Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khôi phục đất nước

Tiểu thuyết gốc · 2813 chữ

Thời gian thấm thoắt trôi qua, đã một tháng từ ngày quân Hán rút khỏi Giao Chỉ. Buổi sáng hôm ấy, Lạc bồi hồi đứng trên một đài cao ngắm nhìn bầu trời. Sau lưng hắn là một cột cờ cao vút, hai bức tượng đồng nhị vương cưỡi voi bằng đồng to lớn ngạo nghễ chỉ xéo thanh kiếm đứng hai bên, sau đài là ngút tầm mắt những ngôi mộ bằng đá vuông vức, đẹp đẽ.

Hắn thu vào trong tầm mắt mình con đường lát đá dài miên man bên dưới, hai hàng lính bộ binh hạng nặng đứng xếp hàng thẳng tắp nghiêm cẩn. Sau lưng họ cả vạn con mắt cũng hướng nhìn về phía nơi đài cao ấy.

Tiếng trống đồng vang lên từng hồi, sau lưng lạc một đội vệ binh mặc áo giáp đồng kính cẩn nâng trên tay lá cờ, bước chân theo nghi lễ duyệt binh thẳng tắp. Họ nghiêm trang gắn lá cờ vào chiếc dây thừng rồi chậm rãi kéo. Lá cờ đỏ sao vàng từ từ nhô lên cột cờ cao vút, ngạo nghễ tung bay trong nắng sớm.

Lạc nắm chặt tay cố ngăn lại cơn nghẹn ngào trong ngực và cái run rẩy đến từ từng tế bào trong cơ thể.

“Tổ quốc của ta…”. Hắn run run lẩm bẩm rồi đặt tay lên ngực trái sau đó chầm chậm giơ nắm đấm lên cao. Biển người trước mắt hắn quỳ sụp xuống như một cơn sóng biển, đất trời như reo hòa cùng những tiếng hô vạn tuế.

Tháng chín âm lịch năm 42, sau khi công bố di chiếu của nhị vương, Lạc chính thức lên ngôi vua. Hắn vẫn giữ tên Đông Hải vương, lấy quốc hiệu là Đại Việt, quốc kỳ là lá cờ đỏ sao vàng, Thần giáo là tôn giáo chính của đất nước, ngôn ngữ và chữ viết được thống nhất là tiếng Việt. Kinh đô được Lạc dời về một vùng đất nằm trên bậc thềm sông Hồng, đặt tên là Thăng Long.

Đánh đuổi xong quân Hán nhưng mối lo vẫn còn đó, hắn biết những thế lực khác sẽ không cho hắn quá nhiều thời gian. Nên ngay sau khi lên ngôi hắn đã cho ra một loạt cải cách thống nhất, gọi chung là kế hoạch “Mũi Tên”. Cũng may mắn bởi hưởng phúc của hai vương, các lực cản trong bộ máy Lĩnh Nam đã bị thanh trừng gần như toàn bộ trong cuộc chiến nên việc triển khai diễn ra rất ổn thỏa.

Thứ nhất là bộ máy cai trị, xóa bỏ chế độ Lạc Hầu, Lạc Tướng, chuyển sang chế độ quân chủ tập quyền. Đứng đầu là vua, bên dưới chia làm các bộ và quan lại. Hắn sơ bộ định chế ra các bộ như sau.

Bộ Nông Nghiệp đứng đầu là hội các trưởng làng trải qua khảo hạch sơ bộ, có trách nhiệm tiếp nhận chính sách và đề xuất các ý kiến về sản xuất nông nghiệp. Trước mắt là theo quy hoạch của hắn, không chỉ mười mấy vạn người cũ mà đã có thêm vài chục vạn người nữa đã được kêu gọi tập trung ở vùng đồng bằng. Họ thực thi chính sách cùng ăn, cùng ngủ, cùng làm kể cả Lạc. Dân số thời này ước chừng bảy, tám trăm ngàn người, hắn coi như đang nắm một nửa dân số Giao Chỉ trong tay. Chưa thể chuyển sang mô hình nông nghiệp chuyên canh ngay được, Lạc quyết định thực hiện thứ phù hợp lúc này nhất chính là mô hình kinh tế VAC (vườn, ao, chuồng).

Bộ Công Thương do bộ trưởng Qúy Lan vốn đã có kinh nghiệm quản lý hậu cần cho nhị vương đảm nhiệm, bộ công thương lo việc thuế và buôn bán. Lạc quyết tâm dù là sơ khai thì cũng phải đặt nền móng cho việc giao thương, đất nước của hắn phải vươn mình ra thế giới, quyết không ngồi sau lũy tre làng mà nhìn trời được. Tương lai những lái buôn nước ngoài hoặc những mầm mống như những người hắn gửi đi cùng đoàn thuyền buôn của Plutus sẽ là những viên gạch đầu tiên cho thương mại ở đất nước này.

