mắn còn sống sót mà không thể tự hành động. Tiếng gào khản cổ vang lên, cùng với đó là âm thanh rên rỉ cùng với sự đau đớn khôn xiết.

Nhật Quang đi về phía gờ tường, nhìn ra bên ngoài.

“Hmm… lộn chỗ? Đây là đâu? Tôi là ai?”

Nhật Quang thật sự có ý nghĩ như vậy, bởi điều hắn đang chứng kiến đã vượt quá nhận thức của bản thân. Một tên mặc giáp đỏ cầm rìu, cao đến ba chục mét đang đánh nhau với Lan Anh và các tu sĩ. Màu sắc từ những chiêu thức thật sự rất xinh đẹp, song bởi tốc độ của họ quá nhanh nên Nhật Quang cũng không thể nhìn rõ.

Ở phía khác, mấy bộ xương mặc áo giáp thì đang chiến đấu với những binh sĩ giáp bạc, đâm đâm chém chém liên hồi. Phía xa xa, là những khung kim loại màu đen to lớn, có vẻ khá giống máy bắn đá thời cổ đại. Đứng quanh đó là những tên cung thủ mặc áo giáp màu xanh lá, hình như chúng đang gắn nham thạch lên cần trục, lại muốn tiếp tục tấn công.

Cảnh tượng trên chiến trường quả thật vô cùng ảo diệu, Nhật Quang dù đã xem rất nhiều phim ảnh song khi tận mắt chứng kiến thì lại có cảm giác khác hẳn. Hắn không thể không tò mò, cũng không thể không phấn khích khi nhìn những thước phim chân thực nhường này. Đâu đó trong đầu là ảo tưởng và mong muốn bản thân cũng có thể trở thành tu sĩ, có được bản lĩnh thông thiên triệt địa các thứ.

Chợt, Nhật Quang nhìn xuống khẩu súng mà bản thân đang cầm trên tay, tự nhiên hắn cảm thấy ngại ngùng vì suy nghĩ nực cười của bản thân. Theo hắn đoán thì có lẽ tên khổng lồ to như Titan tiến công kia có thể là thủ lĩnh kẻ địch, và hắn đã muốn dùng súng để tiêu diệt tên đó? Vừa nghĩ tới điều này, Nhật Quang liền có cảm giác muốn đội quần vì sự nhục nhã xâm chiếm tâm trí, nếu hắn sở hữu xe tăng, máy bay phản lực các thứ thì còn có thể thử… còn súng lục, thôi quên đi…

Nhìn một lát, chợt bên cạnh Nhật Quang vang lên tiếng nói: “Ê thằng kia! Mày là ai? Đem theo con nít lên đây làm gì?”

Nhật Quang quay đầu, thấy một binh sĩ đang giận dữ trợn mắt nhìn hắn. Có lẽ gã ta thấy ngứa mắt với việc hắn địu Tiêu Thiên Long ở phía sau lưng.

“Xin lỗi! Tôi là cấm vệ quân! Leo lên đây chỉ bởi vì muốn giúp đỡ thêm phần nào cho các anh em.”

“Ồ! Mày là thằng cấm vệ quái dị do hoàng thượng phái đến? Cút xuống dưới! Lập tức! Nơi này không dành cho mấy thằng hèn như mày.”

Nhật Quang nhìn tên lính, cũng không giận dỗi gì. Cho dù gã ta nói với ngữ khí gay gắt nhưng là đang lo cho hắn.

“Xin lỗi! Tôi không thể làm theo. Anh hãy cứ mặc kệ tôi.”

Gã lính nghe thế, hầm hừ rồi cũng mặc kệ mà không thèm quan tâm Nhật Quang nữa, hắn tiếp tục giương cung, bắn tên về phương xa.

Nhật Quang nhìn theo, mũi tên bọc thép rít qua không trung, tạo thành một vòng cung rồi cắm thẳng xuống mặt đất chứ chẳng trúng ai cả. Có vẻ là tên lính muốn bắn về phía các khung kim loại phía xa, tuy nhiên nhìn thật vô vọng.

Gã lính thở dài, không bỏ cuộc mà lần nữa lấy thêm một mũi tên phía sau lưng ra, lắp vào cung.

Nhật Quang thấy thế chợt nảy ra một ý, hắn gỡ Tiêu Thiên Long xuống từ sau lưng, sau đó nâng thằng nhóc lên, để bàn tay của nó chạm vào vai người lính.

Tên lính quay đầu lại, chả hiểu đầu cua tai nheo ra sao.

“Bắn đi! Thằng nhóc này có chế độ hack game, cứ bắn thoải mái!”

“Mày bị điên à?”

“Không hề! Anh thử xem.”

“Mẹ mày!” tên lính gào lên giận dữ, chợt trượt tay khiến mũi tên rời cung.

Nhật Quang không quan tâm người lính chửi rủa, ánh mắt tập trung vào mũi tên. Mũi tên vẫn bay như bình thường, không có chuyện gì lạ xảy ra.

Đang lúc Nhật Quang cảm thấy thất vọng, muốn xin lỗi anh lính thì lại xuất hiện biến cố.

Lan Anh đang đánh nhau với Ám Long nhảy lên cao rồi chém xuống một phát đầy uy lực, hất văng những viên đá vụn ngay dưới chân. Đá vụn bay lên, sau lại bị Ám Long quạt bay đi bởi sóng xung kích đến từ cú đấm của hắn.

Những viên đá bay vun vút, cắt ngang không trung, trùng hợp thế nào mà một viên trong số đó lại chạm vào đầu mũi tên đang đà rơi xuống khiến nó khựng lại, mũi tên chợt biến thành song song với mặt đất. Một viên khác, chạm vào đuôi mũi tên, động lực to lớn khiến mũi tên tiếp tục lao về phía trước.

