Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đá vỉa hè được yêu thích

Phiên bản Dịch · 1923 chữ

Thủ tục chuyển nhượng và đăng ký khiến Diệp Thanh bận rộn đến gần mười một giờ trưa.

Vì sự nghiệp của mình phấn đấu, Diệp Thanh rất sung sức và thậm chí quên luôn mệt mỏi.

Khi đang chuẩn bị lái xe đến chợ vật liệu xây dựng để mua vật liệu thì chiếc Iphone 6s mới mua đột nhiên vang lên.

Là cuộc gọi của Chương Chi Đồng, cô nàng nói là đã đặt bàn tại nhà hàng Trần Ký trên đường Thải Y, đại khái khoảng mười phút nữa sẽ đến.

Đường Thải Y là một con phố cổ của Trung Vân, nơi này là lựa chọn hàng đầu của khách du lịch khi đến Trung Vân. Nhiều món ăn vặt đặc sắc cùng các nhà hàng nổi tiếng là một trong điểm đặc sắc ở đây.

Bận rộn cả ngày, Diệp Thanh thực sự quên mất việc Chương Chi Đồng mới đi ăn.

Cũng may, Diệp Thanh đang ở trong thành phố, nếu đường thông thoáng hai mươi phút nữa có thể chạy đến đó kịp.

Thành thật mà nói, nếu không phải lần trước Chương Chi Đồng cho anh mượn 3,000 tệ hỗ trợ, Diệp Thanh thật sự không muốn cùng Chương Chi Đồng có quan hệ gì.

Cấp 2 là lứa tuổi, các nam sinh nữ sinh mới biết yêu, tiến vào tuổi dậy thì.

Các học sinh ở giai đoạn này có lòng tự trọng mạnh mẽ nhất.

Chỉ vì những lời tố cáo của Chương Chi Đồng, Diệp Thanh liền bị bạn bè chèn ép, xa lánh, thậm chí còn bị đánh. Trong đầu anh lúc đó sớm có ý nghĩ băm vằm Chương Chi Đồng ra cho heo ăn.

Từ đó về sau, liên tục trong 5 năm học chung, Diệp Thanh không bao giờ nói một lời nào với cô.

Đã trôi qua nhiều năm, giờ đây bước chân vào xã hội, mặc dù không thể nói là ghi hận nhưng nếu nói là bạn bè, Diệp Thanh trong lòng khẳng định có cảm giác khó chịu.

"Cũng không biết còn có thể nhận ra cô ấy không nữa..." Diệp Thanh trong lòng có chút không yên.

Sau khi tốt nghiệp lớp 10, mặc dù vẫn học cùng trường cấp 3. Nhưng không còn học cùng lớp, đôi khi vẫn đụng mặt nhau, nhưng Diệp Thanh luôn không để ý tới nàng.

Khi vào đại học cô nàng chuyển đến tỉnh Liêu Ninh, đi học tại Học viện Cảnh sát Hình Sự, từ đó chưa từng gặp lại nhau bao giờ.

Chương Chi Đồng trong ấn tượng của Diệp Thanh, chính là ngoại hình cao gầy, là một cái hồng nhan họa thủy, sẽ không khó để nhận ra.

Giấu trong lòng một chút ý nghĩ mong đợi, Diệp Thanh lái xe tải lên cầu Thải Y, chuẩn bị rẽ trái tiến vào bãi đậu xe, lúc này hai bên đường đang có công trình thi công, Diệp Thanh bỗng nhiên bị hấp dẫn lực chú ý.

Thực tế, hầu hết mọi người đều bị hấp dẫn bởi đội xây dựng, lúc này có rất nhiều khách du lịch và người qua đường tụ tập. Họ đang dùng điện thoại và máy ảnh DSLR tạch tạch tạch liên tục, không ngừng chụp ảnh.

Nếu không phải có một chiếc xe công trình đặc biệt ở gần đó, Diệp Thanh còn nghĩ là ngôi sao Hứa Ninh Cung đang tổ chức ký hợp đồng ở bên đó.

Nhanh chóng đậu xe vào bãi, Diệp Thanh cũng chen vào tham gia cuộc vui.

Hai đội thi công đang thay vỉa hè, chính xác là vỉa hè bằng đá điêu khắc mà Diệp Thanh sản xuất.

Ai đã từng nhìn thấy đá vỉa hè, được điêu khắc tranh mỹ nữ?

