Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giao Dịch.

Tiểu thuyết gốc · 2197 chữ

Trời đã tối, Nhật Quang ra khỏi nhà giam với khuôn mặt rạng rỡ, hắn đã thật sự bốc trúng thuộc tính “nghiên cứu chế tạo”, bốc trúng đến tận hai lần. Nếu như có hai thẻ thuộc tính trùng lặp nhau thì khả năng của thẻ đó sẽ được tăng cường rất nhiều lần.

Hiện tại, đây chính là thông tin của Nhật Quang.

“Tên: Trần Nhật Quang - đến từ Trái Đất 001

Các thẻ thuộc tính: Hệ thống hủy diệt, kẻ thủ hộ lục giới, Desert Eagle vô hạn đạn,nghiên cứu chế tạo (tối đa nhận được mười thẻ).

Tu vi: Không.

Số lượng đã tiêu diệt thành công: 71 người (1).”

Chỉ vài dòng ngắn ngủi nhưng màu sắc của hai cái thẻ đầu tiên rất bắt mắt bởi đó là màu tử kim, theo suy đoán của Nhật Quang thì còn cao cấp hơn cả mấy cái thẻ của Tiêu Thiên Long. Nhưng dẫu thế, hiện tại hắn không thể xem được thông tin chính xác của chúng nên cũng chẳng rõ tác dụng mà chúng mang lại là gì.

Cái thẻ Desert Eagle vô hạn đạn là bốc từ một tên đầu trọc, gã ta có cái Hệ Thống vũ trang vô hạn và Nhật Quang lại nhận được thứ cùi nhất. Tuy nhiên cũng khá may vì khi ấy gã ta mới sống lại nên cũng chưa quá mạnh, nếu tên trọc đó có thêm chút tu vi thì Nhật Quang có mà giết bằng mắt. Thẻ này chỉ mang màu xanh lam, rất bình thường.

Còn thẻ nghiên cứu chế tạo sau khi đã dung hợp thì mạnh hơn một chút, có màu tím. Tác dụng chủ yếu của nó là giúp Nhật Quang nắm giữ được toàn bộ những thông tin về vật liệu, đồ vật mà hắn tiếp xúc (bằng mắt hoặc tận tay chạm vào). Nhưng theo mô tả thì chỉ có thể biết được những thứ gì dưới “Thánh Cấp”, còn cao hơn thì cần phải nâng cấp thẻ.

Theo hiểu biết của Nhật Quang thì “Thánh Cấp” là cách phân loại trong giới tu luyện, còn thực tế phải phân chia như thế nào thì tạm thời hắn cũng không nắm rõ.

“Súng là đồ vật do con người tạo ra, cho nên không thể là Thánh Cấp được, có khả năng mình sẽ làm được nó.”

Nhật Quang vừa lẩm bẩm vừa đi trước.

Gã Hùng Ngáo nối gót theo sau, cặp mắt lớn bé không đều cứ nhìn chằm chằm bóng lưng thiếu gia, trong óc chỉ toàn là kỳ cảnh lúc nãy, có lẽ nào thiếu gia là thần tiên sống lại? Có thể là thế thật cũng nên, nghe nói khi Thiên Đình sụp đổ trăm năm về trước, rất nhiều thánh thần đã mượn xác người phàm để tái sinh. Tự động huyễn hoặc chính bản thân một chập, Hùng Ngáo quyết định từ đây sẽ đi theo thiếu gia, coi lời nói của thiếu gia là thiên mệnh.

Nhật Quang lúc này mới vờ như nhớ đến Hùng, chân hắn ngừng lại, quay đầu nói một cách nghiêm khắc: “Anh Hùng! Những gì anh thấy lúc nãy, hãy quên nó đi!”

Ánh mắt Hùng Ngáo chợt cuồng nhiệt, cánh tay to lớn chắp vào nhau, nói: “Thưa thiếu gia! Thuộc hạ tuân lệnh.”

“Rất tốt! Đến phòng khách thôi, còn phải tiếp mấy vị khách quý.” - Nhật Quang nói rồi đi tiếp, trong lòng cười thầm. Cái cánh cửa Sinh Tử Lộ kia là một phần của Hệ Thống, xuất hiện theo ý niệm của Nhật Quang. Hắn cảm thấy Hùng Ngáo và Vân Lan rất có ích, cho nên cố ý để gã cao lớn nhìn thấy, phần lớn là xây dựng hình ảnh thần bí trong lòng gã.

Nhưng, có một vấn đề cho đến giờ này Nhật Quang vẫn cảm thấy lấn cấn. Theo như hắn biết thì cha và ông nội đều không thể tu luyện được. Nếu vậy thì cớ sao thuộc hạ dưới tay họ phần nhiều đều có tu vi, như Hùng Ngáo đây, dù gã che giấu cực tốt song Nhật Quang rõ chí ít tên này cũng có thực lực ở cấp Khai Tâm.

