Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lưu Thái thông gia

Phiên bản Dịch · 1639 chữ

Phỉ Tiềm dựa lưng vào một góc cột trong sân vườn, hài lòng nhìn bày trí trong nhà. Tuy đây không phải căn nhà do chính tay hắn xây dựng, nhưng dù sao hắn cũng là người thiết kế từ ngày khởi công đầu tiên đến ngày hoàn thành cuối cùng, không khỏi có chút đắc ý.

Đây là nhà gỗ, tuy nhiên căn nhà này được thiết kế theo đúng phong cách hiện đại. Vừa bước vào cửa chính đã nhìn thấy sân vườn, vừa giúp nhà thoáng mát vừa có chỗ tắm nắng, cũng có ghế ngồi nghỉ ngơi. Hiện giờ hắn vẫn chưa gieo trồng gì cả, chờ đến đầu xuân năm sau rồi tính tiếp.

Băng qua sân vườn sẽ nhìn thấy phòng khách, đằng sau phòng khách là năm gian phòng khác nhau. Phỉ Tiềm nổi tính trẻ con, đặt tên năm phòng này là Kim Mộc Thủy Hỏa thổ theo ngũ hành. Phòng chữ Thổ nằm vị trí trung tâm cũng chính là phòng lớn nhất, tất nhiên Phỉ Tiềm lấy làm phòng ngủ của mình.

Ban đầu nhóc siêu quậy Bàng Thống định tranh giành, bị Phỉ Tiềm chẹn họng một câu, chỗ này do anh đây xây nên, thích thì ở, không thích thì mời sang kế bên dựng lều ngủ. Thế là Bàng Thống liền bất đắc dĩ nhượng bộ, lựa ngay phòng chữ Hỏa cho mình.

Phía sau năm gian phòng chính là một sảnh phụ, Phỉ Tiềm sắp xếp một vài phòng đa năng như thư phòng… ở chỗ này. Sau khi Bàng Thống dọn vào, hắn muốn mau chóng giải quyết đề bài cân nặng một giọt nước nên cố tình đi ra ngoài tìm vài người thợ thủ công chuyên nghiệp. Tiếp theo Bàng Thống đóng cửa trốn trong phòng một thời gian.

“Ha ha ha, ta tính được rồi! Ta tìm ra rồi!”

Phòng chữ Hỏa truyền ra tiếng hét vang của Bàng Thống, suýt nữa dọa Phỉ Tiềm té từ trên ghế xuống. Bàng Thống vội vã mở cửa phòng ra chạy vào phòng chữ Thổ, thấy không có ai lại chạy sang đại sảnh, thấy Phỉ Tiềm đang ngồi ở đó, hắn vội vàng cầm một thứ gì đó chạy tới.

Bàng Thống phe phẩy một thứ trước mặt Phỉ Tiềm rồi kiêu ngạo hất cầm lên:

“Ta tính ra rồi!”

Đôi mắt nhỏ bừng sáng như kiểu ngươi nhìn thấy chưa, mau khen ta đi…. Phỉ Tiềm nhìn một chén nước có hình thù kì lạ đặt ở trước bàn, suy nghĩ một hồi rồi lắc đầu, cuối cùng Bàng Thống vẫn sử dụng biện pháp thô sơ này để tính toán.

Như vậy cũng không tệ, toán học thời Hán còn thô sơ, tất cả những phép tính cần phải vĩ mô hóa lên mới có cách giải. Phỉ Tiềm giơ chén nước lên bảo:

“Điều thứ nhất, tại sao ngươi lại dùng chén nước lớn như vậy? Bộ dùng chén nhỏ hoặc chung thì chết à?”

Gương mặt kiêu ngạo của Bàng Thống bắt đầu hơi méo mó. Có nhiều cách tính cân nặng một giọt nước, nên Phỉ Tiềm chẳng hứng thú với kiểu tính toán của Bàng Thống. Ngược lại hắn rất tò mò nhìn cái chén lớn trên bàn, đây là cái cân ở thời Hán sao?

Trên cái chén có treo một thang ngang bằng đồng, khắc một ít chữ số, phần thân bóng loáng nói cho Phỉ Tiềm biết rằng cái cân này từng được sử dụng thường xuyên. Hai đầu thanh ngang có treo một sợi dây để nhấc lên, trông hệt như biểu tượng của Cung Thiên Bình. Bên hông có treo mấy vòng bằng đồng, Phỉ Tiềm cầm lên xoay tròn, có lẽ đây là quả cân. Coi bộ khá tinh xảo, nhưng sử dụng bất tiện quá.

Bàng Thống vội vươn tay đoạt lấy:

“Này, đây là đồ ta khó khăn lắm mới mượn được, huynh cẩn thận chút chứ!”

Phỉ Tiềm tùy ý bảo:

“Làm gì có loại đồng nào nát bét như vậy, đụng chút là vỡ? Mà kể cả thứ này có vỡ thì làm lại có khó gì?”

“Nát bét?”

Bàng Thống trừng mắt định nói gì đó, đột nhiên Phúc thúc từ bên ngoài đi vào giống như là có chuyện gấp, liền tức giận cầm lại cái cân.

“Cái gì? Hai nhà Lưu Thái kết thông gia?”

