Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hạng Trang múa kiếm, ý tại bái công

Phiên bản Dịch · 1575 chữ

Chương 48: Hạng Trang múa kiếm, ý tại bái công

“Không cãi nhau với anh.”

Tranh luận mấy câu với Dư Niệm, Thôi Cát cảm giác không thắng được, dứt khoát đổi chủ đề, “Chu Mục, lúc nào dẫn tôi đến công ty của cậu, sắp xếp cho tôi và Hứa nữ thần ngẫu nhiên gặp nhau được không.”

“Có cơ hội lại nói.”

Chu Mục qua loa một câu, liền nhìn về phía Dư Niệm, “Dư đạo, anh bảo tôi đến, đến cùng là uống trà đơn thuần, hay là trò chuyện chuyện thử kính?”

“Khi uống trà, nói chuyện chính sự gì chứ.” Thôi Cát phỉ nhổ.

Đương nhiên, không ai để ý đến hắn.

Lúc này, Dư Niệm cũng không tạo giật gân làm gì, trực tiếp cười nói: “Chu Mục, biểu diễn của cậu đả động tôi, nhân vật này là của cậu.”

“Được.”

Chu Mục khẽ gật đầu, lại tiếp tục uống trà.

Tác dụng của Cổ Đức Bạch, liền thể hiện ra, cậu ta thừa cơ nghe ngóng, “Dư đạo, khi nào chúng ta ký kết? Nhân vật của Mục ca, có bao nhiêu phân lượng? Cần quay bao nhiêu ngày?”

Không phải là diễn viên quần chúng, nhân vật nhỏ mời riêng, chuyện trên phương diện này, khẳng định phải dò nghe, sắp xếp một cái gọi là ngăn kỳ.

Đây là bởi vì Chu Mục chỉ tính là người mới, không có tư cách nhắc đến điều kiện. Nếu như minh tinh diễn viên nổi danh, đoán chừng quy tắc hợp đồng, điều khoản chi tiết, cũng phải bàn bạc mấy ngày.

“Cái này không vội.” Dư Niệm khoát tay nói: “Sau này tôi sẽ cho người đến công ty của các cậu, từ từ nói chuyện.”

Làm đạo diễn nắm chắc phương hướng chính là được, chuyện vụn vặt như thế, hắn cũng lười quản, tự nhiên sẽ mời người chuyên nghiệp phụ trách.

“Nè, đây là kịch bản, cậu xem trước đi.”

Dư Niệm lấy ra một xấp văn kiện, đưa cho Chu Mục, “Về sau chúng ta lại nghiên cứu thảo luận một chút, một vài tình huống nhân vật của cậu.”

Chu Mục lập tức xem kịch bản, đọc mười mấy trang giấy, hắn cảm thấy không đúng, kinh ngạc ngẩng đầu, “Đây không phải là phim nghệ thuật à.”

Mặc dù hắn cũng không biết, kịch bản phim nghệ thuật là như thế nào.

Nhưng mà kịch bản trước mắt, tiết tấu trong kịch bản sảng đến bay lên, hoàn toàn không có sự ngột ngạt, rườm rà trong phim nghệ thuật.

“Ai nói cho cậu, tôi muốn quay phim nghệ thuật?” Dư Niệm hỏi lại.

“Chẳng lẽ không phải?” Chu Mục không định nói dối, “Người đại diện của tôi nói cho tôi biết, chị ấy nói anh và Sơn Hải truyền thông trở mặt, là bởi vì quay phim nghệ thuật bị kẹt dự toán, trong cơn tức giận liền dứt khoát rời khỏi Sơn Hải truyền thông.”

“Anh ta cố ý.”

Thôi Cát cười hi hi, “Tên này, chính là xấu xa như thế, âm hiểm. Anh ta không muốn bị khóa lại trên chiếc thuyền lớn Sơn Hải truyền thông này, giao một bộ kịch bản khác, lại thừa cơ náo mâu thuẫn với cao tầng, danh chính ngôn thuận trốn đi.”

“Phi.”

Dư Niệm hừ nói: “Tôi cũng không bán mình cho Sơn Hải truyền thông, tính gì là trốn đi? Nhiều nhất là lý niệm không hợp, không tiếp tục hợp tác mà thôi.”

“Được được được, anh nói cái gì thì là cái đó đi.” Thôi Cát buông tay.

Đây xem như là nội tình đi.

Chu Mục khó tránh khỏi ngạc nhiên, có điều cũng phải bội phục năng lực của Dư Niệm, hoặc nói là tự tin của hắn.

Rốt cuộc trong khoảng thời gian này, mưa dầm thấm lâu, hắn cũng có chút khái niệm về giới giải trí, biết trong giới có năm ông lớn, dường như cầm tám phần tài nguyên trong vòng.

Sơn Hải truyền thông chính là một trong năm ông lớn đó.

Trong mắt một số người, đây là trùm lớn trong ngành, cũng là đùi vàng lớn. Nhiều người muốn ký dưới trướng của Sơn Hải truyề thông, leo lên chiếc cự hạm này vượt sóng vượt gió.

Dư Niệm lại ngược lại, mới có chút thành tích, liền vội vàng bỏ qua một bên liên quan.

Cái này hoặc là đã tính trước, hoặc là quá tự tin.

Đương nhiên, đây chính là chuyện của Dư Niệm, Chu Mục cũng không có cái nhìn gì. Hắn là một diễn viên nhỏ, cầm cát sê quay phim, nghĩ nhiều như vậy làm gì.

Hắn tiếp tục xem kịch bản…

Mười mấy phút, cưỡi ngựa xem hoa, xem như đã đọc hết kịch bản một lượt.

