Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thủy chiến sông Bạch Đằng

Tiểu thuyết gốc · 2452 chữ

Mã Viện ngồi trong soái trướng mân mê ly trà. Lão không ngờ rằng man tướng quả quyết như thế. Lý Bá cùng hơn hai ngàn cả quân Hán cả những kẻ nằm vùng đều toàn diệt, không một ai trở về. Lão tung quân đánh úp doanh trại, nhưng chỉ thu được một mảnh đất trống, quân Cửu Chân đã rút đi từ lâu.

Thở dài một hơi lão gọi tên phó tướng hỏi:" thời gian bao lâu nữa, đất Giao Chỉ sẽ vào mùa thu hoạch?".

"Bẩm đại soái, lũ man dân nói chừng hơn hai tháng nữa. Sau mùa gặt sẽ là có mưa lớn chừng hơn một tháng".

Mã Viện phất tay ra hiệu cho hắn lui đi, rồi nói với tên Mã gia tử sĩ sau lưng:" Ngươi đích thân đi giao phó với Lưu Long. Bằng mọi giá trong hai tháng tới phải giáp công Lãng Bạc. Tuyệt đối không được sai sót. Nhớ mang theo cả lũ chuột".

Gã tử sĩ lĩnh mệnh rồi biến mất, để lại Mã Viện cô đơn trong soái trướng. Lão chợt nhớ lại tuổi trẻ theo Hán Vũ Đế nam chinh bắc chiến. Lão đã già, có lẽ lần chinh phạt xuống phía nam này sẽ là lần cuối lão còn có thể ra chiến trường. Lão quyết tâm sẽ làm nó thật huy hoàng, như là sự khép lại cho binh nghiệp của lão. Dù bất cứ giá nào, bằng bất cứ cách nào.

Mã Viện không biết rằng, lũ chuột của lão đã bị lộ. Tin tức ấy giờ này đang theo Nàng Nội di chuyển về Lãng Bạc. Chiến trường lại cũng không vì sự rút đi của Thiều Hoa mà yên ắng lại.

Lục Hạo từ cửa biển tiến theo sông Bạch Đằng nhằm khai thông đường thủy. Hắn không vì cái chết của Đoàn Chí mà cẩn thận, ngược lại hắn còn ngông nghênh vô cùng. Bởi thủy quân nhà Hán rất mạnh, quân lấy từ các bộ Trường Sa, Linh Lăng, Quế Dương chính là những vùng đất sau thuộc Đông Ngô. Gã nào cũng giỏi bơi lội, chúng cũng có đội quân rất giỏi lặn sâu dưới nước để tập kích. Kinh nghiệm thủy chiến tích lũy từ bao đời tự đánh lẫn nhau của người Hán cũng rất phong phú.

Đội hình quân Hán cực kỳ xa hoa, năm chiếc Mông Đồng hai tầng, có mái che đi trước mở đường. Theo sau là hai chiếc Đấu Hạm khổng lồ, trên nóc lầu hai tầng có đặt máy bắn đá. Tiếp đó là tám chiếc Mông Xung hạm chia làm bốn trước, bốn sau vây vào giữa chiếc Phụng Chu có vẻ là soái hạm. Cuối cùng là chừng ba chục chiếc Mông Đồng một tầng. Thuyền chiến Hán quân không những to lớn mà còn chạm trổ rồng phượng, trang trí những chi tiết mạ đồng rất bắt mắt. Chúng thể hiện ra vị thế của một kẻ bề trên, một cường quốc đi chinh phạt.

Cả đội tàu rồng rắn như một con quái thú khổng lồ trên mặt sông rộng chừng hơn 1km. Bởi lòng sông không cho phép quá nhiều chiến thuyền hoạt động nên đa phần quân Hán vẫn đóng tại bờ biển Khúc Dương. Ở nơi đó vẫn còn miên man những chiếc Đấu Hạm, Ngũ Long, thậm chí cả những chiếc Long Lâu Thuyền to lớn.

