Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tái Sinh

Phiên bản Dịch · 1043 chữ

--Trong không gian âm u và lạnh lẽo, tiếng của những bước chân trần đều đặn vang lên.

Không có chút ánh sáng nào lọt vào, làm cho con đường càng thêm tối tăm và u ảnh.

Tuy nhiên, những bước chân đi qua không hề tỏ ra ngại ngần hay do dự, và ‘bóng đen’ bước qua căn phòng có mùi hôi hám như một lẽ tất nhiên, cứ như thể đang đi ngang qua căn phòng của chính mình vậy.

“-----”

Có tiếng nước chảy róc rách, và tiếng bò lổm ngổm của đám côn trùng.

Dưới đôi chân trần chỉ toàn bùn và sỏi đá. Nơi này không đem lại cảm giác gì ngoài sự khó chịu, nhưng ‘bóng đen’ không để lộ một chút bất mãn nào.

Bầy côn trùng mở ra một con đường khi chúng chạy trốn khỏi những bước chân, thành trì của chúng bị xáo trộn. Nước chảy qua chân, dốc xuống nhẹ nhàng như dẫn đường cho ‘bóng đen’ bước tiếp.

Cuối cùng, ‘bóng đen’ đó dừng lại, mái tóc dài xõa ra phía sau trong lúc ngước lên.

Vẫn thế, không có ánh sáng.

Nhưng đôi mắt của ‘bóng đen’ sáng lên một tia hy vọng.

Ánh sáng yếu ớt khẽ rung rinh, và gió bắt đầu thổi quanh bàn chân trần.

Mái tóc dài màu hồng và chiếc áo choàng dài tay tung bay trong gió. Dưới chân cái ‘bóng đen’ ấy, nơi có gió thổi, một vòng tròn tự động được vẽ lên.

“Vậy là thuật thức khởi động vẫn hoạt động.”

Với tiếng thì thầm, ‘bóng đen’ trên vòng tròn phát sáng đó – một cô gái – đang bay lên.

Cô ấy bay lên như thể đang đứng trên một mặt phẳng vô hình, và đâm thẳng vào đỉnh trần tối tăm. Ngay lập tức xuyên qua lớp đá, cơ thể cô phóng ra bên ngoài.

Ánh nắng làm làm đau mắt cô. Cô gái nhắm mắt lại.

Phải mất đúng 10 giây để cô có thể mở mắt trở lại. Những tia nắng xuyên qua mí mắt và nhãn cầu của cô. Bị thúc giục bởi ý muốn chống cự lại điều đó, và một chút thiếu kiên nhẫn, cô gái mở to đôi mắt.

-Những gì cô nhìn thấy lúc này là cảnh mặt trời mọc.

“…Không ngạc nhiên như ta mong đợi.”

Đối mặt với ánh sáng ban ngày, cô gái nghiêng đầu.

Thật vậy, không một gợn cảm xúc nào nảy sinh trong đôi mắt thờ ơ đó. Sau quãng thời gian dài sống dưới ánh sáng của một mặt trời giả, cô đã hy vọng rằng việc một lần nữa được tận mắt nhìn ngắm vật thật sẽ khiến cô rung động, nhưng kết quả không như hứa hẹn.

“Dù thế nào thì ta cũng đã thuận lợi rời khỏi kết giới. Có nghĩa là ả đàn bà đó đã đánh bại Thử Thách một cách dễ dàng, thật đáng thất vọng. Nhưng mà ta thật sự biết ơn vì điều đó, chỉ điều đó thôi.”

Nếu việc đó không xảy ra, chắc chắn sẽ rất khó để rời khỏi Thánh Địa. Cô sẽ tự sa lầy trong kế hoạch của chính mình. Khi nghĩ về cô gái đã xử lý mớ hỗn độn đó, cô cảm thấy có chút gì đó khó chịu nảy sinh trong lòng.

“Chà, không vấn đề gì. Ta không thể quá liều lĩnh với cơ thể mới này được, có lẽ nên dành chút thời gian đi xung quanh để tìm hiểu.”

Cô gái thử vận động hai tay và kiểm tra lại tình trạng cơ thể.

Bản sao của vật chứa cơ thể tiền thân, và một linh hồn thứ cấp có cùng bản chất. Cô ấy đã gắn kết và neo đậu linh hồn của mình vào vật chứa đó, nhưng để làm quen với cơ thể này có lẽ sẽ mất một thời gian nữa.

“Dù sao thì cậu ta cũng đã cho cơ thể này một cái tên. Từ giờ ta sẽ tự gọi mình là Omega.”

Cô mỉm cười khi bước trên bãi cỏ, lách qua những thân cây để thoát khỏi khu rừng.

Cuộc hành trình có phần rắc rối đối với đôi chân của một cô gái trẻ, nhưng không sao cả. Sự mệt mỏi và đau đớn đã chứng tỏ rằng linh hồn và thể xác của cô đã hoàn toàn được kết nối. Cô nhất định phải tận hưởng cuộc sống mới sau một thời gian dài đánh mất nó.

“Beatrice đã rời khỏi Thư Viện Cấm, còn Roswaal thì đánh mất Phúc Âm của mình. Thế nhưng cậu thanh niên đó đã bỏ túi phần còn sót lại từ vụ cháy, và cơn thịnh nộ dai dẳng của Garfiel vẫn còn âm ỉ. Cậu ta sẽ đối mặt ra sao với những gì sắp tới? Có lẽ ta sẽ trông chừng tên nhóc đó, từ ngoài sáng và cả trong bóng tối.”

Với chủ đích loại bỏ cô gái làm mình khó chịu, cô bắt đầu bước đi.

Ở trước mặt cô gái trẻ, là cả một thế giới rộng lớn. Có hàng tá thứ thú vị ngoài kia sẽ thôi thúc trí tò mò của cô, đó hẳn phải là một núi kho báu dành cho những kẻ Khát Khao Tri Thức nhưng số mệnh ngắn ngủi, giống như cô.

“Nếu ta tiếp tục, có lẽ một ngày nào đó ta sẽ hiểu.”

Trên con đường của mình, cô gái nhìn thấy một bông hoa và mỉm cười.

Cô ngắt một cánh hoa, ngửi mùi hương của nó, và cho vào miệng.

Ngay cả những bông hoa xinh đẹp cũng sẽ tàn. Tại sao hoa phải tàn?

Và cả những ký ức đẹp đẽ giữa con người cũng đã được sắp đặt phải tàn lụi?

“—À, tại sao tình yêu lại phải héo tàn?”

Cô gái lẩm bẩm, mái tóc dài màu hồng đung đưa. Cô tiếp tục bước tới.

Một lần nữa,『Phù Thủy』lại được trở về với thế giới.

Bạn đang đọc Re:Zero - Làm Lại Cuộc Đời Ở Thế Giới Khác (Web Novel) của Tappei Nagatsuki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyenlangkhe12
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 320

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.