Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhóm Emilia - Ma Pháp Sư - Tinh Linh - Tinh Linh Thuật Sư (P4)

Phiên bản Dịch · 3335 chữ

Cuộc trò chuyện này đã kết thúc, là những gì hắn ta muốn nói.

Nhưng bước chân của hắn dừng lại đột ngột, rồi hắn quay lại.

“Đúng vậy. Tôi chỉ nói với cậu rằng tôi sẽ hết lòng giúp đỡ cậu, vì vậy đây là một thông tin khác.”

“…Chuyện gì vậy.”

“—Tôi đã thuê Thợ Săn Ruột để giết Beatrice, nhưng cả cuộc tấn công này và cuộc tấn công trước đó từ Ngự Thú Sư đều hoàn toàn không liên quan đến tôi.”

“—Hả?”

Còn chuyện gì có thể sốc hơn chuyện này cơ chứ? Subaru nghĩ vậy, trong lúc há hốc mồm khi Roswaal nói.

Không thể hiểu những gì hắn ta đang nói, Subaru chết lặng trong khi cậu tìm kiếm thêm lời giải thích. Roswaal nhắm một bên mắt.

“Tôi vẫn chưa nói hết. Tôi là người ủy quyền phụ trách vụ việc ở Vương Đô, và yêu cầu ám sát Beatrice. Nhưng tôi chưa bao giờ yêu cầu ai giết Frederica hay Petra, và cũng không có thời gian để nói cho họ biết chi tiết. Tôi đã làm theo lời của Phúc Âm và thuê họ trước khi Cuộc tuyển chọn bắt đầu, cậu cũng thấy rồi đấy.”

“Nhưng, điều đó không thể… Ý tôi là, cô ta và Elsa ở cùng một nhóm! Vì thế!”

“Có ai đó không phải tôi đã giật dây để tấn công dinh thự, chính ~ là như vậy.”

“------”

“Vận rủi dường như không bao giờ kết thúc, liệu nó có xứng đáng để đối mặt không?”

Với câu hỏi đầy hoài nghi đó, bước chân của Roswaal ngày một xa hơn.

Giọng nói vọng qua Subaru khiến tâm trí cậu rối bời, trong khi dựa lưng vào bức tường lạnh lẽo của lăng mộ.

Tất cả những vấn đề mà cậu đinh ninh là đã được giải quyết vẫn còn âm ỉ trong lồng ngực.

Cảm thấy hơi nóng từ than hồng, Subaru ôm đầu và thở dài.

※ ※ ※ ※ ※ ※ ※ ※ ※ ※ ※

“Thật sự thì, trông ngươi có vẻ ủ rũ.”

Giọng nói kinh ngạc của cô gái trẻ vang lên như muốn cứu lấy chàng trai đang thất thần ở đây.

Subaru ngồi đó khi cậu nhìn thấy chiếc váy của cô lắc lư. Ánh mắt cậu lần theo lớp vải sang trọng để tìm kiếm một khuôn mặt đáng yêu đang nhìn xuống cậu và khoanh tay.

“Beako.”

“Ta không biết Roswaal đã nói gì với ngươi, nhưng người kết giao với ta cần phải ngừng làm cái vẻ mặt đó đi, ta cho là vậy. Thật sự thì, nó ảnh hưởng không tốt đến Betty.”

“Đó thật sự là một vấn đề đấy. Tôi chỉ muốn cho em thấy mặt tốt của mình thôi, ôi trời, thế này thật thảm hại.”

Subaru tát vào má và lắc đầu.

Beatrice quỳ xuống để nhìn vào tầm mắt của Subaru, trước khi nheo mắt lại.

“Có vẻ như hắn ta đã nói một số chuyện khủng khiếp, ta cho là vậy. …Ta không ngại nghe ngươi than vãn đâu, thật sự đấy. Xem như là một dịch vụ tạm thời và đặc biệt, ta cho là vậy.”

“Chỉ cần nghĩ đến việc ‘rên rỉ vào ngực một cô bé’ là đã thấy đủ ghê tởm rồi, nên tôi sẽ bỏ qua. Mà nếu cảm thấy tệ hơn thì tôi sẽ không ngần ngại đâu.”

“Chà, nếu ngươi đã nghĩ theo chiều hướng như vậy thì ta sẽ chấp thuận với ngươi.”

Beatrice khịt mũi trong lúc đứng dậy. Subaru cũng tự đứng dậy.