Sơ bộ về thủy quân Lĩnh Nam, họ có yếu không. Thực ra không hề yếu, kể từ thời sơ khai dân Việt đã có thủy quân. Bắt đầu từ những chiếc thuyền độc mộc, thuyền thúng, bè...v..v . Người hiện đại nói dân Việt sống ngàn năm cạnh biển nhưng chỉ biết nhìn mà không dám ước ao. Như vậy cũng đúng, nhưng có phần hơi quá quắt. Có lẽ bởi họ quá thưa thớt, kinh tế thì chủ yếu là lúa nước và chăn nuôi đã đủ ăn. Ai yên ổn rồi, tự nhiên muốn mạo hiểm cơ chứ, nghĩ mà xem, mười ba mười bốn có thể đã có gia đình, có trẻ con rồi. Mạo hiểm thì hậu phương bỏ đi đâu. Vả lại họ liên tục phải đề phòng anh láng giềng, tay láng giềng tham lam lúc nào cũng thèm muốn cô vợ là giải đất tươi đẹp ngọc ngà của họ. Vậy thì tâm trí đâu mà mơ mộng chinh phục biển cả, hoặc cũng có nhưng chưa đủ sự tích lũy, cả về vật chất lẫn thời gian. Họ cũng ra biển chứ, dù không xa lắm, đi mò ngọc trai cho mấy ông đô hộ đấy thôi. Mà thời ấy, những tuyến thương mại đường biển cũng chủ yếu là men theo các thềm lục địa, chứ đâu dám khơi khơi mà băng qua biển. Những đế quốc như Qúy Sương, La Mã cũng còn chưa làm được điều ấy.

Quay lại với nàng Lê Chân, nhận được tin quân Hán ngược sông, nàng không lùi mà quyết định đón đánh. Nhờ địa hình không cho phép quân Hán quá đông, nên thủy quân Lĩnh Nam trông cũng không quá thọt. Hai mươi chiếc lâu thuyền dạng chim rắn dàn hàng ngang dẫn đầu, khá dễ để liên tưởng đến chúng từ những hoạ tiết khắc trên trống đồng sau này. Một chiếc soái hạm hai tầng trước kia ăn của quân Hán đi giữa. Năm mươi chiếc Mông Đồng loại hai mươi lăm tay chèo đi sau.

Lục Hạo nhìn đoàn thuyền của Lê Chân cười nhạo :" Lũ yếu ớt, đến đưa công cho bản tướng, ha ha ha".

Gã phó tướng ngầm ngâm lắc đầu, hắn đang nghĩ thầm. Bố thằng ngu, óc chó, mày chưa thấy anh Chí tao đi bán muối rồi à. Nhưng hắn mặc kệ, hắn biết cuộc đời hắn mãi mãi chỉ đứng số hai. Thằng này chết, lại có thằng con ông cháu cha khác lên lãnh đạo hắn.

"Mông Xung lên trước, xông vỡ lũ lâu thuyền rách nát kia đi".

Cờ hiệu phất lên, trống trận tưng bừng. Tám chiếc Mông Xung to lớn tách ra từ đội hình vượt lên trước. Năm chiếc Mông Đồng tụt lại phía sau bọc hậu. Chúng hình thành một nắm đấm lớn thẳng tiến đội thuyền Lĩnh Nam. Hai chiếc Đấu Hạm phía sau bắt đầu khai hoả những cỗ máy ném đá.

Nàng Chân ngước mắt nhìn những tảng đá to vút qua, chúng đập xuống nước, dấy lên những cột nước to cả mét. Lĩnh Nam quân cũng động. Lâu thuyền chim rắn hơi chững lại. Dần có xu hướng co cụm lại.

" Bám chắc"

Mệnh lệnh từ cả hai phe phát ra cùng lúc. Đám Mông Xung va chạm trực tiếp với các lâu thuyền chim rắn. Trái ngược với tưởng tượng của Hán quân, thuyền Lĩnh Nam chỉ bị gãy phần mũi gỗ trang trí. Chúng rung động rất mạnh, nhưng cũng chỉ thế mà thôi.

Thuyền gỗ Lĩnh Nam có kết cấu đặc trưng ở chỗ, các xương thuyền không đan cứng mà đan theo dạng răng lược âm dương. Điều này ở thời hiện đại được các nhà khoa học tây phương nghiên cứu rất kỹ. Có thể nhìn lại qua kết cấu của Ghe Bàu vẫn còn tới thời hiện đại. Chính kết cấu mềm, dẻo phân tán lực dàn đều ra toàn thân thuyền, lại thêm thuyền dạng dài nhọn, điểm tiếp xúc nhỏ nên chuyện va chạm mũi mà bị vỡ thuyền là rất khó.

