Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đấu tay đôi

Phiên bản Dịch · 1823 chữ

Lãnh Thập Thất nhìn thấy nhị giai linh kiếm, trong lòng khẽ động, nhưng ngoài miệng cũng không nói gì.

Nếu vật đã bị người khác lấy trước, vậy thì chỉ có thể cướp đoạt!

Trường kiếm trong tay hắn run lên, chuẩn bị ra tay, nhưng Ngọc Thập Tứ lại khoát tay nói: “Khoan khoan khoan, Lãnh huynh đệ à, đừng kích động, đừng kích động, có chuyện gì từ từ nói.”

Nhưng khi y nhận ra Lãnh Thập Thất cơ bản không muốn nói nhảm cùng mình, lập tức tăng tốc độ nói: “Lãnh huynh đệ ngươi giết vài người của Bách Lý Đoàn, Bách Lý Thanh đang tìm ngươi tính sổ đó.”

“Ngươi nói cái gì ta nghe không hiểu.”

Trong lòng Lãnh Thập Thất đánh bộp một cái, nhưng vẫn bình tĩnh đáp.

“Hắc hắc! Lãnh huynh đệ ngươi cũng đừng giả bộ nữa, việc này cũng chỉ có thể trách bản thân ngươi lúc giết người lại không cẩn thận, bị kẻ khác nhìn thấy mà còn không hay biết. Mấy ngày trước, có người chạy đến mật báo cho Bách Lý Thanh, hắn đang đi dò la tung tích của ngươi đó.”

“Thì làm sao? Chuyện này đâu liên quan gì tới ngươi?”

Lãnh Thập Thất nhìn y không giống như đang gạt mình, hơn nữa cũng không có lí do gì để lừa gạt.

Bởi vì tin tức có thật hay không, rất dễ dàng kiểm chứng.

Lãnh Thập Thất chỉ có thể tự trách mình bất cẩn, khi ấy vậy mà lại không phát hiện ra gần đó còn có người.

“Nói đi nói lại, chúng ta dù sao cũng từng trải qua kiếp nạn sinh tử, coi như là có vài phần tình nghĩa. Huống hồ ta còn có chút mâu thuẫn với Bách Lý Thanh kia, Lãnh huynh đệ trực tiếp tiêu diệt cả một tiểu đội của hắn, có thể tính là thương cân động cốt, gần đây còn bị ta đè đầu cưỡi cổ, tất cả đều nhờ vào Lãnh huynh đệ ngươi đó nha.”

Sau khi Ngọc Thập Tứ nói tới đây, y dừng lại một chút, nâng linh kiếm lên, tiếp tục nói: “Nếu Lãnh huynh đệ muốn món vũ khí này, Ngọc Thụ sẵn sàng hai tay dâng tặng.”

Lãnh Thập Thất nghe vậy thì nheo hai mắt lại, đương nhiên hắn không thể tin Ngọc Thập Tứ sẽ chủ động giao ra thứ này, nhất định là phải có điều kiện gì đó.

Quả nhiên, Ngọc Thập Tứ lại nói: “Chỉ cần Lãnh huynh đệ đồng ý gia nhập Ngọc Thụ Bang của ta, Ngọc Thụ sẽ dâng cho ngươi vị trí phó bang chủ cùng món vũ khí này. Hai ta hợp lực, ở vùng này về sau, ai có thể là đối thủ của chúng ta?”

“Phó bang chủ?”

Lãnh Thập Thất hỏi ngược lại.

“Không sai, Lãnh huynh đệ có thể cân nhắc thật kỹ một chút, hiện giờ Ngọc Thụ Bang của ta có tổng cộng tám mươi ba vị huynh đệ, tám người trong đó là Tụ Linh cảnh tầng chín. Thực lực cỡ này, Bách Lý Đoàn hay Mặc Môn cũng chỉ là đuồi bầu rẻ rách!”

Ngọc Thập Tứ ngạo nghễ nói.

Lãnh Thập Thất nghe xong thì mơ hồ động dung.

Sau khi Huyết Vụ Đảo liên tục trải qua kịch biến, nhân số còn lại không hề nhiều.

Nhớ lúc ban đầu có khoảng hơn một vạn thiếu niên thiếu nữ bị ném vào đây, đầu tiên là bị chết hết một mớ, đến nửa năm sau chỉ còn lại gần một nửa.

Nửa năm tiếp theo, mọi người bắt đầu tụ tập thành lập tiểu đội, số người chết tuy giảm đi nhưng cũng không chấm dứt hoàn toàn.

Nghiêm trọng nhất vẫn là biến cố trời sập, khi đó hầu như tất cả mọi người đều ở vùng ngoại vi, chỉ những kẻ có thực lực cường đại hoặc vận khí tốt thì mới sống sót qua khỏi thảm hoạ đó.

Hơn nữa, hai ngày trước lại bị dính một trận hủ vũ, cũng chết thêm một ít nữa.

