Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phá vỡ gông xiềng

Phiên bản Dịch · 1553 chữ

Giờ phút này, Tần Phong đang đứng trên mộ phần, đối diện với huyệt động vừa đào trước mặt.

Lấy ra ba nén hương dài, bốn ngón ở hai bàn tay đan chặt vào nhau, hai ngón cái chống đỡ chân hương.

Đầu nén hương đặt ngang tầm mắt.

Giây tiếp theo, hương không bắt lửa tự cháy lên.

Sắc mặt Tần Phong hiện tại rất nghiêm túc.

Sư phụ hắn từng nói, đây là bước rất quan trọng, là mấu chốt giải phóng thực lực của hắn.

Về sau, hắn có thể đột phá Dưỡng Khí bước vào Quan Khí hay không, đều dựa vào ngày hôm nay.

Tu vi của Tần Phong có chút đặc biệt. Không chỉ là do phương pháp luyện công, mà còn là vì sư phụ để lại gông xiềng trong người Tần Phong, hạn chế thực lực của hắn.

Mà ngày hôm nay chính là cơ hội phá vỡ xiềng xích kia.

Tần Phong híp mắt, dâng hương lên, cúi đầu lạy.

Đồng thời sử dụng niệm lực vận chuyển khắp cơ thể.

Dâng hương, lạy lần hai.

Một cỗ lực lượng trong cơ thể Tần Phong thoát ra, xuyên qua hai chân, truyền xuống mặt đất.

Dâng hương, lạy lần ba.

Ba nén hương dài trong tay Tần Phong đột ngột trút đầu hương đang cháy xuống.

Lúc này đây, một cảnh tượng thần kỳ diễn ra.

Hương khói vốn đang nghi ngút bay lên cao, thình lình chuyển hướng, phiêu dạt về phía quan tài đặt ngay bên cạnh.

Hoàn toàn trái với quy luật tự nhiên.

Xung quanh không hề có một ngọn gió nào.

Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, ba nén hương dài đã đốt gần hết, toàn bộ khói tỏa ra đều bị quan tài hút sạch.

Tần Phong nheo nheo đôi mắt, con ngươi đen láy lóe lên tia sáng như sao trời.

Hắn tiến lên phía trước một bước, cảnh tượng huyền ảo tiếp tục diễn ra.

Tần Phong lơ lửng bay phía trên quan tài, hai tay vẫn giữ nguyên động tác cầm hương.

Một giây tiếp theo, Tần Phong quát lên: “Hương vương khói tía xuyên tam giới, trình qua ánh lửa đến cửu thiên. Mở!"

Sau tiếng quát, quan tài dưới chân Tần Phong đột nhiên lập lòe một tia sáng vàng nhạt.

Một cỗ khí tràng mênh mông ngất trời, bùng nổ trong tích tắc, bao trùm lên Tần Phong.

Niệm lực khổng lồ từ trong quan tài tràn ra, tiến vào cơ thể hắn.

Cũng vào lúc này, Tần Phong cảm nhận được có thứ gì đó trong cơ thể mình phá kén mà ra, kêu ‘răng rắc’ không ngừng.

Hắn vững vàng đứng trên không, một luồng gió cũng không chạm đến vạt áo của hắn.

Toàn bộ quá trình chưa tới mười giây.

Một tiếng ‘rắc’ cuối cùng vừa chấm dứt, Tần Phong chỉ cảm thấy toàn thân linh hoạt hẳn ra, một cỗ niệm lực từ đan điền không ngừng trào ra.

Quan Khí cảnh Trung kỳ.

Cuối cùng đã phá vỡ gông xiềng. Lúc này đây, hắn chính thức đặt dấu chân đầu tiên trên con đường tu luyện thuật phong thủy.

Trên mặt Tần Phong hiện lên ý cười.

Đây là thứ sư phụ để lại cho hắn.

Năm hắn 4 tuổi, được lão sư phụ thu làm đồ đệ, bắt đầu học tập thuật phong thủy.

Học đoán mệnh, hiểu bát quái, tính thiên cơ, xem phong thủy.

Suốt mười năm ròng, hắn chỉ được học những kiến thức cơ bản này.

Mãi cho đến khi hắn 14 tuổi, mới bắt đầu luyện công.

Tu luyện thuật phong thủy cũng không phải luyện càng sớm sẽ càng tốt mà còn phải xem xét tùy theo thể chất của mỗi người, không phải gân cốt ai cũng giống như ai, đương nhiên việc chọn thời gian luyện công của mỗi người cũng khác biệt.

Căn cứ vào thể chất của Tần Phong, bắt đầu luyện công vào lúc 14 tuổi là thời điểm tốt nhất.

Tu luyện suốt chín năm, bằng thiên phú của Tần Phong, đáng lẽ nên bước vào Quan Khí cảnh lâu rồi.

Nhưng hắn vẫn kẹt mãi ở Dưỡng Khí cảnh Hậu kỳ.

Ngoài trừ nguyên do hắn tu luyện công pháp có chút đặc biệt, chủ yếu vẫn là vì sư phụ để lại gông xiềng trong người hắn.

Tần Phong đương nhiên biết rõ, đây là vì để cơ sở tu luyện của hắn càng thêm vững chắc.

Vừa phá vỡ xiềng xích trong người, Tần Phong thả lỏng cơ thể một chút.