Chu Mục khép kịch bản lại, nhắm mắt lại có chút trầm tư, mới mở miệng nói: “Cho nên tôi diễn, là một trong tam đại sát thủ, đúng không?”

“Không sai.”

Thôi Cát cười hì hì nói: “Chính là sát thủ thiếu chút nữa sống đến đại kết cục kia. Thế nào, phần diễn này nhiều không? Nghiêm chỉnh mà nói, đây là nam chủ!”

Chu Mục bĩu môi, tin anh cái quỷ. Đây là kịch đoàn, nào có nam chủ gì chứ!

Huống chi, cái kịch bản này…

Được rồi, hắn nhịn lại, không nói.

Chu Mục uống trà.

“Có vấn đề gì không?” Dư Niệm hỏi.

Chu Mục lắc đầu, “Không có, lúc nào cũng có thể ký hợp đồng.”

“Tôi hỏi là, cậu đối với kịch bản, có suy nghĩ gì?” Dư Niệm như là đang ám chỉ cái gì.

“Không có suy nghĩ gì.” Chu Mục cực kỳ phật hệ.

“Sao lại không có suy nghĩ gì, đây chính là phim thương nghiệp nữ chủ đấy.” Thôi Cát nhịn không được nói: “Phải biết trong vòng phim truyền hình điện ảnh, cũng chỉ có phim mạng, phim truyền hình, hoặc là phim nghệ thuật, mới lấy thị giác nữ chính làm chủ.”

“Về phần phim thương nghiệp nữ chính, lại là vô cùng ít ỏi.”

Thôi Cát nói thật lòng, “Lực hiệu triệu phòng bán vé của nữ minh tinh, cho đến nay cũng không bằng nam minh tinh. Một số phim thương nghiệp vốn ít, lấy nữ minh tinh làm chủ cũng chẳng có gì, nhưng phim hành động thương nghiệp chế tác lớn, rất ít khi lấy nữ chính gánh đỉnh.”

“Có lẽ cậu không để ý đến, nhưng bây giờ tôi phải nhắc nhwor cậu.”

Thôi Cát nghiêm túc nói, “Dư Niệm muốn quay phim này, đầu tư hẳn sẽ không ít hơn 200 triệu, tràn ngập các loại truy đuổi, bắn nhau, cảnh tượng bạo phá hoành tráng, tuyệt đối danh phù kỳ thực phim thương nghiệp đại chế tác.”

“Rất vinh hạnh có thể tham dự trong đó.”

Chu Mục gật đầu bày tỏ, “Cảm ơn Dư đạo, cho tôi cơ hội này, tôi sẽ nắm chắc trân quý, không để cho anh thất vọng…”

“Chỉ như vậy?” Thôi Cát mở to hai mắt, “Không khác?”

“Còn có cái gì?” Chu Mục không hiểu.

“Dầu, quá dầu.”

Thôi Cát ặc một tiếng, lắc đầu nói: “Lão Dư, anh đúng, tên này thật sự là… Cẩu. Quá cẩu, còn giảo hoạt, thế mà không hỏi nữ chính là ai.”

“Nữ chính là ai, có liên quan đến tôi sao?” Chu Mục không hiểu lắm, hắn cũng không phải là đạo diễn, quan tâm việc này có nghĩa lý gì?

“Khụ!”

Dư Niệm giơ tay lên, ngăn cản Thôi Cát nói tiếp.

“Chu Mục, cậu đọc kịch bản hẳn phải biết, cơ cấu toàn phim, căn bản là triển khai xung quanh nhân vật nữ chính, cho nên nữ chính rất quan trọng.”

Dư Niệm hỏi: “Cậu cảm thấy trong giới giải trí, có nữ diễn viên nào, có thể chống đỡ được bộ phim này?”

“Rất nhiều nha.” Chu Mục như có điều suy nghĩ.

“Ví dụ?” Dư Niệm hướng dẫn từng bước, “Đầu tiên phải có diễn kỹ tốt, sau đó fan hâm mộ phải nhiều, quan trọng nhất là, phù hợp với hình tượng của nhân vật trong phim.”

Hình tượng gì, đương nhiên là trẻ tuổi, xinh đẹp, vóc dáng đẹp. Đặc biệt là điện nước đầy đủ, lại có tài trí mị lực.

“…”

Chu Mục đã hiểu, đột nhiên không muốn nói chuyện.

Nhưng nhịn không được, “Cho nên, các người đang tính kế tôi?”

Là hắn biết, trên thế giới này ngoại trừ trưởng bối cha mẹ, không ai sẽ vô duyên vô cớ đối tốt với hắn mà. Nhân vật chủ động đưa tới cửa, còn là nhân vật phụ quan trọng, dựa vào cái gì nha?

Diễn viên minh tinh trong giới nhiều như vậy, không có người nào không thể thay thế.

Chỉ bằng một chút giao tình nhỏ trong Hồ Nữ?

Phi, suy nghĩ nhiều.

Đây là bộ phim đại chế tác đầu tư hai tỷ, đối với Dư Niệm mà nói khẳng định là áp lực trùng trùng. Nếu như hắn thất bại, làm hỏng bộ phim này, chỉ sợ muốn xoay người cũng khó.

Phim quan trọng như vậy, lại bởi vì chút giao tình nhỏ mà tuyển diễn viên!

Nằm mơ!

Hạng Trang múa kiếm, ý tại bái công.

Bạn đang đọc Sự Ra Đời Của Đỉnh Lưu (Bản Dịch) của Bạch Đậu Giác
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mactuuuuu25
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 57

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.