Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhóm Emilia - Ma Pháp Sư - Tinh Linh - Tinh Linh Thuật Sư (P2)

Phiên bản Dịch · 3621 chữ

“Có phải anh đang suy nghĩ nghiêm túc về việc đưa tên này vào nhóm của chúng ta không đấy? Nói cho anh biết, tôi không muốn tán thành chuyện đó.”

“Garfiel…”

“Tôi nói đúng chứ hả, khốn kiếp thật! Thằng chó chết này hắn có nghĩ về những thứ hắn đã làm ở Thánh Địa và Dinh thự không hả? Nếu Đội trưởng không có ở đó, thì cả ngôi làng đã trở thành thức ăn cho lũ thỏ và chị tôi sẽ chết chỉ để thỏa mãn thú vui của ả thợ săn ruột! Chúng ta bảo vệ tên khốn này mà không biết lúc nào hắn sẽ quay lại cắt cổ chúng ta!”

Garfiel hú lên trong lúc dậm sàn, một trận động đất nhẹ diễn ra ngay trong Thánh Đường.

Garfiel nói đúng. Họ đã thảo luận rất nhiều và cũng đã cho hắn nếm mùi thất bại, nhưng đó cũng chỉ là tiền đề để hướng tới một cuộc nói chuyện với hắn mà thôi.

Roswaal đã khiến mọi người, tất cả mọi người có mặt ở đây gặp nguy hiểm chỉ vì mục tiêu của riêng hắn, và Subaru đã không ít lần tận mắt chứng kiến mọi người, từng người một bỏ mạng mà không thể chống cự lại số phận nghiệt ngã.

Nếu không phải vì cậu đã quyết định lấy những cái chết đó làm nền tảng để chiến đấu cùng những người khác, thì có lẽ thế giới này đã phải chìm vào vòng lặp vô hạn của sự khổ đau, và ước muốn về một tương lai tươi sáng, nơi mà mọi người được bình an và hạnh phúc sẽ tan thành mây khói.

Nghĩ đến việc đó khiến Subaru càng thêm tức giận, đến mức có thể đến và tát ngay vào mặt hắn rồi tra khảo hắn. Cậu muốn làm theo những gì Garfiel nói, và quay lưng lại với Roswaal.

“Nhưng, chúng ta vẫn cần đến Roswaal.”

“Đội trưởng!”

“Chúng ta vẫn phải cần tới sự trợ giúp của hắn nếu Emilia muốn giành chiến thắng trong cuộc Vương Tuyển. Cô ấy đã mất đi sự hậu thuẫn từ hắn, và đã bị loại khỏi cuộc đua. Tất nhiên, chúng ta sẽ bắt hắn phải trả món nợ này… nhưng, ta không thể cứ thế mà nói ‘được thôi, từ giờ đường ai người nấy đi’ được!”

“Nếu là anh, anh có thể tha thứ cho kẻ đã cố giết gia đình mình không!?”

“------”

Từng lời mà Garfiel nói ra như muốn đâm xuyên qua trái tim của Subaru.

Bất kể cậu có cố gắng xoa dịu anh ta bằng mọi cách, Garfiel cũng không đời nào đồng ý. Anh ấy đã suýt mất đi Frederica, suýt mất luôn cả Lewes. Chàng trai này đã dành hơn mười năm ròng trui rèn bản thân để có thể bảo vệ gia đình bé nhỏ của mình. Và Roswaal, đối với anh mà nói, chính là kẻ thù không đội trời chung.

“Tôi… tha thứ cho Chủ nhân.”

“…Chị hai!?”

Trớ trêu thay, người đứng lên phản đối Garfiel lại chính là người thân ruột thịt của anh, Frederica, và cũng chính là người đã suýt bị sát hại.

Mái tóc dài vàng óng của cô đung đưa theo từng lời cô nói, còn Garfiel thì trợn tròn mắt vì quá đỗi bàng hoàng.