Bộ Y Tế chuyên phụ trách việc phòng dịch tễ, thăm khám và chữa bệnh cho nhân dân. Tạm thời tuyển từ những thầy lang đông y và những nội quan của nhị vương. Bộ trưởng là Lê Thị Mai vốn là thầy thuốc giỏi nhất trong số nội quan của nhị vương. Hóa ra nhị vương từ lâu cũng đã có ý muốn lập những cơ sở chữa bệnh cho dân chúng, nhưng ngặt vì nhiều khó khăn nên chưa thực hiện được. Nội cung của nhị vương có chừng hơn ba mươi thầy thuốc, hầu hết đều sử dụng các phương thuốc lá dấu, rất dễ tìm trong dân gian, điều này làm Lạc sướng rơn. Tương lai khi hắn thúc đẩy tây y nữa, đời sống người dân sẽ tốt hơn rất nhiều.

Bộ Quốc Phòng được thành lập, các tướng chỉ có quyền cầm quân theo bổ nhiệm, không còn quyền tự tuyển mộ và sở hữu quân. Sau khi được các tướng lĩnh nhất trí, vị trí bộ trưởng thuộc về nàng Nội. Quân đội xây dựng dựa trên nền quốc phòng toàn dân và chế độ nghĩa vụ quân sự. Hầu hết các chiến binh đều được cho phép trở về địa phương. Chừng một vạn quân tình nguyện được chuyển thành lính chuyên nghiệp được giữ lại và biên chế thành một sư đoàn. Lạc đặt tên sư đoàn đầu tiên này là Sao Vàng. Họ được huấn luyện và trang bị thống nhất, sau đó nòng cốt là các binh sĩ Hỏa Tước quân sẽ tỏa đi khắp Giao Chỉ để đào tạo dân binh và tổ kiến các cơ sở huấn luyện. Cấp bậc phân chia cũng theo hiện đại mà xếp, tướng, tá, úy, sĩ, binh. Hàm vị cao nhất lúc này chính là Lạc, giữ hàm thiếu tướng. Bộ quốc phòng hoạt động độc lập theo lệnh của vua.

Đương nhiên là Lạc muốn hướng tới mô hình quân đội phối hợp nhiều binh chủng, nhưng điều kiện chưa cho phép làm vậy. Cháo nóng húp quanh, giờ việc trước mắt là tập trung khôi phục sản xuất cho dân chúng. Không những thế, việc tước bỏ chế độ cũ quân sự cũng vấp phải sự phản đối ngầm của rất nhiều khu vực. Đó là chuyện sau này sẽ nói tiếp.

Lạc lần này chơi lớn, một mình kiêm ba chức bộ trưởng bộ Giáo Dục, Xây Dựng, Văn Hóa Thông Tin. Đương nhiên rồi, bởi hãy nghĩ mà xem, trước mắt xét về tầm nhìn thì tạm ảo tưởng rằng hắn đang là bậc nhất ở Đông Lào rồi. Hắn quyết tâm nắm chặt các vấn đề này, đây là bước chiến lược cực kỳ quan trọng để phát triển đất nước. Tương lai hắn sẽ tìm nhân tài rồi từ từ buông ra.

Thêm một hội đồng nhân dân được thành lập, gồm hơn một trăm người đại biểu cho các tộc khác nhau. Hội đồng này hoạt động độc lập, là tiếng nói của dân chúng. Có quyền can gián vua về lập pháp và hành pháp mà tạm thời đang do Lạc và quân đội thực thi. Lạc hy vọng rằng đây sẽ là tiền đề cho việc hắn chuyển sang chế độ quân chủ lập hiến sau này. Bởi hắn cũng không thể làm vua mãi được.

Ngoài ra còn có một cơ quan độc lập khác đó là Cục hậu cần, tạm thời do cục trưởng Sửu đảm nhận. Chia ra làm hai mảng phục vụ quân đội và phát triển đất nước. Tạm thời họ đang dẫn tù binh quân Hán đi khai thác các mỏ đồng, sắt, đá vôi. Đo đạc và tìm kiếm làm các tuyến đường ray, các khúc sông làm cơ sở sản xuất. Lạc quyết định đưa xe Goòng vào sử dụng trong việc luân chuyển quặng và người, trước mắt là các tuyến đường từ mỏ về nơi sản xuất đã. Thế đã là một công việc cực hạn lắm rồi.

