Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

ĐỐI ĐẦU

Tiểu thuyết gốc · 1312 chữ

Cơn mưa cuối cùng cũng chịu ngừng, mặt đất dần khô ráo trở lại.Hàn Vũ lạnh lùng mà nhìn từng cái xác Hán quân bị đặt xuống hố rồi vùi lấp. Những tia nắng chẳng làm xua đi những tử khí nặng nề bắt đầu nhen nhóm trong doanh trại Hán quân.Có một mầm mống khó hiểu bắt đầu nảy sinh trong Hàn Vũ và cả những binh sĩ Hán. Là Hán quân tinh nhuệ, chúng từng đồ sát nhiều kẻ thù nhưng vẫn có quân kỷ nghiêm minh. Nhưng cả thời tiết, con người ở xứ Lĩnh Nam này có gì đó bất ổn, tựa như những tiếng gọi vô hình đang kích thích con thú bên trong người,trỗi dậy và tàn sát. Chính Hàn Vũ cũng cảm thấy nếu chờ thêm 1 tháng chắc hắn sẽ phát rồ.

Đợi chờ mãi, cuối cùng thì chúng cũng sắp được thỏa mãn, sáng ngày kế tiếp, liên tục có những gã lính đưa tin qua lại giữa bản doanh và doanh trại của Hàn Vũ, thủy quân đã tới, đêm nay Hán quân sẽ bắt đầu hành động. Cảnh những gã lính Hán hăm hở xếp đặt vũ khí, tên nỏ âm thầm được thu vào những bụi cây kỳ quái mọc ra từ những cây cao trong khu rừng gần đó, những bụi cây này chỉ yên lặng mà phát ra những tiếng “tu..tu..tu” tựa như tiếng kêu của vô vàn loài chim trong rừng.

Trong thành Hợp Phố, quân Lĩnh Nam cũng chẳng chịu ngồi yên, Đào Kỳ đã nhận được tin Hán quân đang rục rịch. Chiều tối hôm đó, từng đoàn quân Lĩnh Nam bí mật di chuyển, ánh chiều tà biến mất cùng họ trong những cánh rừng. Gần như toàn bộ binh lực của Hợp Phố đều chuyển đi, ở lại thủ thành chỉ có chừng 100 binh sĩ Lĩnh Nam và 400 lính mới người bách việt. Họ cũng hồi hộp mà chẳng buồn ngó ngàng tới một vài bóng đen quanh quẩn gần cổng tây thành, chúng lượn lờ rồi biến mất trong những khu trang viên của mấy gã thương nhân người Hán.

Thủy trại quân Lĩnh Nam nằm trong một vùng biển ăn sâu vào đất liền nối thông với cảng Hợp Phố, khoảng cách thẳng chưa đầy hai dặm. Đêm hôm ấy vẫn như bao buổi tối bình thường, nó chìm trong tiếng xào xạc của rừng cây trên bờ và tiếng sóng biển rì rào, lác đác một vài người thủy binh đang đi lại trên tường trại hướng mặt đất liền, ánh đuốc leo lét soi rọi lên khuôn mặt căng thẳng của họ. Họ bước chân rất từ từ để tránh cả trăm đồng đội đang nằm rạp chờ đợi trên tường, trong đó có cả Đào Chiêu Hiển.

”Phập,phập..” sau tiếng cả loạt tiếng vang trầm thì cả nhóm quân canh trên tường đều nằm xuống.Phía bìa rừng, từng bóng đen hán quân khom lưng mà tiến lên trong im lặng. Chốc lát, cả ngàn quân Hán đã tiếp cận tường trại, lặng lẽ bắc thang mà trèo lên. Hàn Vũ cũng ở đó,hắn tràn đầy hứng khởi, mường tượng về cảnh lưỡi gươm của hắn sẽ tắm máu những người Lĩnh Nam. Bản năng giết chóc của hắn đang kêu gọi nhưng lại quên nhắc hắn suy nghĩ sáng suốt, tại sao trong lúc chiến đấu quân địch lại phòng ngự lơ là,hay đơn giản như cả chục người trúng tên mà không có ai kêu lên một tiếng. Đương nhiên, Chiêu Hiển tướng quân đã cho họ lót thêm gỗ và da thú bên trong, đen quá mà trúng vào đầu thì chịu thôi. Giờ đây thì họ đang cay cú rút mấy mũi tên ra và chuẩn bị trả lại cho lũ Hán quân bên dưới.

