Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tào Tháo thay đổi

Phiên bản Dịch · 1917 chữ

Tào Tháo thật ra rất hâm mộ Phỉ Tiềm, giống hệt như năm xưa hắn hâm mộ Viên Thiệu vậy.

Mặc dù Tào Tháo không hề thích, cũng không sẵn lòng thừa nhận, tuy vậy tâm lý này cũng giống như bóng nắng dưới sàn nhà, dù ánh sáng rực rỡ cỡ nào, vẫn luôn có một khu vực nhỏ để bóng tối xuất hiện.

Có lẽ người bình thường, từ cổ đại đến các nhà nghiên cứu lịch sử hoặc những kẻ bàn luận Tam Quốc đều cho rằng Tào Tháo có xuất phát điểm rất cao, nhưng chỉ mình gã hiểu rõ, xét theo quan niệm giới sĩ tộc, gã chỉ là một kẻ thuộc nòi giống hoạn quan lạc loài.

Có đôi khi giữa đêm thanh vắng, Tào Tháo trằn trọc không ngủ được, một cảm giác cô đơn không tên len lỏi trong từng mạch máu, phảng phất như thế giới của gã cũng chỉ có mỗi mình gã, còn mọi người đứng ở đó đều cách gã rất xa.

Tào Tháo cũng không rõ cảm giác cô đơn ấy xuất hiện vào lúc nào, có lẽ từ lúc gã trưởng thành, hoặc là vào ngày đó, gã đứng trơ mắt nhìn người bạn chí cốt của mình bị giết sạch cả nhà…

Người trong đế quốc ai cũng tưởng Tào Tháo thân với Viên Thiệu hơn cả anh em ruột, nhưng thật ra bạn chân chính của gã không phải vị minh chủ của chúng ta, mà là Tống Kì.

Lắm lúc Tào Tháo ngồi rỗi, thả hồn theo từng đợt gió nhẹ, gã đều nhớ lại quá khứ, nếu Tống Kì không chết, chắc hẳn không đến lượt Hà Tiến leo lên chức đại tướng quân, càng không cần bàn tới Đổng Trác…

Nhân sinh như kịch, người tản kịch tàn, đúng là thói đời muôn kiếp trần ai.

Nghĩ lại cũng buồn cười, thậm chí cười ra nước mắt, năm đó Hán Linh Đế hạ lệnh chém cả nhà họ Tống, hắn có từng nghĩ tới Đại Hán sẽ suy sụp đến mức này chưa?

Năm Kiến Ninh nguyên niên thứ tư, em gái Tống Kì là Tống Thị từ quý nhân trở thành hoàng hậu, dù bà không phải phi tần được ân sủng, nhà họ Tống cũng biến thành ngọn cờ đầu bên phe ngoại thích, cha Tống Kì là Tống Phong được bổ nhiệm làm Chấp Kim Ngô kiêm Bất Kì Hương Hầu, Bản thân Tống Kì cũng được phong làm Kích Cường Hầu.

Sang Hy Bình nguyên niên năm thứ nhất, Tống Kì thông gia với nhà họ Tào, cưới con gái của Trường Thủy Hiệu Úy Phái Quốc Tào Sí làm vợ.

Cũng nhờ việc thông gia giữa hai gia đình mà Tào Tháo quen biết Tống Kì.

Cả hai trạc tuổi nhau, về địa vị không cần bàn cãi, một bên là ngoại thích, một bên là hoạn quan, đều là những gia tộc đứng đầu trong thế lực của mình, thêm vào quan hệ thong gia nên rất mau chóng hòa hợp và trở thành bạn thân.

Tiếc thay tiệc vui chóng tàn, người đời có câu hồng nhan mau già, mỹ nhân tuổi xế chiều làm sao níu được trái tim của đấng quân vương, chỉ sáu năm sau nhan sắc Tống hoàng hậu đã không còn như xưa, dần mất đi sủng ái, không chỉ bị phi tần hậu cung dèm pha, còn gặp phải đại nạn lâm đầu.

Số là ngay lúc đó Trung Thường Thị Vương Phủ không nhận đủ tiền hối lộ từ Bột Hải vương Lưu Khôi như được hứa, hắn liền vu cáo Lưu Khôi tội phản quốc.