Bộ nội vụ cũng được bí mật thành lập dưới sự kiểm soát của nhị vương, lực lượng chính là Trĩ quân của nàng Nội với khả năng thu thập thông tin bậc nhất Lĩnh Nam. Họ âm thầm quan sát, điều tra trong bóng tối về những thế lực thù địch trong và ngoài nước. Không những thế còn có nhiều việc bí mật khác, đương nhiên hắn sao có thể để hai người phụ nữ tài giỏi nhất đất nước ngồi chơi không được.

Tháng mười âm lịch, trong không khí nô nức khai hoang, trồng hoa màu, đào ao, chặn sông bắt cá giống, làm nhà tạm. Người dân Đại Việt nô nức đi bầu cử ra những xã trưởng và hội đồng nhân dân xã đầu tiên. Sau đó các hội đồng sẽ bầu cử ra những người lãnh đạo cấp huyện.

Đi kèm với đó là một bộ luật dân sự, hình sự, cả những thay đổi tạm thời. Rất dài để kể, nhưng nó có một số điểm nổi bật sau đây.

Quan trọng nhất có lẽ là sắc lệnh giải phóng nô lệ, nước Việt Nam không cho phép mua bán, sử dụng nô lệ dưới mọi hình thức. Những nô lệ được giải phóng sẽ đăng ký hộ tịch và được phân đất đai hoặc tự đi khai phá có hỗ trợ. Mọi nô lệ tìm đến và gia nhập quốc tịch sau khi điều tra lý lịch được công nhận thì đều được nhà nước bảo vệ và đối xử bình đẳng.

Mọi quan lại cai trị đều chỉ mang tính tạm thời, có chế độ thưởng phạt phân minh. Toàn bộ sĩ quan quân đội và quan lại đều phải trải qua đào tạo chính quy được công nhận thì mới được phép tiếp tục giữ chức vụ. Mọi viên chức nhà nước đều được nhà nước bao nuôi, đãi ngộ cao, đến tuổi về hưu được cấp đất, nhà. Lạc không ngại việc sau này sẽ chia cho họ cổ phần của các tập đoàn quốc doanh, nhưng hiện tại không có.

Đặc biệt Lạc rất ghét tham ô và hiếp dâm, ấu dâm. Nên ai phạm tội này mà có chứng cứ thì chắc chắn là vào khung từ chung thân cho đến đập chết. Nghe thì hơi gắt, nhưng hắn là vua, hắn thích thế. Với lại hắn cảm thấy làm thế cũng không có gì sai.

Ngoài ra còn rất nhiều luật lệ nữa nhưng hắn cố gắng hạn chế đến mức tối đa sự shock văn hóa của người dân nên tạm thời chỉ răn đe nhắc nhở. Đương nhiên là hiếp dâm thì vẫn bị đập chết ngay.

Thống nhất đơn vị đo lường về hệ mét. Sản xuất thước mẫu một mét bằng hai Xích rưỡi (một xích bằng 40cm), chia ra các đơn vị nhỏ dần theo hệ số mười là tấc (10cm), phân (1cm), ly (1mm), đo tầm xa là cây (1km). Hệ đo lường đưa về cân, Lạc cho lão Sửu đúc các mẫu cân chuẩn dựa theo khối lượng nước, một tấc khối là được một lít nước tương đương với một cân. Các mức từ nhỏ đến lớn gồm hoa, lạng, cân, yến, tạ, tấn. Đương nhiên là tương đối thôi, hắn làm sao đã đủ thiết bị và nhân lực để đo khoảng cách đường xích đạo mà làm ra hệ mét chuẩn. Cứ đặt nền móng cho dân ta ăn riêng, nói riêng, viết riêng, phục vụ buôn bán, sản xuất trước đã. Bắt đầu sang năm mới, hắn sẽ đúc tiền riêng, không chơi chung mấy anh Tàu nữa, mất chất.

Đương nhiên những thứ hắn làm đều vì lợi ích của dân chúng nên một khi truyền ra, khắp nơi đều hô hào ủng hộ. Những người dân được phát những nông cụ mới như cày, cuốc, xẻng sắt ai nấy đều hăng say lao vào sản xuất. Đất nước tựa như một bánh xe, đang dần nhích ra khỏi vũng bùn, hắn tin rằng tương lai bánh xe ấy sẽ chạy băng băng, sánh vai cùng các đế chế lịch sử.

Lạc hạ chiếc cuốc xuống, nhìn mảnh đất đã xới tơi xốp. Hắn gạt giọt mồ hôi trên trán, ngước nhìn mặt trời đã lên bằng con sào, thằng Dần cùng đội vệ binh cũng đang hì hục đào ao ngay bên cạnh. Hiện tại hắn đang thực thi cùng ăn, ngủ, làm với nhân dân.

