Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nương Tử Lần Này Nàng Gặp Rắc Rối Rồi

Tiểu thuyết gốc · 2067 chữ

Phụng Vũ nhiều năm mai danh ấn tánh hiếm khi ra tay, nhưng không hổ là nữ trung hào kiệt năm xưa từng là nô nộc của Thiên Kiếm Vô Danh. Phượng Hoàng Thiết Dực Chưởng vừa ra tay đã có thể đây lui cơn sóng dữ mang theo nội kình cường hoành của Vô Hỷ và Thần Phong.

Đáng tiếc trong lúc bà ấy vận lực sử chiêu thì đã có 10 kẻ thừa hư mà nhập. Thân thủ của bọn họ linh hoạt lạ thường rõ ràng khổ luyện chiêu hợp công này rất kỹ càng.

Cả mười người kiếm đều nhắm vào vô số tử huyệt trên thân địch thủ đúng làm một sát chiêu đoạt mạng. Lúc này không ai ở đây có đủ khả năng để ngăn chặn đòn hợp công tất sát của đám người này. Lẽ nào Phụng Vũ lại bó tay chịu chết một cách oan uổng như thế này hay sao.

Đương nhiên một cao thủ như bà ấy hoàn toàn không chịu thua trước âm mưu hèn hạ, Phụng Vũ nhanh chí dẫm chân thật mạnh xuống nền đất. Nơi ấy có một hộp đũa năm lăn lóc ở đó, dưới sự đới động của chân khí hùng hậu, chín chiếc đũa bằng tre vừa bay lên ngang mặt, Phụng Vũ thuận thế lấy chân phải làm trụ quay tròn một vòng, thân pháp phiêu diêu như Phượng Hoàng trong cơn giông bão, tận hiển khí thế bất phàm của mình.

- Các ngươi quá xem thường ta rồi xem tuyệt nghệ bình sinh của ta Phụng Vũ Cửu Thiên.

Cũng là một chiêu này lợi hại, năm xưa chính thiên kiếm Vô Danh cũng mượn nhờ tu vi Phụng Vũ Cửu Thiên của bà mà đốc thúc tu vi bản thân, sử ra Cửu Thiên Kiếm Khí làm mù một mắt của Ma Kì Lân Đoạn Lãng.

Hôm nay Phụng Vũ trong lúc nguy cấp phải sử ra tuyệt chiêu của mình, chỉ thấy bà vung tay một cái chiêu ý tỏa ra cuốn lấy chín chiếc đũa, rồi được đới động của kỳ chiêu chín chiếc đũa bay đi như tên, chớp mắt tất công cả đám người.

Phi đũa như như điện lập tức găm ngay giữa mi tâm của chín người, huyết hoa bắn tóe ra văng lên tấm vải chẻ cửa của quán. Chiêu thế dứt khoát lăng lệ khiếp người khiến cho những kẻ trúng chiêu chết bất đắc kỳ tử mà còn không biết mình đã bị đũa xuyên đầu như thế nào.

Đồng đội ngã xuống thảm tự tại chỗ nhưng vẫn không làm cho chiến ý của một kẻ trong số đó lung lay, thì ra Thập Đại Sát Ưng tuy thiệt 9 mạng nhưng vẫn còn một kẻ toàn mạng sống sót.

Hắn gầm lên điên cuồng vung kiếm tấn công Phụng Vũ.

- Lão bà Phụng Vũ Cửu Thiên của ngươi tuy lợi hại đã giết chết chín huynh đệ của ta, nhưng Thập Ưng chúng ta có cả thảy mười người. Xem ta trả thù cho các huynh đệ đây.

Thì ra tên thủ lĩnh của đám người này có võ công trội hơn nên đã tránh kịp sát chiêu Phụng Vũ Cửu Thiên vừa rồi. Giờ đây Phụng Vũ đã hao hụt chân khí không thể nào tiếp tục sử ra một chiêu có uy lực như khi nãy nữa.

Nhưng dù sao Phụng Vũ cũng là một cao thủ, trong sát na bà đã kịp vận hết sức lực còn lại vào hai đầu chỉ, đoạn dùng thủ pháp khoái tuyệt đưa nhanh lên cao kẹp chặt mũi kiếm của tên thủ lĩnh Thập Đại Sát Ưng.

- Ngươi nghĩ có thể đánh bại ta được sao, để xem mũi kiếm bị kẹp chặt người sẽ làm thêm được gì.

Đúng là khi mũi kiếm đã bị chế ngự thì kiếm thủ sẽ không còn cách nào để tấn công được nữa, nhưng tên thủ lĩnh lại không hề nào núng vì điều này, hắn lại tiếp tục hét lớn.