“Chị đang nói cái quái gì vậy! Tên khốn này đã cố…”

“Dù là như vậy, thì chị vẫn còn sống. Bởi vì em đã cứu chị, Garf à.”

“Chị đang nói những điều thừa thãi đấy! Hắn ta đã cố! Để giết chị! Và Lão Bà Bà! Và đó không phải… đó không phải là tất cả!?”

“…Chủ nhân đã chăm sóc chị hơn 10 năm qua.”

Vai của Garfiel phập phồng, trong khi Frederica khép hờ đôi mắt. Ánh mắt của cô khơi dậy lòng trắc ẩn, có lẽ cô cũng đã bị lung lạc trước cơn giận dữ của người em trai đã trưởng thành ấy.

“Để có thể đạt được mục tiêu của mình, chị đã đón lấy bàn tay của Chủ nhân. Kể từ đó, chị đã học được nhiều điều, và bây giờ thì chị đang có mặt ở đây. Nói đơn giản hơn, chị đã lợi dụng sự rộng lượng của ngài ấy cho những mục đích riêng của mình. Món nợ ấy liệu đã được trả hết chưa?”

“Thứ ân nghĩa đó không thể nào đem so được với sinh mạng của một con người! Chị không thể biết khi nào hắn ta sẽ trở mặt—”

“Ha, tôi biết cậu đang nóng, thành thật xin lỗi, nhưng cậu có phiền nếu tôi xen vào không?”

Garfiel đang cố gắng phản bác người chị gái, nhưng lần này Otto đã chấm dứt việc đó.

Garfiel trừng mắt nhìn vào Otto, người đang giơ tay lên. Bằng dáng vẻ thánh thiện như vừa được gột rửa bởi thứ ánh sáng chói lọi, Otto ôn tồn nói,

“Bây giờ chỉ cần bình tĩnh, thật sự bình tĩnh.”

“Chúng ta sẽ tạm gác lại cuộc tranh cãi của Garfiel và xem xét về khả năng ngài Hầu tước Roswaal đây liệu có lặp lại sai lầm của mình trong thời gian tới hay không… Tôi nghĩ là chúng ta có thể tin rằng ông ta sẽ không dám làm vậy, ít nhất là trong thời điểm này.”

“Hả? Ngươi đang nói cái thứ chết dẫm gì vậy. Đang mơ ngủ hả? Để ta cho ngươi tắt đèn luôn nhé, oi.”

“Còn nhớ giao ước chứ? Ngay khi việc này đi đến hồi kết, một giao ước đã được lập ra từ trước sẽ ràng buộc cả Natsuki-san và ngài Hầu tước đây. Tôi nói vậy đúng chứ, ngài Hầu tước?”

Otto hoàn toàn bình tĩnh khi đối phó mới một Garfiel đang sôi sục.

Anh ta cũng thật táo bạo khi chủ động xác minh tình trạng của hợp đồng, không phải với Subaru, mà là với Roswaal. Roswaal lập tức nhận ra ý định của Otto, đôi mắt hắn mở to.

“Otto-kun nói đúng~ rồi đó. Do giao ước ràng buộc giữa tôi và Subaru-kun, nên tôi không thể làm trái thỏa thuận của cậu ấy.”

“Thỏa thuận, là gì cơ?”

“Vứt bỏ Phúc Âm và cùng hợp tác để đưa Emilia lên làm Vua. Đó là thỏa thuận giữa tôi và Roswaal. Ông ta sẽ không thể kéo dài cái mớ tào lao này thêm được nữa.”

Subaru tiếp lời, còn Garfiel thì nghiến răng tức giận.

Subaru đã thắng cược, và Roswaal đã bị ràng buộc bởi giao ước, ngăn cản hắn cố gắng thay đổi tương lai theo sự ghi chép của Phúc Âm.

Dù vẫn tồn tại một câu hỏi khác là liệu điều đó có khiến Roswaal trở nên vô hại hay không.

