Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một ngọn đèn, bình hồn phách (2)

Phiên bản Dịch · 858 chữ

Lạc Dữ Trinh hơi tự hào quay đầu nhìn về phía Kỉ Uyên, nhưng lại phát hiện đối phương căn bản không để ý đến mình, y không nhịn nổi mà cảm thấy bực mình.

Nói đến cách giám định thưởng thức ngọc thạch, đồ cổ, tranh chữ, y cho rằng mình không thua kém gì hai ông chủ của Vân Đình trai, Đắc Ý cư.

Dù sao thì trong nhà y cũng bày biện nhiều lắm, mỗi ngày y nhàn rỗi không có việc gì xem xét một chút, dần dần cũng thành quen.

- Cái bình này bao nhiêu bạc?

Kỉ Uyên hỏi.

Hoàng Thiên phán rằng nó có chưa 50 điểm đạo uẩn màu trắng.

- Không đắt, chỉ hai mươi lượng thôi.

Trương Đồng đưa tay ra hiệu.

- Gói cái này lại đi.

Kỷ Uyên cân nhắc túi tiền một chút.

Trước đó tổng kỳ Hứa Hiến cùng một đám đề kỵ tài trợ không ít, bây giờ còn thừa lại hơn ba mươi lượng, có thể mua được.

Cái này khiến Lạc Dữ Trinh ở một bên chờ tính tiền có chút thất vọng, y hi vọng Kỷ Uyên không đủ bạc phải chìa tay ra xin mình.

Một khi bàn được cuộc làm ăn đầu tiên thì mọi chuyện sau này sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Trương Đông ước tính nguồn tài chính của Kỷ Uyên, đồ vật ông ta lấy ra không quá đắt cũng không quá tầm thường.

Có điều đáng tiếc là chỉ có một viên ngọc khí còn sót lại đạo uẩn.

Nhưng giá cả đắt quá, đó là món minh khí chôn cùng một vương công đại thần của triều Thịnh cách đây hơn hai ngàn năm.

“Tổng cộng mới 10 điểm đạo uẩn màu trắng, nhưng phải mất bốn trăm lượng, không đáng mua.”

Kỉ Uyên lắc lắc đầu, không lấy.

Tất nhiên, lý do khác khiến hắn từ chối là những gì Lạc Dữ Trinh nói sau đó:

- Triều Thịnh có tục hậu táng, các quan lại quyền quý thời đó tin rằng dùng các ngoại ngọc khí chặn khiếu huyệt trên thi thể thì có thể ngăn chặn hồn phách ly thế, âm linh tiết ra ngoài.

- Ngọc khí kiểu đó có rất nhiều loại, bao gồm ngọc ve sầu ngậm trong miệng, ngọc nhãn che mắt, ngọc bích đệm trên ngực.

- Khối trong tay chưởng quỹ cầm là khiếu ngọc, được thiết kế đặc biệt để chặn ở địa phương ngũ cốc luân hồi.

Biết như thế, Kỷ Uyên không muốn chạm vào nó nữa.

- Cửu gia, cậu đã thấy gần hết những món minh khí nhỏ rồi, bây giờ rất khó để lấy ra những thứ lớn hơn, nếu không thì… ngày mai cậu lại đến? Tôi dẫn cậu vào nhà kho đi một vòng.

Trương Đông chuyên môn làm nghề này, đương nhiên ông ta sẽ không ghét bỏ đồ vật dơ bẩn, ông ta cẩn thận nói:

- Huống hồ gì bây giờ cũng muộn rồi, gần đây có rất nhiều chuyện kỳ ​​quái xảy ra ở kinh thành, đi lại vào ban đêm không an toàn.

Kỉ Uyên gật gật đầu, kỳ thật hắn đối với đồ vật lớn không có hứng thú lắm.

Chuông, đỉnh, đồ vàng, đồ bạc, thậm chí cả quan tài, giá cả của những cái này đều không rẻ. Không có hơn mấy ngàn, mấy vạn lượng bạc thì chỉ sợ rất khó vào tay.

“Chỉ có vật phẩm hoàn toàn thuộc về mình thì Hoàng Thiên đạo đồ mới có thể lấy đạo uẩn và sửa mệnh số… Chẳng gian lận được.”

Kỉ Uyên tiếc nuối thầm nghĩ.

Chuyến đi này của hắn chỉ thu được chiếc bình hồn phách kia, đạt được 50 điểm đạo uẩn màu trắng, có còn hơn không.

Tuy nhiên cũng coi như tìm ra cách, ít nhất tỉ lệ minh khí có đạo uẩn nhiều hơn đồ cổ bình thường nhiều.

Nếu có thời gian rảnh rỗi có thể đến đây kiếm hàng.

- Vậy thì cảm ơn chủ tiệm. Nếu tìm được đồ tốt, bất cứ lúc nào cũng có thể tìm tôi.

Kỉ Uyên cầm theo bình hồn phách đã được đóng gói tốt, chắp tay nói.

- Cửu gia khách khí rồi, xin thứ cho tiểu nhân nhiều chuyện một câu, mau tranh thủ thời gian về nhà đi, đừng lang thang bên ngoài.

- Sau giờ cấm đi lại, tới giờ tý sẽ rất dễ gặp rắc rối.

Trương Đông do dự một chút, trầm giọng nói.

- Nếu cậu bắt gặp cái gì đó không sạch sẽ, hãy đi đến miếu Thành Hoàng, nơi đó có thể bảo vệ cậu bình an. Đây đều là điều đặc biệt cần chú trọng trong nghề.

Ánh mắt Kỷ Uyên lóe lên, hắn không phớt lờ, trái lại còn nhớ kỹ trong lòng.

Rời khỏi Hòe Ấm các, bên ngoài khu phố đá xanh không có một bóng người.

Sương mù mông lung bao phủ bốn phía, khiến phòng ốc và đèn đuốc đều trở nên mơ hồ, không thể nhìn rõ được gì, giống như rơi vào một thế giới khác.

Bạn đang đọc Quỷ Thần Thế Giới, Ta Có Thể Sửa Chữa Số Mệnh (Dịch) của Bạch Đặc Mạn A
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhanmeden
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.