Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chàng đâm thiếp đi

Phiên bản Dịch · 1707 chữ

Bận rộn hết một ngày, cuối cùng nghi thức kết hôn cũng hoàn tất. Phỉ Tiềm ném đám huynh đệ Bàng Thống ở lại đại sảnh, lờ đờ bước vào động phòng.

Hôn lễ hiển nhiên được tổ chức bên ngoài nhà gỗ ở chân núi Lộc, được thợ thầy chọn một bãi đất trống khá đẹp đẽ rồi dựng tạm lư đồng, sau đó căng dây làm lều vải để vừa làm lễ vừa giúp khách khứa tránh gió rét. Nhờ những chiếc lò sưởi lập lòe ánh lướt, thêm vào đó người tham dự đông nườm nượp nên nhiệt độ lều xem như tạm ổn.

Bàng Thống, Tảo Chi cùng Từ Thứ đứng ra thay mặt Phỉ Tiềm đón tiếp khách ghé chơi. Bản thân chú rể cũng tiếp hết ba vòng rượu, mặc dù rượu thời Hán có nộng đồ cồn thấp gần ngang bia nhưng uống với số lượng nhiều, chân Phỉ Tiềm cũng bắt đầu run rẩy.

Thế nhưng đám đông còn ngại buổi lễ chưa được náo nhiệt, liên mồm xúi giục Phỉ Tiềm làm thêm một vòng rượu nữa. Thôi xin người, uống đến thế mà còn đòi bắt đầu vòng rượu thứ tư? Sau khi uống xong liệu có phải uống tới vòng thứ năm hay không?

Một khi đã xác định uống không nổi, Phỉ Tiềm quyết đoán bỏ lại ly rượu còn long đền, dứt khoát bôi dầu vào chân bỏ chạy nhanh hết mức có thể, mặc cho đám Bàng Thống bên cạnh cười vang trêu ghẹo cũng không dừng lại. Anh đây còn phải thân mật với vợ yêu, mấy tên cẩu độc thân sao mà hiểu được?

Quả nhiên đám nhất quỷ nhì ma bên ngoài thấy trêu mãi mà Phỉ Tiềm không trả lời, đành khoác vai nhau chạy ra ngoài đại sảnh uống tiếp. Lúc này Phỉ Tiềm mới xem như thoát nạn, nhưng nhìn thấy cô dâu là một cô bé mới lớn ngồi trên giường, không khỏi cảm thấy đau đầu.

Em gái này nếu sinh ra ở đời sau có lẽ chỉ mới bước vào cấp 3, kết quả xuất hiện ở thời Hán nên bị người ta thúc giục đám cưới. Ông trời ơi, Phỉ Tiềm chẳng biết mình lấy phải nữ sinh cấp 3 là phúc hay họa nữa.

Thật ra Phỉ Tiềm vẫn chưa biết cô gái này không những có thể cưới chồng, mà còn bị cho là sắp ế đến nơi! Chắc hẳn ai cũng biết Trương Phi là con rể của Hạ Hầu Uyên, nhưng khi hắn ta cướp dâu, cô nhóc xui xẻo nhà Hạ Hầu chỉ mới có mười hai hoặc mười ba tuổi mà thôi!

Bên trong căn phòng được trang trí xinh đẹp, cả hai người mắt lớn trừng mắt nhỏ không khỏi có chút xấu hổ, Phỉ Tiềm ho khan một tiếng, tìm đề tài bắt chuyện:

“E hèm, ta hơi tò mò, Sĩ Nguyên nói nàng đã sớm biết ta là ai? Chuyện đó bắt đầu từ khi nào?”

Nhắc đến việc này, khóe mắt cô nhóc híp lại:

“Ừ thì…Trước kia chàng… Lang... Lang... Lang quân...”

Nói ra hai chữ lang quân làm cô nàng có hơi ngượng ngùng, âm thanh càng lúc càng nhỏ…

“Ài, nàng cứ gọi ta là Tử Uyên cho thoải mái nhé.”

Con bé này, cứ ngồi đó lắp bắp chữ lang, phỏng chừng đến khi trời sáng còn chưa vào được câu chuyện.

