Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tần Dũng Ngây Ngốc

Phiên bản Dịch · 1775 chữ

Dịch: Cậu Chủ Nhỏ.

Triệu Thanh Nghiên nhìn thấy trong miệng tiểu hắc ngậm một cái xương chạy trở về. Triệu Thanh Nghiên mang theo tiểu hắc rời đi.

Nhìn bóng lưng xinh đẹp của Triệu Thanh Nghiên, Lâm Phi kích động một trận, phải công nhận cô nàng này quá mê người.

Vui vẻ một hồi, Lâm Phi mới nhớ tới mục đích tới nơi này, hắn tới nơi này chủ yếu là muốn tìm bí thư chi bộ Triệu Quân hỏi chuyện nhận thầu hồ Long Môn. Thấy Triệu Thanh Nghiên không đi xa, Lâm Phi Tiểu chạy đuổi theo.

- Cậu còn có chuyện gì?

Thấy Lâm Phi lại chạy đến trước mặt mình, Triệu Thanh Nghiên nhíu mày liễu, mắt hoa đào trừng nhìn Lâm Phi, bộ dáng rất mất hứng, cái miệng nhỏ nhắn phấn nộn nộn nõn nói:

- Vừa rồi tớ đã nói rõ ràng lời nói, chờ cậu đạt tới điều kiện tớ đưa ra, tớ sẽ nghiêm túc cân nhắc có nên gả cho cậu hay không. Nhưng trước đó, tớ hy vọng cậu kín những gì đã xảy ra ngày hôm nay.

Nghĩ nụ hôn đầu bị Lâm Phi cướp đi, Triệu Thanh Nghiên vừa thẹn thùng vừa tức giận. Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn to bằng bàn tay của nàng hiện lên mấy đạo đỏ ửng, Lâm Phi ngược lại cảm thấy lại xinh đẹp vài phần.

- Cậu yên tâm, trước khi đạt tới điều kiện cậu đưa ra, tớ khẳng định thủ khẩu như bình.

Lâm Phi nhìn cổ trắng như tuyết của Triệu Thanh Nghiên, không khỏi nuốt một ngụm nước miếng, cười hắc hắc nói:

- Tớ tìm cậu là có chuyện khác, tớ chỉ muốn hỏi cha cậu đi đâu, nghe mẹ cậu nói cha cậu cùng cậu đi ra ruộng ngói đỏ, sao tớ lại không nhìn thấy cha cậu.

Triệu Thanh Nghiên cảnh giác nhìn chằm chằm Lâm Phi, đôi mắt đẹp chớp động, hỏi:

- Cậu tìm cha tớ làm gì?

- Tớ muốn hỏi một chút thủ tục đấu thầu hồ Long Môn trong thôn.

Lâm Phi không cần phải giấu diếm cái gì với Triệu Thanh Nghiên, trực tiếp trả lời.

- Cậu muốn đấu thầu hồ Long Môn.

Trong ánh mắt Triệu Thanh Nghiên toát ra hoài nghi, tiếp tục nói:

- Lâm Phi, đấu thầu hồ cần một khoản tiền lớn, cậu có không?.

Lâm Phi suy nghĩ đấu thầu hồ nhiều nhất cũng không quá hai vạn, rất tự tin vỗ ngực nói:

- Cậu yên tâm đấu thầu sự tình tớ bỏ ra được.

Bĩu môi nhỏ nhắn gợi cảm, Triệu Thanh Nghiên rất khinh bỉ, lẩm bẩm nói:

- Tớ nghe anh họ Lâm Minh của cậu nói, cậu ở trong thành làm ăn không tốt mới về làm ruộng. Lúc trước tớ còn không tin, không nghĩ tới là thật. Này! Vốn không muốn đả kích cậu, sợ làm tổn thương lòng tự trọng của cậu, không nghĩ tới cậu một mực ở trước mặt tớ khoác lác, tớ có thể nói cho cậu biết, theo đuổi con gái nếu chỉ khoác lác, không chỉ sẽ không để cho con gái người ta thích cậu, ngược lại sẽ làm cho bọn họ càng ghét cậu, cậu tự giải quyết.Tớ về đây, không nói chuyện với cậu nữa.

