Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Con Gái Của Kiếm Thánh Long Nhi

Tiểu thuyết gốc · 2117 chữ

Hắc Phong Lâm là tên của một khu rừng. Vì sao nó lại có một cái tên như vậy. Đó có phải là ám chỉ một cơn gió u ám ghê rợn hay không. Một cơn gió thì có gì phải đáng sợ chứ. Thứ trên đời này thực khiến cho người ta khiếp sợ chỉ có một thứ duy nhất, đó là cái chết.

Một cơn gió có thể làm cho người ta chết, không những thế còn là chết vô cùng đau đớn.

Trong rừng thông ảm đạm bỗng nhiên xuất hiện một cơn gió đen di chuyển rất nhanh, từ trong đó phát ra những tiếng kêu "vo vo" làm náo động không gian.

Nhìn kỹ thì đó là cả ngàn những con ong lớn hung dữ vô cùng, chúng ùa ra như bóng quỷ từ trong bóng tối chồm tới. Hóa ra Phong ở đây không phải là ám chỉ một cơn gió, mà nó còn là tên của một loài côn trùng đáng sợ.

Một loài ong có tên là Độc Phong Thích sinh sống trong khu rừng này, chúng là loài vô cùng hiếu chiến, chính vì thế nên những người đi qua khu rừng này tuyệt đối không dám bước đi quá mạnh, vì làm như vậy sẽ làm kinh động đến chúng.

Lũ ong mặt quỷ này ngoài hiếu chiến ra thì chúng còn là loài ong chứa kịch độc rất mạnh, nọc độc của chúng đủ sức giết chết một con voi trưởng thành, chúng có thói quen đặc biệt đó là giết chết và ăn thịt nạn nhân của mình.

Độc Phong Thích là nỗi khiếp sợ với những ai đi qua khu rừng thông này từ trước tới nay.

Thật không may là mẫu tử hắc y nhân vừa rồi đã làm kinh động tới chúng, đại tự nhiên một khi nổi giận thì hậu quả sẽ vô cùng khôn lường.

Với độ hung dữ đó thì hai mẹ con nữ nhân kia chỉ có con đường chết là cái chắc. Đàn ong mặt quỷ ùa tới định dùng những chiếc kim nhọn hoắt của mình để chích lên người hai mẹ con xấu số.

Trong thời khắc ngàn cân treo sợi tóc thì bỗng nhiên cả đàn ong chợt sững lại giữa lưng chừng không một cách bất ngờ, hành động kỳ lạ của chúng làm cho nữ nhân kia cũng cảm thấy kinh ngạc.

Điều gì khiến cho lũ quỷ dữ hung tợn này chịu từ bỏ con mồi của mình như thế, lẽ nào có một vấn đề nghiệm trọng nào đo đã xảy ra.

Trong phút giây nguy ngập như chỉ mành treo chuông ấy, nhi nữ trong tay nữ nhân bỗng cất lên tiếng cười khanh khách, trong hiểm cảnh khốn cùng mà không khiếp sợ, đứa trẻ này tuổi còn nhỏ mà ngạo khí quật cường, nhất định không phải là một đứa nhỏ bình thường.

Tiếng cười trẻ thơ vô tư trong trẻo, ánh mắt hồn nhiên ánh lên sự thanh khiết của bé gái khiến cho đàn ong mặt quỷ dừng thế tấn công lại. Tiểu hài tử ngay giữa mi tâm có một vết bớt màu hồng, ánh mắt đen láy trong veo, da dẻ trắng sữa mịn màng. Nhìn vết bớt hồng nhạt ẩn hiện giữa hai hàng lông mày, khiến cho khuôn mặt đứa trẻ thêm phần đặc biệt, dấu ấn này khiến người ta nhớ tới một người, người đó từng một thời một kiếm thành danh làm thiên hạ kiếm thủ phải cúi đầu xưng Thánh.

Nhìn vào đứa nhỏ kia thoáng thấy được một chút gì đó bóng dáng của một tuyệt thế kiếm thủ vang danh một thời, khiến cho quần kiếm cam bái quy phục.

Đàn ong mặt quỷ trong khi nghe tiếng cười của đứa bé đã ngừng tấn công, đứa nhỏ ngay lúc ấy chợt đưa mắt liếc sang kẻ đang truy sát hai mẫu tử. Ánh mắt sắc bén và kiên cường tỏa ra ngạo khí làm khuất phục đàn ong dữ, bất ngờ đàn Quỷ Phong như nhận được lệnh, chúng đổi hướng quay sang tấn công Bộ Uyên Đình.

