Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngọc Phong Lâm Tiếng Kêu Tuyệt Vọng

Tiểu thuyết gốc · 2356 chữ

Sự việc diễn ra ngay trước mắt khiến cho một người bình tĩnh thâm trầm như Bộ Uyên Đình cũng phải hết mực lo lắng hoang mang. Rốt cuộc thì Thiên Thu Đại Kiếp là mối hiểm họa gì, con đường mà ông ta đang kiên trì độc bước rồi sẽ đi tới đâu. Thật sự thì sau tất cả những việc mà Bộ Uyên Đình đã làm vì Đại Kiếp, nhưng ngay chính bản thân ông ta cũng chưa tỏ hết được mối họa đó là cái gì?

Tưởng như việc bắt được Kiếp Tâm trên Dịch Thiên Đảo thì trường đại kiếp này đã chấm dứt, ông ta cũng đã hoàn thành sứ mạng của mình. Nhưng hôm nay, ngay tại nơi này, mọi chuyện lại suất hiện dị biến và tình tiết là thường khiến mối họa về Thiên Thu Đại Kiếp lại rẽ sang một hướng khác, một điều mà ông ta hoàn toàn không biết trước được.

Trong lòng bất ngờ dậy lên một dòng tâm trạng cực kỳ hoang mang và bất an, tựa hồ giống một người trong đêm tối mênh mông mà không biết đi về hướng nào. Bộ Uyên Đình tại sao lại có cảm giác cực sốc như vậy, người nữ nhân vừa mới đi ngang qua ông ta là ai? Ả có liên quan gì đến Thiên Thu Đại Kiếp mà khiến một người tác phong lãnh đạm như Bộ Uyên Đình bấn loạn như thế.

Cách thị trấn không xa có một cánh rừng thông xanh ngắt, trải dài đến mấy dặm. Bên dưới những cây thông lá nhọn hoắt như kim kia có một con đường mòn quanh co, uốn lượn dưới những gốc thông già xù xì.

Buổi sớm hôm nay tiết trời khô hanh mây đen xám xịt, trên cao vân vũ gào thét hiện rõ là một điềm báo không tốt để bắt đầu cho một chặng đường dài.

Bên dưới gốc thông già nua trên con đường mòn cỏ mọc đầy hai bên, một bóng người nhỏ nhắn mình với tấm thân mình hạc xương mai đang di chuyển rất vội vàng, dáng vẻ khẩn trương tựa như đang trốn chạy khỏi một điều đáng sợ nào đó.

Một nữ nhân mỏng manh đi lại giữa rừng cây hoang vu không phải là một chuyện bình thường chút nào, dĩ nhiên hành động không bình thường thì nhất định cũng có chuyện bất bình thường đang được che dấu.

- Cô nương đi đâu mà gấp gáp vậy?

Tiếng nói thâm trầm cất lên giữa rừng cây âm u, là một người cứng cỏi cũng không tránh khỏi cảm giác rợn người. Nhưng hắc y nữ tử khăn trùm kín đầu, mặt được che đi bởi một chiếc mạng vải mỏng manh đen sẫm. Nếu là nữ nhân bình thường khi lâm vào hoàn cảnh này nhất định sẽ sợ hãi, nhưng nữ tử này không những không hoảng sợ mà còn rất cứng cỏi hơn người. Nàng dừng lại đưa ánh mắt về hướng có tiếng nói phát ra và cất tiếng.

- Ông là ai? Hãy mau bước ra đây đừng giả thần giả quỷ nữa.

Hắc y nữ tử này không hề khiếp sợ trước khí từng trầm hùng kia, ngược lại nàng còn tỏ ra cứng rắn vô cùng, giữa rừng cây vắng lặng mà vẫn bình tĩnh như thường, tuy không quay lưng nhưng nàng đã phát hiện ra người đang theo dõi mình.

Người đàn ông bí ẩn đã tiếp tục gằn giọng nói:

- Lão phu chỉ tò mò về đứa bé trên tay của cô nương thôi, đứa nhỏ này là con ai?