“Cho dù là vậy, ta cũng không thể bỏ qua cho những gì hắn đã làm! Nếu chúng ta cho qua chuyện này, chỉ vì hắn nói những thứ đại loại như là ‘Tôi xin lỗi, tôi sẽ không tái phạm nữa’, thì chúng ta sẽ không bao giờ có thể hiểu được『Sự trả thù của Rogos là không đủ với chỉ một bàn tay!』”

(Cái điển tích này mình không hiểu nó có ý nghĩa gì, có thể là trong một câu chuyện mà Garfiel đã từng đọc.)

Tiếng hét của Garfiel nhấn lại lần nữa mạnh lập trường vững chắc của anh, tạo ra sự chia rẽ trong nội bộ của cả nhóm về những việc làm của Roswaal.

Subaru, Otto và Frederica chấp nhận chúng.

Garfiel và Petra thì từ chối chúng.

Emilia và Lewes vẫn chưa đưa ra quyết định.

Subaru sẽ cần phải chờ đợi và theo dõi xem Beatrice và Ram sẽ ngả về hướng nào. Mối quan hệ của họ với Roswaal rất khác biệt.

“Petra…”

Giống như Garfiel, Petra cực kỳ tức giận với Roswaal.

Cô nắm chặt váy, mặt đỏ bừng khi Subaru gọi cô.

“Em vẫn phản đối nó cho dù ngài có nói gì đi nữa, Subaru-sama. Chủ nhân đã cố… ngài Lãnh chúa đã cố làm điều gì đó khủng khiếp với dân làng . Mặc dù mọi người đã tin tưởng ông ta, mặc dù em đã nghĩ rằng ngài Lãnh chúa phải là một người rất tốt!”

“…Lời nói đó khiến ta đau lòng lắm đấy.”

Ngay cả Roswaal cũng phải cau mày khi một cô bé lại dám gay gắt với hắn.

Petra có lẽ là người phản ánh tốt nhất cái cảm giác hiện tại của mọi người, không hề có bất kỳ động cơ thầm kín giữa các phe nhóm hay tình tiết cao siêu phức tạp. Không phải vì cô là một đứa trẻ, mà bởi vì thái độ của cô bé rõ ràng là đang thể hiện sự giận dữ đối với Roswaal vì đã phản bội lòng tin và hủy hoại hình tượng của hắn trong trái tim cô.

Dân làng Arlam và Thánh Địa đã không được thông báo việc Roswaal đứng sau toàn bộ vụ lộn xộn này.

Petra có mặt tại buổi thảo luận này với tư cách là một người đại diện (cho những người dân). Bởi vì sau khi đã tiến gần hơn tới sự thật nhờ những mẩu chuyện mà cô nghe được trong dinh thự, cô vẫn không chọn cách lên tiếng để đảm bảo niềm tin của mình là tuyệt đối. Họ đang tin tưởng vào sự sáng dạ của cô. Nếu Petra cố gắng tìm kiếm câu trả lời một cách thiếu suy nghĩ như bất kỳ đứa trẻ nào cùng tuổi, họ có thể đã nói những điều vụn vặt để lừa dối cô. Nhưng họ đã không làm vậy.

“Tôi biết tôi đã nói một lần rồi, nhưng tôi vẫn phải lặp lại điều này – chúng ta thật sự cần sức mạnh của Roswaal. Nếu chúng ta bỏ mặc hắn ở đây, nó sẽ là dấu chấm hết cho con đường của Emilia. Tất nhiên là ngay cả khi cậu nói rằng cậu không muốn hợp tác với hắn, thì chúng ta vẫn có thể ràng buộc Roswaal bằng những sợi dây để có được hắn, theo cách mà hắn ta đang làm với chúng ta.”

“Chúng ta sẽ không nghe theo lời người khác, Đội trưởng ạ.”

“Hiển nhiên là vậy. Chính vì lẽ đó, chúng ta cần phải tìm ra một sự thỏa hiệp. Cậu muốn Roswaal phải làm gì để khiến cậu hài lòng ngay lúc này? Nếu cậu muốn giết hắn ta thì chúng tôi không thể để mặc chuyện đó xảy ra được.”