- Lão bà! Ta sẽ liều cả mạng với người. Xem kiếm.

Dứt lời hắn thổ lực khiến cho cả thanh kiếm vỡ nát, đồng thời các mảnh vụn vỡ như ám khí sắc bén bắn mạnh vào người Phụng Vũ.

Chiêu này quả nhiên hiểm độc lại có lợi là bất ngờ, nên Phụng Vũ đang suy yếu không thể nào né tránh được.

Nhưng thật may mắn thay lúc đó có một bóng đen bất ngờ lao tới.

- Nương tử! Để ta tới giúp.

Thì ra Trần đại thúc thấy phu nhân lâm nguy đã bất chấp tất cả ôm một chiếc bàn lao tơi đỡ lấy một sát chiêu này.

Tiếng mảnh vỡ của thanh kiếm găm vào mặt bàn bằng gỗ nghe đến rợn cả người. Thấy sát chiêu của mình bị phá khiên tên thủ lĩnh vô cùng phận nộ.

- Tên phế vật này dám làm hỏng việc của đại gia, chịu chết đi.

Đoạn hắn dốc sức quét ngang một cước trúng ngay thái dương của Trần Đại Thúc, cước kình cực mạnh đã khiến Trần Đại Thúc văng vào bức tường của gian quán, đầu đã chảy máu lăn ra đất bất tỉnh.

Thấy tướng công bị dính chiêu không rõ sống chết, Phụng Vũ phẫn nộ điên cuồng lao tới trước.

- Tên khốn kiếp! Trả mạng tướng công cho ta.

Phụng Vũ dùng hết công lực còn lại ấn một chưởng cực mạnh vào giữa ngực của hắn. Chưởng lực hùng hậu đã đánh vỡ tim của đối thủ, nhưng kỳ lạ là hắn không hét lên đau đớn mà khóe môi tươm máu lại nở một nụ cười ngụy dị.

- Lão bà! Ngươi trúng kế rồi xem Thập Ứng Tán Vũ của ta.

Tên này không những không là thảm đau đớn mà hắn còn dùng hết sức tàn của mình tụ vào hai chưởng, đoạn dùng toàn bộ nội công còn lại vỗ mạnh vào ngực của mình.

Chiêu thức kỳ lạ khiến Phụng Vũ cũng không hiểu nổi hắn muốn làm gì, chỉ thấy khi hai chưởng của hắn đánh mạnh vào trước ngực của bản thân, thì đã có tiếng xương vỡ cất lên. Từ trong người hắn các đốt xương đã bị đánh vỡ vụn lao ra khỏi tấm thân da thịt, lăng lệ tất sát tấn công địch thủ.

Thì ra Thập Ưng Tán Vũ là một chiêu thức hy sinh, dùng xương cốt của mình để kết liễu kẻ địch, các đốt xương bắn ra như lông vũ của chim ưng găm lên người đối thủ.

Phụng Vũ thất kinh thì sát chiêu đã bắn tới nhanh như điện, bà tuy bất ngờ nhưng với phản ứng cực nhanh đã dùng hết sức vận Phụng Hoàng khí công hộ thể. Nhưng Phụng Vũ đã đuối sức, hai đốt xương sắc bén đã đâm vào trước ngực của bà.

Cả hai bên song song văng đi, thương thế của họ không nhẹ nên khó có thể đấu tiếp. Thân thể của tên thủ lĩnh đã không còn xương nên mềm nhũn đổ sập xuống nền quán.

Bên này Phụng Vũ cũng không khá hơn khi bị hai đốt xương găm vào người, máu tươi đã chảy ra khiến bà đau đớn khôn cùng đứng nép mình vào một góc của quán.

Tuy sinh mạng đã mong manh như ngọn đèn trước gió nhưng tên thủ lĩnh vẫn cố nở nụ cười, một biểu cảm trước lúc chết của hắn khiến người ta khó hiểu.

Tuyết Tử đã tỉnh lại nhưng thể tiếp tục chiến đấu, nàng chỉ biết ghì chặt Thiên Lam co người lại tại một góc nhỏ.

Sở dĩ tên thủ lĩnh lại có biểu cảm kỳ lạ như thế là bởi vì hắn đã phát hiện ra hậu trước của mình, Tuyết Tử nhìn quay đã thấy có mấy mươi người tay lăm lăm lưỡi kiếm tuốt trần áp sát bao vây tửu quán.

Một trong số đó tiến lại gần cái xác bầy nhầy không xương của tên thủ lĩnh mà nói:

- Ưng Lĩnh! Ngươi làm tốt lắm, chỗ này từ nay giao lại cho bọn ta.

