Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Luyện Hư đại chiến

Tiểu thuyết gốc · 2466 chữ

“Ngươi là ai” – Sát Lâm đứng trên bầu trời Sát Vương thành, nhìn chăm chăm vào thân ảnh hắc y nhân. Hắn có thể cảm nhận được tu vi của đối phương và hắn chắc chắn rằng, Vương gia không có người như vậy.

“Haha, Sát Lâm đây sao. Kẻ được mệnh danh “Tiểu Sát Thần” năm nào, vậy mà bây giờ tu vi chỉ mới bước vào Luyện Hư. Haha, thiên tài cũng chỉ có như vậy” – Thân ảnh kia cuồng tiếu, nhưng lời nói khiến Sát Lâm con ngươi co rụt. Tiểu Sát Thần là biệt danh mà chỉ thế hệ đương thời mới biết. Về sau, không ai biết cái danh này. Chứng tỏ, người này từng bị hắn nghiền ép

“Ngươi muốn gì. Nếu muốn đánh, thì thả Thiên Nhi và Hinh nhi ra, ta và ngươi đánh một trận thống khoái” – Sát Lâm gằn giọng, linh lực ầm ầm vận chuyển, lời nói mang theo sát ý tràn ngập

“Hừ, mục đích của ta là giết nó. Ngươi bây giờ, không đủ tư cách để đánh với ta” – Người kia hừ lạnh, thái độ khinh miệt Sát Lâm hiện rõ trông đôi mắt

“Hừ, thân là tinh anh đương thời với ta, lại đi nhắm vào một đứa nhóc vô tội. Ngươi cũng xứng làm người sao” – Sát Lâm đang khích bác hắn, để hắn lộ ra sơ hở.

“Nó sinh ra đã là cái tội, một thân yêu nghiệt lại là cái tội. Cản bước chúng ta là tội chồng thêm tội” – Nam tử khí thế lẫm nhiên, như đang làm việc hiệp nghĩa, nhưng thực chất trong lời nói đã thể hiện, hắn là một tên ích kỷ. Hắn ghen ghét tìm năng thiên bẩm của Phạt Thiên, ghen ghét người khác siêu việt mình.

“Nhiều lời vô ích, đụng đến thân nhân của ta, thì phải chết” – Sát Lâm gầm to, toàn thân sát khí không che đậy, lập tức nở rộ. Tay hắn xuất hiện một cây đại đao cán dài bản to. Phải biết, một khi Sát Lâm xuất đao, tức là hắn đã động sát cơ. Hắn muốn đánh nhanh thắng nhanh, không kiêng dè lao như tên bắn thẳng tới hưởng nam tử hắc y nhân

“Haha, trước đây cùng giai ngươi áp ta một đầu, nay ta đã siêu việt ngươi. Cũng tới lúc lấy máu của ngươi để rửa mối nhục này.” – Một đôi song trảo xuất hiện, tốc độ không kém lao đến Sát Lâm

“Tuyệt Trảo – Phanh Thân”

Vừa ra đã xuất hiện sát chiêu, đôi trảo này cả 5 vuốt dài hơn 2 gang tay. Hắc y nhân dang tay hình V, điều động đánh ra 2 trảo theo thứ tự tay trái và phải, tạo ra 10 đường trảo khí, đang chéo vào nhau, cắt nát những thứ nó đi qua, đánh thẳng đến Sát Lâm

Sát Lâm không hề nao núng trước lực phá hoại khủng bố của trảo khí. Hắn xoay tròn đại đao của mình, huy động linh lực, gió lốc cuồn cuộn, tóc dài tung bay, miệng niệm khẩu quyết

“Trảm đao pháp – đoạn sơn”

Linh lực bao phủ, gia tăng lực lương trong cơ thể, bao bọc lấy đại đao của hắn, hắn ngừng xoay, trảm mạnh đại đao vào trảo ấn.

“đùng…”

Khói bụi mịt mù, hắc y nhân đứng trên không dò xét, bỗng hắn cảm giác nguy cơ mãnh liệt đang đánh ập tới.