“—Chậc.”

Để giữ cho Garfiel luôn trong tầm kiểm soát, Beatrice đã đứng lên. Dù cô thấp bé là vậy, nhưng như vậy là quá đủ để nhìn xuống anh chàng đang ngồi kia.

Garfiel tặc lưỡi và chuyển ánh nhìn sang Roswaal.

“Đầu tiên là đảm bảo nhu cầu cần thiết cho người dân và các Bà Bà ở Thánh Địa. Ngươi phải đảm bảo an toàn cho tất cả mọi người, bất kể họ ở lại hay đi. Đó là bước đi cụ thể đầu tiên để thực hiện nguyện vọng của chị hai.”

“Rất tốt, yêu cầu được chấp nhận.”

“Ta sẽ không phải nghe bất kỳ lời bào chữa nào về việc không còn tiền vì dinh thự bị thiêu rụi.”

“Tòa nhà bị cháy chỉ là nơi ở phụ của Gia tộc Mathers. Nơi ở chính hiện đang nằm ở một địa điểm khác. Tôi đã cố gắng cẩn trọng hết mức để giữ cho gia tộc không rơi vào cảnh phá sản.”

Câu trả lời đầy tự tin của Roswaal khiến Subaru bị sốc.

Đến giờ cậu ta mới biết rằng dinh thự bị phá hủy đó chỉ là một nơi ở phụ. Cậu bắt đầu ngơ ngác vì mải lo lắng về nơi họ sẽ sống bây giờ.

“Và sau điều kiện đó, hai lời hứa nữa… không, sẽ là một Giao ước.”

“-----”

Garfiel giơ hai ngón tay lên, rồi lại hạ một ngón tay xuống.

Roswaal chỉ có thể im lặng.

“Đầu tiên là về những gì Đội trưởng nói. Ngươi phải cam kết với tất cả mọi người có mặt ở đây rằng ngươi sẽ tuân thủ các điều khoản đó, và cũng sẽ không gây ra bất kỳ điều gì tồi tệ hơn.”

“…Tất nhiên là được. Còn gì nữa không?”

“Dễ hiểu quá còn gì. -Nếu ngươi vi phạm điều khoản, những chiếc răng nanh của ta sẽ nhai nát đầu ngươi.”

Sự khát máu đến rùng mình toát ra từ Garfiel.

Thứ sát khí đáng lẽ chỉ mỗi Roswaal có giờ lại mãnh liệt đến mức những gợn sóng của nó lướt trên da của mọi người như một lưỡi dao cạo.

“Rất tốt. -Hãy để chúng ta ràng buộc bằng giao ước.”

Và khi Roswaal chấp nhận nó chỉ vài giây sau đó, Subaru cảm thấy cơn khát máu đó tan biến như một con sóng dạt vào bờ, cơ thể cậu được giải phóng, và cậu thở phào.

Garfiel ngồi khoanh chân với khuỷu tay đặt trên đầu gối, tay chống cằm, có vẻ như anh ta không hài lòng lắm.

“…Đó là tất cả những gì ta có thể làm được vào lúc này. Tốt nhất là cô cũng nên tự thuyết phục bản thân đi, thưa cô.”

“Nhưng…”

“Điều đó sẽ không làm bạn bè hay gia đình của cô hạnh phúc nếu cô lựa chọn nói với họ.”

Petra rưng rưng nước mắt, ngước nhìn Frederica bên cạnh. Frederica khẽ gật đầu, và Petra áp mặt vào ngực cô như cố bóp nghẹt tiếng nức nở của mình. Những lời nói đó đủ khả năng để có thể làm đau trái tim của bất kỳ ai.

