Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hỉ nộ vô thường

Tiểu thuyết gốc · 1103 chữ

Quách Ái giơ tay lên cao như có ý nhắm thẳng vào gò má ửng hồng của nàng. Nào ngờ, cánh tay của ả lại bất động ở trên cao. Thì ra Lý Phong cầm chặt cổ tay của Quách Ái, môi mỏng khẽ cong với điệu bộ châm chọc:

"Đều cung phụng một phu, sao lại ra tay với tiểu nương tử đó chứ?"

Trong lời nói của Quách Ái, Lý Phong cũng nhận ra Vương Tử Yên là tiểu thiếp Trương Kiến Thành. Ngay lúc này, chàng liền chuyển hướng sang trêu chọc Vương Tử Yên để trả đũa Trương Kiến Thành.

Trương Kiến Thành quay sang quở trách nàng:

"Tử Yên! Giữa thanh thiên bạch nhật mà muội với y lại làm những chuyện mất mặt ta?"

Vương Tử Yên nước mắt doanh tròng đáp:

"Muội... Muội và y thật sự không hề có gì cả!"

Trương Kiến Thành nghiến răng nói:

"Nếu như ta còn thấy muội gặp y thì đừng trách ta vô tình!"

Vương Tử Yên cúi gầm mặt xuống, nước mắt cố nén vào sâu trong lòng. Trước mặt của Quách Ái, Trương Kiến Thành đối với nàng không khác gì người dưng, ngay cả một tỳ nữ cũng chả xứng.

"Lý công tử! Ngài cũng ở đây sao?"

Giọng nói trong trẻo phát ra từ phía sau lưng của Lý Phong. Cả bốn người đều ngoái đầu lại nhìn, vị thiếu nữ kiều diễm bước đến khẽ cười với chàng. Lý Phong tiến đến gần thị nói:

"Là Vạn tiểu thư đây sao?"

Vạn Kim Nhạn dịu dàng nhìn chàng khẽ gật đầu. Lý Phong vẫy tay bảo thị đi theo mình.

"Đây chẳng phải là Vạn tiểu thư dung sắc kiều diễm sao?"

Thanh âm vừa phát ra, Lý Phong cùng với Vạn Kim Nhạn đều đứng khựng lại. Lý Duật cười một tràng dài, bước đến phía Vạn Kim Nhạn, ánh mắt chăm chú nhìn vào thị. Lý Phong vội giơ tay cản bước hắn:

"Đại huynh cũng đến đây sao?"

Lý Duật gạc cánh tay của chàng xuống, liếc xéo chàng:

"Dựa vào ngươi đòi quản ta sao?"

Quách Ái nhìn thấy Lý Duật thì liền cất tiếng gọi:

"Biểu ca!"

Lý Duật ngước nhìn sang Quách Ái, ánh mắt dừng lại ở vị trí nữ nhân có dung mạo tuyệt sắc. Chỉ vì Quách Ái không cho phép nàng tân trang cho nên vẻ đẹp của nàng có chút lưu mờ, kém sắc hơn Vạn Kim Nhạn. Ấy thế mà thông qua đôi mắt tinh anh của mình, Lý Duật hoàn toàn khẳng định nàng thật sự là một mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành. Đột nhiên hắn đứng sững sờ, ngẫm nghĩ: "Tiếc thật! Lại để nàng ta gả cho tên Trương Kiến Thành."

Oán trách Trương Kiến Thành giành lấy cơ hội tốt của hắn, Lý Duật đành buông bỏ nàng, quay sang Vạn Kim Nhạn nói:

"Vạn tiểu thư có nhã ý muốn cùng ta đến chúc thọ cho Bành đại nhân không?"

Nói xong hắn bước đến nắm chặt lấy cánh tay của thị, trong đáy mắt có ngọn lửa tham khát như muốn chiếm trọn vẻ đẹp của thị. Vạn Kim Nhạn ngượng ngùng, cố tháo cỡ những ngón tay mà hắn đang xiết chặt. Nhìn thấy nét mặt thâm hiểm của Lý Duật, Vạn Kim Nhạn rung sợ, trong lòng thầm nghĩ: "Y là Đại vương tử! Đắc tội với y, phụ thân ở trong cung nhất định sẽ không được yên! Phải làm sao đây?"

