Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngược cặn bã 1

Phiên bản Dịch · 2572 chữ

Chương 2

Cho dù là Hoa Hiểu Hiểu, người thừa kế doanh nghiệp lớn ở kiếp trước, hay là hoàng hậu pháo hôi bị hoàng đế ghét bỏ ở kiếp này, lối thoát duy nhất của nàng chính phải sống, hơn nữa còn phải sống thật tốt.

Sau nhiều lần phân tích cô đã đưa ra được một kết luận duy nhất chính là hoặc là Nghịch tập hoặc là chết.

Nếu ông trời đã cho nàng trở thành hoàng hậu pháo hôi Giang Tử Tuyên, vả lại còn cho nàng một thân thể khỏe mạnh như vậy.Vậy thì nàng sẽ không để nguyên chủ pháo hôi chết đi như thế này.

Trên tay Giang Tử Tuyên cầm một chén trà sơn dầu màu đỏ, ánh mắt nàng sáng lên lộ ra một tia giảo hoạt, nàng hơi mím môi hướng Thúy Trúc nói: “ Giấy nợ của Giang Dung Hoa ngươi còn giữ không?”.

Thủy Trúc từ trong ngực lấy ra đưa cho nàng: “Nương nương,vẫn còn ở chỗ nô tỳ ạ!”.

Giang Tử Tuyên nhàn nhạn liếc mắt một cái, nguyên thân Giang Tử Tuyên này còn không ngu đến hết thuốc chữa.

“Ta nghe nói cái hôm nay Hoàng thượng chiêu đãi bách quan ở vườn ngự uyển, có đúng không?

“Hồi nương nương, dạ đúng là có chuyện đó.”

Giang tử Tuyên cong cong khóe môi, nếu tất cả mọi người đều đã ở đó như vậy thì đã đến lúc ta phải rửa sạch oan khuất cho mình rồi, các ngươi cứ chờ đó cho ta.

Nàng cố ý thay đổi một thân lễ phục hoàng hậu Hoa Lệ , nền màu Huyền sắc , dùng chỉ vàng thêu hoa văn phượng tường Cửu Thiên, tay áo và thân áo màu đỏ thuần sau lưng có chín vạt áo đung đưa, khí thế trang nghiêm quý phái và thanh lịch. Nếu không phải phía sau nàng chỉ có Thúy Trúc cùng Linh Nhi đi theo thì thật là có vài phần khí chất của hoàng hậu.

Hiện giờ là giữa mùa xuân, trong vườn Ngự Uyển cây cối tươi tốt, hoa nở đầy vườn, ở chỗ Hoa Phù Dung có một đình nghỉ mát, thường được để cho quân vương hưởng yến, người ngồi ở vị trí chủ vị cao cao tại thượng đó chính là đương kim Mẫn Đế Tề Chiêm. Phía dưới có hai hàng ghế bàn tiệc, bên tay phải của hắn là hậu phi, phía dưới tay trái là triều thần cùng gia quyến.

Tại chỗ ngồi, khóe môi Giang Từ Niệm khẽ nhếch lên một nụ cười ba phần dịu dàng bảy phần đắc ý ý, hai tay như vô tình vuốt cái bụng đã hơi nhô lên, ánh mắt dường như vô tình dường như cố ý rơi vào chỗ ngồi bên cạnh Mẫn đế Tề Chiêm.

Nụ cười đắc ý đó lại làm lộ ra mấy phần tham lam, một ngày nào đó người ngồi bên cạnh Tề Chiêm, làm mẫu nghi thiên hạ chính là nàng ta, nàng ta tưởng tượng tới cảnh về sau thân phận nàng ta là dưới một người mà trên vạn người, khuôn mặt lập tức bày ra vài phần khí sắc ta chính là hoàng hậu.

Giang Hoài Viễn ngồi đối diện trò chuyện tươi cười nói với những người bên cạnh, khuôn mặt đỏ bừng không nhìn ra người có con gái sắp bị phế, phụ thân hắn đối với nàng thật đúng là vô tình a.

Giang Tử Tuyền thấy cảnh nà, ,trong lòng cười lạnh, nàng muốn nhìn xem hai người này có thể đắc ý được bao lâu.

“Hoàng hậu nương nương giá lâm!”

Linh Nhi hô vang một tiếng đầy khí thế, làm cho yến hội vốn náo nhiệt đột nhiên yên tĩnh lại.

