Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp Chuyện

Phiên bản Dịch · 2154 chữ

Ăn xong cơm chiều, Trần Huyên lại bắt đầu mang theo hạ nhân trở về sửa sang lại nội vụ, Trần Lạc buồn chán lôi kéo Kỷ Trọng đi ra ngoài dạo phố. Điều này làm cho Kỷ Trọng tràn ngập oán niệm.

“Dư thời gian, không đi luyện chữ, dạo cái gì mà dạo chứ!” Kỷ Trọng nhỏ giọng oán giận.

Trần Lạc liếc nhìn Kỷ Trọng một cái: “Ngươi nói cái gì?”

“Không, không có gì……” Kỷ Trọng vội vàng xua tay, nói: “Ta đang nghĩ Quỳ Hoa Bảo Điển cùng Độc Cô Cửu Kiếm, cái nào lợi hại hơn.”

Vẻ mặt Trần Lạc kỳ quái mà nhìn Kỷ Trọng: “Nếu Quỳ Hoa Bảo Điển lợi hại hơn thì ngươi sẽ luyện sao?” Nói xong, ý vị thâm trường mà nhìn lướt qua nơi nào đó của Kỷ Trọng. Kỷ Trọng nháy mắt cảm giác được cả người lạnh lẽo, vội vàng lắc đầu: “Không luyện, đánh chết cũng không luyện.”

Kỷ Trọng lại cảm thán nói: “Thật không ngờ, một đám người thường không biết tu hành lại có thể tạo nên một câu truyện giang hồ đặc sắc như vậy! Công tử thật là đại tài, đáng tiếc không phải là đệ tử Nho môn ta, bằng không nhất định sẽ trở thành Đại nho!”

Trần Lạc tự động tỉnh lược lời nịnh nọt của Kỷ Trọng, hỏi: “Kỷ Trọng, trên đời còn có phương pháp tu hành võ phu sao?”

Khó trách Trần Lạc luôn cảm thấy hệ thống tu hành ở thế giới này thiếu cái gì đó, thử nghĩ một chút, trước lúc Thánh Nhân, Thiên Tôn, Phật Đà hiện thế, Nhân tộc đã sống sót như thế nào, rèn luyện nhục thể hẳn mới là phương thức tu luyện cổ xưa của nhân loại.

“Võ phu?” Kỷ Trọng ngây ra một lúc, nghĩ nghĩ, nói: “Chính là con đường chuyên luyện nhục thể sao?”

Trần Lạc gật gật đầu.

Kỷ Trọng suy tư một lát sau, nói: “Một mạch Man Thần của Man tộc chính là đi con đường tu hành này. Ta từng gặp qua một Man tộc liều lĩnh, cảnh giới tương đương với nho giả Lạc Bút Cảnh, có thể dùng thân thể chống lại các loại thi văn. Cuối cùng là năm vị nho giả Lạc Bút Cảnh hợp lực, mới có thể vây sát hắn.”

“Khổ Hạnh Cảnh của Phật Môn cũng là tu luyện nhục thể, không thua kém gì Man tộc.”

“Mặt khác trên giang hồ, lưu truyền rất nhiều thuật pháp tứ chi, trong đó cũng có cao thủ có thể luyện ra nội kình. Bất quá đối mặt người tu hành, vẫn là không chịu nổi một chiêu, chỉ có thể xưng hùng ở giữa đám người thường mà thôi.”

“Trừ mấy cái này ra, ta chưa từng nghe qua loại tu luyện nhục thể nào khác. Ngược lại vị công tử trong sách kia có nội lực thần công, rất có phong phạm tu hành, có chút mới lạ độc đáo, đáng tiếc chỉ là câu chuyện.”

Trong đầu Trần Lạc chợt lóe một đạo linh quang nhưng lại không bắt lấy, suy nghĩ một lát cũng chỉ có từ bỏ.

……

Vừa trò chuyện, hai người vừa đi từ đường cái Tây An tới con đường Tử Thủy náo nhiệt nhất huyện Vạn An, hai bên đường là các loại cửa hàng, cũng có không ít người bán hàng rong bày bán, có thể nói là chợ buôn bán của huyện Vạn An.

Trần gia cũng có ba cửa tiệm tại con đường này, một là tiệm gạo, một là tiệm vải, còn lại là tiệm cầm đồ. Lúc trước bởi vì chuyện của Hổ Yêu mà ba cửa hàng đều phải đóng cửa đến hôm qua mới khai trương lại.

“Tới cũng tới rồi, đi xem đi!” Trần Lạc thuận miệng nói một câu, mang theo Kỷ Trọng đi đến tiệm gạo gần nhất, đột nhiên Kỷ Trọng nhăn mày lại, lắc mình đứng trước mặt Trần Lạc, khẽ quát một tiếng: “Ngự!”

Kỷ Trọng vừa nói xong, trong đầu Trần Lạc liền nghe được một bài thi từ trong đầu.

Tinh Vệ hàm vi mộc, Tưởng dĩ điền thương hải.