Cậu nhìn về trước, quan sát Beatrice đang nhìn chằm chằm vào chiếc quan tài.

“…Người đó là Mẹ của em, phải chứ.”

“Và không phải là Echidna mà ngươi biết, ta cho là vậy.”

Không ai trong số họ biết điều này có ý nghĩa gì.

Nhưng Beatrice rất vui vì cô đã được gặp lại mẹ mình, dù chỉ còn lại thân xác.

Nếu người phụ nữ đang ngủ ở đây là Echidna mà Subaru biết, thì ‘thất vọng’ sẽ là không đủ để diễn tả cảm xúc của Beatrice lẫn Roswaal. Dù Subaru không bận tâm về sự đau khổ của Roswaal, nhưng cậu không muốn nhìn thấy Beatrice phải buồn thêm một lần nào nữa.

Rốt cuộc, Beatrice đã mất đi một cuộc đoàn tụ mà cô hằng mong muốn.

“Chuyện gì đã xảy ra với tinh thể của Lewes Meyer.”

“…Thật sự ta cũng không biết.”

Beatrice lẩm bẩm, bỏ lại Subaru mà không biết phải làm gì.

Phòng thí nghiệm của Echidna nằm sâu trong khu rừng của Thánh Địa. Bên trong là một hệ thống tạo ra các bản sao Lewes, và Lewes Meyer ban đầu, người đóng vai trò vừa là hạt nhân, vừa quản lý kết giới bảo vệ xung quanh Thánh Địa.

Một cô gái tên là Lewes Meyer đang bị phong ấn trong khối tinh thể ở nơi đó, giống như người phụ nữ đang nằm trong quan tài này.

Hay đúng hơn là cô gái ấy phải được phong ấn như vậy.

--Bởi vì tinh thể của Lewes Meyer đã đột ngột biến mất.

Beatrice đã đến cơ sở nghiên cứu cùng với Subaru để gặp lại người bạn cũ của mình, và cô chết lặng khi nhìn thấy cảnh tượng đó. Subaru tự rủa bản thân rằng đáng lẽ trước đó cậu nên tự mình đi vào kiểm tra nơi này sớm hơn.

Một lỗ hổng khổng lồ ở dưới sàn, ngay cạnh chỗ mà khối tinh thể đã từng được đặt. Cả phần bệ đỡ và cơ thể của Lewes Meyer đều hoàn toàn biến mất.

Subaru tự hỏi liệu có phải cô ấy đã rơi xuống lòng đất bên dưới căn phòng hôi hám này hay không, và nhờ Emilia cử những Tiểu tinh linh xuống để kiểm tra – nhưng vô ích. Bên dưới cơ sở này là một hang động dẫn đến khu rừng thông qua một lối đi ngầm.

Dù là ai lấy khối tinh thể thì kẻ đó hẳn biết rất rõ về sự tồn tại của lối đi, và đã đợi kết giới bảo vệ bị phá vỡ trước khi thực hiện lấy cắp nó – đó là giả thuyết duy nhất cậu có thể nghĩ ra.

Động cơ của tên trộm không phải là vấn đề ở đây.

Vấn đề là bọn chúng đã đánh cắp cơ hội để Beatrice gặp lại bạn mình. Cô ấy có thể tỏ ra mạnh mẽ, nhưng cũng không thể tránh khỏi nỗi lo lắng.

Subaru sẽ đoạt lại nó vào một ngày nào đó, và cuộc hội ngộ sẽ thực sự diễn ra.

Cậu quyết tâm vì điều đó.

“Chà, dù tôi có thể tỏ vẻ vênh váo nếu muốn, nhưng suy cho cùng tôi vẫn là một kẻ tầm thường.”

Subaru vươn vai và duỗi tay, nhăn nhó vì nhận ra sự bất lực của chính mình.

Nói về sức mạnh, cậu chủ yếu dựa vào Beatrice, ngoài ra thì còn có Emilia và Garfiel.

Và nói về sự thông minh, cậu có thể trông cậy ở Otto, hoặc Roswaal, dù cậu không thích thừa nhận điều đó lắm.

Sau cùng thì đã có Frederica và Petra, họ có thể đảm nhiệm các vai trò khác.

Cậu ta thực sự đã được những người khác bù đắp rất nhiều. Như mọi khi, kỹ năng và khả năng của Subaru vẫn yếu ớt và hạn chế.

