Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chuẩn bị đám cưới.

Tiểu thuyết gốc · 1132 chữ

Thời gian, chầm chậm trôi qua.

4 năm trôi đi.

Năm nay cậu và anh đã 22 tuổi. Tốt nghiệp đại học đã hai năm vì hai người học nhảy lớp.

Trải qua từng ấy thời gian, cậu và anh càng tài giỏi hơn. Cha mẹ gia đình hai bên quyết định sẽ tổ chức hôn lễ cho cậu và anh. Địa điểm tổ chức là tại nhà thờ và ở bãi biển Emerald. Lễ cưới của cậu và anh có rất nhiều khách, trong đó có cả những người đặc biệt nữa. Đối với người như cậu thì cũng không có bất ngờ gì khi có những người đặc biệt tới tham gia cả. Và trong tiệc cưới này, cậu và anh cũng sẽ tiết lộ cho mọi người biết thân phận của mình, cũng để đỡ vướng phải đám fans cuồng kia, và một phần là để thỏa mãn sự tò mò của đám phóng viên.

Trước lễ cưới 1 tuần.

Buổi sáng, tại biệt thự DN.

- Nobita-chan, mẹ gọi điện kêu chúng ta đi thử đồ cười kìa.

Tiếng nói dịu dàng, đầy sủng nịnh đó là của anh. Còn cậu, đang ở trong phòng bếp nghe anh gọi vậy liền nói vọng ra:

- Hidetoshi, anh bỏ ngay cái từ chan kia đi cho em.

- Hể, nhưng anh thấy hay mà. – Anh mới nãy vẫn còn ở trong phòng khách, giờ đã đến cửa phòng bếp rồi. Từ từ tiến lại ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của cậu, phả hơi vào vành tai của cậu nói:

- Hay em…

Hai vành tai của cậu nhuộm lên màu hồng nhạt, cậu khẽ nói:

- Hidetoshi, để im cho em nấu. Anh đi ra ngoài đi, tí nữa còn đi thử đồ nữa đấy. Oái, đựng có động vào chỗ đấy.

Mặt cậu giờ đã đỏ như quả cà chua rồi. Lí do? Ừm thì… hỏi người nào đó đấy.

Anh nhìn biểu cảm của cậu, cười tinh nghịch:

- Thật là, sống với nhau gần 5 năm rồi, em nên tập quen dần đi.

Anh hôn lên vành tai cậu một cái rồi rời đi sắp xếp bát đĩa chuẩn bị ăn sáng. Cậu thì vẫn giữ gương mặt đỏ kia, tiếp tục nấu ăn.

Sau kia ăn sáng xong, hai người đèo nhau đi thử đồ cưới ở… cửa hàng thuộc quyền quản lí của công ty hai người. Cơ mà, nó lại không suôn sẻ như dự kiến. Khi hai người vừa bước vào cửa hàng, lại gặp phải ả ta – người trước đây bị anh ‘đập’ - ả đang chọn đồ với một người con trai, có lẽ là công tử bột nhà nào đó. Trên mặt anh hiện rõ sự chán ghét tột độ, cậu thì không biểu thị cảm xúc gì cả, vẫn dáng vẻ lạnh lẽo khi nào. Hai người tránh mặt ả, không muốn chạm mặt. Nhưng ả lại tia được hai người, liền chạy tới hỏi:

- Deki-kun, anh cũng tới đây mua đồ sao?

- Ờ, nhìn không thấy à? – Anh thờ ơ nói, tay nắm lấy tay cậu.

Ả ta thấy anh nắm tay cậu liền nói:

- Tại sao anh lại nắm tay cậu ta chứ?

Anh nhìn ả ta, lạnh lùng đáp:

- Vợ tôi, tôi không nắm tay em ấy thì làm gì?

- Vợ… vợ á? - Ả ta hoang mang.

- Ờ. – Anh.

- Tại… tại sao lại là cậu ta chứ… tại sao không phải là em? - Ả.