“Dù vẫn còn một vài thắc mắc, như là về cách thức để đảm bảo viện trợ cho dân làng Arlam và Thánh Địa, về dự định của chúng ta khi Dinh thự đã cháy thành tro, và cả việc xác định lại những gì ta đang làm… Vẫn còn nhiều kế hoạch dang dở, nhưng chúng ta vẫn có thể khẳng định rằng mình đã hoàn thành chính xác trách nhiệm đề ra, và liệu tất cả đã có tiếng nói chung trong chuyện này chưa nhỉ?”

Sau khi đợi tiếng nức nở của Petra dừng lại, Subaru tóm tắt suy nghĩ của mọi người.

Nếu không ai phản đối, thì họ đã chính thức hoàn thành giai đoạn đầu tiên của cuộc thảo luận về vấn đề của Thánh Địa và Dinh thự. Bây giờ họ chỉ cần đi sâu vào từng vấn đề một--

“Xin lỗi.”

Nhưng vừa có ai đó khẽ giơ tay lên.

Và đó chính là trưởng nhóm của họ, Emilia, người vẫn chưa đưa ra ý kiến của mình về Roswaal.

Mọi người đều tập trung vào cô khi cô nhìn vào Subaru và xin phép được nêu ý kiến.

“Cứ tiếp tục đi, Emilia-tan. Hãy thoải mái nói lên những gì em muốn.”

“Vậy thì em sẽ nói ngay đây.”

Emilia gật đầu với Subaru và nhìn Roswaal. Roswaal nhướng mày, có vẻ khá ngạc nhiên trong khi đợi cô nói.

Và cô thật sự đã nói.

“Roswaal vẫn chưa giải quyết được vấn đề quan trọng nhất, vì thế cuộc thảo luận này sẽ không kết thúc cho đến khi ông ấy thực hiện điều đó.”

“Điều quan trọng nhất…?”

Roswaal không hiểu Emilia đang nói gì, hắn tỏ vẻ bối rối. Subaru cũng nghiêng đầu khi nghĩ về những gì Emilia đang cố gắng nói ra.

Emilia nhìn mọi người, rồi khẽ thở dài,

“Khi ông làm điều gì sai trái, ông phải nói ra lời xin lỗi.”

“-----”

“Mọi người đều bảo rằng Roswaal đã làm điều này điều kia để chứng minh rằng ông ta đã ăn năn, và Roswaal đã thề trước linh hồn Sensei của mình rằng ông sẽ không làm bất cứ điều gì xấu nữa, nhưng trước khi chúng ta nhận được những câu trả lời đó, thì không phải là ông ta vẫn còn điều cần phải nói hay sao? Roswaal, ông đã từng nói lời xin lỗi chưa, dù chỉ một lần? Tôi chưa hề nghe thấy nó từ miệng ông.”

Với đôi má đỏ bừng vì tức giận, Emilia chạy đến chỗ Roswaal.

Phát ngôn có phần trẻ con đó của cô khiến mọi người không biết phải nói gì thêm nữa. Nhưng chí ít thì Emilia không nói đùa – giọng điệu điên rồ của cô đã chứng minh điều đó.

Emilia tức giận. Mặc dù cô ấy hiếm khi tức giận, nhưng lần này lại khác, Emilia đang thực sự nổi điên.

Nếu mọi người đã quên, thì cô phải đảm bảo rằng điều hiển nhiên đó phải được thực hiện.

“Roswaal.”

Subaru ngạc nhiên nhìn vào gương mặt thất thần của Roswaal, và mỉm cười khi hắn ta có vẻ bối rối.

“Xin lỗi, Roswaal. Nếu chúng ta đã quyết định cùng lên một chiếc thuyền, thì ông phải thực hiện điều đó, với tư cách là một con người.”

“-----”

Subaru chia sẻ lập trường của Emilia, quan điểm đó đã lan tỏa đến mọi người trong Thánh Đường.

Roswaal nhận ra tất cả ánh mắt của họ đang đổ dồn vào hắn, như muốn tìm kiếm điều gì đó, và hắn nuốt nước bọt.

“—Mm, điều đó sẽ được thực hiện.”

Cái cách mà Emilia mỉm cười sau khi nhìn thấy lời xin lỗi của Roswaal để lại một ấn tượng khó tin.