Hắn làm gì đã có tiền mà xây kinh thành, với lại hắn cũng muốn tận hưởng cái không khí thảnh thơi này, mặc dù cứ một lúc lại có ngựa phi đến báo tấu chương. Hắn làm tý buổi sáng cho khỏe người thay cho thể dục, đến giữa buổi sáng thì lại vào ngồi viết sách dạy chữ, toán, làm quy hoạch, rồi sắp xếp công việc các bộ nữa.

“Anh ơi, uống nước đã”.

Bé Sáo nhe hàm răng sún toe toét bưng đến bát nước chè, tay cầm củ khoai cháy vỏ đưa cho Lạc. Hắn cười khà khà chùi tay vào đít quần rồi nhấc bổng con bé dí cằm vào dụi cho nó cười sằng sặc.

“Anh ơi hôm nay em không đi học nhé, em thích ở nhà với chị Nội cơ”. Con bé xoa xoa tay một mặt năn nỉ.

“Nào, ngoan. Em của vua mà học dốt thì anh xấu hổ lắm đấy. Đi học rồi tối về anh đưa đi bắt đom đóm nhé”.

“Vâng, thế em đi học, anh nhớ tối đấy nhé”.

“Được rồi, học ngoan đấy, anh kiểm tra đấy nhá”.

Nhìn bóng con bé lũn cũn chạy đi học bình dân học vụ, Lạc khẽ lắc đầu cười. Tộc Hỏa Tước giờ đã phân tán ra khắp nơi ở Giao Chỉ để dạy chữ, truyền giáo. Chỉ hắn với thằng Dần còn sống chung. Tính ra cũng thấy nhớ nhớ, dù giờ hắn khá ổn. Tuy ở nhà tranh nhưng sướng chán, nàng Nội lo cơm nước cho, hắn ngồi nhà chỉ tay năm ngón thôi. Thằng Dần cùng đội thân binh thì có mấy bà cụ già với góa phụ đến nấu ăn với giặt giũ, đương nhiên là có tính công trả lương đàng hoàng.

“Làm nông sướng hay làm vua sướng hơn vậy, hả vua tôi?”.

Nàng nội bưng sọt dây khoai lang tới vừa cười vừa trêu hắn. Lạc lắc đầu cười cười trêu lại.

“Chắc làm nông sướng hơn, làm vua sao được ăn cơm cô nấu nữa”.

Nàng Nội khẽ bĩu môi rồi cười tủm một cái, đoạn nàng đặt cái sọt xuống rồi nói.

“Cậu Sẹo ngày mai sẽ về tới, một mình. Người của cậu ấy nhị vương đã sắp xếp rồi”.

Lạc gật gật đầu, hắn đang cố tận hưởng những ngày tháng bình dân này, bởi không lâu nữa hắn sợ sẽ không có bao nhiêu thời gian. Ở đây chỉ mỗi ngủ riêng, chứ hắn, nàng Nội và bé Sáo nhìn cũng chẳng khác gì một gia đình nhỏ.

Hai chữ gia đình thoáng qua trong suy nghĩ làm hắn bất giác khẽ đưa tay, sờ lên chiếc vòng bạc vẫn giữ trong ngực áo.

Mặt trời đã lên quá ba con sào, những ánh nắng của nó rọi chiếu khắp vùng đồng bằng, chen vào những nụ cười từ những hàm răng đen láy. Những tia sáng làm những giọt mồ hôi đang rơi xuống trên khắp mảnh đất Giao Chỉ trở nên lung linh, rạng rỡ hơn.

Lạc Dương, trong hậu cung đầy xa hoa. Một nữ nhân chừng ba mươi mấy tuổi ngồi trong màn ngọc rủ. Tuy đã có tuổi nhưng nhan sắc bà tựa như mới chỉ đôi mươi, chiếc mũ phượng, áo lụa đỏ thêu khổng tước càng làm toát lên vẻ quý phái của bậc mẫu nghi thiên hạ. Bà khẽ đưa đôi tay trắng ngần với những móng tay bằng vàng nệm ngọc trạm trổ vô cùng tinh xảo mà vén lên bức màn. Dưới đất trước mặt bà, một người trung niên chừng ba bảy tuổi đang quỳ gối cúi đầu.

“Đứng lên đi, Âm gia ta lần này, phải nhờ huynh xuất lực rồi”.

(Phần xây dựng đất nước khá dài, nên sơ lược vậy đã, sẽ lồng ghép và chi tiết qua những diễn biến sau này nữa. Một hơi liên tục đọc nhạt lắm)

Bạn đang đọc Ta Trở Về Thời Hai Bà Trưng sáng tác bởi tunglamsk209
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tunglamsk209
Thời gian
Lượt thích 14
Lượt đọc 357

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.