“Hắc bộ - nhất cước chạm thiên”

Sát Lâm quát lớn, dưới chân hắn, một đoàn hắc vụ màu đen bao phủ như đi trên đất bằng, linh lực bàn bạc tạo thành lực đẩy dưới chân, chân hắn dụng lực lấy thế bật mạnh, một cú bật xé bụi mù, trong tích tắc, Sát Lâm xuất hiện trên đỉnh đầu của hắc y nhân.Tay trái bắt ấn

“Thiên Sát Thần Quân – Lục Sát Tiểu Ấn”

Lục Sát Tiểu Ấn là bản thu nhỏ của Lục Sát Ấn, Lục Sát Ấn là một trong những vũ kỹ độc môn của Sát Gia. Lấy Sát làm trung tâm, ấn chữ Sát ẩn chứa Sát ý, vô cùng mạnh mẽ. Nhưng để kết ấn cần mất 1 hơi thở, trong gan tất, Sát Lâm thu nhỏ Lục Sát Ấn, mặc dù lực đạo bị giảm đi, nhưng trong chiến đấu gần, vẫn có thể chấn trọng thương cường giả.

Một tiểu ấn chữ Sát nhỏ như 3 ngón tay đánh vào giữa đầu thể hắc y nhân. Làm hắn trở tay không kịp, hắn không thể ngờ, khả năng xoay chuyển tình huống của Sát Lâm khủng bố như vậy. Nhưng kinh ngạc thì kinh ngạc, dù sao hắn vẫn là cường giả Luyện hư kỳ, vội vàng ngã nhẹ người ra phía sau, ấn ký kia đánh thẳng vào ngực

“Ầm…”

Hắc y nhân bị nện xuống đất, khói bụi bốc lên mịt mù, rừng cây đổ rạp xuống. Không chờ đợi, cũng không cần biết hắc y nhân ra sao, Sát Lâm lại lần nữa vận linh lực, một đao trảm xuống

“Trảm Đao Pháp – trảm chấn trường hà”

Một luồng đao khí ẩn ẩn mang theo sát khí đánh vào trung tâm của khói bui. Nói thì lâu nhưng mọi chuyện xảy ra trong tích tắc, từ lúc hắc y nhân bị đánh xuống và đao khí xuất hiện đều không có khoảng cách để thở. Sát Lâm xuất trận là chiêu bồi chiêu, nghiền ép đối thủ, không cho đối thủ có cơ hội phản khán.

“Đùng….Aaaa”

Đao khí đi vào bụi mù, đã va chạm vào hắc y nhân, khiến hắn kêu lên thảm thiết. Những người quan chiến âm thầm hít khí lạnh không thôi. Sát Gia chủ quả quyết sát phạt, lời đồn không ngoa chút nào. Thậm chí, một số người còn cảm thấy lời đồn này vẫn còn coi nhẹ Sát Gia Chủ.

Sau vài hơi thở, bụi mù bắt đầu tản đi, một thân hình phá không mà lên. Nhưng thân hình này có chút thảm. Quần áo tả tơi, tay chân thì máu thịt be bét, khăn che mặt cũng đã bị chấn nát. Một gương mặt trung niên hiện ra, mà Sát Lâm khi nhìn thấy gương mặt này, ánh mắt lấp lóe, trong lòng chấn động không thôi. Không những vậy, Sát Lâm còn chú ý, mặc dù tên này có chút chật vật nhưng đều là thương tích ngoài da, hắn lập tức kết luận, trên người tên này có pháp bảo phòng ngự, phẩm cấp phải là Hoàng cấp viên mãn trở lên

Sở dĩ, Sát Lâm đưa ra kết luận như vậy, vì cây đại đao của hắn là Đào Gia dành ra chi phí rất lớn mời một vị Ngũ Phẩm luyện khí sư luyện thành. Tên nó là Hắc Sát Đao, phẩm giai Địa cấp sơ kỳ. Đây cũng là chiến hữu cùng hắn chinh chiến trong nhiều năm nên hắn rất tin tưởng đại đao này, nếu hắc y nhân không bị thương, thì chắc chắn không phải do đại đao yếu, mà là do trên người hắn có pháp bảo phòng ngự mạnh

“Tam Thiếu Ân, ngươi vậy mà muốn ra tay với Sát Gia. Tam gia không sợ Đào gia lấy cớ diệt gọn các ngươi hay sao” – Sát Lâm gọi tên người này. Hiển nhiên cả 2 có quen biết từ trước.