Thế giới này có tên chính xác là Nhân Giới - một trong Lục Giới. Nơi này cũng khá giống loại thế giới tu tiên được miêu tả trong các tiểu thuyết tiên hiệp. Con người có thể tu luyện và tăng cường tuổi thọ, nghe nói mục tiêu cuối cùng của các tu sĩ là trở thành tiên, thành thần, và được Thiên Đình thừa nhận, đạt được sự bất tử.

Theo những gì hắn biết thì các cấp độ tu luyện chia thành: Luyện Thể, Khai Tâm, Hợp Huyết, Đoán Hồn, Quy Nhất,... tổng cộng có năm cấp, còn cao hơn thì Nhật Quang không biết gọi là gì nhưng chắc chắn có.

Luyện Thể cũng có thể tính là người phàm, lại được chia làm chín cấp từ thấp đến cao. Những người không thể tu luyện như Nhật Quang thì ngay cả cấp này cũng không thể tiến vào, nghe nói ở cấp này thì tu sĩ phải hấp thu linh khí trời đất, khai mở toàn bộ kinh mạch để tăng cường toàn bộ các tố chất của cơ thể.

Khai Tâm, coi như bước đầu được gọi là tu sĩ, đã có địa vị nhất định. Nhật Quang có nghe đồn rằng cấp này chủ yếu tu luyện trái tim.

Lên đến các cấp khác thì hắn chẳng có chút thông tin nào. Nhưng đa số cường giả của quốc gia chỉ ở cấp Hợp Huyết. Chỉ có các Chiến Thần và hoàng đế là đạt đến cấp Đoán Hồn.

Riêng về phần Quy Nhất, cả địa phận rộng rãi của vương quốc An Nam chỉ có một mình chưởng môn phái Lạc Hồng - nghe nói ông ta đã sống được hơn một ngàn năm, ngoại hiệu Lạc Hồng Kiếm Thánh.

Vậy đấy, khi Nhật Quang mới hấp thu ký ức thì rất mong chờ vào thế giới huyền ảo này. Nhưng khi biết bản thân là phế vật vô dụng thì lại siêu thất vọng. Nếu không thể tu luyện, không có sức mạnh thì sống ở thế giới này rất khó, cũng rất khổ. Cái may mắn duy nhất là Nhật Quang có Hệ Thống - tuy hơi vô dụng nhưng chí ít cũng đem đến cho hắn một ít hy vọng.

Nghĩ vẩn vơ một lát, hai chủ tớ đã đến phòng khách.

Đó là một căn phòng rách bươm vốn được dựng từ gỗ quý, vây quanh cũng vốn là vườn hoa xinh đẹp, lợp bằng mái lưu ly. Cái tên thì vẫn sang nhưng thật ra đã nát lắm rồi, lại còn đầy bụi bặm và mạng nhện. Bên trong vẫn còn sáng, mấy anh em Cái Bang ngồi trước cửa, thảnh thơi nhả khói thuốc từ mấy cái điếu cày.

Nhật Quang chào hỏi một lát rồi đẩy cửa vào bên trong. Hắn vào một mình, lệnh cho Hùng Ngáo canh giữ bên ngoài.

Vân Lan ngồi đối diện lão già trên chiếc bàn trà cũ, rất không tử tế mà chỉ đưa cho lão một cốc nước lọc, cốc bằng sứ nhưng đã lâu chưa dùng nên ám sang màu nâu, vành ly đen kịt. Ngoài ra còn có những món ăn lề đường được mua với giá rẻ được đặt trong túi giấy, mùi dầu mỡ khá khó ngửi.

Nhật Quang thấy thế lắc lắc đầu, chả hiểu sao bà la sát này lại có khẩu vị đặc biệt và ưa thích ăn xiên bẩn. Thịt bò, thịt heo, cánh gà được nướng đến cháy sém, đi kèm với đó là hành tây và ớt chuông xiên chung vào một cái que, nhìn thì ngán mà có thể ăn cũng chẳng ngon.

Lão già từ đầu đến giờ cũng không có ý định thưởng thức, ngay cả cậu bé bị ăn đòn cũng chỉ ngồi một bên trừng mắt nhìn Vân Lan. Còn tên Tiêu Thiên Long vẫn chưa tỉnh lại mà được đặc cách nằm dưới mặt đất đầy bụi mịn. Bầu không khí chỗ này thật sự quái dị, thâm trầm một cách lạ lùng dù trong phòng sáng trưng bởi rất nhiều ngọn đuốc treo hai bên vách.

Thấy Nhật Quang vào, Vân Lan đứng dậy hành lễ, nhường chỗ cho thiếu gia ngồi xuống rồi đứng ngay sau lưng. Lão già chỉ gật đầu, còn thằng bé vẫn không nói gì.

“Tại hạ Trần Nhật Quang. Nếu có chỗ nào mạo phạm xin hai vị bỏ quá cho.” Nhật Quang không dám khinh thường hai người ngày, hắn có chút ý nghĩ rằng hai kẻ này đến tìm hắn là vì chuyện bản đồ.