Và thế là cuộc đụng độ đưa về cách đánh hết sức quen thuộc thời này, lối đánh áp mạn. Cả hai bên sẽ tiếp cận, trèo lên thuyền đối phương đánh sáp lá cà. Có vẻ đó là điều nàng Chân đang hướng đến, mấy chục chiến thuyền Mông Đồng của nàng tăng tốc như bay, chẳng mấy chốc chúng đã xúm xít vây quanh tám chiếc Mông Xung. Các nam nữ chiến binh hăm hở trèo lên thuyền bất chấp sự chống cự điên cuồng của quân Hán. Họ hò reo như đi hội, vật lộn mà đánh với Hán quân trên những chiếc thuyền còn chưa hết lắc lư. Hán quân tuy tinh nhuệ, nhưng lúc này quân Lĩnh Nam tiếp cận nhanh, và đông hơn nhiều. Trên bờ là nhà họ, dưới sông là nơi họ kiếm sống. Đất ở đây, nước ở đây là một phần của họ. Họ tiếp đón những kẻ xa lạ đến lấy đất, lấy nước bằng đủ cách. Không chỉ những lưỡi kiếm, có người ôm lấy hẳn một tên quân Hán cùng nhảy xuống và cho hắn bài nhấn nước quen thuộc từ hồi còn chăn trâu.

Thuyền quân Hán ngược dòng nên mất một lúc mới tiếp cận được, lúc ấy máu đã chảy nhuộm đỏ cả khúc sông. Các thuyền Hán quân bắt đầu nã tên như mưa vào các thuyền Lĩnh Nam.

Một hồi tù và nổi lên, những chiến binh Lĩnh Nam bất ngờ quay đầu. Họ hối hả lên thuyền rút chạy. Dù ngược dòng nhưng đã quen thủy tính, vả lại những thuyền Lĩnh Nam dạng dài lại có mái chèo, xiếm phụ nên di chuyển khá nhanh.

"Đuổi, đuổi theo lũ man di, không cho một tên nào thoát".

Lục Hạo gầm lên ra lệnh. Hắn lúc này nhìn đám Mông Xung xiêu vẹo, xung quanh vùng nước nổi lềnh phềnh cả trăm xác quân Hán mà điên tiết. Đám thuyền Lĩnh Nam thì chẳng hiểu sao ngay trước mắt, mà lại đuổi mãi không kịp.

Đoàn thuyền Lĩnh Nam nhìn như một cục xương trôi lập lờ, không ngừng trêu trọc, khêu gợi con chó Hán quân. Cục xương thì cứ lập lờ, con chó thì cứ vật vờ đuổi theo. Nhưng con chó không nhận ra, nó vừa bơi qua một ngã sáu. Năm dòng chảy phụ lưu cùng đổ ra nơi cửa sông. Lê Chân khoé miệng mỉm cười. Đây mới là nơi nàng dạy cho con chó đang đuổi theo rằng khúc xương này rất khó nuốt.

" Tùng tùng tùng".

Những tiếng trống trận vang lừng làm lũ chim ở những rừng cây ven bờ hoảng sợ, chúng bay lên đen kịt cả một mảng trời. Không biết bao nhiêu mà đếm những bè gỗ lớn nhỏ từ những dòng phụ lưu xuất hiện. Trên bè là những chiến binh mặc giáp da cá sấu, nó nam có nữ. Họ kiên nhẫn lái những chiếc bè nhắm thẳng vào hán quân. Những chiếc bè lờ lững kéo theo một vệt đỏ nhờ nhờ.

Lục Hạo đơ cả người, hắn không ngu tới mức không biết tình thế này. Nhưng không kịp nữa rồi, từ phía sau vài chục chiếc thuyền mũi to đùng xuất hiện từ khúc cua chặn lấy đường lùi của Hán quân. Gã phó tướng tỉnh táo hơn, hắn vội ra lệnh.

