Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhận lời thỉnh cầu của trưởng thôn

Phiên bản Dịch · 1511 chữ

Trong lòng Tần Phong biết rõ, bởi vì đây chỉ là mộ phần thứ hai, nên cũng không cần chú ý quá nhiều.

Sau khi đặt quan tài vào trong, liền chuẩn bị mai táng.

Nửa giờ sau, bùn đất không ngừng lấp vào huyệt mộ mới, quan tài đã được chôn cất xong xuôi.

Sau khi đốt tiền giấy, bái lạy vài lần, Tần Phong liền xuống núi, trở về nhà.

Hôm nay di chuyển mộ phần, xảy ra tình huống ngoài dự đoán.

Hắn nắm chắc mình có thể phá vỡ gông xiềng, tiến vào Quan Khí cảnh, nhưng lại không đoán được sự xuất hiện của khỏa cầu kim sắc trong đầu hắn.

Hiện tại, thần thức của hắn còn chưa biến đổi, không cách nào nhìn xem khỏa cầu kia rốt cuộc là thứ gì.

Sư phụ hắn từng nói, tu sĩ phong thủy thời viễn cổ rất cường đại, các bí thuật bí pháp, pháp bảo linh bảo có vô số, nhấc tay động chân đều có thể khiến đất rung núi chuyển.

Khỏa cầu kim sắc này, có chút giống với pháp bảo.

Tần Phong từng thử dùng thần thức chạm vào nó, nhưng lại không có gì xảy ra.

Xem ra, chỉ có đạt đến Định Khí cảnh, hắn mới có thể biết đây là thứ gì.

Hắn thôi nghĩ ngợi, về nhà.

Trong nhà đang tiếp đãi một vị khách.

“Tiểu Tần, cuối cùng cậu cũng về rồi!” Trưởng thôn Tần Quốc Huy tươi cười hớn hở, lớn tiếng vẫy gọi.

Cha Tần ngồi bên cạnh nói chuyện phiếm cùng trưởng thôn, thấy con mình trở về, cũng hỏi thăm: “Sao rồi? Mọi chuyện đã xử lý xong chưa?”

“Vâng, sư phụ đã được an táng ổn thỏa.” Tần Phong gật đầu.

Người ở thôn Tần gia đều biết chuyện hắn dời mộ cho sư phụ, hắn không cần phải giấu giếm gì cả.

“Vậy là tốt rồi! Trưởng thôn có việc cần con hỗ trợ, chiều nay con qua đó thử xem!” Cha Tần đề nghị.

Con trai mình hành nghề phong thủy, người làm cha như hắn cũng không có ý kiến gì, nếu có thì đã ngăn cản Tần Phong bái lão thần tiên làm thầy.

Phong tục tập quán ở mỗi nơi cũng ảnh hưởng đến tư tưởng của người ở đó.

Người bên ngoài nghĩ người hành nghề phong thủy là những kẻ lừa đảo, truyền bá mê tín, nhưng ở thôn Tần gia lại khác hẳn.

Có rất nhiều người đã chứng kiến bản lĩnh của lão thần tiên, nói cách khác, người ở thôn Tần gia đều tin phong thủy, thờ phụng phong thủy, thế nên cha của Tần Phong cũng không phản đối con mình, trái lại còn tích cực ủng hộ.

“Tiểu Tần, cậu thấy chiều nay được không?” Tần Quốc Huy nhìn Tần Phong, dò hỏi.

Tần Phong suy nghĩ một chút, nói: “Hôm nay cũng được, nhưng mà trưởng thôn, ngài cũng biết quy củ...”

“Lão biết mà, lão biết mà!” Nghe Tần Phong cuối cùng cũng đồng ý, Tần Quốc Huy thoáng chốc cười rộ lên, hắn móc từ trong túi áo ra một bao tiền màu đỏ, lấy hai xấp tiền mới tinh trong đó.

“Tiểu Tần, đây là của cậu.” Tần Quốc Huy đưa hai xấp tiền cho Tần Phong.

Tần Phong liếc mắt nhìn qua, hai vạn đồng tiền.

Tần Phong đưa hai xấp tiền cho cha, quay sang nói với Tần Quốc Huy: “Trưởng thôn, ngài về sắp xếp mọi thứ trước đi! Ba giờ chiều nay liền bắt đầu, chuẩn bị những gì ngài hẳn là biết rồi.”

“Ha ha ha, mấy thứ này lão đã chuẩn bị xong hết, chỉ chờ có cậu thôi, Tiểu Tần!” Tần Quốc Huy hí hửng cười nói.

Hắn chờ nãy giờ chính là mấy lời này của Tần Phong.

. . .

--- Truyện được dịch bởi Đô Quân Ngân Châm trên trang TruyenYY.

Vui lòng ghi rõ tên người dịch và nguồn khi mang truyện đi nơi khác. ---

. . .

Nói thật, dời một cái mộ ở nông thôn, có ai mà trả đến giá hai vạn?

Nhưng Tần Quốc Huy lại không hối hận ra mức tiền này.

Vì sao à?

Năm đó, sư phụ Tần Phong vừa đến vùng này đã quy định: Muốn phú quý, cầu vận may, người ở thôn Tần gia, hai vạn là mức tối thiểu, người ngoài thôn, giá từ năm vạn đồng tiền trở lên.