“Subaru, ngươi đang cười cái gì vậy?”

“Chỉ là đang suy nghĩ thôi, có những lúc em yếu đuối và thảm hại, nhưng cũng có những lúc em không như vậy. Tất cả những gì tôi có thể làm, đó là nhờ cậy ở em.”

“Ta cảm thấy rằng ta có thể hiểu những gì ngươi nói, nhưng đồng thời ta cũng chẳng hiểu gì hết, thật sự là vậy.”

Mặc dù cô ấy không thể hiểu hết những gì cậu nói, Beatrice vẫn mỉm cười, vì cô nhận ra rằng cậu đang trông cậy vào cô nhiều như thế nào. Subaru gật đầu đáp lại,

“Đúng là vậy nhỉ.”

“Tôi không mong đợi em hiểu được hết những điều tôi nói, bởi sẽ thật thảm hại nếu em có thể nhìn thấu tôi. Dù sao đi nữa, những Tinh linh thuật sư như em thật tuyệt vời. Tôi chưa bao giờ được trải nghiệm thứ ma pháp như vậy trước đây, vì thế tất cả những chuyện vừa qua khiến tôi cảm thấy vô cùng phấn khích.”

“….Là vậy sao, ta đoán.”

“Nhưng cũng vì lúc đó tôi đã phụ thuộc hết vào em, nên tôi không thể khoe khoang về chiến tích đó được. Ý tôi là tôi có thể tự nhận mình là một Tinh linh thuật sư, nhưng nó vẫn chưa tạo ra ảnh hưởng trực tiếp đến tôi.”

Giao ước của cậu và Beatrice đã bị tiêu hao bởi sự kiện xoay quanh sự sụp đổ của Thư Viện, khiến nó trở thành một giao ước ngắn ngủi.

Nhưng cậu vẫn cảm thấy có một mối liên kết bền chặt khi cô gọi tên cậu và yên vị trong vòng tay mình, chỉ cần như vậy là đủ rồi.

“Subaru. -Thực tế là ta có chuyện quan trọng muốn nói với ngươi.”

“Hm?”

Beatrice trông rất nghiêm túc. Subaru nghiêng đầu, chờ cô nói.

“Giao ước của ngươi với Betty đã xác nhận rằng ngươi đã trở thành một Tinh linh thuật sư, nhưng… thực tế là Betty rất khác biệt so với các tinh linh thông thường. Vì vậy, tốt nhất là ngươi nên tự coi mình là một người đặc biệt hơn là một Tinh linh thuật sư thuần túy, ta cho là vậy.”

“Chà, những tinh linh khác mà tôi biết đều không có dạng người, chỉ có Puck là người duy nhất có tri giác, biết nói chuyện và di chuyển tùy ý. Vì vậy, tôi hiểu em có một chút khác biệt.”

Những Tinh linh thuật sư khác mà Subaru biết chỉ có Emilia và Julius.

Emilia đã lập giao ước với Puck, và cũng có mối quan hệ với các Tiểu tinh linh. Còn Julius thì lập nhiều giao ước với các tinh linh nhỏ hơn, nhưng lại mạnh mẽ hơn các Tiểu tinh linh thông thường, khiến anh ấy cũng trở thành một Tinh linh thuật sư mạnh mẽ.

Một ngoại lệ khác là Ác linh Petelgeuse – nhưng Subaru chẳng muốn nhớ đến hắn ta chút nào, vì vậy cậu sẽ bỏ hắn qua một bên. Dù gì thì ngoại lệ vẫn là ngoại lệ.

“Betty… chà, nói một cách chính xác, thì Betty và anh hai khác xa với các nguyên tắc của các tinh linh khác. Mẹ… Phù thủy Echidna đã tạo ra chúng ta, nghĩa là chúng ta là những tinh linh do con người tạo ra, ta cho là vậy. Như đã nói, thật khó để có thể đáp ứng đủ các yêu cầu kĩ thuật để tạo ra những cá thể như chúng ta… trong khi Betty sở hữu sức mạnh không thể tưởng tượng nổi nếu so với những tinh linh bình thường, nhưng trên thực tế, ta vẫn tồn tại khuyết điểm.”

“Khuyết điểm…”

Beatrice có chút xấu hổ khi Subaru lên tiếng.