Nghe câu hỏi của người lạ mặt thì nữ nhân kia toàn thân khẽ run lên, có vẻ như điều lão ta vừa nói đã đánh trúng vào nỗi lo sợ của nàng. Tuy nhiên đây không phải là lúc để sợ hãi, nàng vẫn đứng nguyên vị trí cất lời hỏi lại:

- Ta biết ông theo dõi mẫu tử chúng ta từ thị trấn tới đây, rốt cuộc ông muốn gì?

Hắc y nử tử lập tức quay ngoắt lại phát hiện ra trước mắt nàng là một người đàn ông cao lớn, sừng sững bất động như núi, ánh mắt rực sáng uy nghiêm lẫm liệt, ông ta chính là Bộ Uyên Đình. Vì nghi ngờ những thứ bất thường trước đó về đứa nhỏ này mà ông ta đã theo chân hai mẹ con họ đến đây. Đứng giữa những cây cổ thủ to lớn, Bộ Uyên Đình như một bóng ma đầy hung khí làm cho rừng cây cũng trở nên rùng rợn hơn.

Giọng nói trầm thấp của ông ta càng làm cho không khí xung quanh nặng nề ảm đạm hơn bội phần.

- Đưa đứa nhỏ cho ta! Lão phu hứa sẽ không làm khó cô.

Có người mẹ nào lại muốn giao con mình cho một người đàn ông đáng sợ như vậy. Vì bảo vệ con của mình, nữ nhân kia đã chọn cách trực tiếp nhất, nàng rút thanh trường kiếm sau lưng với ý đồ tiên hạ thủ vi cường.

- Muốn ta giao con mình sao? Để xem ông có bao nhiêu bản lĩnh.

Một tiếng kiếm rút chói tai vang lên, lưỡi kiếm xuất vỏ đồng thời hắc y nữ tử cũng xoay người vung kiếm đâm thẳng về chỗ có tiếng nói cất ra.

Hắc y nữ tử này tuy thân hình nhỏ nhắn nhưng miệng lưỡi khá sắc sảo và có quyết ý không hề tầm thường. Giác quan nhạy cảm của một người mẹ cho nàng biết, người lạ mặt này tới đây là muốn bắt con của mình. Bản năng mẫu tử thúc dục nàng bằng mọi giá phải bảo vệ con cho bằng được.

Với tình thương vô bờ bến của một người mẹ dốc lòng bảo vệ con, nên một kiếm này xuất ra cũng quyết tuyệt lăng lệ khiếp người. Kiếm nhanh đến nỗi ngay cả Bộ Uyên Đình cũng thất sắc kinh ngạc.

- Hảo Kiếm pháp.

Ông ta cũng phản xạ nhanh như chớp, trường kiếm xuất bao chặn ngang đường kiếm lạnh lùng của nữ tử kia.

Một kiếm chưa thể đắc thủ nữ nhân kia nhanh chóng thoái lui ra sau. Đứa bé trong tay vẫn không hề cất tiếng khóc, quả là gan dạ bất quần, không biết là con của nhân vật kiêu hùng nào nữa.

- Lão phu đã cho ngươi cơ hội, rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt. Đừng trách lão phu thủ hạ bất lưu tình.

Bộ Uyên Đình lừ lừ tiến tới tay lăm lăm thanh trường kiếm tuốt trần sáng loáng, phong thái khủng bố lãnh ngạo này là chỉ Bộ gia mới có. Đối với ông ta mà nói, chỉ cần đạt được mục đích thì dù là nữ nhân nếu cần thiết cũng sẽ không nhân nhượng, đó là tác phong bất khốc tàn nhẫn trước giờ của ông ta.

Bên kia nữ nhân hắc y tay ôm đứa nhỏ trong lòng nhưng cũng không hề tỏ vẻ khiếp sợ, mà ngược lại quyết ý còn tỏa ra từ trong ánh mắt sắc bén của mình. Nàng đưa kiếm lên ngang vai, từ phong thái lẫn dáng dấp đều có phong phạm của một hảo kiếm thủ. Rõ ràng xuất thân của nàng tuyệt đối không tầm thường.

