Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Màn Kịch Anh - Em

Tiểu thuyết gốc · 1556 chữ

- Trời ạ! Sao lại đến vào giờ này cơ chứ! Bọn này đi xem bói à mà sao canh chuẩn "giờ hoàng đạo" quá vậy! - Light lầm bầm trách tại sao ông trời lại cho hai thằng này đến quá đúng lúc.

- Ai đến à? - Một giọng nữ trong trẻo vang lên sau lưng làm anh suýt nữa đột quỵ

- À! Hội bạn thân của tôi thôi!

- À! Vậy hả? Bạn thân luôn à, ghê ha!

Light lúc này mới để ý đến cách nói chuyện của Linh, cô đã không còn lạnh lùng với anh khi mới gặp nữa dù chỉ là vài tiếng trước mà anh còn có cảm giác thân thiết hơn với cô nàng này.

- Chắc do pha xả thân xuống hầm tắt hệ thống phòng vệ của mình đã ghi điểm trong mắt người đẹp chăng? - Light đang chìm đắm trong ảo mộng thì chợt nhớ ra vẫn còn hai thằng phá đám đứng đợi ngoài cổng

- Bây giờ chúng nó vào mà gặp cảnh một nam một nữ này rồi lại suy diễn linh tinh thì thanh minh bằng niềm tin. Xem nào... - Light đang suy nghĩ cách đối phó với hai đứa kia, chợt anh lóe lên một ý tưởng liền quay sang nói với Linh đừng bên cạnh.

- Ê! Tôi nhờ bà chút chuyện được không?

- Hmm... nói đi! Giúp được tôi sẽ giúp!

- Bà bây giờ giả làm em gái tôi một lúc lừa hai thằng kia nhé, được không?

- Hả? Làm em gái ông á! Mơ đi nhé! - Linh hất hàm nói ra vẻ kiêu căng hợm hĩnh nhìn mà thấy ghét, đến nước này thì anh chỉ còn biết hạ mình cầu xin cô thôi chứ sao giờ.

- Ấy đừng! Giúp tôi đi mà! Chỉ đóng giả một chút thôi!

- Hmm... không giúp không công đâu nhé!

- Ặc! Lại còn yêu sách nữa! Được rồi, xong việc bà muốn gì nếu trong khả năng tôi lo được thì duyệt! Số tôi sao khổ quá vậy trời!

- Thích ý kiến không? Đổi ý giờ!

- Dạ thôi em xin chị! Bây giờ chị làm thế này cho em nhờ!

Nói rồi Light ghé sát vào tai Linh xì xào to nhỏ một hồi rồi cả hai cùng gật đầu chốt kèo với nhau, anh bước về phía cánh cổng màu xanh dương tay bấm nút cái điều khiển

Xịch... xịch... két...

Cánh cổng từ từ chậm rãi mở ra, hai người thanh niên dắt xe vào sân, người đi đầu vóc dáng to con vừa chống xe xuống là lao ngay tới Light.

- Mày làm cái khỉ gì mà lâu thế Light, định cho bọn tao hít bụi đường thay cơm hả?

- À! Xin lỗi mày nha Jack! Hề hề! Tại tao đang giở ván game, đánh nốt trận cuối cho lên hạng mà bên địch nó nhây quá mãi mới xong trận.

- Thật không? Hay dẫn em nào về rồi quên luôn bọn này. - Lần này là Max nói vào

Câu nói này làm Light giật thót tim. Đúng là hiện giờ anh đang có "em nào" trong nhà thật, lấy lại vẻ bình thường anh đáp lại:

- Vớ vẩn! Làm gì có em nào! Ế mốc người ra đây này! Mà bọn mày đến đây làm gì vậy?

- Đến xem mày khỏe lại chưa! Mà thấy mày như này bọn tao lại thấy phí công thăm khám quá! Khách đến nhà mời vô trà nước chứ nhỉ?

Nói xong không đợi Light nói gì thêm hai thằng phi như bay vào nhà một cách tự nhiên rồi khựng lại ngay trước cửa phòng khách. Light đi sau cũng hiểu đã có gì xảy ra, anh thầm tự khen bản thân đã đúng và đã chuẩn bị một màn kịch công phu cho hai thằng.

- Ê! Nhỏ nào kia! Thế mà bảo ế mốc người! Chắc nãy giờ hai người vui vẻ lắm đúng không? - Jack tóm lấy cổ áo Light đang ở phía sau mà hỏi. Max cũng đổ thêm dầu chữa cháy:

- Có bồ rồi là quên luôn anh em. Chán! Quá chán!

- Điên à! Bồ bịch gì! Em họ tao mà. - Light vừa gỡ tay Jack vừa thanh minh.

- Thật là em họ không? - Hai người mặt hầm hố nói gằn từng chữ như muốn ăn tươi nuốt sống đối phương, lúc này người "em họ" đang ngồi xem TV mới quay đầu lại mặt ngơ ngác hỏi:

- Ủa anh? Mấy người này là bạn của anh à?

- Ừ! Đúng rồi đó! Mấy đứa này cứ nghi vớ vẩn cho anh. - Light đáp lại y như kịch bản

- Hi hi! Em chào mấy anh ạ! Ủa mà mấy anh ấy bị sao kìa anh Light ơi!