Mà lại mấy nghìn khối. Rất nhiều khách nước ngoài hiếu kỳ chụp ảnh, có người còn dựa vào đống gạch còn chưa lát ra lộ bên cạnh chụp lấy chụp để, có người thì chụp xong liền đăng cho nhóm bạn bè của mình để khoe.

Người ngoài nhìn náo nhiệt, người trong ngành xem chuyên môn.

Có một số người có liên quan đến in ấn quảng cáo, hoặc làm gia công, họ giống như keo dán, một mực cuốn lấy những công nhân thi công, liên tục gặng hỏi về đá điêu khắc, họ thật sự muốn biết là dùng máy móc gia công nào để làm ra.

Làm sao nhóm công nhân này biết được chuyện này, những người được hỏi thật sự rất khó chịu nên đã trực tiếp đẩy họ ra, nếu muốn biết cứ lên gặp mấy vị lãnh đạo của Phòng Công Trình hỏi.

"Thái độ của anh là sao, tôi chỉ hỏi đá này dùng máy gì để khắc. Anh làm gì mà hung dữ với tôi thế?" Một tên ăn mặc có chút lưu manh, trong miệng ngậm một điếu thuốc hướng một thanh niên nhỏ tuổi phẫn nỗ nắm quyền.

“Ngươi làm sao, ngươi muốn cắn ta sao?” một công nhân dáng người cường tráng mặt mài hung tợn, cầm một viên gạch trong tay tới gần tên lưu manh.

“Đi chỗ khác chơi, đừng chậm trễ Lão Tử công tác”.

Thật là trùng hợp!

Cái tên thanh niên cà lơ phất phơ này Diệp Thanh biết hắn, chính là lần trước tại bệnh viện và ở khu nhà máy đá Giang Sơn phát sinh xung đột, hắn là Tiền Hiểu Mãnh.

Thực sự là quá khéo, ở trên đường Thải Y mà cũng gặp tên này, nếu không phải có hẹn ăn cơm với cô nàng Chương Chi Đồng, Diệp Thah không chừng đã đi lên cho hắn ta vài cước.

Tên này là thợ điêu khắc, nên có hiểu biết hơn những người khác, loại máy có thể làm ra những viên đá nhanh và rẻ như vầy, có thể tác động lớn và mạnh mẽ đối với thị trường.

"Nếu loại máy này sản xuất hàn loạt và được sử dụng rộng rãi, thì xưởng đá Giang Sơn chính là nơi đầu tiên bị dẹp tiệm".

Diệp Thanh núp một bên cười khẩy, xem ra đá điêu khắc rất được ủng hộ, vừa mới khởi công đã thu hút được rất nhiều khách du lịch chú ý.

Chờ mấy đại lộ lát xong đá, đủ loại hình họa tiết được bày ra...máy khắc kim loại nhanh còn không đắt hàng sao.

Bản vẽ thì có sẵn, chỉ cần mua máy gia công liền có thể điêu khắc kiếm tiền.

Diệp Thanh nhẩm tính, chi phí của một cái máy tầm 50,000, khi đưa ra thị trường sẽ bán với giá 500,000.

Hehehe. Trong lúc đang mơ màng, Diệp Thanh cảm thấy phía sau có người vỗ vai mình. Quay đầu lại đột nhiên Diệp Thanh sững người.

Một cô gái xinh đẹp, cao một mét bảy, một mét tám tầm đó với mái tóc ngắn cá tính, đang nhìn anh với nụ cười tỏa nắng.

Diệp Thanh mang ánh mắt ngạc nhiên nhìn một lúc, chợt vỗ trán một cái liền hỏi.

"Chương Chi Đồng?"

"Cậu không nhận ra tôi à!" cô nàng tóc ngắn nhíu mày nhìn Diệp Thanh.

"Cũng đã bốn năm rồi chúng ta không gặp mặt, nhưng tôi nhìn thoáng qua một cái là liền nhận ra cậu".

"Thì ra là cậu, nếu tôi nhớ không lầm thì lúc trước cậu để tóc dài mà". Diệp Thanh hơi bối rối tiếp lời, dù sao lúc trước vẫn luôn ghét cay ghét đắng Chương Chi Đồng.

"Cậu không có chút nào thay đổi, dáng vẻ vẫn như hồi đó".

"Đã lâu không gặp, bạn học cũ" Chương Chi Đồng thoải mái chìa bàn tay trắng nõn mềm mại ra.