Nói nhiều như vậy, đơn giản là không muốn mình dây dưa mà thôi. Lâm Phi không muốn giải thích, bởi vì bất kỳ lời giải thích nào cũng vô ích, chỉ có sự thật bày ra trước mặt Triệu Thanh Nghiên, cô nàng mới có thể tin tưởng tất cả những gì mình nói đều là sự thật.

Đấu thầu hồ Long Môn, nhất định phải thành công, Lâm Phi âm thầm hạ quyết tâm. Điều này không chỉ liên quan đến sự phát triển sự nghiệp sau này của hắn, mà còn liên quan đến uy tín của hắn trong lòng Triệu Thanh Nghiên. Nói nặng một chút, có thể liên quan đến chung thân đại sự nửa đời sau của hắn. Hắn muốn chứng minh cho Triệu Thanh Nghiên xem, Lâm Phi hắn cũng không phải là đùa giỡn, mà là nói được làm được. Ai không muốn tìm một người chồng vững chắc?

Không có trả lời Lâm Phi câu hỏi cha mình đi đâu, Triệu Thanh Nghiên sải bước đi liền đi, cũng không quay đầu lại.

Lâm Phi rất bất đắc dĩ, quyết định buổi chiều lại đến nhà Triệu Thanh Nghiên xem cha cô có ở nhà hay không.

Giờ phút này, hắn đi về phía ba mẫu đất của nhà Tần Dũng, đã lâu không ra ngoài xem, không biết hiện tại thế nào.

Đi đến nhà Tần Dũng, Lâm Phi nhìn thấy Tần Dũng đang dùng cuốc làm cỏ.

Phóng tầm mắt nhìn lại, ba mẫu đất toàn bộ trồng rau, một mẫu dưa chuột mới trồng một mẫu cà tím, một mẫu ớt. Mà rau quả trong ruộng cũng không tốt lắm, Tần Dũng sắp sầu chết. Mấy ngày nay, hắn mỗi ngày đều đi tìm Lâm Phi, muốn nói với Lâm Phi tình huống trên mặt đất, nhưng Lâm Phi lại không ở nhà, làm hắn sầu đến tóc sắp bạc luôn rồi.

Vỗ vai Tần Dũng một cái, Lâm Phi cười nói:

- Làm sao chán nản vậy?

Quay đầu nhìn, Tần Dũng phát hiện người tới là Lâm Phi, trên mặt nhất thời lộ ra nụ cười sáng lạn, cấp bách nói:

- Phi tử, ngươi cuối cùng cũng tới, ngươi nhìn cây giống trong đất này mọc quá kém, ngươi mau nghĩ biện pháp.

Nhìn kỹ cây rau trên mặt đất, quả thật mọc quá kém, nhưng Lâm Phi tuyệt đối không lo lắng. Bởi vì hắn có thần thủy, buổi tối thừa dịp không có người, tưới nước thần trên cây giống, rau giống sẽ điên cuồng sinh trưởng, hơn nữa rau củ mọc ra, cũng tương đối ngon miệng.

- Việc này ngươi cũng đừng quản, ngày mai ngươi chỉ cần tìm vài người trong thôn, giúp chúng ta hái rau là được, giống như lần trước, một người 60 tệ. Nói xong, Lâm Phi lấy ra một vạn đưa cho Tần Dũng.

- Cầm lấy, số tiền này, ngươi phát tiền công cho dân làng, số tiền còn lại ngươi lưu lại, mấy ngày nay ta chỉ lo việc khác, đem chuyện trồng rau quên mất.

Nhìn cây giống rau trong ba mẫu đất không tốt lắm, ngược lại nhìn Lâm Phi lời thề son sắc, tròng mắt Tần Dũng cũng sắp rớt ra. Ngày mai có thể hái rau, lời này nói giống như đùa giỡn.

Tần Dũng không có đi cầm một vạn trong tay Lâm Phi, hắn hoài nghi nói:

- Phi tử, ngươi xác định ngày mai trên đất rau có thể thu hoạch?

- Tin ta, ta đã khi nào lừa gạt ngươi, ngẫm lại dưa chuột lần trước.

Lâm Phi cười cười, cũng không giải thích nhiều, chuyện thần hồ lô hắn không có ý định nói cho bất luận kẻ nào.