Cứ tưởng một mũi tên sẽ chẳng ăn nhằm gì với kẻ địch, nhưng không biết vì sao hướng nó nhắm đến lại là điểm yếu duy nhất của xe bắn đá (nơi đặt linh thạch - là nguồn động lực khiến máy có thể bắn đi rất xa).

Ngay cùng lúc đó, một cơn gió từ đâu thổi đến, khói bụi bốc lên che khuất chút tầm nhìn của những tên lính Phong Mang vẫn đứng canh gác dưới chân máy bắn. Tuy mọi thứ chỉ diễn ra trong một thoáng song cũng quá đủ để chẳng một ai phát hiện ra mũi tên.

Chờ đến khi bọn chúng nhận ra, thì đã quá trễ.

Mũi tên gỗ tiếp xúc thân mật với viên đá hình cầu được đặt trên một cái bệ đá, ngay tại vị trí trung tâm của sàn xe. Và rồi, nó đâm trúng trọng tâm ngay khi viên đá ấy vừa phát sáng, vốn đang truyền năng lượng để thắp lên những trận văn ngoằn ngoèo.

Viên Linh Thạch vỡ tan tành, từng mảnh tinh thể lấp lánh rơi lả tả. Ánh sáng của những trận văn tắt ngúm, khung kim loại rung lắc như không ổn định.

Ngay sau đó, một tiếng nổ to lớn vang vọng khắp chiến trường, làn khói hình cây nấm xuất hiện dâng lên cao, tựa như một hình thức long trọng để tiễn đưa kha khá lính Phong Mang đăng xuất khỏi Nhân Giới.

Gã lính nghe động quay đầu, thoáng chốc há hốc mồm, Nhật Quang cũng há hốc mồm, cái cằm như muốn rơi xuống đất. Các tu sĩ và binh lính đang đánh nhau cũng đều dừng tay, hướng ánh mắt với vẻ kinh dị nhìn về phía cây nấm màu xám tro.

Ngoài Nhật Quang, có thể chẳng ai biết điều gì vừa xảy ra.

“Mẹ kiếp! Quả nhiên là khí vận chi tử. Quá mất cân bằng.” - Nhật Quang lẩm bẩm, đã hiểu vì sao mà Hệ Thống muốn tiêu diệt các trọng sinh giả, chỉ mới có một thằng Tiêu Thiên Long mà đã vô lý thế này, có thêm hai thằng nữa chắc cả Nhân Giới cũng không đủ cho chúng nghịch.

“Anh lính! Mau chóng bắn tên đi. Cứ mặc kệ mọi chuyện. Thằng nhóc này là thần may mắn, không có gì mà nó không làm được.” Nhật Quang nói luôn, lời nói không khó hiểu nữa mà khá dễ lý giải.

Ánh mắt gã lính xuất hiện ánh sáng, nửa tin nửa ngờ.

“Cứ thử đi! Tiêu diệt thêm càng nhiều càng tốt. Không phải sao?”

Gã lính gật gù, không do dự nữa mà rút luôn chín mũi tên, vận linh lực rồi dùng luôn tuyệt kỹ Cửu Tiễn Tề Phát mà chẳng thèm ngắm bắn. Gã đang muốn thử, thử xem độ tin cậy trong lời nói của Nhật Quang.

Cả chín mũi đều trúng vào mục tiêu theo những cách khó tin nhất. Khí vận chi tử chẳng làm ai phải thất vọng. Phảng phất như thiên địa nơi đây đều đứng về phía Tiêu Thiên Long, sử dụng đủ mọi cách thức để bảo trợ nó.

Có mũi tên bắn trúng một gã Oán Binh khiến tên đó tuột tay phóng kiếm ra ngoài, và thanh kiếm đã phá hủy xe bắn đá. Có mũi tên đâm vào mông Ám Long làm hắn khó chịu quơ tay, thốc làn gió thổi mũi tên khiến nó trúng mục tiêu. Cũng có mũi tên chẳng hiểu ra sao cắm vào đầu một tên Phong Mang, hắn ngã đập đầu làm vỡ Linh Thạch,...

Thêm chín cây nấm to lớn nữa bay lên trời cao, vài ngàn tên lính về với đất mẹ.

Một cảnh tượng vô cùng hoang đường chẳng hiểu ra sao cứ thế xuất hiện.

Nhật Quang cùng tên lính đồng thời nuốt khan nước bọt. Cũng không phải vì chiến quả khó tin. Mà là, rất nhiều ánh mắt đầy sát khí đã chú ý đến bọn họ, trong số đó dĩ nhiên cũng có Ám Long. Không ai có thể làm ngơ trước những mũi tên do anh lính bắn ra cả.

Nhật Quang cảm thấy tê da đầu khi đối diện với con ngươi đỏ quạch, rất to lớn và đầy tà ác đấy, áp lực rất khủng khiếp đang bao trùm lên tâm trí hắn. Cơ thể hẵn bỗng mềm oặt tựa như rơi vào giam cầm, muốn động đậy đã là điều không tưởng, cho dù là duỗi một đầu ngón tay.

“Bỏ mẹ rồi! Chạy!” - tên lính hô lên rồi cuống cuồng chạy vào trong, rất nhanh đã khuất bóng.

Còn Nhật Quang, hắn chỉ là người thường nên không thể giãy ra được, đực mặt đứng tại chỗ, khuôn mặt co quắp tựa như trái khổ qua đắng ngắt.

“Cái đềnh đệch!”

Bạn đang đọc Ông Tổ Nghề Đầu Thai sáng tác bởi kasowi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kasowi
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.