"Đã lâu không gặp" Chương Chi Đồng đã thoải mái như vậy, Diệp Thanh cũng không thể hẹp hòi, cũng sảng khoái đưa tay ra, bắt tay với nàng.

Mái tóc ngắn của Chương Chi Đồng làm nàng có thêm mấy phần cá tính hơn thời đi học. Phối hợp trên người là một kiện đồ đen bó sát với điểm nhấn là chiếc áo khoác da nhỏ màu nâu, làm tôn lên đường cong tuyệt mỹ của nàng. Diệp Thanh con mắt như bừng tỉnh, như đi giữa sa mạc khô cằn gặp được ốc đảo.

Cô nàng xinh đẹp hơn nhiều so với thời đi học, khí chất lại càng hơn hẳn lúc trước.

Diệp Thanh không nói nhiều lắm, nhưng Chương Chi Đồng có vẻ rất vui, có lẽ việc Diệp Thanh đồng ý đi ăn với cô, chính là điều làm cô nàng vui vẻ.

Dù sao chuyện hiểu lầm lúc trước cũng làm tổn thương sâu sắc cho Diệp Thanh, đồng thời cũng làm cô ái náy vô cùng. Cho tới bây giờ vẫn chưa thể quên được.

Nam nhân đều có tự trọng, nữ nhân cũng thế, với nữ nhân xinh đẹp lòng tự trọng lại càng cao hơn.

Chương Chi Đồng trước đây có thể đọc chậm lá thư xin lỗi trước mặt toàn bộ mọi người trong lớp, chính là quyết tâm muốn đền bù lỗi lầm của mình với Diệp Thanh.

Bây giờ mọi chuyện đã qua, vừa mới cùng Diệp Thanh bắt tay cảm giác như "Nhất tiếu mẫn ân cừu" đang lan ra giữa hai người.

(một nụ cười xóa thù hận).

"Những viên đá vỉa hè này rất đẹp, không thua gì những tác phẩm điêu khắc tinh xảo trên cầu Thải Y, tôi cũng vừa mới chụp vài tấm ảnh". Chương Chi Đồng quay người lại, đồng thời làm một góc áo của nàng tung bay làm cho mấy thanh niên xung quanh tim cũng đập nhanh hơn một chút.

"Đúng thế! Nghe nói cục xây dựng muốn đem mấy đại lộ, toàn bộ đều đổi sang loại này" Diệp Thanh cắn răng di chuyển tầm mắt không dám nhìn vài mắt nàng.

"Đi thôi, không phải đã đặt bàn ở nhà hàng sao?"

"Được, Hôm nay chúng ta phải uống vài ly!" Chương Chi Đồng đưa tay ngọc làm động tác mời khách.

"Aizz... Sao không nói sớm, để tôi không lái xe đến". Diệp Thanh ra vẻ u rũ

"Ồ... Cũng không tệ, còn có xe nữa à". Chương Chi Đồng có chút thú vị nhìn Diệp Thanh đánh giá.

"Ăn mặc cũng khá bảnh nha, đồ hiệu CK, nhãn hàng cũng có tiếng".

"Sau mấy ngày trước, cậu hối hả mượn tiền bạn bè, tôi cứ tưởng cậu gặp chuyện gì không may. Vừa mới nhận được lương tôi liền chuyển cho cậu".

“Xe tải dùng để giao hàng thôi, đâu tính là xe gì” Diệp Thanh vừa đi vừa nói chuyện.

“Vài ngày trước thật sự là gặp chuyện không may, nhưng hên là đã vượt qua, còn kiếm lời được một ít tiền”

“Vậy càng phải uống một ly chúc mừng!” Chương Chi Đồng đang đi phía trước nhẹ nhàng xoay lại nhìn Diệp Thanh cười khả ái.

“Đi nào, đi uống rượu chúc mừng cậu vượt qua khó khăn, và đạt đến thành công trong cuộc sống. Xe cứ để ở đó, ban đêm quay lại lấy”.

“Được rồi!” Diệp Thanh chỉnh lại cổ áo, làm ra vẻ muốn liều mạng.

Bây giờ đã quyết định tha thứ cho cô nàng, vậy thì phải thể hiện một chút khí phách rộng lượng, tính toán chi li không phải là đàn ông.

Bạn đang đọc Siêu Cấp Nhà Máy Quái Vật của Hạp Trung Tàn Kiếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 100min
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 56

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.