Dù cô là người cao ngạo, và dành sự tôn trọng đáng kinh ngạc cho người mẹ của cô, nhưng cô thật sự đau lòng khi phải thừa nhận rằng bản thân cô tồn tại nhiều sai sót ở khía cạnh cơ bản nhất của mình.

Beatrice gạt đi điểm yếu đó bằng một tiếng thở dài,

“Betty và anh hai Niicha tồn tại những thiếu sót khác nhau, nhưng… một trong những sai sót của ta, đó là khả năng độc chiếm người lập giao ước, ta cho là vậy.”

“Độc chiếm người lập giao ước?”

“Nói một cách đơn giản, chỉ bằng việc duy trì giao ước với Betty, thì người kia đã không còn đủ tài nguyên để vận dụng sức mạnh của một Tinh linh thuật sư nữa rồi. Vì vậy… ừm, vì ngươi đang lập giao ước với Betty, nên ngươi không thể lập giao ước với bất kỳ linh hồn nào khác ngoài Betty được, ta cho là vậy. Thực thế thì, điều đó áp dụng cho các Tiểu linh linh và các tinh linh cấp thấp hơn.”

“…Được rồi, đã hiểu.”

Nắm rõ được quan điểm của Beatrice, Subaru gật gù.

Việc duy trì giao ước với Beatrice ngốn quá nhiều tài nguyên của Subaru, đến nỗi cậu không còn gì để lập giao ước với các tinh linh khác.

Trong khi Emilia có thể yêu cầu các tinh linh nhỏ giúp đỡ cô thay vì dựa vào Puck, thì Subaru lại không thể làm điều này.

“Chà, quả thật đáng thất vọng mà, nhưng dù sao thì tôi cũng sẽ chấp nhận. Có rất nhiều lợi ích từ giao ước giữa chúng ta nếu bỏ qua những khuyết điểm. Và tôi sẽ không buông bỏ em để đi lập giao ước với mấy bé Tiểu tinh linh ngu ngốc đâu.”

“T-Tốt.”

Nghe câu trả lời đó, đôi má của Beatrice giãn ra phần nào.

Nhưng cô ngay lập tức bỏ cái biểu cảm đó đi, và hắng giọng,

“T-Ta cho rằng vẫn còn nhiều hơn thế, mặc dù vấn đề đó nhỏ nhặt hơn so với những thứ khác. Ngươi chỉ việc lắng nghe mà không cần phải bận tâm, ta cho là vậy.”

“Được rồi. Chà, tôi đang chìm đắm vào những kiến thức mới mẻ này, vậy nên hãy cho tôi biết bất cứ điều gì em có đi.”

“Ừm, vậy thì, cấp bậc của Betty có hơi cao hơn một chút, đúng vậy, chỉ cao hơn một chút so với hầu hết các tinh linh, và, ừm… thực tế thì, khả năng tiết kiệm nhiên liệu của ta là khá tệ.”

“Tiết kiệm nhiên liệu… nghe giống như là một chiếc xe hơi vậy.”

Trong trò chơi điện tử, cần rất nhiều MP để sử dụng ma pháp mạnh mẽ hay triệu hồi các sinh vật. Sự cân bằng giữa tài nguyên bỏ ra và sức mạnh đạt được chính là khả năng tiết kiệm nhiên liệu, hay gọi cách khác là khả năng tận dụng tài nguyên. Nhưng tại sao Beatrice lại thấy khó khăn khi nói về chuyện này?

“Hả? Nhưng kể cả là thế thì em vẫn sử dụng hàng tấn ma pháp để chống lại Thỏ Khổng Lồ, hơn nữa, em cũng để tôi sử dụng ma pháp mà không lấy đi bất cứ thứ gì từ tôi đúng không?”

“Đó là nhờ sử dụng năng lượng từ kho dự trữ mà Betty đã tích lũy bấy lâu, ta cho là vậy. Vì ta đã lấy đủ lượng mana cần thiết, nên dù lúc đó có hàng ngàn Subaru đi chăng nữa thì mana của Betty vẫn đủ dùng. Ngươi có thể biết ơn ta vì điều đó, ta cho là vậy.”

“Ch-chắc chắn rồi. Tôi không thể tưởng tượng mình sẽ căng thẳng như thế nào nếu tôi thử bất kỳ một ma pháp nào trong số chúng.”

Các đòn Meenya liên tiếp và Al Shamac cho pha chốt hạ.

Một lần Shamac là đã đủ để làm kiệt quệ sức lực của cậu rồi. Không có cách nào để cậu ta có thể cung cấp cho tất cả những ma pháp đó.