Sát ý xuất hiện từ trong ánh mắt, cây kiếm trên tay phát ra tiếng kêu ong ong, đồng thời một luồng kiếm ý cô ngạo phát ra xung quanh lưỡi kiếm. Kình phong tỏa ra cho thấy đây là kiếm chiêu không tầm thường, càng không thể tin một nữ nhân mảnh mai như thế, lại có thể tạo ra bá khí mãnh liệt như vậy.

Nàng nghiến răng thật chặt, phẫn nộ hét lớn:

- Muốn cướp con gái của ta sao, không dễ dàng như vậy đâu. Xem kiếm thứ nhất trong Thánh Linh Kiếm Pháp.

Kiếm chiêu xuất ra lăng lệ hiểm ác vừa nhanh lại vừa mang sát ý kinh động trời đất. Trước một kiếm chiêu tinh kỳ bát biến, Bộ Uyên Đình cũng không khỏi ngỡ ngàng.

Nghe nói Thánh Linh Kiếm Pháp là sở học của Kiếm Thánh. Từ khi Long Nhi chết đi thì kiếm chiêu này cũng không có ai luyện được nữa. Nhưng hôm nay hắc y nữ nhân này lại sử ra kiếm pháp thượng thừa đó, chả trách một cao thủ như Bộ Uyên Đình cũng không tránh khỏi bất ngờ.

Bao năm làm công việc chế tác binh khí trong Tuyên Hóa Hiệu, Bộ Uyên Đình vì tránh Đại Đương Gia nghi ngờ nên ông ta chưa từng sử ra thực lực võ học chân chính của bản thân.

Hôm nay mọi thứ đã hoàn toàn thay đổi, Đại Đương Gia đã chết lại còn chết chính trên tay của ông ta. Giờ đây ông ta không việc gì phải dấu giếm bản lĩnh của mình nữa làm gì. Với tận mắt thấy kiếm pháp siêu phàm bậc nhất Trung Nguyên thật đáng để ông ta sử ra thực lực thật sự lâu nay của mình.

Bộ Uyên Đình bỏ thanh trường kiếm trong tay rơi xuống đất, toàn thân ông ta căng phồng lên, tiếng gân cơ phát ra rôm rốp. Hai cánh tay chuyển dần sang màu đen như đồng hun. Đây chính tuyệt học ưng ý nhất của lão có tên là Hắc Liệt Quyền tuyệt học gia truyền của Bộ Gia.

Thánh Linh Kiếm Pháp một khi xuất ra không hề hoa mỹ mà chứa đựng sát ý nồng liệt, kiếm khí như hóa thành ngàn mũi nhắm vào các huyệt đạo trọng yếu trên cơ thể của đối phương. Mỗi chiêu mỗi thức đều nhằm mục đích đưa kẻ thù vào tử địa, nghĩa bất dung tình, hủy thiên diệt địa, phá hồn đoạt phách.

- Hắc Liệt Quyền Phá Khung Thương.

Hai cách tay đen sậm của Bộ Uyên Đình cứng chắc như đồng hun, vận múa như tấm hắc thiết thuẫn, nội kình từ hai nắm quyền phát ra đánh văng kiếm khí từ các hướng đang đâm tới. Tiếng kêu "chát chát" vang lên liên hồi, tựa như tiếng của một người thợ rèn dùng búa gõ vào đe vậy. Kiếm thứ nhất trong Thánh Linh Kiếm Pháp đã bị Hắc Liệt Quyền Kình đập nát tan tành.

Bộ Uyên Đình là cao thủ luyện thép trải qua nhiều năm đúc khí, đôi bàn tay đã được tôi luyện không khác gì huyền thiết. Hôm nay vì kiếm chiêu kỳ ảo hiếm có nên ông ta mới thi triển tuyệt nghệ. Kiếm chiêu thứ nhất bị phá không những thế còn đẩy nữ nhân ra sau hai bước, nàng ta không hề nao núng tiếp tục biến chiêu.