Lưu Khôi bị ép phải tự sát, toàn bộ gia đình có cả vợ hắn là cô ruột của Tống hoàng hậu cũng bị xử tử theo, Vương Phủ và đồng bọn sợ hãi gia tộc của Tống hoàng hậu, đồ rằng Hoàng hậu sẽ trả thù cho cô ruột nên cấu kết hoạn quan và các phi tần vu cáo Tống hậu dùng tà thuật để nguyền rủa Hán Linh Đế.

Không lâu sau, Linh Đế hạ chiếu phế hậu, Tống Thị bị đày vào lãnh cung, vì không chịu nổi cực hình tra khảo trong phòng giam nên tự sát, cha Hoàng hậu là Tống Phong cùng các anh em của bà là Tống Kì đều bị xử tử, xác vứt bên ngoài thành.

Ngày hôm nay Tào Tháo đã không nhớ nổi gương mặt của Tống Kì, nhưng gã vẫn nhớ rõ ánh mắt bất lực cùng oan khuất lúc đó…

Cũng chính vào lúc đó, hình tượng anh minh thần võ cao thượng vô cùng của hoàng đế Đại Hán trong lòng Tào Tháo bắt đầu chậm rãi sụp đổ.

Rất nhiều lần Tào Tháo cũng sẽ nghĩ, nếu như gã không sinh ra trong gia tộc hoạn quan mà có xuất thân sĩ tộc Thanh Lưu giống Viên Thiệu, thậm chí không cần bốn đời tam công, chỉ cần một sĩ tộc bình thường thôi, gã cũng sẽ có khởi đầu tốt hơn Viên Thiệu nhiều lắm!

Nhưng xin lỗi nhé, tạo hóa không có chữ nếu ở đây.

Thời kì Trung Bình nguyên niên năm thứ ba, Vương Phân cùng con trai Thái Phó Trần Phiền là Trần Dật, Tương Giai, Hứa Du, Chu Tinh sau khi sống sót qua họa đảng cấm lần hai, quyết hợp mưu lập Hợp Phì hầu lên thay Hán Linh Đế, bọn họ tìm Tào Tháo, sau khi suy nghĩ kĩ càng, gã từ chối.

Từ đây, một anh thanh niên Tào Tháo với lòng nhiệt huyết tuổi trẻ đã chết đi, biến thành kẻ ẩn giấu và nhẫn nại giữa triều đình đầy chướng khí, dần dần trưởng thành qua các giai đoạn thăng trầm chính trị.

Mặc dù gã cực kì thất vọng về hoàng đế Đại Hán, nhưng cuối cùng gã vẫn lựa chọn dùng hết khả năng để bảo vệ tôn nghiêm hoàng gia.

Nhưng sau tất cả, những gì đáp lại việc Tào Tháo trở thành năng thần thời trị là những gì thuộc về gã đều bị hủy diệt, mà thế lực đứng sau lại chính là nhà họ Viên, gia đình người anh em chí cốt Viên Thiệu…

Tào Tháo lại một lần nữa thất bại.

Uy nghiêm triều đình không giữ được, lòng quân tử không giữ được, hình tượng về hoàng đế Đại Hán đã vỡ nát, không ai có thể hiểu sự đau đớn của Tào Tháo khi bị đức tin phản bội.

Tuy nhiên đó chưa phải là điều tồi tệ nhất, chuyện để Tào Tháo tan nát cõi lòng, cảm thấy tuyệt vọng nhất chính là cái chết của Lã Bá Sa.

Tào Tháo không phải chưa từng giết người, gã đi lên chiến trường, tự tay chém ngã từng tên khăn vàng, lãnh chức tướng quốc Tế Nam cũng xử tử rất nhiều quan tham nhũng, nhưng khi ấy những người gã giết đều là phỉ tặc, ung nhọt quốc gia, điêu dân phạm pháp, Tào Tháo không thẹn với lương tâm.

Nhưng kể từ đêm hôm đó, mọi thứ đã thay đổi.

Một đêm đầy máu và tiếng gào thét, Tào Tháo mãi mãi cũng không cách nào quên được ánh mắt trước khi chết của gia đình Lã Bá Sa, những dòng máu nóng hổi ấy như ma quỷ bám trên tay, vĩnh viễn không cách nào tẩy đi, dù bọn họ thấy tiền tối mắt, mưu đồ hãm hại, gã lại là người ra tay trước, hòng nhổ cỏ phải nhổ tận gốc.