Mọi người nhao nhao quay đầu lại, thấy Hoàng hậu nương nương cùng hai thị nữ thong dong, bình thản đi tới, thần sắc không có một chút mất mát hay sợ hãi sau khi bị định tội.

Chuyện của hoàng hậu và Lê Vương làm mất thể diện hoàng gia, Tề Chiêm lại một lòng muốn giết chết Giang Tử Tuyên, mà ai ai trong thiên hạ đều biết hoàng hậu đội mũ xanh cho hắn, để ai cũng rõ như vậy hắn mới có thể quang minh chính đại phế hậu. Chuyện này cơ hồ tất cả mọi người đều biết trong lòng tất cả người ở đây đều ngổn ngang, ngơ ngác, sao bây giờ hoàng hậu không ở trong cung của mình chờ chết còn tới nơi này góp vui cái gì a.

Tể tướng đại nhân Vệ Thừa Hoa phản ứng lại đầu tiên, đứng dậy chắp tay thi lễ, nói với Giang Tử Tuyên: “ Thần tham kiến hoàng hậu nương nương, hoàng hậu nương nương trường nhạc vô cực”.

Các đại thần khác cũng phục hồi tinh thần lại, suy nghĩ hoàng hậu này tuy rằng sớm muộn gì cũng bị phế, bất quá trước trước khi thánh chỉ phế hậu hạ xuống, nàng vẫn là Hoàng Hậu cho nên những người này cũng nhao nhao đứng dậy chắp tay hành lễ.

Các hậu phi ngồi đối diện thấy thế cũng không cam lòng đứng dậy hành lễ.

Giang Từ Niệm thấy Giang Từ Tuyên xuất hiện ở chỗ này, kinh ngạc đến tròng mắt đều muốn rớt xuống, rõ ràng là thuốc lúc trước cô ta hạ mạnh cỡ nào sao bây giờ vẫn còn sống.

Trước đó cô ta cũng rõ ràng, hai thị nữ bên cạnh Giang tử Tuyên đã đi dược cục xin thuốc, nàng chắc rằng Giang Tử Tuyên chết chắc, cũng mặc kệ hai người này làm gì, dù sao cũng đều vô dụng.

Thế nhưng là, cô ta tuyệt đối không ngờ rằng, Giang Tử Tuyên còn đang sống, hơn nữa ra còn xuất hiện trước mặt còn gây thêm phiền toái cản trở nàng ta.

Giang Tử Tuyên thong thả đi tới, hướng Tề Chiêm hành lễ : “ Thần thiếp tham kiến Hoàng Thượng.”

Tề Chiêm siết chặt chén rượu, Ngọc Dịch Quỳnh Tương trong chén lung lay sắp đổ, hắn nhìn xuyên qua mười hai ngọc lưu ly treo trước mặt, con ngươi đen nhánh nhìn chằm chằm nữ tử đứng ở phía trước.

Trâm phượng hoàng cài trên tóc đung đưa theo bước chân nàng, ánh nắng chiếu rọi đến khuôn mặt rạng rỡ của nàng, ánh mắt uyển chuyển lại lộ ra vài phần giảo hoạt, lễ tiết chu đáo, khiêm tốn nhưng không đánh mất kiêu ngạo bản thân, Tề Chiêm có chút nghi hoặc, Giang Từ Tuyên trước mặt này sao lại không giống như trước kia.

Giọng nói âm trầm, lộ ra vài phần không vui: "Ngươi không ở trong cung, hảo hảo kiểm điểm, đến nơi này làm cái gì? ”

Mặc dù có mười hai ngọc lưu ly che đi cái nhìn của hắn, nhưng Giang Từ Tuyên vẫn có thể cảm giác được, ánh mắt Tề Chiêm nhìn về phía nàng mang theo chán ghét cùng bài xích.

Cô còn chưa kịp trả lời, Chiêu Nghi Tần Tố Nga ngồi ở bên tay phải trong hàng tiệc kia, cao giọng nói: " Ngươi làm ra chuyện đồi phong bại tục như vậy, vứt sạch thể diện của hoàng gia, vậy mà còn có tâm trạng đi dạo lung tung, da mặt thật đúng là không dày như bình thường a. ”

Giang Từ Tuyên không quên mục đích chính của chuyến đi lần, nàng cũng không rảng mà đi đôi co với nàng ta, nói thẳng với Tề Chiêm: "Bệ hạ, hôm nay thần thiếp đến đây chính là vì việc này, chuyện này thần thiếp thật sự oan uổng, mong bệ hạ minh giám. ”

Tề Chiêm cười lạnh một tiếng, "Oan uổng? Ngươi và Lê vương lén lút vụng trộm, chứng cớ xác thực, ngươi còn nói oan uổng sao? ". Hắn nói những lời này đến hợp tình hợp lý, tuyệt đối không cảm thấy ở trước mặt các đại thần nói ra loại chuyện như vậy sẽ đánh mất thể diện hoàng gia.