Sự chuyển biến đột ngột kỳ lạ, khiến một người âm trầm như Thất Đương Gia cũng thấy mọi thứ không tầm thường. Chưa hết kinh ngạc thì đàn ong mặt quỷ đã ùa tới bâu kín toàn thân ông ta, cả ngàn con ong độc bám vào người, Bộ Uyên Đình bị chích tới tấp chết là cái chắc.

Sự việc kinh dị rợn người diễn ra trước mắt, nữ nhân bèn đưa tay che mắt con lại, nàng không muốn con mắt trẻ thơ chứng kiến cảnh tượng kinh hoàng đó.

Nhưng mọi truyện không đơn giản như ta nhìn thấy, Bộ Uyên Đình không phải là một nhân vật tầm thường, ông ta nội lực thâm hậu đã có thể đao thương bất nhập, vạn tiễn khó xuyên, hộ thể cương khí cứng chắc hơn cả Kim Thần Bất Diệt của Tuyệt Vô Thần năm xưa, thì một đàn ong chẳng thể làm khó được ông ta quá lâu.

Tuy vậy đàn ong quá đông trong một thời gian có thể ngăn cản được ông ta tiếp cận hai mẹ con người nữ nhân kia. Tầm nhìn bị che khuất khiến Bộ Uyên Đình cảm thấy tức giận. Ông ta lôi trong người ra một chiếc bình nhỏ, trong bình có đựng một loại dung dịch có tác dụng phát hỏa, ông ta đưa lên miệng ngậm một ngụm lớn rồi phun vào đàn ong, dưới tay dùng một dụng cụ quẹt lửa lấy trong thắt lưng.

Lửa bùng phát làm đàn ong độc hoảng sợ rút lui, cách duy nhất trị đàn Quỷ Phong này chỉ có thể là dùng lửa. Quả nhiên đã có tác dụng, hỏa dược đã đẩy lui được lũ côn trùng hung hãn. Bộ Uyên Đình lúc này sừng sững như một pho tượng đồng đen, lừ lừ tiến đến hai mẹ con nữ nhân đang bị thương kia. Giọng ông ta toát lên với vẻ không còn kiên nhẫn thêm được nữa.

- Mau giao đứa bé cho ta, lão phu sẽ không làm khó cô.

Tình mẫu tử thiêng liêng vô hạn nên cho dù phải chết người mẹ trẻ ấy cũng quyết không giao con mình cho kẻ hung đồ. Nàng nhìn ông ta cất tiếng với lòng tin kiên định.

- Đừng hòng ta giao con cho ông, có chết ta cũng không để ông bắt nó.

Bộ Uyên Đình hỏi như thế là để cho nữ nhân kia một cơ hội không phải chịu đau đớn, còn ông ta là người làm việc quyết đoán không câu nệ tiểu tiết.

Hôm nay nếu nàng ta không giao ta đứa bé thì ngọc nát vàng tan ông ta cũng tuyệt đối không nương tay.

- Đàn bà là không mạnh tay thì không được, chịu chết đi.

Quyền như búa tạ bổ tới, không nhân nhượng không lưu tình, đó là phong cách đáng sợ chỉ có thể có ở ông ta Bộ Uyên Đình. Một quyền nặng nề thế như thiên tướng giáng lâm, trong giờ phút ngàn cân treo sợi tóc ấy, nữ nhân kia đã kịp ứng biến.

Một cái phất tay ba luồng ám khí lạnh ngắt phóng ra, thủ pháp thuần thục gọn lẹ vô cùng. Ba mũi ám khí bắn tới nhanh đến bất ngờ, Bộ Uyên Đình vận kình hất văng hết thảy, nhưng vừa nhìn lên đã thấy có vật gì màu đen, tròn như quả trứng bay tới trước mặt.

"Bùm".

Một tiếng nổ phát ra, Bộ Uyên Đình đã kịp lấy tay che mặt lại, một làn khói trắng vây kín ông ta, đến khi định thần thì mẹ con nữ nhân kia cũng đã lợi dụng tình huống này mà biến mất tăm. Bộ Uyên Đình sắc mặt trầm xuống khi nhận ra được vật mà người nữ nhân đó đã sử dụng.

- Là hỏa đạn của gia tộc Liễu Xanh ở Đông Doanh.

Bộ Uyên Đình vừa nghĩ vừa mở nắm tay của mình ra, trong lòng bàn tay ông ta nắm một chiếc ám khí có hình dạng rất đỗi kỳ lạ, nó hoàn toàn không giống với bất kỳ ám khí nào ở Trung Nguyên.

Hình dạng của nó có ba cạnh sắc được mài rũa tinh vi, sức sát thương không nhỏ, thứ ám khí kỳ lạ dị thường này suất sứ từ Đông Doanh và được các nhẫn giả hay sử dụng.