Hình thiên vũ cán thích, Mãnh khí cố thường tại.*

……

Nửa bài Vịnh Hình Thiên, trước người Kỷ Trọng xuất hiện một thân ảnh uy mãnh không đầu, hai tay vung lên tấm khiên cùng rìu lớn. Chỉ nghe “Đinh” một tiếng, tấm khiên tựa hồ ngăn trở một đạo công kích, toàn bộ hư ảnh tấm khiên nháy mắt vỡ tan. Gần như cùng lúc, một hư ảnh chim tước ngậm cành cây bay ra, bắn về phía lầu hai của trà lâu ven đường. Chỉ nghe “Phanh” một tiếng, từ trong một phòng nhã gian sát đường của trà lâu kia, một đại hán thân cao tám thước nhảy ra từ cửa sổ, ánh mắt lại nhìn về phía Trần Lạc. Đại hán còn chưa đáp xuống đất đã vung tay về phía Trần Lạc, vô số vật thể nhỏ dài như ngân châm bắn về phía Trần Lạc.

Kỷ Trọng không chút hoang mang, lại phun một chữ: “Phong!”

Hoa chi xuân lão bất cấm hàn,

Nhất tịch cuồng phong đáo họa lan.

Phi tẫn phồn hồng ủy đài kính,

Minh triêu do tác cẩm nhân khán.

Kỷ Trọng vừa xuất ra chữ “Phong”, từ hư vô sinh ra một trận gió mạnh, độ ấm xung quanh đều giảm xuống mấy độ. Trận gió thổi mạnh, trực tiếp phóng về phía ngân châm, trong nháy mắt, ngân châm kia giống như đóa hoa tàn lắc lư trong gió như không có trọng lượng, bị gió thổi đến ven đường, nối tiếp nhau rơi xuống đất. Lúc này, mọi người mới thấy rõ, thì ra những ngân châm đó chỉ là từng sợi lông động vật.

Bên kia, đại hán đã đáp xuống đất, mũ trên đầu cũng rơi, lộ ra một đôi tai ngựa cực lớn.

“Mã yêu!” Người đi đường bổ nhào tránh đi, đột nhiên trên mặt đất lóe lên một đạo bạch quang, tạo thành vòng tròn muốn bao vây đại hán. Xem ra là Thái Đồng Trần phát hiện tình huống nơi này, nên đã khởi động “Họa Địa Vi Lao” lần nữa.

Nhưng mà đại hán kia lại không chút hoang mang, chân to chợt lóe kim quang, toàn bộ thân thể đột ngột xuất hiện ở bên ngoài vòng sáng của Họa Địa Vi Lao.

“Thần thông của tộc Mã yêu —— Dược Không! Đây là một con Mã yêu cấp Luyện Huyết.” Kỷ Trọng thấp giọng nói vơi Trần Lạc, gắt gao bảo vệ Trần Lạc.

Thân hình Mã yêu run lên, hóa thành một con bạch mã, đường văn huyết sắc trên trán vô cùng dễ thấy. Mã yêu quay đầu lại nhìn thoáng qua Trần Lạc, định phát động “Dược Không” lần nữa để rời đi, đột nhiên, giữa không trung huyện Vạn An truyền đến một tiếng hừ lạnh.

“Định!” Một chữ tựa như sấm sét nổ vang, khuếch tán ở không trung. Thân hình Mã yêu kia có chút dừng lại, “Dược Không” phát động thất bại. Đồng thời, bạch quang dưới chân Mã yêu lại lập lòe, lại càng lóa mắt hơn, lúc này đây, bạch quang nhanh chóng vây quanh Mã yêu, làm Mã yêu không thể nào chạy thoát.

“Là thần thông 'Vi Ngôn Đại Nghĩa', có Đại Nho xuất thủ!” Kỷ Trọng nói, Trần Lạc gật gật đầu, hắn vừa mới nghe ra, tiếng hừ lạnh kia đúng là đến từ Ngụy Diễm.

Một đám mây xanh bay ra từ huyện nha, Thái Đồng Trần cầm quan ấn trong tay, đứng trên mây xanh một lát sau liền tới đường Tử Thủy.

Thái Đồng Trần đáp xuống trước người Trần Lạc, quan tâm hỏi: “Còn ổn? Có bị thương không?”

Trần Lạc lắc lắc đầu, Thái Đồng Trần lúc này mới đi đến chỗ Mã yêu, đúng vào lúc này, không gian giữa Thái Đồng Trần cùng Mã yêu đột nhiên bị bóp méo, kích thước lớn cỡ bàn tay, từ khoảng không đó đồng thời bắn ra hai đạo ánh sáng màu đen, tách biệt mà vọt tới trước mặt Thái Đồng Trần cùng Mã yêu. Thái Đồng Trần vừa mới giơ lên quan ấn muốn chống cự thì thân ảnh Ngụy Diễm đã xuất hiện trước người Thái Đồng Trần, duỗi tay ngăn cản đạo ánh sáng. Mà cái còn lại đã bắn thủng kết giới màu trắng được tạo thành từ khí vận bay vào trong cơ thể Mã yêu. Da lông trên người Mã yêu lập tức rơi xuống bằng tốc độ mắt thường có thể thấy được, ăn mòn đến khi chỉ còn lại bộ khung xương!

