Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đi trộm mộ...

Tiểu thuyết gốc · 908 chữ

Chương 51: Đi trộm mộ...

Sau khi Hắc Kiếm bị lấy đi, thác kiếm cũng bị phá. Không còn dòng kiếm ý trút xuống nữa nên Từ Linh có thể dễ dàng hạ sơn. Xuống đến nơi, Lạc Tình tức tốc lại gần.

- Lệ ca, ngươi đã khám phá được bí ẩn của Kiếm Thác.

- Đúng, là do một thanh cổ kiếm trên đó.

- Cổ kiếm, lợi hại như vậy? Là danh kiếm sao?

- Cũng không biết.

Hắn nhún vai, vung tay lên. Một cái lọ thủy tinh khổng lồ xuất hiện, cao gấp rưỡi người trưởng thành. Bên trong là chất dịch màu đen bùn, không ngừng tỏa ra mùi khó ngửi.

- Đây là... Kyaa... Có người bên trong.

Lạc Tình tò mò lại gần nhìn. Đột nhiên bị một khuôn mặt hiện ra dọa sợ, định hình lại, đó có lẽ là nhân loại. Bây giờ đang không ngừng đập vào thành lọ, muốn hét lên nhưng trong miệng tràn đầy bùn đen nên chẳng có gì phát ra từ họng cả.

- Đó không phải người, là thanh kiếm trên đỉnh hóa thành nhân hình. Do thái độ lồi lõm quá nên nhét nàng vào trong.

- Thật đáng sợ, bên trong là bùn sao?

- Không, là mắm tôm.

- ???

Từ Linh lắc đầu nói. Lấy danh nghĩa chủ nhân, hắn đã cưỡng chế phong ấn mọi năng lực của nó. Sau đó ném vào trong chiếc lọ mắm tôm khổng lồ này, dự định ngâm con hàng ngạo kiều kia mười ngày nửa tháng để chấn chỉnh lại thái độ của nàng. Nếu là con người thì hắn sẽ không làm như vậy, nhưng đây bất quá chỉ là một thanh kiếm. Dù có nhân hình đi nữa thì cũng chỉ là một thanh kiếm, hắn chưa ngâm bồn phân là đã nhẹ tay rồi.

Nhưng Lạc Tình không biết điều này, nàng chỉ run rẩy liếc hắn.

Ta đi... Nhìn không ra Lệ ca cũng là cái nhân vật hung ác.

Từ Linh thu lại chiếc lọ, chuyến đi này coi như đã viên mãn.

- Tính toán, bí cảnh đã mở ra được nửa tháng. Còn hơn mười ngày nữa, chúng ta nên đi đâu.

Hắn xoa xoa cằm, bản thân không có quá nhiều nhu cầu với cơ duyên trong này. Cho nên nhất thời không biết phải đi đâu. Lạc Tình đảo mắt, nói.

- Ta nghe nói trong bí cảnh có vài lăng mộ cổ. Chúng ta có thể đến đó khám phá.

Từ Linh cảm thấy không tồi, trên thế giới này lúc cường giả sắp đến đại nạn, không còn khả năng xoay chuyển tình hình. Thường xây lên lăng mộ để chôn bản thân cùng những bảo vật, cho nên trộm mộ cũng là một nghề phát triển ở đại lục này. Cơ bản người nào tu luyện đến đến được Vương cấp cũng từng phải bốc mộ mấy lần tìm cơ duyên.

Nhân cơ hội này làm quen cũng tốt, đề phòng ngày sau lóng ngóng, bị người khác chê là tân binh.

...

Vài ngày sau, tại một khu vực có rừng lá xum xuê. Hai bóng người nhanh chóng di chuyển giữa những kẽ lá. Hai người này chính là Từ Linh cùng Lạc Tình, hắn theo chỉ dẫn của nàng bắt đầu tìm đến lăng mộ.

Hai người đi đến trước một cái kim tự tháp cổ kính, được dựng lên bằng ngọc thạch. Nhưng chúng cũng không chống lại được sự ăn mòn của thời gian, góc cạnh đều đã bị bào mòn, nứt vỡ.

- Đây là lăng mộ của một cường giả Quân cấp. Theo tình báo mà ta có, người này chủ tu kiếm đạo. Rất phù hợp với ngươi đó Lệ ca.

Từ Linh gật đầu, trong ấn tượng của tiểu nha đầu này, bản thân thiên về kiếm tu hơn. Có thể dẫn mình đến nơi này cũng coi như là có lòng. Hai người đi vòng một hồi, phát hiện cửa vào. Nàng hăm hở dắt tay hắn định nhảy vào. Nhưng lại bị níu lại.

- Lệ ca, có vấn đề gì sao?

- Nơi này đã có người vào, hơn nữa là rất nhiều.

Hắn chỉ xuống nền đất, có vô số dấu chân cho thấy đã có nhiều người nhanh chân đến trước.

- Vậy chúng ta càng phải nhanh lên mới đúng chứ. Bảo vật sẽ bị cướp hết mất.

- Không cần, ngươi đi ra chỗ khác. Nhắm mắt, dùng linh năng phong bế lỗ mũi là được.

Nghe thấy vậy, Lạc Tình giây hiểu hắn muốn làm gì. Ngoan ngoãn ra ngoài, quay lưng lại, che mắt. Thấy nàng làm theo lời mình, Từ Linh lấy độc dược ra. Nhưng lại như có điều hơi suy nghĩ, trực tiếp lấy ra một lọ, uống hết. Do không biết diện tích bên trong rộng đến mức nào, hắn muốn đảm bảo mọi sinh vật sống phải ngã xuống ngay lập tức mà không kịp phòng thủ.

Vẫn cảm thấy chưa đủ, phải uống thêm.

Cứ như vậy, ba lọ độc dược đi vào bụng. Hắn không chút do dự phát động Thải Khí Đan Điền.

Âm thanh khiếm nhã vang vọng khắp lăng mộ, kéo dài trọn vẹn một phút không dứt. Xong việc, Từ Linh dùng linh năng tạo tấm màn phong khí ở cửa vào. Dự định trước tiên cứ ngâm nửa ngày đã, rồi mới đi vào.

Bạn đang đọc Ta Có Một Thân Kỹ Năng. sáng tác bởi Thổđiểulạcđường
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thổđiểulạcđường
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 97

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.