Đang lúc hắn chuẩn bị thu dọn nơi này, khí tràng sắp biến mất lúc nãy đột nhiên bắt đầu dao động trở lại.

. . .

--- Truyện được dịch bởi Đô Quân Ngân Châm trên trang TruyenYY.

Vui lòng ghi rõ tên người dịch và nguồn khi mang truyện đi nơi khác. ---

. . .

Tần Phong còn chưa kịp phản ứng, một cột sáng vàng phóng thẳng lên trời, rực rỡ chói mắt vô cùng.

Nếu như lúc này mặt trời không còn treo trên cao, phỏng chừng cột sáng này đã giành được danh hiệu ‘ánh sáng chói chang nhất’ rồi.

Thật may, cột sáng chỉ xuất hiện trong phút chốc rồi tan biến, nếu không nhất định sẽ gây chú ý khắp nơi.

Hiện tại, Tần Phong đang đặt chân chạm nắp quan tài.

Hắn không thể duy trì trạng thái bay trên không trung quá lâu.

Vừa rồi, Tần Phong cảm nhận được có thứ gì đó chui vào cơ thể hắn khi cột sáng kia phóng tới.

Đây không phải là ảo giác của hắn.

Giờ phút này, hắn có thể cảm nhận được, trong đầu mình đột nhiên xuất hiện một khỏa cầu kim sắc (màu vàng).

Chỉ là hắn vẫn chưa tiến vào Định Khí cảnh, thần thức không thể xem xét tình huống bên trong cơ thể, cho nên cũng không rõ đó là thứ gì.

Trong giới phong thủy, tiến vào Dưỡng Khí cảnh sẽ tự có thần thức của riêng mình, nhưng thần thức mạnh hay yếu còn phụ thuộc vào cấp bậc tăng lên của mỗi người.

Thần thức ở mỗi cảnh giới đều sẽ có sự thay đổi khác nhau.

Tần Phong từ trên quan tài bước xuống, cả người chìm trong suy nghĩ.

Chuyện xảy ra vừa rồi, khiến cho hắn có chút nghi hoặc.

Tuy hắn biết, việc này rất có thể là do sư phụ cố ý sắp đặt.

Cẩn thận kiểm tra lại quan tài, không phát hiện điều gì bất thường.

Hắn nhìn chăm chú quan tài một hồi lâu.

Tần Phong thu lại suy nghĩ trong đầu, ngước nhìn mặt trời trên cao, giờ Thìn đã trôi hơn phân nửa rồi.

Không thể làm chậm trễ thời gian.

Cầm lấy cái xẻng bên cạnh, lấp lại huyệt mộ, nơi này từ đây liền thành phế mồ, không dùng được nữa rồi.

Một lát sau, Tần Phong một vai khiêng quan tài, một tay cầm xẻng, đi xuống chân núi.

Tuy quan tài nặng gần trăm cân, nhưng Tần Phong là một tu sĩ phong thủy, hơn nữa đã tiến vào Quan Khí cảnh, sức lực so với người thường khỏe hơn nhiều.

Quan tài nặng gần trăm cân trên vai hắn, chẳng khác nào đang xách cổ một con gà.

Mộ phần thứ hai ở một ngọn núi khác.

Thôn Tần gia nằm trong khu vực rừng núi rậm rạp.

Các đồi núi ở đây phân bố không theo quy luật, đỉnh tròn bằng tự nhiên, là hệ quả của quá trình xâm thực đất đai miền núi.

Cao thấp không đều, dốc nghiêng thoai thoải, từng dãy núi thấp nối nhau không dứt.

Địa điểm an táng mộ phần cả hai lần đều không phải ở vùng đất phong thủy bảo địa (*) gì.

(* Trong phong thủy, những nơi có vị trí địa lý, hoàn cảnh có thể giúp con người làm ăn phát đạt, thế hệ con cháu đời sau phú quý, đều gọi là ‘phong thủy bảo địa’.)

Tần Phong từng đến xem qua hai mảnh đất này, rất đỗi bình thường.

‘Đất lành’ chân chính là ở nơi chôn cất thứ ba.

Dĩ nhiên, hiện tại còn chưa đến lúc dời mộ lần ba.

Người ở thôn Tần gia đều biết hôm nay là ngày Tần Phong di dời mộ phần cho sư phụ mình, nhìn thấy hắn khiêng quan tài xuống cũng không lấy làm lạ gì.

Lão thần tiên sinh sống tại thôn Tần gia đã vài thập niên, tuy đã qua đời bốn năm, nhưng danh vọng vẫn còn đó, rất nhiều người đều chịu qua ơn huệ từ ông.

Tần Phong khiêng quan tài, đi lên một ngọn núi khác.

Mấy người chú hai Tần đã đợi sẵn từ lâu.

“Đúng là tuổi trẻ tài cao, tràn đầy sức lực!” Thấy Tần Phong khiêng quan tài lên núi, chú hai Tần khen ngợi một câu.

“Đồ đệ của lão thần tiên, làm sao giống người bình thường được!”

“Đúng, đúng! Còn không phải là do tổ tiên Tần gia phù hộ, nếu không lão thần tiên sao lại thu Tần Phong làm đồ đệ được!”

“...”

--- Hết Chương 6 ---

Bạn đang đọc Phong Thủy Đế Sư [Bản dịch] của Tinh Phẩm Hương Yên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐôQuânNgânChâm
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 91

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.