Quả nhiên Phúc thúc mang tới tin tức làm hắn chấn động, mặc dù Phỉ Tiềm chủ động đưa ra kế sách cho Lưu Biểu, nhưng không nghĩ tới Lưu Biểu hành động nhanh như vậy, chỉ mới bàn luận vài ngày thôi hắn đã chấp nhận cưới con gái nhà họ Thái? Chẳng lẽ người cổ đại đều gấp gáp như vậy sao? Một bên Bàng Thống cũng hơi kinh ngạc lẩm bẩm:

“Lưu Cảnh Thăng tạo quan hệ với nhà họ Khoái, hiện giờ lại kết thông gia với họ Thái, lần này dưới trướng hội tụ đủ văn võ, phe cánh đã dần hình thành…”

So với kẻ chân ướt chân ráo như Phỉ Tiềm, Bàng Thông là dân bản xứ, tất nhiên hiểu rất rõ tình huống sĩ tộc Kinh Châu. Phỉ Tiềm liền nói với Bàng Thống:

“Ồ, hiền đệ đã hiểu rõ như vậy, chẳng hay có thể nói cái nhìn của đệ cho ngu huynh nghe chăng?”

Bàng Thống bĩu môi bảo:

“Ái chà chà, bình thường toàn kêu ta là nhóc con này nọ, giờ biến thành hiền đệ rồi hả? Mắc gì ta phải nói ngươi nghe?”

“Hừm, sao đệ nhỏ nhen thế, phong cách quý tộc đâu rồi? Vầy đi, nếu đệ giúp ta, ta sẽ giúp lại đệ làm một cái cân tinh xảo hơn, chịu không?”

“Thiệt hả?”

Bàng Thống bắt đầu hứng thú, liền ngồi nghiêm chỉnh giảng giải về quan hệ sĩ tộc ở chỗ này. Thật ra Kinh Châu là một vùng đất đặc biệt và bí ẩn, dù nằm ở trung tâm kinh tế của đế quốc, giao thoa rất nhiều vùng nhưng văn hóa không hề dính chút hơi hướng của những châu phía bắc như Ký Châu, Tịnh Châu, U Châu, Lương Châu.

Ban đầu vào thời Xuân Thu Chiến Quốc, vùng Kinh Châu thuộc về nước Sở. Lúc đó Sở đang là kình địch của Tần và Triệu. Nếu như nói nhà Tần lập quốc dựa trên pháp luật nghiêm khắc, nước Sở ngược lại điều hành quốc gia một cách ôn hòa hơn, tính bao dung cũng lớn hơn một chút. Vì vậy rất nhiều nhân vật tay to mặt lớn lăn lộn không nổi ở phương bắc đều di cư hết xuống vùng Kinh Châu, dần dần tạo nên nhiều văn hóa lai tạp khác nhau.

So ra Tương Dương hệt như một nồi lẩu thập cẩm, sĩ tộc nơi đây cũng khác biệt so với sĩ tộc các châu khác. Nếu nói sĩ tộc phương bắc cực kì bảo thủ và bài ngoại, mỗi nơi chỉ có một họ độc tôn, trong thành Tương Dương lại có đến mấy chục nhà cùng nhau chia ngọt xẻ bùi. Trong đó bảy nhà nổi danh nhất gồm họ Bàng, họ Hoàng, họ Thái, họ Khoái, họ Mã, họ Tập, họ Dương. Những thế gia nhỏ lẻ khác nhiều như ong trong tổ, nhưng không ảnh hưởng mạnh nên không cần kể ra.

Điều quan trọng nhất chính là những sĩ tộc nơi đây không cạnh tranh khốc liệt như sĩ tộc phương bắc, mà sống theo hình thức cộng sinh, lâu dần tạo thành một mạng lưới ngầm khống chế toàn bộ hoạt động Tương Dương.

Thủ đoạn họ thường dùng nhất chính là thông hôn, nhà họ Thái giỏi nhất dùng cách này để liên minh. Nói về nhà họ Thái, người nhà này không chỉ thông gia với sĩ tộc bản địa mà còn qua lại rất nhiều với các trọng thần phương bắc, ví dụ như chị gái Thái Phúng được gả cho Trương Ôn, mà bây giờ Trương Ôn được phong làm Thái Úy.

Hiện nay Lưu Biểu đưa tay mời chào nhà họ Thái, đơn giản chỉ là vô tình tư tưởng lớn gặp nhau, nhà họ Thái không cần rời nhà đất tổ vẫn có thể nắm giữ chức lớn trong tay. Đồng thời Bàng Thống đặc biệt nhấn mạnh, trong hai nhà đang phục vụ cho Lưu Biểu, họ Khoái là gia tộc thi thư truyền thừa, còn nhà họ Thái chuyên về luyện binh đánh trận, là loại thế gia đi theo nhánh võ tướng.

Lần kết thông gia này giúp Lưu Biểu có thể đứng vững ở Kinh Châu, văn có hai anh em họ Khoái, võ có nhà họ Thái ra sức, ngoài ra hai nhà cũng có mối quan hệ lâu đời, cùng nhau hợp tác vô cùng ăn ý. Phỉ Tiềm nghĩ thầm, bây giờ tính riêng bảy nhà đứng đầu vùng đất này, họ Bàng có Bàng Đức Công danh vọng vang khắp Kinh Châu; hai nhà Thái Khoái gia nhập phe Lưu Biểu; Hoàng Tổ ở Giang Hạ chắc là người nhà họ Hoàng đi?

Thế là hắn liền hỏi Bàng Thống:

“Theo ta được biết, nhà họ Hoàng nổi danh vì giỏi luyện khí đúng không?”

Nhắc đến nhà họ Hoàng, Bàng Thống lắc đầu đầy tiếc nuối, còn thở dài nâng chiếc cân trong tay lên:

“Ví dụ cái cân này là do ta đi tìm người nhà họ Hoàng để mượn. Thật ra họ Hoàng cũng là một dòng họ thế gia, chỉ đáng tiếc hiện nay gia tộc này không có người kế thừa, dẫn đến rất nhiều người họ Hoàng ở nơi đây đều dời nhà đến Giang Hạ.”

Bạn đang đọc Quỷ Tam Quốc [bản dịch] của Mã Nguyệt Hầu Niên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kimsa
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 60

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.