Nhớ tới sự kiện dưa chuột lần trước, Tần Dũng có chút thoải mái, nhưng vẫn có chút hoài nghi, dù sao loại chuyện này quá mức thần kỳ.

- Tiền, ta cũng không cầm, tìm người thu hoạch, ngươi vẫn là tìm người khác đi! Ta với dân làng ít qua laijm cũng không biết gọi ai.

Tần Dũng từ chối, vẻ mặt khó xử nói.

Quên mất chuyện này, Tần Dũng hầu như không đi lại với người trong thôn. Lâm Phi cũng không miễn cưỡng hắn, lấy ra hai ngàn tệ thắng nhét cho Tần Dũng, Tần Dũng không đáp ứng, nói nhiều quá. Ánh mắt Lâm Phi lạnh lùng, Tần Dũng mới nhận lấy tiền.

- Cái này đúng rồi, ngươi đi theo ta làm, ta không thể bạc đãi ngươi. Tìm người hái rau, ta sẽ tìm người khác, tiền này đưa cho ngươi đó là tiền công. Ta tính như vầy, ngươi vừa cung cấp đấy lại xuất lực, ta cho ngươi một tháng một vạn, ngươi thấy thế nào?

Tích thủy chi ân hắn sẽ lấy dũng tuyền tương báo, đây là tiêu chuẩn của Lâm Phi hành sự.

Huống chi, lúc mới trở về thôn, không có ai nguyện ý đem đất cho Lâm Phi thuê, chỉ có Tần Dũng ngây ngốc ha hả chạy tới tìm hắn, nguyện ý đi theo hắn làm. Phần ân tình này, Lâm Phi nhất định sẽ vĩnh viễn ghi nhớ trong lòng. Bây giờ hắn chỉ mới bắt đầu sự nghiệp của mình, cũng có rất nhiều nơi phải dùng đến tiền.

Cho nên, hắn chỉ có thể trả Tần Dũng một tháng một vạn, đợi đến khi sự nghiệp của hắn lớn mạnh, sẽ cho Tần Dũng mức lương cao hơn.

- Một tháng một vạn, cái này, quá cao, chỗ này đã vượt qua lương một số tiểu thành thị luôn rồi.

Tần Dũng bị sợ ngây người, thật lâu nói không nên lời. Qua một thời gian dài, Tần Dũng lắp bắp nói:

- Phi tử, quá, quá nhiều.

- Cái này tính là cái gì, ngươi là phụ tá đắc lực của ta, chờ sau này sự nghiệp của ta lớn mạnh, sẽ cho ngươi mức lương cao hơn, hiện tại chỉ là khởi đầu.

Lâm Phi mặc sức tưởng tượng tương lai, mở rộng diện tích trồng rau trên diện rộng, đấu thầu hồ Lâm Phi nuôi cá, đấu thầu Mạo Nhân sơn nuôi lợn rừng…

Về sau còn có quá nhiều việc phải làm, mà hắn chỉ có một người, căn bản bận không tới, chỉ có thể đem một số việc giao cho thân tín xử lý, Tần Dũng chính là thân tín đầu tiên của hắn. Thấy Tần Dũng giống như một xác ướp, Lâm Phi lấy tay tát vào mặt Tần Dũng, hô:

- Đừng chấn kinh, ta đi về trước.

Nhìn bóng lưng Lâm Phi, Tần Dũng từng ngụm từng ngụm thở hổn hển.

Chúa ơi! Một tháng một vạn còn chỉ là khởi đầu, vậy về sau Tần Dũng hắn không phải đã phát đạt sao?

Xây nhà mới, cưới vợ, hoàn thành di nguyện của cha mẹ, nối dõi tông đường cho Tần gia, những giấc mơ này chỉ có thể thực hiện trong mộng, phảng phất đã xuất hiện trước mắt Tần Dũng.

Tất cả những điều này, nguyên nhân cơ bản nhất là bởi vì hắn ta đi theo đúng người.

Lúc này, hắn tin tưởng một câu, có đôi khi sự lựa chọn quan trọng hơn nỗ lực.

Bạn đang đọc Siêu Cấp Tiểu Thần Nông (Dịch) của Hảo Cật Hương Qua
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 01664021235
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.