Ngụy Diễm nhắc tay lên, nhìn lòng bàn tay vừa mới ngăn cản ánh sáng đen, da tay liên tục co rút xoay tròn, xuất hiện hiện tượng hư thối. Thái Đồng Trần kinh hãi: “ n sư!”

Bàn tay Ngụy Diễm chợt lóe thanh quang, tập trung lại một chỗ, chậm rãi đánh tan hắc khí.

“Lại là minh khí!” Ngụy Diễm khẽ nhíu mày, không để ý tới ánh mắt quan tâm của Thái Đồng Trần, đi đến trước mặt Trần Lạc: “Tiểu tử, ngươi biết Mã yêu kia?”

Trần Lạc khẽ lắc đầu, suy nghĩ trong đầu xoay nhanh: “Tiền bối, đối phương rất lợi hại sao?

“Mã yêu bình thường thôi, nhưng người phía sau kia lại có điểm môn đạo, cư nhiên có thể thi triển Minh Thổ sử dụng minh khí giết người. Ngươi đắc tội gia hỏa có địa vị lớn như vậy từ khi nào?”

Trần Lạc nghĩ nghĩ: “Nếu nói là địa vị rất lớn thì có lẽ ta biết đối phương là ai.”

Thái Đồng Trần vội vàng xông lên: “Ai?”

Trần Lạc vừa muốn giải thích, đột nhiên nghĩ đến cái gì: “Không ổn, Trần Huyên còn ở nhà!”

Trần Lạc vội vàng xoay người chạy về, Kỷ Trọng nhanh chóng đuổi theo phía sau. Thái Đồng Trần nhìn về phía Ngụy Diễm, Ngụy Diễm trừng mắt liếc Thái Đồng Trần một cái: “Ta nghĩ ta cũng biết đó là ai, đi, xem xem tiểu tử kia có suy nghĩ giống ta không!” Nói xong, thân ảnh chớp động, liền biến mất tại chỗ.

Thái Đồng Trần nhìn Ngụy Diễm bị Trần Lạc cùng Kỷ Trọng lôi kéo đi, trong lòng đột nhiên nổi lên một trận chua lè: Sư phụ, ngài không còn tâm hữu linh tê với ta nữa sao?

===

Góc vui đọc truyện thêm kiến thức.

Đây là bốn câu đầu trong bài Độc “Sơn hải kinh” kỳ 10 của Đào Tiềm (Đào Uyên Minh), dịch thuần ra là:

Tinh Vệ ngậm cành nhỏ

Đem lấp cả biển rộng

Hình Thiên vung khiên búa

Ý chí như đang sống.

Tinh Vệ 精卫 / 精衛 tức chim Tinh Vệ. Theo truyền thuyết thần thoại Trung Quốc, Tinh Vệ vốn là con gái của Viêm Đế Thần Nông 炎帝神农, tên là Nữ Oa 女娃. Ngày nọ Nữ Oa ra chơi nơi Đông hải, chẳng may chết đuối. Sau khi chết hồn hoá thành loài thần điểu, đầu có hoa văn, mỏ trắng, chân đỏ, ngày ngày đến núi ngậm gỗ đá bay thả xuống Đông hải, sau đó phát ra tiếng kêu bi ai, dường như tự kêu tên mình.

Trong Sơn hải kinh – Bắc sơn kinh 山海经 - 北山经có đoạn:

Núi Phát Cưu. Trên núi mọc nhiều cây chá. Có loài chim, hình trạng giống quạ, trên đầu có vằn, mỏ trắng, chân đỏ, tên là Tinh Vệ, tiếng kêu của nó nghe giống như kêu tên của mình.

Từ truyền thuyết thần thoại trên, Trung Quốc có thành ngữ “Tinh Vệ điền hải” 精卫填海ví sự oán hận cực thâm, lập chí báo phục. Cũng dùng để ví ý chí kiên quyết, không sợ gian nan.

Hình Thiên là một trong số các đại ma thần đứng về phía Xi Vưu trong đại chiến Cửu Lê – Hoa hạ. Theo truyền thuyết, Hình Thiên chỉ là một chiến binh vô danh, từng làm đại thần dưới thời Viêm Đế cai trị toàn cõi thiên địa, rất thích ca hát thơ phú. Sau này đại chiến với Hiên Viên Hoàng Đế, đánh đến bất phân thắng bại, song lại vì sơ sảy mà bị Hoàng Đế chặt đầu. Oán khí của Hình Thiên lớn đến nỗi dù bị chặt đầu, hắn vẫn không chết mà lấy núm vú làm mắt, rốn làm miệng, hai tay tiếp tục cầm búa quyết chiến tiếp. Cuối cùng, Cửu Thiên Huyền Nữ buộc phải can thiệp mới khiến Hình Thiên ngã xuống. Đầu của Hình Thiên được táng ở Thường Dương Sơn Lộc.

Bạn đang đọc Ta Dùng Sách Nhàn Thành Thánh Nhân (Dịch) của Xuất Tẩu Bát Vạn Lý
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cinnie
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.