“Hừ, đừng hù dọa ta, nếu không có Đào Gia, Sát Gia hôm nay bị diệt là không thể nghi ngờ. Nhưng không sao, Sát Gia trước sau gì cũng sẽ bị diệt, Trước mắt giết ngươi. Ta sẽ cho ngươi biết nội tình của đại gia tộc, không phải Sát Gia có thể sánh được” – Hắn cười găn, linh lực mạnh mẽ hội tụ vào hắn, lấy tốc độ khủng bố mà mắt thường có thể thấy rõ, lực lượng trong cơ thể hắn bắt đầu kích phát.

“Sát Lâm, chết đi cho ta. Để ta vận dụng đến cao cấp công pháp. Ngươi chết đã mãn nguyện” – hắn vô cùng tự tin, mang theo sự kiêu ngạo đến cực điểm. Đôi mắt lóe lên vẻ cay độc hắn quá lớn.

“địa cấp trung phẩm vũ kỹ - Thủy Miên Chưởng”

Một bàn tay to lớn được hình thành từ thủy linh lực, xuất hiện trong hư không, sau đó bàn tay to lớn, mang theo sức sát thương khủng bố, ran nức không gian, gió lốc bốn phía nổi lên, bàn tay đi ngang rừng thì rừng bị san phẳng, ngang sông thì sông đứt đoạn. Tam Thiếu Ân vô cùng tự tin, tung thêm 1 chiêu nữa

“Thủy quyền”

Hắn quát lớn rồi lao thẳng về phía Sát Lâm, hắn đoán, sau khi Sát Lâm một chưởng sẽ bị thương nặng, và hậu chiêu này sẽ lấy mạng Sát Lâm.

“Ta cũng muốn thử xem, Địa cấp vũ kỹ sẽ có uy lực thế nào” – Sát Lâm trầm giọng, trong lòng hắn cũng ẩn ẩn cảm thấy cự chưởng kia cường đại, nhưng tránh là không thể hắn quyết định lấy cứng đối cứng.

“Thiên Sát Thần Quân – Bình Sinh Chưởng”

“Thiên Sát Thần Quân – Hắc Thủ Quyền”

Sát Lâm cũng là 1 chưởng 1 quyền, điên cuồng lao đến. Chưởng ấn của hắn đen ngòm, nhưng không to lớn và uy lực bằng Thủy Miên Chưởng, nhưng chưởng pháp vẫn ngạnh kháng lao đến.

“Đùng….Đùng.. Phốc”

Chưởng ấn va chạm, bạo tạc nổ ra, lần này không gian băng liệt, cường giả Luyện Hư so chiêu không phải là chuyện đùa. Sát Lâm ăn trọn chưởng pháp nhưng vẫn cố gắng ngạnh kháng quyền đối quyền với Tam Thiếu Ân. Nhưng chênh lệch hiện rõ. Sát Lâm bị chấn bay xa hơn trăm trượng, quần áo rách tả tơi, máu nhuộm đỏ thân thể. Mà Tam Thiếu Ân chỉ lùi vẻn vẹn trăm bước.

“Haha, Sát Lâm, ngươi thấy chưa, đây là chênh lệch, Thiên tài thì sao, cũng bị ta giết mà thôi. Ngươi cũng vậy, con ngươi cũng vậy” – Thiếu Ân cuồng tiếu, giọng khinh khỉnh vang lên. Nhưng lập tức sắc mặt hắn đại biến

“Phốc…”

Miệng hắn bắt đầu phun máu, thân thể truyền đến tiếng nổ nhẹ, nhưng đủ làm hắn thất khiếu chảy máu, thân thể không giữ vững được phi hành, rơi xuống đất tạo thành một cái hố to.

“Không thể nào, không thể, ngươi không đả thương được ta. Chuyện này là sao?” – Thiếu Ân như muốn điên, hắn không hiểu sao cơ thể của hắn bị thương lại bị nôi thương không nhẹ. Hắn đang muốn tìm đáp án nhưng nghĩ không ra, lúc này Sát Lâm lấy lại phong thái cười lạnh không thôi.