- Tôi đã nói trước đây rồi. Không nói lại lần hai. – Anh.

Ả ta không nói được anh liền quay qua cậu nói:

- Mày… mày nhớ lấy, sắp tới tao được cả người đứng đầu tập đoàn Đại Đế Vương mời đi đám cưới, chắc chắn anh ấy muốn tạo bất ngờ cho tao, lúc đó tao sẽ bảo anh ấy sử lí mày. Haha, đến lúc đó tao cũng chẳng cần Deki-kun nữa, hahahahahaha.

Cậu vẫn giữ nét mặt lạnh lẽo đó, chẳng nói gì với ả ta. Đúng lúc đó, nhân viên nhìn thấy anh và cậu liền chạy tới nói:

- Hai cậu tới rồi, mời vào trong thử đồ ạ.

Cậu và anh gật nhẹ đầu rồi đi theo cô nhân viên kia, hoàn toàn bỏ lơ ả ta. Điều này làm ả ta vô cùng tức giận, nhưng ả ta ngay lập tức cười lên, ả nghĩ mình sẽ cô dâu của người đứng đầu tập đoàn Đại Đế Vương, đến lúc đó sẽ chẳng có gì phải sợ nữa cả, muốn gì có đó. Trí tưởng tượng bao cao bay xa, cao quá rồi ngã đau đấy cô gái à, à không với tình trạng của cô ta thì ngã xuống không đau được, bởi ngã xuống là D.I.E luôn rồi.

Quay lại chỗ cậu và anh. Hai người sau khi nhận được đồ thì đi thử đồ, bộ đồ vừa vặn và hợp dáng người của cậu và anh, hai người đợi nhân viên gói lại và mang về. Trước khi về thì họ qua cửa hàng hoa nổi tiếng ở Tokyo đặt làm một bó hoa cưới. Bó hoa được anh chọn bốn loài hoa là hồng đỏ, hồng trắng, hoa lưu ly và hoa hoàng anh. Nhìn và nghe tên các loài hoa mà anh nói, tai cậu bắt đầu nhuộm lên một màu hồng phấn. Anh nhìn cậu cười nhẹ, đưa tay lên xoa đầu cậu:

- Đừng ngại, ý nghĩa của từng bông hoa ấy chưa thể hiện đủ tình yêu anh dành cho em đâu, thiên thần bé nhỏ của anh.

Nội tâm của cô gái bán hoa kia: “Trời ơi, cẩu lương ngọt chết tui rồi. Nhìn thụ ngại ngùng kìa, aaaaaaaaaaa. Cảm ơn ông trời đã cho cho được sinh ra và sống tại đây.”

- Cô chủ hàng, cô bó lại bốn loài hoa kia thành một bó giúp tôi nhé. À, đến thứ hai tuần tới chúng tôi sẽ qua lấy sau. – Anh nhìn cô chủ cửa hàng hoa kia nói.

- Dạ vâng. Cảm ơn hai anh đã đặt hàng chỗ chúng tôi ạ. Hẹn gặp lại. – Chủ cửa hàng.

Khi vừa lên xe, anh đã kéo cậu nghiêng về phía anh, nhẹ đặt lên môi cậu một nụ hôn rồi thắt dây an toàn cho cậu và lái xe đi. Trên đường đi, bầu không khí trong xe ngập tràn sự ngại ngùng từ cậu. Hắc, từ khi nào cậu lại trợ nên như vậy rồi? Hây da, thú vị.

Trên đường đi, anh nhìn thấy một cửa hàng bán phụ kiện liền lái xe đến đấy, kéo cậu đi vào mua chút đồ cho hôn lễ. Sau đó hai người cùng đến một nhà hàng đã đặt trước, ăn trưa ở đó rồi về nhà.

Bạn đang đọc Sự Thay Đổi Ngoạn Mục sáng tác bởi DiệpNgọcTịnhNhi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DiệpNgọcTịnhNhi
Thời gian
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.