Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phệ Linh Ma Diễm

Phiên bản Dịch · 1084 chữ

"Nếu các ngươi đã muốn lấy Trúc Cơ truyền thừa, bản tọa liền tự mình lấy ra cho các ngươi xem!"

Giữa tiếng gầm thét, khí tức của Ma Vân Tử đột nhiên trở nên quỷ dị.

"Nhìn cho kỹ, bản bí thuật này tên là Phệ Linh Ma Diễm!"

Nói rồi, trên người hắn được bao phủ bởi một cỗ ngọn lửa màu đen kì dị.

Nương theo ngọn lửa màu đen này xuất hiện, khí tức của Ma Vân Tử tỏa ra càng trở nên quỷ dị.

Dưới sự chiếu rọi của hỏa diễm, gương mặt máu tươi chảy đầm đìa của hắn càng thêm mấy phần kinh khủng, như là ác quỷ của địa ngục!

Có chút tà môn!

Dương Thắng hơi trừng lớn cặp mắt.

Hắn trông thấy xung quanh chỗ Ma Vân Tử đang đứng, những hoa cỏ cây cối bị ngọn lửa màu đen xâm nhiễm, đang trở nên khô héo lấy tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được, rất nhanh bị khô héo mà hóa thành tro bụi.

Ngắn ngủi mấy hơi thở, phảng phất như một năm đã trôi qua!

Thư Hùng Song Kiếm khách cũng bị một màn kinh người này dọa sợ, vội vàng ngừng lại thân hình ở giữa không trung, một mặt kinh nghi bất định.

"Kiệt kiệt kiệt kiệt!"

Ma Vân Tử nhe răng cười, hai chân hắn đạp xuống mặt đất, cả người cấp tốc lao lên không trung, nhào về phía nữ tử áo đỏ gần nhất.

"Cút!"

Nữ tử áo đỏ lông mày dựng thẳng lên, thao túng linh kiếm, hướng cổ Ma Vân Tử chém ngang.

Nào biết Ma Vân Tử lại không tránh không né, tựa như mũi tên hình người hung hãn không sợ chết, lao thẳng tới.

Trong chớp mắt, linh kiếm liền đến trước người hắn.

Xuy xuy!

Một màn kinh người xuất hiện.

Ngay khi tiếp xúc với ngọn lửa màu đen, nguyên bản linh kiếm hồng quang lấp lóe trong nháy mắt bị dập tắt, trở nên ảm đạm vô quang, ngay sau đó rơi thẳng xuống đất.

(*) ảm đạm vô quang: mờ dần và biến thành không màu.

Ta thao!

Trong chỗ tối Dương Thắng nhìn thấy vậy, tròng mắt đều trợn lồi ra.

Một giây trước còn là một thanh linh kiếm linh quang lấp lánh, giờ phút này mặt ngoài thân kiếm đầy vết rỉ và loang lổ, tựa như bị biến chất nhiều năm, không có chút cảm giác linh động nào!

Đã trở thành một cục sắt thường!

Phốc!

Bản mệnh linh khí bị hủy, nữ tử áo đỏ sắc mặt tái nhợt, nôn ra một ngụm máu lớn, khí tức dao động thất thường.

Nàng lảo đảo một cái, thậm chí kém chút nữa từ trên không trung rơi xuống.

"Chết cho bản tọa!"

Lúc này, Ma Vân Tử đầy rẫy điên cuồng tiếp cận bên người nàng, ngọn lửa màu đen nhanh chóng đem nàng bao phủ vào trong.

"A!"

Nữ tử áo đỏ lúc này phát ra một trận gầm rú thảm thiết, tê tâm liệt phế.

Khuôn mặt thanh tú trắng noãn của nàng, vậy mà cấp tốc già đi, da dẻ biến thành màu vàng, ngắn ngủi mấy hơi thở, liền xuất hiện những nếp nhăn rõ ràng, một đầu tóc xanh cũng điên cuồng phai màu.