Lúc trước, ai nghe thấy mức giá này, đều mắng sư phụ thèm tiền đến điên rồi.

Cái giá này ở nông thôn mười mấy năm trước chính là con số trên trời.

Tất cả mọi người đều cho rằng sẽ chẳng ai đến tìm sư phụ.

Nhưng chuyện gì cũng không đoán được chữ ngờ.

Ba tháng sau, bên ngoài thôn có một phú ông làm ăn khấm khá trở về, muốn sửa sang lại mồ mả tổ tiên.

Phú ông nọ ra giá cao mời thầy phong thủy, ở nông thôn hay gọi là Địa Tiên, khắp bốn phương tám hướng quanh vùng đến hỗ trợ, chỉ cần có chút tiếng tăm liền gọi đến.

Sư phụ lúc đó cũng nhận được lời mời, nhưng ông không đi, chỉ nhờ người truyền một câu đến phú ông nọ: ‘Mộ tổ tiên, chớ động vào’.

Hiển nhiên, phú ông kia không thèm để ý, gấp gáp triệu tập mấy Địa Tiên khác, trao đổi phương án tu sửa mộ tổ.

Thế trận kia, phải nói là vô cùng rầm rộ.

Cuối cùng, các Địa Tiên kia thương thảo cùng nhau mấy ngày, chọn ra một phương án bố trí cực kỳ hợp phong thủy, liền bắt đầu khởi công.

Cũng chính là lúc này, một chuyện quỷ dị đã xảy ra.

Ngày đầu tiên, có mười ba Địa Tiên đi theo, lúc động thổ lại chết bất đắc kỳ tử một người.

Chuyện này làm cả đám cuống cuồng hết lên.

Dù sao, có người chết cũng không phải chuyện nhỏ.

Nhưng dưới sức hút của đồng tiền, mọi người lại tiếp tục tu sửa mộ phần.

Thế nhưng, ngày hôm sau lại chết thêm một người.

Lúc này, mười một Địa Tiên còn lại đều hãi hùng khiếp vía.

Trong mười một Địa Tiên này, đa số đều là kẻ bịp bợm, người có bản lĩnh thật sự chỉ đếm được trên đầu ngón tay, kẻ có tu vi cao nhất cũng chỉ mới ở Dưỡng Khí cảnh, còn chưa bước vào Quan Khí.

Trong giới, tu sĩ phong thủy dưới Dưỡng Khí cảnh được gọi là Địa Sư.

Nhưng bọn họ đều cho là mình rất đỗi lợi hại, tự xưng Địa Tiên.

Suốt ba ngày liền, một ngày chết một người, đừng nói là nhóm Địa Tiên, ngay cả phú ông kia cũng bắt đầu khiếp đảm.

Vốn dĩ hắn đột ngột phất lên, định trở về làng sửa sang lại mộ phần tổ tiên, thay đổi phong thủy, để vận khí tiếp tục tăng lên, tiếp tục phú quý, ai ngờ lại xảy ra chuyện như vậy.

Người dân bắt đầu đồn đại khắp nơi, nói hắn bị quỷ thần trừng phạt, dính phải mấy thứ không sạch sẽ.

Lời đồn cuối cùng cũng truyền đến tai sư phụ.

Cũng vào ngày thứ ba, sư phụ Tần Phong tự mình tới nhà phú ông kia, nói với hắn: “Năm vạn đồng tiền, giúp ông giải quyết chuyện này.”

Lúc này, phú ông tuy có chút bất mãn với giá tiền, nhưng vẫn không nói ra, hắn coi như là lấy tiền tiêu tai, gấp gáp rút năm vạn từ ngân hàng ra.

Sư phụ nhận tiền, giải quyết xong xuôi mọi chuyện chỉ trong nửa ngày.

Ngày thứ tư, không có ai chết, về sau đều sóng yên biển lặng.

Cũng nhờ lần đó, danh tiếng của sư phụ vang dội khắp vùng.

Sau này, Tần Phong từng hỏi sư phụ mình, ngôi mộ kia rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

Lão già liền giải thích cặn kẽ cho hắn, bố cục phong thủy của mộ tổ nhà phú ông kia vốn rất tốt, là một nạp tài cục ‘Hổ Khiếu Sơn Lâm' (1). Nếu cứ giữ nguyên như thế, sau này nhất định sẽ càng phú quý hơn.

Nhưng phú ông kia tự tìm đường chết, muốn tu mồ sửa mả.

Đã thế còn gặp phải mấy gã Địa Tiên trình độ nửa vời, không biết thế đất đó có vị trí phong thủy ra sao.

Không biết cũng thôi đi, còn làm cho nó lộn xộn hết lên. Khiến cho khí tràng nơi này bị quấy nhiễu, dẫn đến ‘Bạch Hổ sát’ (2), nên mới diễn ra hiện tượng mỗi ngày một người chết.

--- Chú thích ---

(1) Hiện tại vẫn chưa có tư liệu về 'Hổ Khiếu Sơn Lâm'.

(2) Bạch Hổ sát là một thế sát trong phong thủy, gây tai nạn mất máu, dễ sinh bệnh tật, hao tài.

--- Hết Chương 7 ---

Bạn đang đọc Phong Thủy Đế Sư [Bản dịch] của Tinh Phẩm Hương Yên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐôQuânNgânChâm
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 85

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.