※ ※ ※ ※ ※ ※ ※ ※ ※ ※ ※

-Subaru bộc lộ cảm giác khó tả khi nhìn xuống người phụ nữ trong quan tài.

“Thật~ là thất lễ khi đem cái bộ mặt đó~ nhìn vào Sensei của tôi.”

Roswaal nói vậy trong khi nhìn Subaru từ một bên.

Bên trong căn phòng sâu nhất của lăng mộ, Subaru và Roswaal đối mặt với nhau, với chiếc quan tài đặt giữa họ, để họ có thể nói chuyện mà không bị ai xâm phạm.

Nhưng trước đó,

“Đây thực sự là Sensei của ông,『Phù Thủy』Echidna?”

“Chính~ xác. Cơ thể của cô ấy nằm vĩnh viễn trong lớp ma thạch này, vẻ đẹp phàm trần của cô ấy đã được bảo tồn. Thật xứng đáng khi tôi đã sống đến tận bây giờ để được gặp lại cô ấy.”

“Tôi nghĩ rằng cái phương pháp lấy cơ thể các hậu duệ để kéo dài sự sống của ông thật sự quá là bệnh hoạn.”

“Beatrice cũng đã chốt lại bằng một nhận xét tương~ tự như vậy đấy.”

Roswaal dường như đang rất vui, nhưng Subaru thì ngược lại.

Beatrice nói với Subaru rằng Roswaal đã duy trì cuộc sống của hắn ta bằng cách phiên mã linh hồn. Subaru từng kể một câu chuyện cười tương tự như thế, nhưng có nằm mơ cậu cũng không tin được rằng nó là sự thật.

Điều đó đã khẳng định sự cuồng tín của gia đình hắn dành cho Echidna lớn đến mức nào, kể từ thời điểm chỉ còn tồn tại một Roswaal duy nhất.

“Ông có cảm thấy tội lỗi chút nào khi nghĩ về con cháu của mình không? ...Mà tôi đoán là câu trả lời cũng đã rõ ràng.”

“Gia đình nhà Mathers được tạo ra chỉ vì mục đích đó. Chính tay tôi đã tạo ra nó, duy trì nó, và phát triển nó. Dù bất kể ai có chỉ trích tôi, thì cũng không khiến tôi bận tâm đâu.”

“Một kẻ bám đuôi thuần túy.”

“Chắc chắn là không phải. Mà bỏ qua việc đó đi, có một điều tôi muốn xác~ nhận lại với cậu, về người mà cậu đã thấy trong Thử Thách, người đó không phải là Echida, Sensei của tôi.”

Roswaal hạ mi mắt xuống. Subaru cũng vậy.

Có sự khác biệt giữa Echidna mà Roswaal đang nói đến và Echidna mà Subaru đã gặp ở lâu đài trong mơ. Đó là cú sốc mà Subaru phải nhận khi nhìn thấy người phụ nữ trong quan tài.

Subaru nhìn vào vẻ ngoài của cô thêm một lần nữa.

Mái tóc dài màu trắng và nước da trắng ngần, gương mặt xinh đẹp và chiếc váy đen thướt tha. Đặc điểm nhận dạng của cô ấy giống hệt Echidna mà cậu biết, nhưng phụ nữ này rõ ràng là một người khác.

Echidna mà Subaru biết thực tế là trẻ hơn một chút so với người phụ nữ trong quan tài. Các đặc điểm của cô ấy nghiêng về ‘dễ thương’ hơn là ‘xinh đẹp’, và mái tóc của cô ấy được cắt ngắn hơn so với người phụ nữ này. Họ trông rất giống nhau, nếu có ai đó gọi họ là chị em, Subaru sẽ tin điều đó.

Tuy nhiên,

Bạn đang đọc Re:Zero - Làm Lại Cuộc Đời Ở Thế Giới Khác (Web Novel) của Tappei Nagatsuki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyenlangkhe12
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 185

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.