Tào Tháo biết, gã đã không thể nào làm người trong sạch, cũng không cách nào nói chuyện nghĩa khí, bởi vì trong tay của mình không chỉ giết kẻ phản bội mà còn giết cả người vô tội khác, khiến đôi khi gã bừng tỉnh khỏi giấc mộng, mồ hôi rơi đầm đìa…

*Lịch sử không ghi lại việc Tào Tháo và Trần Cung giết Lã Bá Sa, chỉ có Anh hùng ký của Vương Xán chép: Năm cuối đời Linh đế, Tiên Chủ (Bị) từng ở kinh đô, sau cùng với Thái Tổ (Tào Công) quay về nước Bái, chiêu mộ tập hợp quần chúng. Khi Linh Đế băng hà, thiên hạ đại loạn, Tiên Chủ cũng khởi binh theo đánh Đổng Trác.

Như vậy giả thuyết người nhà Lã Bá Sa thấy tiền nên sinh lòng tham định cướp của, Tào Tháo, Lưu Bị cùng vài người khác đã tử chiến và giết toàn bộ gia đình Lã Bá Sa có vẻ chính xác hơn.*

Xem ra số mệnh của sư đệ mình vô cùng tốt, ít nhất hắn còn có xuất thân sĩ tộc Thanh Lưu, được đại nho dạy dỗ, còn không cần phải dính máu người vô tội để leo cao, thậm chí năng lực suy đoán của Phỉ Tiềm còn nhạy bén hơn gã…

Tào Tháo cảm thấy muốn làm nên nghiệp lớn trong tương lai, nhân vật như Phỉ Tiềm nhất định phải mời chào cho bằng được, nhưng hiện tại mình không có quyền thế, cũng chẳng có địa bàn, tùy tiện mở miệng bảo người ta theo mình chịu khổ có chút không thực tế.

Bởi vậy Tào Tháo một mực nhẫn nhịn, chưa từng đề cập qua chuyện này với Phỉ Tiềm, gã muốn đợi sau khi thảo phạt xong Đổng Trác, được triều đình phong thưởng một chức cỡ thái thú, đến lúc đó lại mời Phỉ Tiềm, coi như có lý do chính đáng.

Nhớ tới lời Phỉ Tiềm nói lúc trước, Tào Tháo rầu rĩ hết sức, thêm vào màn xô xát trên tế đàn minh ước làm trái tim gã trở nên lạnh giá, buồn cười thay, đau xót thay, đây là tầng lớp tinh hoa của Đại Hán, ăn bổng lộc triều đình đó!

May mà còn Bảo Tín, chỉ cần thêm nhiều người giống như Bảo Tín, Đại Hán sẽ có hy vọng trung hưng!

Mặc dù Tào Tháo ôm tâm lý ăn may, mang theo một đám tân binh mới chiêu mộ chưa từng lên chiến trường, nhưng những người còn lại thì khác, phần lớn chư hầu đều có những binh sĩ đã trải qua chém giết với khăn vàng, kinh nghiệm đầy đủ, chỉ cần mọi người đồng lòng, liên minh Quan Đông vẫn có ưu thế về nhân lực.

Thêm vào đó anh em nhà họ Viên hành động nhanh một chút, ra quân chặt đứt đường về Trường An của Đổng Trác, chiến thắng sẽ nằm gọn trong tay.

Hôm qua Tào Tháo đã viết một bức thư và sai người khẩn cấp đưa đến chỗ Viên Thiệu, hi vọng Viên Thiệu có thể dùng thân phận minh chủ chạy đến Toan Tảo, đồng thời đề nghị Viên Thiệu mang binh từ Hà Đông xuất phát, dọc theo bờ bắc Hoàng Hà đang trong giai đoạn mùa khô, có thể đến Đồng Quan trước Đổng Trác.

Mong rằng Viên Thiệu có thể sớm nhận được thư, nghe lời gã mau chóng hành động…

Bây giờ thời gian cũng không còn sớm nữa, chẳng biết Bảo Tín thương lượng với Kiều Mạo, Viên Di ra sao?

Đang lúc Tào Tháo lẩm bẩm một mình, gã nhìn thấy Bảo Tín cau mày, môi mím lại đầy vẻ buồn bã bước vào trướng, trong lòng liền trầm xuống…

Bạn đang đọc Quỷ Tam Quốc [bản dịch] của Mã Nguyệt Hầu Niên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kimsa
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.