"Bệ hạ có nguyện ý nghe thần thiếp biện giải không?"

Tề Chiêm hiển nhiên không cho nàng cơ hội, "Chuyện của ngươi và Lê vương, trẫm đã giao cho Thượng thư đài xử lý, ý chỉ phế hậu trẫm đã soạn thảo, ngươi hảo hảo trở về trong cung của ngươi chờ đi, trước khi chiếu thư phế hậu hạ xuống, ngươi còn có thể an tâm làm hoàng hậu vài ngày. ”

"Bệ hạ, thần thiếp..."

- “ loảng xoảng” Tề Chiêm đem chén rượu trong tay ném thật mạnh lên bàn thấp trước mặt, hắn hiển nhiên đã không còn nhẫn nại: "Người đâu, đem tiện phụ này mang xuống cho ta! ”

Tiện phụ?! Tề Chiêm quả nhiên không cho nàng bất kỳ cơ hội xoay người nào, định chết tội danh cho nàng —— hắn mới mặc kệ nàng có oan uổng hay không, kết quả hắn muốn chỉ có phế hậu, chỉ có phế bỏ vị hoàng hậu là nàng , hắn mới có thể cho tình yêu đích thực của hắn trở thành hoàng hậu.

Mắt thấy thị vệ chung quanh sắp tới, Giang Từ Tuyên vội vàng nói: "Hoàng Thượng là minh quân, kim hán cũng lấy nhân hiếu trị quốc, bình thường tội nhân trước khi chết đều có thể kêu oan, thần thiếp là trung cung hoàng hậu, thần thiếp có oan, Hoàng Thượng vì sao không để thần thiếp đem oan khuất nói ra, hơn nữa, thần thiếp là thê tử tiên đế tứ hôn cho Hoàng Thượng, Hoàng Thượng vội vàng định tội thần thiếp như vậy, không cho thần thiếp bất kỳ cơ hội biện minh nào, thần thiếp cùng Hoàng Thượng thành hôn cũng không quá hai tháng, Hoàng Thượng đã vội vã phế bỏ thần thiếp! Hoàng Thượng chẳng lẽ không sợ mọi người chỉ trích Hoàng Thượng bất mãn với việc tiên hoàng tứ hôn cho người hay sao?”.

Hai mắt Tề Chiêm híp lại, ánh mắt sắc bén giống như hai phi đao sắc bén bắn thẳng vào mặt cô, nói thật, Giang Từ Tuyên nói ra những lời như vậy hắn vẫn chưa tức giận, ngược lại mang theo vài phần nghi hoặc cùng dò xét, phải biết rằng Giang Từ Tuyên trước kia trong mắt hắn bất quá chỉ là một đóa hoa lụa mỏng manh, tinh xảo, nhìn đẹp nhưng không có sinh mệnh, mỗi lần nàng nhìn hắn luôn là loại hoa si, ngốc nghếch, đần độn không thay đổi, còn vì muốn lấy lòng hắn mà đã bắt chước Xa Tiệp, từ cách ăn mặc, nụ cười, hắn không thể không đáp lại.

Nhưng, cũng chính là nữ tử không có chủ kiến kia lại có thể nói ra những lời này, rõ ràng nói hắn là minh quân, lại âm thầm chỉ trích hắn bất hiếu, còn bất mãn với việc tứ hôn của tiên đế.

Giang Từ Tuyên trước mặt này đâu còn ngu si giống như trước kia, một Giang Tử Tuyên Thiên chân vô tà, một mực lấy lòng , yêu thích hắn đâu?

Hắn chú ý tới, đôi mắt màu nâu của nàng dường như có sinh mệnh, sáng đến kinh người.

Chung quanh nhất thời yên tĩnh lại, Thừa tướng đại nhân ngồi xuống ở bên tay trái hoàng đế, âm thầm nhìn Giang Từ Tuyên một cái, hắn không khỏi vì nàng mà đổ mồ hôi.

