Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ác ma

Phiên bản Dịch · 1012 chữ

Người dịch: Giang Thượng Nguyệt Minh

-----------

“Bây giờ ngươi gọi cho hắn, nói với hắn là ta muốn mua thận. Ngươi đã nói địa chỉ cho ta, lát nữa ta sẽ đến công xưởng tìm hắn.”

Toàn thân Thái Hạo Minh run lên, dù ngu mấy thì hắn cũng đoán được Trần Lạc đi tìm Hà Tường không phải là chuyện tốt đẹp gì.

Nếu Trần Lạc đến “công xưởng” gây sự với sự giới thiệu của mình thì dù kết quả là gì, kết cục của mình cũng không thể tốt nổi. Nhưng Thái Hạo Minh cũng hiểu rõ ràng, nếu mình không đồng ý thì bây giờ sẽ chết ngay lập tức.

“Ta… ta hiểu rồi.”

Thái Hạo Minh bất đắc dĩ đành đồng ý.

Trần Lạc bấm gọi cho Hà Tường, sau đó mở loa ngoài rồi đặt sát bên miệng Thái Hạo Minh.

“Có chuyện gì?”

“Tường ca, có người quen giới thiệu một ông chủ lớn tới mua thận, hắn đã đưa tiền đặt cọc, ngài có tiện gặp mặt không?”

“Ồ. Hắn ra giá bao nhiêu?”

“Ông chủ lớn này cần hàng gấp nên ra giá một triệu.”

Thái Hạo Minh nói tới đây còn cố ý dừng lại để chờ Tường ca tiêu hoá tin tức này.

Sau một lúc lâu, Thái Hạo Minh mới nói tiếp: “Nhưng hắn muốn nhìn thấy thực lực của chúng ta trước. Nếu không có vấn đề thì hắn sẽ đưa trước một nửa tiền đặt cọc để chúng ta tìm thận phù hợp.”

“Ha ha, ông chủ lớn nào mà hào phóng như vậy?” Hà Tường đột nhiên hiếu kỳ hỏi.

Thái Hạo Minh không ngờ Hà Tường lại hỏi câu này, hắn hơi sửng sốt nhưng rất nhanh đã đáp lời:

Tường ca, là Lê tổng chủ tập đoàn lắp ráp máy, trước đó ta từng nhắc tới với ngài một lần.”

“Thật sao?” Giọng Hà Tường có vẻ nghi hoặc, dường như đang nhớ lại xem có từng nghe nói tới người này hay chưa.

“Được rồi, không cần biết hắn là ai, ngươi biết quy củ rồi đó. Hắn cẩn thận như vậy thì chúng ta lấy giấy tờ chứng nhận thận phù hợp của bệnh viện cho hắn xem, không cần phải đến công xưởng làm gì.” Hà Tường cười lạnh, “Ngươi phải hiểu cho rõ ràng, hắn đang nhờ cậy chúng ta thì phải chơi theo luật của chúng ta. Nếu không muốn nghe theo thì bảo hắn đến bệnh viện xếp hàng chờ đi.”

Hà Tường nói xong lập tức cúp điện thoại, không cho Thái Hạo Minh cơ hội lên tiếng.

Thái Hạo Minh trợn tròn mắt, nơm nớp lo sợ hỏi:

“Đại ca, công xưởng thật sự cấm người ngoài và khách hàng đi vào. Nếu ta mà gọi lại lần nữa thì Tường ca chắc chắn sẽ nghi ngờ, ngài tha cho ta một mạng đi mà!”

Lúc này tuy không hiểu “chính mình” muốn làm gì nhưng từ đối thoại giữa bọn hắn, Trần Lạc cũng đã đoán được một chút.

Đám người Thái Hạo Minh là xã hội đen, không chỉ bán súng mà còn bán cả nội tạng người.

Ban đầu Trần Lạc cho rằng “chính mình” vào đây để chơi gái, không ngờ nửa đường biến thành mua súng, cuối cùng lại là giết người cướp của.

Bây giờ lại còn muốn mua nội tạng.

Nghĩ tới đây, Trần Lạc lại bắt đầu hồi hộp. Trên người hắn làm gì có tiền, cũng không cần thay thận, như vậy chỉ có một khả năng…

“Chính mình” lại muốn đi gây sự!

E là ngay từ đầu hắn đã nhằm vào Hà Tường, đến nơi này trước chỉ là vì cần lấy được vũ khí từ tay Thái Hạo Minh.

Hắn muốn giết Hà Tường, còn lấy súng miễn phí từ chỗ thủ hạ của người ta…

“Khục!”

Một âm thanh kỳ lạ truyền tới.

Trần Lạc kinh ngạc nhìn về phía Thái Hạo Minh, phát hiện “chính mình” đã dùng dao găm cắt cổ họng đối phương. Hắn ra tay quyết đoán, tàn nhẫn, không hề do dự một giây nào.

Thái Hạo Minh còn không kịp kêu lên đã đau đớn ngã xuống mặt đất.

Trần Lạc há hốc mồm nhìn cảnh tượng này, cả người cứng đờ, toàn thân lạnh lẽo.

Bây giờ hắn đã nhìn ra, gia hoả khống chế thân thể mình chính là một tên ác ma giết người không chớp mắt.

Mạng người trong tay hắn chẳng có chút giá trị nào, nói giết là giết.

Nhưng điều khốn nạn chính là, gia hoả này đang điều khiển thân thể của hắn! Toàn bộ tội lỗi đều đổ hết lên người Trần Lạc hắn!

Trong lòng Trần Lạc vừa tức vừa hoảng, nếu không phải tại gia hoả này thì mình đã chẳng lưu lạc tới tình trạng tệ hại như vậy.

Nhưng Trần Lạc lại chẳng có cách nào. Khi hắn đang giận đến muốn điên lên thì lại thấy “chính mình” bắt đầu di chuyển.

Hắn đi vào nhà vệ sinh rửa sạch vết máu trên người, sau đó nhặt túi xách của thi thể lên rồi đổ hết đồ trong túi lên giường.

Bên trong là một đống đạn dược, hộp đạn và ống giảm thanh.

Hắn cất đạn vào hộp đạn rồi kẹp ở lưng quần, sau đó gắn ống giảm thanh vào nòng hai cây súng.

Ngay sau đó “chính mình” đứng dậy rời khỏi phòng.

Trong lòng Trần Lạc lạnh toát, trong nháy mắt hắn đã đoán được “chính mình” muốn đi đâu. Gia hoả này vốn muốn thông qua Thái Hạo Minh để đi vào “công xưởng”, bảo Thái Hạo Minh gọi điện cho Hà Tường chỉ để xác nhận người kia đang ở trong công xưởng mà thôi.

Sau khi Hà Tường không đồng ý, gia hoả này lập tức giết Thái Hạo Minh diệt khẩu, bây giờ rõ ràng là muốn đơn thương độc mã xông vào “công xưởng” rồi.

Bạn đang đọc Ta Đoạt Xá Chính Mình (Dịch) của Phương Dạ Bạch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi min_4ever
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.