"Bắn tên, không cho lũ trên bè lại gần. Đội lặn mau xuống nước, giết sạch lũ trên bè”. Theo hiệu lệnh, tới tấp những tên Hán quân nhảy ào xuống nước, chúng toàn là thủy quân tinh nhuệ. Miệng ngậm đoản đao, chúng bơi nhanh như cắt về phía đám bè gỗ. Những chiến binh trên bè không hề tỏ ra căng thẳng, trái lại họ vừa che khiên, vừa cười khiêu khích.

" Á.. Cứu tao… cứu".

Đột nhiên, rất nhiều tên lính Hán quằn quại, giãy giụa, rồi chúng biến mất trong làn nước đỏ lòm. Những bè gỗ của quân Lĩnh Nam buộc theo vài con thú nhỏ, rồi chích máu để chúng hoà vào nước. Giao Chỉ thiếu gì thì thiếu, chứ cá sấu thì thừa. Chúng bơi theo mùi máu lan trong nước, chúng có lẽ rất hạnh phúc vì giờ này những người Lĩnh Nam đang chiêu đãi chúng món người Hán. Gần hai trăm tên có thể nói là đặc công nước của quân Hán sủi mất tăm, chúng trở thành đặc công cốc, chắc vậy.

Không khó dự đoán, những chiếc bè bắt đầu bốc cháy. Những người trên bè đã mặc giáp da cá sấu, người còn bôi thêm một lớp bùn bắt đầu nhảy xuống nước để bè tự trôi. Những chiếc thuyền mõm to phía sau cũng bốc cháy dữ dội rồi cũng nhè thẳng Hán quân. Hoá ra chúng chính là thiết kế huyền thoại, Tử Mẫu thuyền. Phần thuyền giả phía trước được đóng to, chất đầy thứ dễ bắt lửa. Sau khi đụng trúng thuyền địch thì thuyền con sẽ tách ra mà chạy.

Bị công từ sáu hướng, thuyền của Hán quân không còn đường nào tránh né. Chúng chỉ biết giương mắt nhìn những chiếc bè, con tàu lửa theo dòng lao đến. Những va chạm liên tục dần đẩy thuyền quân Hán co cụm, chúng liên tiếp bị bắt lửa. Những tên nhảy xuống nước hòng thoát thân không chạy được bao xa đã bị những con cá sấu hình người nuốt chửng trong nước.

Lúc này Lê Chân quay đầu đánh mạnh, trọng điểm tấn công là hai chiếc Đấu Hạm. Lĩnh Nam quân sĩ khí cao chưa từng thấy, nam nữ hăm hở ngậm đao mà leo lên thuyền giặc. Họ giết cho Hán quân kinh khồn khiếp vía. Khắp mặt sông là những mảnh gỗ vụn, xác chết.

Lưu Hạo ấm ức lên thuyền nhỏ, cùng hơn chục chiếc Mông Đồng trốn thoát. Hắn không dám tưởng tượng Mã Viện sẽ củ hành hắn ra sao nữa. Trận này Hán quân tổn thất gần một ngàn thủy quân.

Ngược lại, Lĩnh Nam quân chỉ tổn thất khoảng hai trăm quân. Nhưng thu hoạch của họ lại rất lớn. Bắt được một chiếc Đấu Hạm, sáu chiếc Mông Đồng, chiếc Phụng Chu còn gần như nguyên vẹn. Còn lại toàn bộ bị đốt cháy hoặc đánh chìm. Trận thắng tuy không quá lớn, nhưng nó là một sự khẳng định chủ quyền, một sự cam đoan rằng Lĩnh Nam là một quốc gia, có khả năng tự chủ, bảo vệ nền độc lập.

Nàng Lê Chân đứng trên soái hạm bồi hồi ngắm nhìn dòng sông trong áng trời chiều. Ráng chiều đỏ chiếu hắt lên cả một khúc sông rộng lớn. Những xác con tàu chiến ngổn ngang đang dần chìm, những đụn khói đen vẫn chấp khoảng cách mà cố với lên những áng mây hờ hững. Khung cảnh tang thương, nhưng cũng rất hùng tráng.Nàng lặng đi như say, đôi mắt nàng thu sâu vào tâm trí vẻ đẹp và sự bi thương của chiến tranh.

Bạn đang đọc Ta Trở Về Thời Hai Bà Trưng sáng tác bởi tunglamsk209
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tunglamsk209
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 250

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.