Cũng không biết qua bao lâu, khóe miệng Tề Chiêm chậm rãi cong lên, "Được thôi, vậy trẫm liền nghe ngươi một lần, ta ngược lại muốn nghe một chút, ngươi còn muốn biện minh như thế nào nữa. ”

Giang Từ Tuyên khiêm tốn, dịu dàng, phúc thân nói: "Thần thiếp đa tạ Hoàng Thượng, không biết hoàng thượng có thể để thượng thư đài trình bằng chứng lúc trước hay không? Lấy ra chứng cứ lúc trước thần thiếp cùng Lê vương tư thông, thần thiếp mới có thể hảo hảo giải thích những oan khuất của thần thiếp được.”

Tề Chiêm hừ lạnh một tiếng, quay đầu hướng người hầu bên cạnh phân phó vài tiếng, người nọ liền vội vàng đi xuống an bài.

Trong lúc yên tĩnh chờ đợi, mọi người ở đây ai cũng đều có tâm sự riêng, những người không liên quan đến chuyện này liền mang theo tâm trạng xem kịch vui , mà những người có liên quan đến chuyện này lại có tính toán riêng.

Giang Từ Niệm mặc dù biết chắc Giang Từ Tuyên không thể làm ra được trò trống gì, bất quá trong lòng lại có chút lo lắng, mà Tần Chiêu Nghi ngồi bên cạnh Giang Từ Niệm, cũng vừa vặn ngồi bên tay phải Hoàng đế mang vẻ mặt bình tĩnh, thong dong,hoàn toàn là bộ dáng chuyện không liên quan đến ta.

Cũng không biết qua bao lâu, trong tay người hầu kia cầm một cái khay sơn dầu, vội vàng trình lên, trên khay kia chính là chứng cứ nàng cùng Lê vương tư thông với nhau —— ngọc bội nàng đưa cho Lê vương cùng với thư từ nàng và Lê vương lui tới.

Ánh mắt Tề Chiêm nhìn nàng một cái thật sâu, " Trình chứng cứ lên, để Hoàng hậu ngươi còn có gì để nói. ”

Giang Từ tuyên phúc thân, mới đi đến bên cạnh người hầu kia cầm ngọc bội bên trong lên sờ sờ, ngọc bội kết cấu ôn hòa, thanh sắc thượng thừa, đích thật là ngọc tốt hiếm thấy.

"Ngọc bội này đích xác là của thần thiếp không sai, thần thiếp nhớ rõ ngọc này là lúc trước tiên đế thưởng cho tổ phụ thần, về sau tổ phụ thần thiếp đem ngọc này chia làm ba, trong đó hai khối cho hai cữu cữu của thiếp, một khối cho mẫu thân, về sau mẫu thân lại đem ngọc này truyền cho thần thiếp."

Tề Chiêm nhíu mày, "Hoàng hậu ngươi không cần giới thiệu lai lịch của ngọc này, ngươi chỉ cần giải thích một chút, vì sao ngọc của ngươi lại xuất hiện trên người Lê vương. ”

Giang Từ Tuyên mím môi cười, ánh mắt quét qua trên mặt Giang Từ Niệm, "Vấn đề này, thiếp ngược lại muốn hỏi Giang Tiệp dư một chút. ”

Nụ cười Giang Từ Niệm cứng đờ, khóe miệng không tự chủ khẽ nhếch, mắt thấy ánh mắt mọi người ở đây đều rơi trên người mình, biểu tình trên mặt nàng ta càng thêm cứng ngắc, "Lời này của tỷ tỷ nói như vậy là thế nào, muội muội sao biết ngọc của tỷ tỷ vì sao ở trên người Lê vương được chứ. ”

Giang Từ Tuyên tươi cười nhạt nhẽo, phun từng câu từng chữ rõ ràng: "Nhưng ta nhớ rõ, muội muội trước đây không lâu còn mượn ngọc của ta, nói là muốn cầu phúc cho hài tử trong bụng của ngươi, phải dùng ngọc tốt này làm cống phẩm mới có thể thấy được thành tâm, sau khi ta đem ngọc cho muội muội mượn, muội muội vẫn chưa trả lại cho ta a. ”

Bạn đang đọc Pháo hôi Hoàng Hậu nghịch tập sự (dịch) của Tử Thanh Du
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 3118320426
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.