“Ủa, làm vậy sao được? Mẹ thiếp nói phải kêu như vậy mới phải đạo làm vợ! Ừ có điều bà cũng bảo thiếp phải nghe lời lang... Lang... Lang quân...”

“Chậc, thôi tùy ý nàng vậy, cứ thấy thoải mái vui vẻ, thuận miệng là được. Vậy nàng tiếp tục câu chuyện đi.”

“Ưm! Ngày đó thiếp bị thương ở trước cổng thành Tương Dương, Tiểu Mặc Đấu liền… À quên mất, Tiểu Mặc Đấu chính là hầu gái thân cận của thiếp.”

Phỉ Tiềm nhẹ gật đầu, trong lòng không khỏi cảm thấy buồn cười, hầu gái nhà khác bình thường đều được chủ nhà đặt tên là lục hà (sông xanh), Thải Điệp (cánh bướm) hoặc Hồng Mễ (hạt thóc nhỏ màu hồng), hầu gái nhà họ Hoàng lại được đặt tên là Mặc Đấu (lọ mực). Còn may cô ta không bị gọi là cưa gỗ hay lò xo…

“Quay lại chuyện lúc nãy, Tiểu Mặc Đấu tỉnh dậy trước thiếp, con bé chạy ra tìm thì phát hiện bọn chàng đã rời đi mất. Về sau thiếp được cha dắt đi tham dự hôn lễ Lưu thứ sử, Tiểu Mặc Đấu trông thấy bóng dáng đứng bên cạnh Y Tịch rất giống chàng cho nên mới nhờ Bàng Thống giúp đỡ.”

“Ta hiểu rồi, nàng tin thằng nhóc da đen đó dữ vậy, để hắn nhìn sơ qua đã khẳng định rồi? Lỡ như trùng hợp gặp người khác cũng bị thương trên đầu thì sao?”

“Thật ra lúc đó thiếp cũng chưa tin đâu, nhưng về sau Bàng Thống dẫn chàng đến nhà ta chế tiễn, ta lại gặp được Phúc thúc…À ta có thể gọi lão như vậy không?”

“Được chứ, nàng là vợ ta mà.”

“Vâng. Lúc ấy ta và Tiểu Mặc đấu đều vụng trộm nhìn lén chàng cùng Phúc thúc nhiều lần, cuối cùng mới xác nhận chàng chính là người cứu thiếp hôm đó.”

Phỉ Tiềm nhẹ gật đầu, nhưng lại hơi nghi hoặc một chút:

“Ủa, ta nhớ mình chưa từng bước vào hậu viện Hoàng phủ, vì sao nàng lại nhìn thấy ta?”

Hoàng Nguyệt Anh cúi đầu có chút xấu hổ:

“Cái này thì…trong hậu viện có một chiếc cày gỗ, ta đứng lên đó là có thể nhìn thấy bên kia tường…”

“À, thì ra là thế…”

Phỉ Tiềm nghĩ thầm, không ngờ rằng Hoàng Nguyệt Anh lại nghĩ đến trò leo tường, hèn gì lúc ở Hoàng phủ có mấy lần hắn cảm thấy ai đó đang theo dõi mình nhưng lại chẳng nhìn thấy người, chắc hẳn chính là nguyên nhân này.

“Đúng rồi, tên của nàng ta đã nhìn thấy trên hôn thơ. Ba chữ Hoàng Nguyệt Anh là tên hay tự?”

Nói ra chuyện này, Hoàng Nguyệt Anh liền vui vẻ, mở to hai mắt đáp lại:

“Tên cũng giống như tự, cha thiếp ngại phiền phức, sau khi đặt tên xong lại không chịu chọn tự, rồi đến ngày thiếp trưởng thành, cha trực tiếp gọi tự thiếp là Nguyệt Anh luôn. Dù sao tất cả mọi người đều gọi như vậy, thiếp cũng quen rồi.”

Phỉ Tiềm nghe xong cảm thấy mới mẻ, hèn gì ông già vợ mình cũng được gọi là Hoàng Thừa Ngạn, đoán chừng cũng là dùng tên thay cho tự. Hình như hắn nhớ Hoàng Nguyệt Anh còn có nhũ danh, liền tò mò hỏi:

“Nhũ danh của nàng là gì?”