Và chỉ một phút sau,sự thực đã nhắc nhở Hàn Vũ. Hán quân đang xếp hàng leo lên khoảng chục chiếc thang trong cơn khát chiến đấu, mắt thấy sắp chạm tay vào bờ tường thì bỗng cả đoạn tường dựng lên từng dãy đuốc sáng rực. ”Giết...giết” cả loạt tiếng thét vang trời vang lên kèm theo đó là những thanh âm của binh khí, của gỗ đá va chạm với da thịt. Những tên quân Hán trên thang kẻ bị trúng tên, kẻ bị đâm giáo, gỗ đá va đập mà rơi xuống như sung rụng.”

Giết...giết” lại một tràng hô vang theo cửa thủy trại mở ra, 700 quân sĩ Lĩnh Nam từ trong thủy trại điên cuồng mà giết tới. Họ mặc giáp, đội mũ vây cá trong bóng đêm những tên Hán quân bị quáng gà chỉ thấy họ lờ mờ ùa lên như ma quỷ đòi mạng từ địa ngục. Họ nhảy xổ vào mà giáp lá cà với quân Hán đang quá sức kinh hoàng, họ lao lên như những cơn sóng dữ bỏ lại sau lưng đầy đất xác chết. Ngay cả Hàn Vũ cũng bị choáng váng, mãi cho tới khi Lý Bá túm lấy cổ áo hắn mà gào lên thì hơn trăm tên Hán quân bên tường trại đã nằm trong vũng máu. Lúc này cơn lạnh buốt từ gáy ngược lên làm hắn thấu triệt hơn nhiều, hắn vội vã tìm cách vãn hồi. Quả không hổ danh là một tên Hán hầu, hắn rất nhanh thì bình tĩnh lại nói với Lý Bá:”Mau, phát hiệu nguy hiểm cho bản doanh,cho binh sĩ quen đường rừng cấp báo về xin tiếp viện”. Rồi lại quay ra truyền lệnh:”Thuẫn binh lên trước lập trận, cung thủ vào giữa bắn tự do yểm trợ, đao thuẫn thủ hai cánh”.

Ba quả pháo hoa sắc xanh nổ tung trên bầu trời, kế đó từng đạo thuẫn tường,giáo nhọn dần dựng lên, bắt đầu có những binh sĩ Lĩnh Nam vì mải mê truy sát quân Hán mà bị giáo nhọn xuyên thủng người, có người đang đánh thì bị tên của Hán quân bắn mà chết. Họ vốn không giỏi đánh theo đội hình, Lĩnh Nam quân số cũng không tính ít, nhưng số quân tinh nhuệ được huấn luyện thì chỉ có các đạo chủ lực của các Lạc tướng. Nếu có chiến tranh thì các chiến binh mới được triệu tập theo kiểu tự trang bị, thế nên thương vong của các cuộc giao tranh trước giờ đa phần là của Lĩnh Nam, dù thắng cũng phải trả giá đắt. Còn Hán quân dù bị mai phục mà thành công lập lại trận hình thì chúng sẽ rất khó bị đánh bại.

Mắt thấy quân Hán sắp lập thành thế trận, Chiêu Hiển quả quyết mà dẫn quân lao lên phía trước, nhất thời quanh chàng bay lên những đầu lâu, tay cụt của Hán quân. Nhưng Hán quân cũng không phải vứt đi, kẻ sống nhặt khiên bài thế chỗ kẻ chết, chúng lì lợm mà cố đẩy lùi đợt sóng của quân Lĩnh Nam. Trận thế Hán quân sắp sơ bộ thành hình và chuẩn bị vào thế giằng co thì lại một tràng gào rú rừ phía cánh rừng phía sau vang lên. Hóa ra quân của trại phổ kỳ đã sớm luôn theo sát Hán quân từ tối,500 binh sĩ lúc này xuất hiện phía sau như một lưỡi gươm chí mạng. Hàn Vũ cắn môi bật máu:”Lý Bá, Hàn Khanh,Thanh Nam,Tô Khải,dẫn theo cận vệ cản lũ man quân phía sau, nhất định phải cầm cự đợi viện quân, kẻ nào lui, chém”.Lý Bá cùng lũ Hán tướng gào lên tuân mệnh, rồi phóng ngựa về sau. Nhất thời chỉ còn trơ lại Hàn Vũ cùng 6,7 tên thân vệ,hắn cắn răng, giương đao mà hô hào tử thủ. Gần hai ngàn Hán quân lâm vào cảnh ngàn cân treo sợi tóc.

Bạn đang đọc Ta Trở Về Thời Hai Bà Trưng sáng tác bởi tunglamsk209
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tunglamsk209
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 164

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.