Light nghe vậy nhìn sang hai đứa kia thì ôi thôi hai đứa đứng đờ ra như mất hồn

- Ê! Này! Hai đứa mày sao thế? Không khỏe à! - Anh thừa biết lí do tại sao hai thằng bị vậy nhưng thôi giữ thể diện cho bạn nên mới nói vậy

- À! Bọn tao không sao! - Jack và Max đồng thanh nói sau khi tỉnh lại rồi mỗi thằng một tay lôi Light ra ngoài sân nhanh đến nỗi "em họ anh" cản không kịp.

- Ê! Em nó có bồ chưa?

- Mày còn xuất em rể nào không cho tao xin với!

- Mai mối tao với nhỏ đi!

Hai thằng cứ như vậy thi nhau hỏi dồn dập làm Light ngạt luôn trong mớ câu hỏi, mãi mới có thời gian trả lời:

- Nhỏ chưa có bồ đâu! Mà nó lạnh lắm đấy! Nhắm cưa được thì cưa nhé!

Jack và Max nghe thấy vậy hai mắt sáng rỡ như mèo thấy mỡ, còn Light chỉ biết lắc đầu ngao ngán. Khi thấy cả ba đi vào, "em họ" lại tiếp tục diễn:

- Ủa mà lúc nãy mấy anh kéo nhau đi đâu vậy? - Linh nói với vẻ mặt ngây thơ đốn tim ba chàng trai đứng trước mặt nhưng Light vẫn may mắn trụ được còn hai đứa kia sắp "chết lâm sàng" đến nơi, may mà còn được anh gọi về dương gian. Ba người ngồi xuống ghế, Light đến ngồi cạnh "người em thân thương" còn hai đứa kia ngồi đối diện mà chỉ biết tức tối vì vị trí địa lý thuận lợi của anh.

- Em tên gì vậy? - Jack mở lời bắt đầu cuộc chiến cưa cẩm

- Dạ em tên Linh ạ. - Linh diễn như kịch bản đã đề ra

- Em năm nay nhiêu tuổi? - Max cũng đã tham chiến

- Dạ em 18 tuổi ạ.

Sau đó là vân vân và mây mây câu hỏi đều dành cho Linh, Light bị bơ giữa chốn đông người nhưng anh chẳng quan tâm, ngồi xem hai thằng bạn cua gái vui hơn nhiều. Hai thanh niên cứ chiến như đúng rồi mà không biết rằng trùm cuối còn chưa xuất hiện.

* 30 phút sau *

- Thôi bọn anh về nha! Bye em!

Hai chiến binh cầm cưa lết từng bước chân nặng trĩu ra sân rồi leo lên xe với vẻ mặt buồn thiu nhìn thấy tội, đó là kết quả của nguyên buổi cua gái của hai thằng. Light cũng thấy thương cảm cho hai đứa gặp phải đúng cây cứng cưa mẻ lưỡi mà không đổ.

- Thấy bạn anh thế nào? Ổn không? - Light lên tiếng hỏi Linh sau khi hai người kia đi khuất

- Mặt mũi cũng được! Nhưng mà nóng vội quá, chẳng hiểu tâm lí con gái gì cả! Em cũng không ưa lắm! - Linh đứng cạnh anh đáp lại, rồi như chợt nhận ra điều gì đó cô quay sang lườm Light rồi nói

- Ê... mà khoan! Kịch hết lâu rồi sao vẫn xưng anh - em. Ông dám gài tôi à! Cái này phải phạt thích đáng!

- Á! Ai gài gì đâu? Tự bà nói theo mà! Ái! Đau!

Light vừa chạy vừa né đòn của "em họ", đuổi nhau một hồi mệt rã rời xong hai người tắm rửa ăn tối rồi ai về phòng đấy đi ngủ. Nhưng cả hai đều không ngủ được mà chạy theo những suy nghĩ riêng của mình

- Mình có nên giúp cô ấy không? Nếu giúp thì sẽ bị coi là phản lại AMO và sẽ bị thanh trừng, nhưng mà mình lỡ giúp một chút mất rồi còn đâu. Thôi kệ lỡ phóng lao theo lao luôn, mà pháp thuật thì cũng có mặt tốt mặt xấu chứ, sao tổ chức cứ chụp mũ như vậy được nhỉ. Hay mình rủ cả hai đứa kia? Không được, như vậy chẳng khác nào hại bạn. Haizz... vụ này rối rắm quá đi! Kệ mai tính tiếp! - Light đang nằm vắt tay trên trán mà thả hồn đăm chiêu suy nghĩ

- Có lẽ cậu ta là người thích hợp nhất rồi, nếu cậu ta từ chối thì chắc khó kiếm được người thứ hai. Sao lời tiên tri đó lại đưa mình đến đây để gặp tên đáng ghét này chứ! Không hiểu sao nãy mình lại xưng anh - em với hắn! Thật là ngại chết ạ! - Linh đang nghĩ thơ thẩn mà hai gò má bất giác lại ửng hồng lên, cô úp mặt vào gối như để che đi sự ngại ngùng đáng yêu đó rồi chìm vào giấc ngủ

Bạn đang đọc Pháp Giới sáng tác bởi BRILIVIE
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BRILIVIE
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.