Nguyên bản là đại mỹ nhân, trong nháy mắt liền biến thành lão thái bà mặt vàng.

Dương Thắng một bên xem thấy ghê răng không thôi, phảng phất có thể cảm nhận được sự thống khổ sâu tận xương tủy của đối phương.

"Mau cút đi!"

Nữ tử áo đỏ thống khổ kêu to, thân hình nhanh chóng lùi lại, thanh âm đều trở nên vô cùng già nua.

"Hắc hắc!"

Thấy vậy, Ma Vân Tử vẻ mặt khoái ý, cấp tốc sát lại càng gần, ngọn lửa màu đen trên người cháy hừng hực, như là Ma Quân hàng thế.

Rất nhanh, dưới sự thiêu đốt của ngọn lửa màu đen, nữ tử áo đỏ không kiên trì nổi, từ giữa không trung rơi xuống, dung nhan khô héo, trực tiếp chết già!

Hết thảy, vẻn vẹn chỉ phát sinh trong mấy hơi thở.

Khi nam tu sĩ kịp phản ứng, đạo lữ đã biến thành một bộ thi thể khô héo.

"Hồng nhi!"

Hắn lập tức muốn rách cả mí mắt.

"A a a a!"

Nam tu sĩ gắt gao nhìn chằm chằm Ma Vân Tử, hai mắt huyết hồng, trán nổi đầy gân xanh, giống như tên điên.

"Ma Vân Tử! Hôm nay ta nhất định phải đem ngươi thiên đao vạn quả!"

Hắn phát ra một tiếng gầm thét cừu hận đến đau thấu tim gan.

Chỉ thấy một thân khí tức của hắn trong nháy mắt bốc lên, trực tiếp cuồng bạo hóa!

Tu sĩ thiêu đốt bản mệnh linh khí, được xưng là cuồng bạo hóa, trong thời gian ngắn chiến lực sẽ tăng lên diện rộng, sau đó sẽ lâm vào trạng thái suy yếu, thậm chí rơi xuống cảnh giới, tử vong!

"Liều mạng? Bản tọa chả lẽ lại sợ ngươi?"

Ma Vân Tử khinh thường cười một tiếng, hung hãn không sợ chết xông lên phía trước.

Khoảnh khắc mà Ma Vân Tử sử dụng Phệ Linh Ma Diễm, hắn đã liều mạng rồi.

Cho tới bây giờ, mái tóc có chút trắng bệch của Ma Vân Tử hồi trước đã trắng như tuyết, cả người toàn thân trên dưới cũng tản ra khí tức mục nát, nghiễm nhiên là đã già đi hơn mười mấy tuổi.

Hắn chẳng còn bao nhiêu tuổi thọ, chỉ sợ không đến mấy ngày liền phải xuống mồ.

Đây chính là cái giá phải trả khi sử dụng bí thuật Phệ Linh Ma Diễm, lấy sinh mệnh của chính bản thân, thiêu đốt tuổi thọ của địch nhân!

Thuộc về sát chiêu cấm kỵ đả thương địch thủ một ngàn, tự tổn mình tám trăm!

"Ma Vân Tử, chuẩn bị nhận lấy cái chết!"

Khi khí tức bành trướng đến cực hạn, nam tu sĩ cao gầy cầm trong tay linh kiếm phát quang màu xanh, gắt gao khóa chặt Ma Vân Tử, sát cơ lạnh thấu xương.

Đánh hay thật! Đánh đến chết cho ta!

Dương Thắng trong bụng liền nở hoa, hận không thể nhảy ra ngoài khua chiêng gõ trống trợ uy giúp hai người.

Bạn đang đọc Dù Sao Ta Trường Sinh, Các Ngươi Tùy Ý (Dịch) của Nhất Chu Tựu Đoạn Thất Thiên Canh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tuendatyuo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.