Từng là Thất Đương Gia trong Tuyên Hóa Hiệu dưới chướng của Đại Đương Gia, Bộ Uyên Đình cũng am hiểu khá nhiều về những món kỳ môn ám khí, dị binh dị khí của các nhẫn giả Đông Doanh.

Phi tiêu ba cạnh này là ám khí của gia tộc Liễu Xanh, gia tộc này đứng đầu các môn phái nhẫn thuật của Đông Doanh, họ theo tôn giáo kỳ bí nên ít quan hệ với bên ngoài, người tộc Liễu Xanh sinh sống trên lưng trừng những dãy núi đá, tập luyện những kỹ năng chiến đấu rất lợi hại. Đại Đương Gia khi đó quyền lực khuynh đảo Đông Doanh cũng không dám động đến gia tộc Liễu Xanh.

Nhìn vào ám khí hình thù kỳ dị trong tay, Bộ Uyên Đình biết mọi chuyện không tầm thường như bản thân đã nghĩ. Những thứ phức tạp từ đây sẽ hiển lộ ra nhiều hơn.

"Nữ nhân kia không biết có quan hệ gì với gia tộc Liễu Xanh, ả ta còn sử dụng Thánh Kinh Kiếm Pháp của Kiếm Thánh, thật không thể hiểu nổi. Nhưng ngươi đừng hòng chạy thoát khỏi tay lão phu".

Bộ Uyên Đình lôi mảnh đá màu hồng treo ở cổ ra, đây chính là Huyết Cơ, vật này không hiểu sao khi tiếp cận với bé gái con của nữ nhân kia lại phát sáng rực rỡ.

Mà Huyết Cơ này chỉ có thể phát sáng khi tiếp xúc với Kiếp Tâm mầm mống của Thiên Thu Đại Kiếp, việc nó phát sáng khi tiếp xúc với nhi nữ trên tay hắc y nữ tử kia, ngay đến Bộ Uyên Đình nhất thời cũng khó hiểu. Ông ta nhất định phải tìm hiểu rõ nguyên nhân này, vì thế không thể để cho nữ nhân kia chạy thoát.

Bộ Uyên Đình đưa Huyết Cơ lên dò tìm xem, chân thân mẫu tử nữ nhân kia di chuyển theo hướng nào, ánh sáng phát ra từ mảnh đá như một la bàn định vị, hai mẫu tử kia có chạy đi đâu thì ông ta cũng sẽ tìm ra được.

Bên này sau khi tung hỏa mù làm Bộ Uyên Đình không thấy đường, lợi dụng cơ hội trong tích tắc đó, nữ nhân đã kịp đưa nhi tử bỏ chạy.

Nàng quyết tâm bằng bất cứ giá nào cũng không thể để đứa bé này rơi vào tay một kẻ khủng bố như lão ta. Vừa di chuyển cực nhanh nhưng trong lòng nàng lại hiện ra một bóng hình rất đỗi quen thuộc. Một người mà đã thay đổi cả cuộc đời của nàng, bất giác nhìn xuống đứa trẻ khiến nàng cảm thấy nghẹn ngào.

- Tiểu Lam yên tâm, mẫu thân sẽ bảo vệ cho con.

Nhìn đứa bé dễ thương hồn nhiên như viên ngọc trong sáng không tì vết, ánh mắt đứa nhỏ long lanh, và ẩn tàng khí khái cô ngạo bất quần của một người khiến nữ nhân nhớ lại một hình bóng rất đỗi quen thuộc với nàng.

Một người mà nàng từ bỏ thân phận trong một gia tộc nổi tiếng ở Đông Doanh, ngàn dặm xa sôi vượt biển đông cùng người ấy tới Trung Nguyên. Nàng yêu hán tử ấy say đắm như hoa hướng dương luôn hướng về mặt trời.

Người ấy một mình một kiếm danh động bát phương, được giang hồ nhân sĩ nể phục phong tặng ngoại hiệu là Kiếm Thánh. Thiên hạ mạnh như Bộ Kinh Vân khi đối diện với Kiếm Thánh cũng phải kiêng kỵ, võ lâm kiếm thủ ai ai cũng đều biết Trung Nguyên ngoài Vô Danh ra tin rằng kiếm pháp thiên hạ không ai vượt qua được Long Nhi Kiếm Thánh.

Có lẽ nào đứa bé gái trong tay của nữ nhân này chính là con gái của Long Nhi thật sao, nếu điều đó là đúng thì xung quanh cái chết bí ẩn của tiểu Kiếm Thánh nhất định còn có uẩn khúc không tầm thường.

Bạn đang đọc Phong Vân Quyển 4 sáng tác bởi HùngBáTHH
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HùngBáTHH
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.