"Đại huynh đừng có giở thói ngang tàn ở đây!"

Trong lúc Kim Nhạn hoang mang tột bậc thì nghe thấy giọng nói phát ra từ Lý Phong bênh vực cho thị. Lý Duật vội buông tay, trừng mắt nhìn chàng:

"Lý Phong! Ngươi đúng là ăn gan mật, dám nói năng hồ nháo với ta!"

Nói xong hắn vẫy tay phát tín hiệu với Lạc Nguyên đang đứng bên cạnh. Vì có Lý Duật chống lưng, Lạc Nguyên chẳng chút kiêng kị, tuốt kiếm ra khỏi vỏ, chỉa mũi kiếm về phía chàng. Vạn Kim Nhạn bước đến phía chàng nói:

"Lý công tử! Đạ ta ngài đã có lòng, đều là do Tiểu Nhạn mà ra!"

Thị ấp úng nhìn Lý Duật:

"Lý Đại thiếu gia, tiểu nữ thất lễ, xin ngài tha tội đừng làm khó Lý công tử đây!"

Lý Duật và Lý Phong đều là vương tử xuất thân cao quý, ấy thế mà cách xưng hô của thị lại tân bốc Lý Duật còn với chàng thì không khác gì là thường dân.

Đột nhiên, một tiếng beng vừa cất lên, thanh kiếm trên tay của Lạc Nguyên đã bị gãy thành đôi. Lạc Nguyên kinh hãi lùi lại mấy bước. Thì ra, Lâm Thất Đan cũng xuất kiếm nhanh như chớp, chém đứt thanh kiếm của hắn.

Thủ pháp của Lâm Thất Đan đầy tinh thông, không một ai có thể nhìn thấy rõ, chủ tớ Lý Duật chứng kiến đều phải thất điên bát đảo. Lý Phong cười khẩy nhìn sang Vạn Kim Nhạn nói:

"Vạn tiểu thư yên tâm! Chừng nào bọn chúng đánh bại được thuộc hạ của ta thì đến lúc đó tiểu thư xin tha cũng chưa muộn!"

Lâm Thất Đan được lĩnh hội nội công thâm hậu của phái Thiên Giáo đạt đến tầng thứ sáu, được xếp vào ngũ đại cao thủ ở Phàn Thành. Trong đó có Lý Phong, Tố Thắng, Hồ Nguyên Trực, Kim Lang. Lý Phong luyện nội công đạt đến cảnh giới cao nhất cộng thêm Chí Dương Cốt hộ thể. Thế nên Lý Duất muốn làm hại đến Lý Phong thì phải đánh bại được Lâm Thất Đan. Nhưng điều đó quả thật là khó hơn cả lên trời.

Ngay lúc này, Vạn Kim Nhạn nhìn chàng với đôi mắt khác, đáy lòng chợt có chút lay động. Thị bước đến giải vây:

"Hôm nay là yến thọ của Bành Đại Nhân, hai vị xin đừng ẩu đả như thế thì không hay!"

Lý Phong lãnh đạm bước về vị trí ngồi. Đột nhiên Vạn Kim Nhạn cảm nhận khí lạnh toát ra từ phía chàng, thị trộm nghĩ: "Y quả thật là quái lạ!"

Quả nhiên, Vạn Kim Nhạn có đôi mắt tinh tường, thị chỉ vừa gặp chàng hai lần nhưng lại cảm nhận được chàng là người hỉ nộ vô thường. Lý Duật bị Lâm Thất Đan làm cho bẻ mặt, lửa giận bừng bừng, quay gót bỏ đi về vương cung không tham gia yến thọ.

Bạn đang đọc Song Kiếm Chi Mệnh sáng tác bởi Nhuyvt1112
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Nhuyvt1112
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.