“Ngươi quá chủ quan, Sát Gia xưa nay, lấy Sát chứng đạo nhưng mà công pháp chủ tu của Sát Gia là hắc ám thuộc tính. Hắc ám thuộc tính khả năng ăn mòn cực kỳ khủng bố. hiển nhiên cơ thể của ngươi đang bị hắc ám lực của ta quấy nhiễu. Linh lực đang bạo động mất kiểm xoát. Nếu không cứu trị kịp ngươi phải chết không nghi ngờ”

“Phốc…Không có khả năng, cho dù ăn mòn thì sao, ngươi chỉ mới va chạm cách đây mấy tức. Dù hắc ám thuộc tính có mạnh mẽ cũng phải cần thời gian xâm lấn” – Thiếu Ân Tiếp tục phun ra 1 ngụm máu, nhưng vẫn không cam lòng, lập tức truy xét

“Thế Lục Sát Ấn của ta ăn chay chắc. Ngươi phải biết, Pháp bảo phòng ngự chỉ kích hoạt khi nhận công kích vật ký, đúng là đã chặn được Sát Thương của Lục Sát Ấn nhưng còn hắc ám lực thì không bị bày trừ. Nó đã tìm phụ c trong người của ngươi từ đầu đến giờ. Một đấm ban nãy, cũng mang theo hắc ám chi lực. Mục đích là kích phát hắc ám lực trong cơ thể ngươi bắt đầu bạo động mà thôi” – Sát Lâm cười lạnh, không hổ là nhất gia chi chủ, mỗi đòn đánh ra đều có dự tính từ trước.

“Nói nhảm nhiều, ngươi nhận lấy cái chết” – nói rồi, khí thế Sát Lâm kéo căng cực điểm, đại đao xuất hiện trong tay. Chuẩn bị xuất lực giết chết Tam Thiếu Ân

“Ta phải công nhận ngươi mạnh vượt xa dự kiến của ta. Hôm nay là ta chủ quan, ngày sau gặp lại chắc chắn ngươi chết không thể nghi ngờ” – Thiếu Ân giọng nói tràn đầy thù hận, không biết từ lúc nào, tay hắn đã xuất hiện thêm một tấm phù.

“Đại na di phù” – Ánh mắt Sát Lâm co rụt, trong lòng kinh đào hãi lãng.

Phù chú là thứ mà các cường giả chỉ có thể ngộ không thể cầu. Vì phù chú sư là chức nghiệp tôn quý, còn cao hơn luyện khi sư 1 bậc. Bởi vì phù chú cần có tạo nghệ tinh thâm, mỗi một loại phù đều manh uy lực hoặc năng lực khủng bố. Vì vậy, một tấm phù chú có thể lên đến mấy trăm vạn nguyên thạch là chuyện bình thường. đừng nói chi đến phù chú đặc biệt như đại na di phù. Không có ngàn vạn linh thạch không thể nào bắt tới tay.

“Sát Lâm, hôm nay, ta bỏ ra một tấm đại na di phù. Lần sau trở lại, ta đòi lại gấp bôi” – Thiếu Ân bóp nát tấm phù hóa thành một đạo tàn ảnh biến mất. Trước khi đi mất hắn vẫn không quên uy hiếp. Toàn trường rơi vào tĩnh lặng.

“Phốc…Phốc…Phốc….”

Tiếng phun máu pha lẫn tiếng da thịt bị nổ vang lên. Đương nhiên việc này xảy ra trên người của Sát Lâm. Chỉ thấy miệng, mũi, lỗ tai của hắn tràn máu tươi liên tục, da thịt bắt đầu nổ nhỏ, nát dần nát dần, trông cự kỳ đáng sợ. Nhưng Sát Lâm mặt lại mảy may không hề đổi sắc

“Đúng là đáng sợ, nếu hắn còn dây dưa chỉ sợ sẽ bại lộ. Lúc đó sợ là không còn mạng. Uy lực của địa cấp vũ kỹ thật sự đáng sợ” – Thật ra Sát Lâm đã không còn sức đánh tiếp. Sở dĩ nãy giờ hắn đang đè ép thương thế, đồng thời trang bức để đánh đòn tâm lý. May mắn đã cược đúng, còn ép đối phương tiêu đi một tấm đại na di phù. Thành công hơn mong đơi.

“Không biết các hộ pháp bên kia sao rồi”

Bạn đang đọc Sáng Tạo và Nghịch Tu sáng tác bởi TrieuSon123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TrieuSon123
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.