- Kiếm thứ hai Quần Kiếm Quy Nhất trong Thánh Linh Kiếm Pháp.

Kiếm khí cao ngạo tỏa xung quanh dẫn động hàng ngàn vạn lá thông thành muôn vàn kiếm khí sắc nhọn, hình thành cơn mưa kiếm che kín mặt trời. Sát khí còn hơn Hỏa Lân Thực Nhật trong Thực Nhật Kiếm Pháp của Đoạn Gia một bậc.

Kiếm chiêu rợp trời như nhấn chìm Bộ Uyên Đình trong bóng tối vô tận, kiếm khí li ti cắt mặt khiến ông ta đau rát vô cùng.

- Không ngờ một nữ nhân yếu đuối lại luyện được thứ kiếm pháp siêu phàm thế này. Tiếc là công lực còn yếu, sát ý còn chưa sâu và đậm nên chiêu thức chưa hiểm ác bất lường.

Hai nắm quyền của Bộ Uyên Đình tiếp tục phát ra luồng khói đen sẫm, đồng thời công lực cũng được đẩy lên cao thêm một bậc nữa. Cùng lúc ông ta nộ ý trào dâng điên cuồng hét lớn.

- Xem ta phá kiếm đây! Động Địa Thiên kinh trong Hắc Liệt Quyền.

Hai nắm quyền hắc thiết quán đầy kình lực được ông ta dơ thẳng lên trời, sau đó đập một đập đầy kình nộ xuống nền đất. Cường lực mạnh mẽ như trời giáng, kình đạo phát ra như trời nghiêng đất ngả khiến cả cánh rừng thông mênh mông rung chuyển dữ dội.

Những gốc thông già trong bán kính mười trượng, bị đứt rễ bộc gốc, những cây xa hơn bị đẩy dạt sang một bên. Một quyền chiêu bá đạo vô cùng, quyền thủ đạt sức công phá mãnh liệt như vậy trong thiên hạ cũng không có được mấy người.

Nữ nhân bị kình phong hất ngã ra phía sau, một quyền phá sơn nhổ cây vừa rồi của Bộ Uyên Đình ngay đến tuyệt thế cao thủ cũng chưa chắc thoát đượcm huống chi một nữ nhân yếu đuối như nàng. Nội kình xung phá khiến nàng bị trọng thương không nhẹ, khóe miệng tươm máu mặt mũi tái xanh, mồ hôi trên trán vã ra như hạt đậu.

Tuy bị xô ngã nhưng nàng vẫn cố không để đứa nhỏ bị tổn hại. Thấy con yêu vẫn an toàn nên nàng cũng bớt lo lắng, nhưng ngay giờ phút ấy thì trong rừng xuất hiện một đám mây đen ùa ra, nhìn kỹ thì đó là một đàn ong lớn số lượng cả ngàn con.

Thì ra nguyên nhân là do một quyền thạch phá thiên kinh vừa nãy của Bộ Uyên Đình, đã kinh động đến đàn ong khiến chúng bị mất tổ nên kéo tới. Đàn ong này toàn thân hai màu vàng đen pha lẫn, rõ ràng là ong độc, thân chúng to bằng quả thông là bầy ong mặt quỷ hung dữ nổi tiếng ở rừng thông này.

Chúng như một đám mây hắc ám bay tới tấn công mẫu tử nữ nhân kia. Nàng lại đang trúng thương chỉ còn nhắm mắt chờ bị đốt cho đến chết mà thôi. Nàng chỉ biết kêu lên trong tuyệt vọng rồi ôm chầm lấy con của mình.

- Á á á! Ai cứu con tôi với.

Bạn đang đọc Phong Vân Quyển 4 sáng tác bởi HùngBáTHH
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HùngBáTHH
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.