“Nhưng chúng ta không thể tiếp tục làm vậy nữa, đúng không? Tôi là người lập giao ước với em, vậy nên tôi sẽ cung cấp mana cho em.”

“Thực sự thì, ta trông đợi vào ngươi đấy. Những tinh linh nhân tạo như Betty và Niicha đã được chứng minh là od, có nghĩa là chúng ta không tự nhiên sản sinh ra mana, ta cho là vậy. Vì vậy, chúng ta cần lấy năng lượng từ môi trường bên ngoài hoặc từ người lập giao ước với chúng ta. Và ta chỉ có thể nhận mana từ người khác, ta cho là vậy.”

“Được rồi. …Vậy trong thời gian sống ở Dinh thự, em đã lấy mana từ đâu?”

“T-ta đã lấy một chút từ những người sống ở đó, thực tế là vậy.”

Beatrice chắc hẳn cảm thấy tội lỗi vì cô ấy đã quay mặt đi chỗ khác trong lúc nói chuyện.

Cô ấy trông có vẻ xấu hổ, và đôi mắt cô đỏ hoe của cô càng đỏ hơn khi Subaru nhìn chằm chằm vào cô. Mặc dù Subaru không hiểu rõ mức độ tiêu hao mana giữa các tinh linh, nhưng theo phản ứng của Beatrice, đó dường như không phải là cách cư xử tốt.

“Dù sao thì trông em có vẻ rất hối hận về chuyện đó, nên tôi sẽ không đào sâu vào vấn đề đó nữa. Vậy thì giả sử chúng ta tiết kiệm mana mà em thu thập từ tôi để hoạt động hàng ngày, thì em sẽ còn lại bao nhiêu?”

Nguồn dự trữ của Subaru là rất ít mà Beatrice thì lại tiêu tốn rất nhiều mana.

Có nghĩa là họ sẽ phải sử dụng ma pháp của Beatrice một cách tiết kiệm, cố gắng giảm mức tiêu hao năng lượng xuống mức thấp nhất.

Vậy thì Subaru phải xác nhận xem cô ấy còn bao nhiêu mana.

“—Không còn chút nào nữa, ta cho là vậy.”

“…Hm?”

“Thực sự là không còn chút nào. Ta đã sử dụng tất cả những gì ta tích trữ trong 400 năm vào trận chiến đó rồi. Sự mất mát của Thư Viện Cấm cũng gây ra thiệt hại không nhỏ… và Al Shamac cuối cùng lại chính là thủ phạm chết người. Ta đã không còn mana để dự trữ, ta cho là vậy.”

Vậy, điều đó có nghĩa là…

Beatrice không còn mana để tích trữ.

Mana của Subaru thì hầu như không đủ để trang trải cho Beatrice hàng ngày.

Beatrice tiêu tốn rất nhiều năng lượng, và không có đủ năng lượng để sử dụng ma pháp của mình. Giao ước của Subaru với Beatrice đồng nghĩa với sự thật là cậu ta không thể nhờ các Tiểu tinh linh giúp đỡ.

“Vậy… có phải chúng ta vừa lập một đội mà trong đó bao gồm một tinh linh và một Tinh linh thuật sư không thể sử dụng ma pháp!?”

“Ch-chà, thực tế thì, ta cho rằng cách nói của ngươi cũng chính xác đấy.”

“Làm gì còn cách nói nào chính xác hơn được cơ chứ!? Hở! Em đang đùa tôi đấy à, điều này là sự thật phải không!?”

Nhìn vào kết quả, những gì Subaru có được khi trở thành một Tinh linh thuật sư, chỉ là một bé loli không hơn không kém.

“Rồi chuyện này sẽ đi đến đâu!? Em có chắc là chúng ta sẽ ổn không!?”

“Ee-hee, rất tiếc, ta cho là vậy.”

“Không vui chút nào đâu!!”

Một sự kết hợp vừa được khai sinh giữa hai con người, và thành quả là sự ra đời của một Tinh linh thuật sư nửa mùa.

Cuộc tranh cãi của họ vẫn còn văng vẳng qua lăng mộ, xa xăm, và bất tận.

Bạn đang đọc Re:Zero - Làm Lại Cuộc Đời Ở Thế Giới Khác (Web Novel) của Tappei Nagatsuki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyenlangkhe12
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 211

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.