Nói xong hắn vung kiếm kết liễu sinh mạng còn đang thoi thóp của gã này một cách dứt khoát, sau đó cả quán hàng lại tràn ngập sát cơ, dưới ánh sáng nhàn nhạt hiện ra hơn hai mươi cao thủ âm thầm bao vây khóa chặt mọi đường rút lui của những người trong quán.

Hóa ra đây là đám hậu chước mà Vô Hỷ đã sắp xếp đi theo sau để vạn nhất hắn có chuyện gì thì vẫn kịp thời tiếp ứng. Đám này là Hoàng Kỳ Sát Kê đoàn, là thuộc hạ trong Thiên Ẩn Hoàng Kỳ Đội của Vô Hỷ.

Trông thấy đám người này thì Phụng Vũ cũng phải có dấu hiệu kinh hãi, bởi vì bà đã bị thương nặng vốn chẳng thể nào đủ sức chiến đấu với đám cao thủ mới xuất hiện này.

Bọn chúng xếp theo hai hàng tiến thẳng vào bên trong, kỳ lạ là chỉ tên đi đầu là cầm theo kiếm còn những tên còn lại đều không mang theo gì cả, thậm chí chúng lại chắp hai tay sau lưng lừng lững đi vào.

- Chủ tướng! Chúng ta tiến hành thôi chứ.

Tên chủ tướng đi đầu toàn thân mặc Kê Vũ Y, đầu đội mũ sắt trông như chiếc mào gà có chiếc mỏ sắt phủ xuống ngang mi tâm.

- Các ngươi nghe đây! Lão bà kia có lẽ là cao thủ đã xóa sổ Thập Đại Ưng Sát Đoàn. Trước tiên hãy hợp lực giết bà ta trước đã.

Nghe lệnh của tên cầm đầu bọn chúng liền lập tức dàn trận thành hai hàng, sau đó dang rộng hai chân xuống tấn thật vững lộ ra vũ khí thật sự của bọn họ.

- Sát Kê Trận triển khai! Kim Kê Độc Lập.

Hai mươi tên Kê thủ xuống tấn lộ ra đôi hài chúng mang có kết cấu rất đặc biệt, chúng tựa như vuốt của một chú gà trống, rất sắc bén thừa khả năng sát bại bất cứ đối thủ nào.

Ngay từ đầu khi chúng bước vào trong đã có khí thế của bầy sát kê hung dữ, thật không ngờ chúng lại mô phỏng được theo võ công của loài vật quen thuộc này.

Trận thề triển khai mười người phía trước dẫm mạnh chân đồng loạt phi thân lên cao, sau đó không kẹn mà xuất cước hướng Thiết Kê Hài sắc bén bổ tới chỗ Phụng Vũ.

Có lẽ vì thấy hậu quả thảm thương của Thập Đại Ưng Sát Đoàn nên Nhị Thập Sát Kê đoàn không giám khinh động, vừa ra tay đã xuất trận pháp lợi hại nhất.

Phụng Vũ đang bị thương khó có khả năng trống trả sự hớp công của đám cao thủ mới tới này. Ngay khi cước lực sắc bén của Thiết Kê Hài đá tới, Phụng Vũ đã nhắm mắt cam chịu thì có hai ánh sáng lóe lên đẩy lui thế tấn công của bọn chúng.

Luồng sát lực này hùng mạnh khiến cho cả đám không tự chủ được mà sợ hãi trong vô thức tự động rút chân lại.

Tên thủ lĩnh đầu đội Kê Khôi cũng phải kinh ngạc thét lên.

- Co chuyện gì xảy ra vậy?

Bọn chúng hoàn toàn không thứ khí chất khiến bản thân kiếp sợ là thứ gì, chỉ thấy trước mắt là hai con dao bầu được dùng làm việc của quán ăn đăng bay lơ lửng trên không trung.

Rồi chúng tự nhiên vô lực cắm phịch một cái xuống sàn, chỉ là hai dụng cụ nấu nướng đơn giản không ngờ lại khiến cho đám cao thủ được huấn luyện bài bản phải sợ hại, mọi thứ đang diễn ra thật sự không tầm thường.

Đông thời phía góc tối trong hàng quán có một cỗ sát khí cực đậm phát ra rồi truyền đến một tiếng nói khiến người ta rợn hết cả người.

- Nương tử! Xem ra lần này nàng gặp rắc rối thật rồi.

(Đọc tất cả các chương và được cập nhật liên tục tại Group Phong Vân Thiên Thu Đại Kiếp)

Bạn đang đọc Phong Vân Quyển 4 sáng tác bởi HùngBáTHH
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HùngBáTHH
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.