Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lục Khí

Phiên bản Dịch · 1525 chữ

Triệu Nghiên Đông chỉ là một chủ thầu nhỏ.

Tuy rằng cuộc sống khá giả, nhưng còn đến mức triệu phú tỷ phú gì.

Càng đừng nói đến quan to hiển quý.  

Tần Phong đã đánh giá mọi chuyện rõ ràng.

Cũng chính vì thế, Tần Phong càng muốn chọn hắn làm đối tượng hợp tác đầu tiên trên con đường tu hành.

Triệu Nghiên Đông không có tiền?

Không sao cả, Tần Phong có thể khiến hắn giàu sang.

Triệu Nghiên Đông không có quan hệ với các nhà quyền quý?

Không thành vấn đề, Tần Phong sẽ giúp hắn móc nối với bọn họ.

Nói thật, chỉ cần một tu sĩ phong thủy có đầy đủ bản lĩnh, muốn tạo quan hệ với nhà quyền quý không hề khó.

Thứ Tần Phong nhìn trúng, chính là cách làm người của Triệu Nghiên Đông.

Ngay vừa rồi lập tức đưa ra lựa chọn như vậy, chứng tỏ năng lực quan sát của Triệu Nghiên Đông rất tốt.

Nhưng đây chỉ là một trong số các nguyên nhân.

Kỳ thật, nếu chọn anh họ Tả Kiệt, Tần Phong chắc chắn sẽ tin tưởng người nhà mình hơn.

Nhưng Tần Phong lại không chọn Tả Kiệt.

Vì sao à?

Bởi vì thứ Tần Phong nhìn trúng không chỉ có con người của Triệu Nghiên Đông mà còn có vận khí huyền hoàng trên người hắn.

Đây mới là nguyên nhân quan trọng nhất.

Một kẻ quyền quý nằm trong phạm vi khống chế của mình, có khí vận càng tốt, giá trị bồi dưỡng càng cao, dùng đầu ngón chân so sánh cũng biết nên chọn người nào.

Tần Phong ngừng suy nghĩ.

Nhìn biểu tình đầy chờ mong trên mặt Triệu Nghiên Đông, Tần Phong nói: “Lão Triệu, anh biết Lục Khí không?”

“Lục Khí?” Triệu Nghiên Đông ngơ ngác, hiển nhiên không biết Lục Khí là thứ gì.

“Lục Khí gồm sáu món: Ngọc Bích (ngọc hình đồng xu), Ngọc Tông (ngọc hình cái giếng), Ngọc Khuê (ngọc hình tháp), Ngọc Hổ (ngọc hình con hổ), Ngọc Chương (ngọc hình bảo đao), Ngọc Hoàng (phân nửa đồng xu). Lão Triệu, anh giúp tôi thu mua một bộ Lục Khí trên thị trường đồ cổ, niên đại càng lâu càng tốt. Đừng cố quá, lượng sức mình mà làm.” Tần Phong thong thả nói.

Trong giới phong thủy, Lục Khí là một loại đạo cụ đặc biệt.

Nó không phải là pháp khí hay pháp bảo.

Nhưng khi dùng bí thuật đặc thù kết hợp với Lục Khí, sẽ hình thành hiệu ứng rất lớn.

Người cổ đại dùng ngọc làm ra Lục Khí, tế cúng trời đất bốn phương, lấy Ngọc Bích tế trời, lấy Ngọc Tông tế đất, Ngọc Khuê tế phương đông, Ngọc Hổ tế phương tây, Ngọc Chương tế nam, Ngọc Hoàng tế bắc.

Dĩ nhiên, mánh khóe này sớm đã thất truyền trong giới phong thủy.

Tần Phong học được là do truyền thừa sư môn.

Bày trận bằng Lục Khí là bí kíp áp đáy hòm mà sư phụ dạy hắn.

Trong lòng Tần Phong hiểu rõ, đối phương đã hạ chiến thiếp, ắt phải có bản lĩnh.

Lúc trước, hắn đưa bùa hộ mệnh cho Triệu Nghiên Đông, rõ ràng đã thể hiện tu vi Quan Khí cảnh của mình.

Biết rõ sau lưng Triệu Nghiên Đông có một tu sĩ Quan Khí cảnh, còn dám đến cửa khiêu chiến, đây rõ ràng là đã chuẩn bị đầy đủ.

Cho nên lần này, Tần Phong phải dốc hết sức đối phó.

“Tần đại sư, cậu cứ yên tâm! Tôi có mấy người bạn thích sưu tầm đồ cổ, hỏi bọn họ một chút chắc chắn có thể tìm được.” Triệu Nghiên Đông vừa nói xong liền đứng dậy.

Hai người không nói thêm lời nào.

Thỏa thuận ngầm giữa bọn họ đã được hình thành trong vô hình.

Cả hai đều hiểu lợi hại trong đó, không cần giải thích nhiều thêm.

Lúc này, Triệu Nghiên Đông hiển nhiên dốc sức hợp tác.

“Tần đại sư, cậu cứ ngồi uống trà, tôi ra ngoài một chút!” Đến trước của, Triệu Nghiên Đông dừng lại một lát, nói xong liền rời đi.

Triệu Nghiên Đông đi rồi, Tần Phong vẫn ngồi trước bàn, tâm bình khí hòa thưởng trà.

Hắn đang nghĩ ngợi sự việc xảy ra hôm nay.

Giản thiếp, cũng chính là chiến thiếp.

Tần Phong có thể lựa chọn không ứng chiến, nhưng làm vậy cũng đồng nghĩa với bỏ mặc sống chết của Triệu Nghiên Đông.