“Lão hủ Nguyễn Khánh Nhân, tìm thiếu gia có việc nhờ vả.” - tư thái của lão già thả rất thấp. Trên người lão cũng chỉ mặc áo vải thô sơ, nhìn chẳng khác gì một người nông dân. Chỉ có cung cách giơ tay của lão quá tiêu chuẩn, chắc chắn đã được đào tạo từ nhỏ đến mức ăn sâu vào máu.

Thằng nhóc cũng ngẩng đầu lên, trực tiếp nói: “Tôi tên Nguyễn Hữu Duy, tìm anh để hỏi về tấm bản đồ. Nếu anh không muốn đưa, vậy bồi thường tiền thuốc men là được.”

Điều này cũng không ngoài dự liệu của Nhật Quang, hắn trầm ngâm một lát mới đáp: “Cũng có thể. Nhưng hai người có gì trao đổi? Bản đồ chỉ là một cơ hội để thay đổi tư chất tư luyện. Duy thì tôi hiểu được, còn lão, lão cần nó làm gì?”

Khánh Nhân đáp: “Chẳng giấu gì thiếu gia, tôi có một cô cháu gái bẩm sinh không thể tu luyện. Nếu ngài đáp ứng, tôi có thể để cháu nó đính hôn với ngài. Mặc dù không có tu vi gì cả nhưng cháu lão bẩm sinh hoa nhường nguyệt thẹn, sắc nước hương trời, nhan sắc vạn người có một.”

Nhắc đến gái, Nhật Quang hứng thú tăng vọt. Tuy nhiên, bề ngoài hắn nói với vẻ lạnh lùng và thẳng thắn: “Lão chắc cũng biết tại hạ nổi danh không gần nữ sắc, chuyện đó xin đừng đề cập nữa. Nếu như đổi thành điều kiện khác thì tôi có thể cân nhắc, ví dụ như lão theo tôi, làm cận vệ của tôi trong ba năm chẳng hạn?”

Lời nói của Nhật Quang rước lấy ánh nhìn dị nghị của Vân Lan - cả thành Lạc Long này không ai không biết thiếu gia vốn là tay chơi có số, bú ke, đập đá, trêu hoa ghẹo nguyệt cũng rất chi là có tiếng.

Lão già nghe vậy, cũng hơi suy tư, sau lại nói: “Thiếu gia thứ cho lão hủ tuổi già, sức khỏe lại yếu, việc đó không thể được.”

Nhật Quang gật đầu, đáp: “Vậy coi như xong. Mời lão về cho.”

Khánh Nhân thở dài, đứng lên, trong ánh mắt đục ngầu xuất hiện sự dằn xé dữ dội.

Đang lúc lão toan bước đi thì lại nghe Nhật Quang hỏi: “Nếu chỉ một năm thì sao?”

Lão già đứng sững lại, chòm râu dài hơi run rẩy, đoạn lão quay người, chắp tay nói: “Nếu như thế thì được. Một năm, cũng chính là tuổi thọ còn sót lại của lão hủ.”

Nhật Quang hài lòng gật đầu - “Trời cũng đã trễ, sáng sớm mai sẽ giao bản đồ cho lão.” - rồi hắn nói với Vân Lan: “Chị Lan, phiền chị đưa lão Nhân đi nghỉ ngơi.”

“Vâng! Thiếu gia!”

Hai người chắp tay chào rồi ra khỏi phòng, hiện tại chỉ còn lại Nhật Quang và cậu bé.

“Cậu thì sao? Dùng cái gì để trao đổi?”

Hữu Duy đã cân nhắc kỹ, lúc này nói: “Nếu như bản đồ là thật thì tôi có thể đáp ứng giúp anh làm ba yêu cầu bất kỳ trong thời hạn năm mươi năm. Sử dụng linh hồn để ký kết. Và dĩ nhiên, việc đó phải không vượt quá khả năng của tôi, cũng như không vi phạm chuẩn mực đạo đức.”

Nhật Quang đáp ứng luôn, dù sao cái bản đồ hắn cũng chỉ là lời chém gió. Tuy nhiên nếu được thì hắn vẫn muốn bổ cứu chuyện tăng tư chất cho bọn họ, chỉ là hiện tại vẫn chưa có biện pháp khả thi.

Sở dĩ Nhật Quang muốn gạ hai người này về phe là bởi vì họ quá thần bí. Nhật Quang đoán Khánh Nhân có thể là một cường giả ẩn danh trong dân gian. Còn tên Hữu Duy này chắc hẳn là người nào đó mượn xác sống lại. Từ khi Thiên Đình bị tiêu diệt đến nay, đã có rất nhiều lời đồn xung quanh các tiên thần.

Tạm biệt Hữu Duy và hẹn mai gặp, Nhật Quang về phòng mình, cởi bộ đồng phục ra rồi ngồi ở ghế, suy nghĩ cách để chế tạo súng cho hoàng đế.

Bạn đang đọc Ông Tổ Nghề Đầu Thai sáng tác bởi kasowi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kasowi
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.