Hoàng Nguyệt Anh có chút nhăn nhó, do dự nửa ngày mới nhỏ giọng đáp:

“Nhũ danh của thiếp là A Sửu (ám chỉ người có khuôn mặt xấu).”

Phỉ Tiềm kém chút bật cười, liền tranh thủ bặm môi lại. Hoàng Nguyệt Anh có chút buồn bã nhìn hắn:

“Hừm! Chàng muốn cười thì cứ cười đi!...Lang quân à, chàng thấy thiếp có xấu lắm không?”

“Xấu?”

Phỉ Tiềm nhìn gương mặt Hoàng Nguyệt Anh, bắt đầu hiểu vì sao cô gái nhỏ lại có suy nghĩ như thế. Thật ra Hoàng Nguyệt Anh dễ thương là đằng khác, mũi miệng cân đối, đôi mắt to tròn kèm theo gương mặt trứng ngỗng baby, trông gần giống như Đàm Tùng Vận trong phim “Điều tuyệt vời nhất của chúng ta”.

Lý do nàng ấy bị chê trong Tam Quốc Diễn Nghĩa là do làn da. Thời Hán rất chuộng phụ nữ da trắng hồng, bản thân Hoàng Nguyệt Anh thuộc loại da bánh mật, tóc lại không phải đen tuyền mà có màu nâu đỏ và lại trông hơi bồng bềnh chứ chẳng được suôn thẳng. Vừa nhìn vào đã thấy khác biệt so với người.

Phỉ Tiềm cười lớn và bảo:

“Nàng không hề xấu, thật sự, chẳng qua trông hơi khác biệt so với phần lớn phụ nữ thôi.”

Da bánh mật thì da bánh mật vậy, thời hiện đại có rất nhiều nữ sinh cố ý đi phơi nắng cho da rám đi một tí, trông vừa gợi cảm vừa khỏe mạnh. Về phần tóc thì kiếp trước cả nam lẫn nữ nhuộm đủ loại màu sắc, trông rất thời thượng, chả có vấn đề gì hết. Màu tóc nâu đỏ của Hoàng Nguyệt Anh nếu xuất hiện ở đời sau thậm chí còn được nhiều người hâm mộ vì nhìn vô cùng tự nhiên.

Hoàng Nguyệt Anh rất bất ngờ, nàng mở to mắt nhìn Phỉ Tiềm, thấy chồng mình không giống đang an ủi mà thật lòng thật dạ khen ngợi, liền thở phào nhẹ nhõm. Phỉ Tiềm nấc một tiếng thật lớn, bận rộn cả ngày lại kèm theo uống một đống rượu, hiện tại đã cảm thấy mệt mỏi vô cùng, liền nói với Hoàng Nguyệt Anh:

“Trời cũng đã chập tối, chúng ta nghỉ ngơi thôi…”

Dù sao đây cũng là một cô nhóc mới lớn, Phỉ Tiểm tỏ vẻ mình không có ham mê ăn múi mít non choẹt, chỉ là hắn thật sự quá mệt mỏi nên muốn lăn ra ngủ một giấc. Hoàng Nguyệt Anh lại giật nảy mình, sau đó do dự nửa ngày rồi giống như vừa hạ quyết tâm thật lớn, nàng nhắm mắt ngả vào lòng Phỉ Tiềm, cắn răng bảo:

“Chàng muốn ngủ? Thiếp hiểu rồi, vậy chàng đâm thiếp đi!”

“Hả? Nàng đang nói gì thế?”

“Mẹ thiếp bảo, chàng sẽ dùng một cành cây vừa thô vừa cứng đâm vào người thiếp, như vậy mới hoàn tất việc động phòng. Nhưng phải đâm ra máu mới được, chàng yên tâm đi, thiếp không sợ đau đâu.”

Nói xong nàng lại nhắm nghiền hai mắt, cơ thể bé nhỏ run rẩy trong lòng hắn. Mặt Phỉ Tiềm tối sầm lại, đúng là thiếu kiến thức hôn nhân gia đình thật đáng sợ…

Bạn đang đọc Quỷ Tam Quốc [bản dịch] của Mã Nguyệt Hầu Niên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kimsa
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 52

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.