Nên hắn chọn tiếp nhận chiến thiếp.

Nếu đã chọn đi con đường phong thủy, trước sau gì cũng phải đối mặt mấy chuyện kiểu này.

Trong mắt Tần Phong, đây chính là lần đầu tiên hắn đánh ra danh tiếng trong giới phong thủy.

Vì một nguyên nhân, một số thứ, hắn phải làm vậy.

Truyền thừa sư môn.

Con đường tu luyện.

Và còn rất nhiều yếu tố khác.

Tần Phong nhìn chằm chằm ấn ký trên giản thiếp.

Khóe miệng khẽ giương lên.

Ngay sau đó, niệm lực trong cơ thể nhanh chóng bùng cháy.

Tay phải chỉ thành kiếm, ấn mạnh vào biểu tượng trên giản thiếp.

Niệm lực ồ ạt trào ra, ấn ký trên giản thiếp tan vỡ, ngay lập tức hóa thành tia sáng mỏng manh, lượn lờ quanh người Tần Phong, cuối cùng nhập vào cơ thể hắn.

Hành động này đại biểu cho Tần Phong đã chấp nhận lời khiêu chiến.

Mà đây cũng là phương thức chiến đấu giữa bọn họ vào ngày mai, cách không đấu pháp (chiến đấu từ xa).

Đây là một cách thức chiến đấu hiếm hoi trong giới phong thủy.

Muốn cách không đấu pháp, lấy ấn ký chiến thiếp làm cầu nối, liên kết niệm lực đôi bên, mới đạt đủ điều kiện chiến đấu.

Tần Phong tiếp nhận chiến thiếp, làm vỡ ấn ký, chính là nói cho đối phương biết mình sẽ ứng chiến.

Làm xong hết thảy, Tần Phong tiếp tục thưởng trà.

Mà cùng lúc đó, trong một căn biệt thự ở Tương Thị, một lão hòa thượng đang ngồi khoanh chân niệm kinh, đột ngột mở mắt ra.

Chuỗi tràng hạt trên tay cũng dừng lại.

Giây tiếp theo, hạt châu rơi đầy trên đất.

Hai tròng mắt của lão hòa thượng lóe lên tia sáng tinh vi.

Một người thanh niên đứng phía sau lão hòa thượng.

Nhìn thấy cảnh này, thanh niên kia vội hỏi: “Đại sư, có chuyện gì vậy?”

“Đối phương chấp nhận lời khiêu chiến, xem ra đưa đến giản thiếp cũng không dọa được hắn.” Im lặng mấy giây, lão hòa thượng mới từ tốn đáp lời.

Nghe thấy thế, thanh niên kia cũng lâm vào trầm mặc.  

“Đại sư, đối phương nhanh chóng tiếp chiến như vậy, sợ là...” Thanh niên có chút lo lắng nói.

“Đừng lo, từ bùa hộ mệnh kia có thể thấy đối phương chỉ có tu vi Quan Khí cảnh Sơ kỳ. Lão nạp đã bước vào Quan Khí cảnh Hậu kỳ, đối phó một thằng nhóc không biết trời cao đất dày, dễ như trở bàn tay.”

Lão hòa thượng tự tin nói, sau đó liền nhắm mắt lại, tiếp tục niệm kinh.

. . .

--- Truyện được dịch bởi Đô Quân Ngân Châm trên trang TruyenYY.

Vui lòng ghi rõ tên người dịch và nguồn khi mang truyện đi nơi khác. ---

. . .

Trong bao sương.

Tần Phong ngồi phẩm trà.

Ngoài phòng, tiếng đàn du dương, tựa như suối kêu róc rách, chảy vào tinh thần, lại tựa như hương hoa thoảng qua, quyện say lòng người.

Lắng nghe tiếng đàn, Tần Phong không khỏi ngạc nhiên.

Tương Thị chỉ là một thành phố nhỏ.

Ở nơi như vậy, lại có một trà lâu mang đầy màu sắc cổ kính đã rất hiếm thấy.

Giờ phút này, lại nghe được kỹ thuật đánh đàn trác tuyệt như thế, không khỏi cảm thán.

Nghe được một lát, Tần Phong đặt chén trà trong tay xuống, quyết định ra ngoài xem thử, rốt cuộc là người nào mới có thể tấu ra tiếng đàn như thế.

Lối đi trong trà lâu quanh co gấp khúc.

Các bao sương được bố trí vây xung quanh khu đất trống tại trung tâm trà lâu.

Thiết kế bố cục hai tầng lầu, khu đất trống ở trung tâm lầu hai vẫn trang trí núi giả như cũ, lối đi khúc khuỷu, kết hợp với ánh đèn mờ ảo cổ kính nhưng không u ám, khiến người nhìn vào có cảm giác như đang lạc bước đến thời cổ đại.

Ra khỏi bao sương, quả nhiên nghe thấy tiếng đàn truyền đến từ mái đình giữa trung tâm đất trống.

Nhưng bởi vì lầu hai trang trí nhiều cây cảnh và núi giả, nên Tần Phong vẫn không thấy được người đánh đàn trong đình.

Suy nghĩ một lát, Tần Phong vẫn tiếp tục cất bước, đi đến đình viện kia.

--- Link cho những ai muốn thấy hình Lục Khí  ---

https://www.google.com/search?q=%E5%85%AD%E5%99%A8&oq=&aqs=chrome.3.35i39i362l8...8.1392929j0j7&sourceid=chrome&ie=UTF-8

--- Hết Chương 23 ---

Bạn đang đọc Phong Thủy Đế Sư [Bản dịch] của Tinh Phẩm Hương Yên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐôQuânNgânChâm
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 75

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.