Lãnh Thập Thất phỏng đoán chỉ khoảng một hai ngàn người có thể sống sót qua biến cố trời sập đã là nhiều lắm rồi, hiện tại Ngọc Thập Tứ có thể lôi kéo được một thế lực gần trăm người, quả thực rất lợi hại.

Có điều, Lãnh Thập Thất cũng moi được chút thông tin từ trong lời nói của y.

Chung quanh đây có ba thế lực, theo thứ tự là Ngọc Thụ Bang của Ngọc Thập Tứ, Bách Lý Đoàn của Bách Lý Thanh, cuối cùng là Mặc Môn.

Hắn thầm nghĩ: “Mặc Môn không giống như là cái tên mà Cốt Tam sẽ đặt, như vậy thì thế lực của Cốt Tam không nằm ở khu vực này.”

“Lãnh huynh đệ cân nhắc như thế nào? Hơn nữa ngươi yên tâm đi, gia nhập Ngọc Thụ Bang, ta sẽ không có yêu cầu gì đối với ngươi, từ nay về sau ngươi không cần phải lo lắng về vấn đề ăn uống, chỉ cần tập trung tu luyện.

Thậm chí, nếu có nhu cầu về tài nguyên tu luyện thì ta vẫn sẽ tận lực thoả mãn ngươi. Ngoài ra, nếu ngươi trở thành phó bang chủ Ngọc Thụ Bang, tiểu tử Bách Lý Thanh kia cũng không dám tìm ngươi gây sự nữa.”

Ngọc Thập Tứ thấy Lãnh Thập Thất không nói câu gì, vội vàng tăng thêm phúc lợi.

Nhưng dù cho y có nói đứt đầu lưỡi, Lãnh Thập Thất vẫn sẽ không gia nhập.

“Ngọc Thập Tứ, nhiều lời vô ích, ta sẽ không gia nhập Ngọc Thụ Bang, ngươi cố ý kéo thời gian lâu như vậy, chẳng qua là đang chờ người đến. Nhưng ngươi cũng biết đó, tới càng nhiều ta giết càng nhiều.”

Lãnh Thập Thất nói xong thì rút kiếm chỉ thẳng mặt, cả người giống như một thanh kiếm, trở nên vô cùng sắc bén.

Sắc mặt Ngọc Thập Tứ trầm xuống.

Một người bên cạnh y lúc này nói: “Bang chủ nhỏ nhẹ mời chào hắn, hắn lại còn không biết tốt xấu. Tuý Linh cảnh thì như thế nào? Chúng ta nhiều người như vậy, giết chết hắn không thành vấn đề!”

Ngọc Thập Tứ lập tức thấp giọng quát mắng: “Câm miệng, ngu xuẩn! Nếu có thể dễ dàng giết như vậy, ta cần gì phải nói nhảm với hắn! Hắn tu luyện linh kỹ loại thân pháp, có kéo Tụ Linh cảnh đến đây nhiều hơn nữa thì cũng chỉ làm bao cát cho hắn. Nếu không, ngươi cho rằng tại sao thủ hạ của Bách Lý Thanh lại bị hắn giết sạch? Ngươi muốn để ta giẫm lên vết xe đổ của Bách Lý Thanh hay sao?”

Sau đó y lại trầm giọng, nói: “Ngoài ra, hắn còn có một lá bài tẩy vô cùng thần kì, uy lực rất kinh khủng, cho dù là ta cũng không thể đỡ nổi. Hắn lại còn có quan hệ không đơn giản với Cốt Tam, tiểu nha đầu Cốt Tam kia gây dựng nên thế lực còn mạnh hơn ba phần so với chúng ta. Người này, chúng ta không thể giết nổi.”

“Cái đó… vậy phải làm sao bây giờ? Vậy không lẽ đâm lao phải theo lao ư? Thật sự phải đưa vũ khí này cho hắn, món này rất có thể là nhị giai đó!”

“Cút đi, ta tự có biện pháp.”

“Ặc, phải…”

Ngọc Thập Tứ xách theo đoản đao, bước ra từ trong đám người, thể hiện một tư thế mà y tự cho là tiêu sái, nói: “Lãnh Thập Thất, ta đã nói rồi, gọi là là Ngọc Thụ, Ngọc Thụ trong Ngọc Thụ Lâm Phong! Thôi, ta cũng không muốn ỷ đông hiếp yếu, chi bằng chúng ta đánh cược một trận?”

Lãnh Thập Thất nhướng mày: “Hửm? Cược như thế nào? Đánh cược cái gì?”

“Dùng thực lực để đánh cược! Hai ta đấu tay đôi, ngươi thắng, vũ khí thuộc về ngươi, nếu ngươi thua thì vũ khí cũng thuộc về ngươi, nhưng ngươi phải gia nhập Ngọc Thụ Bang của ta.”

“Đấu tay đôi?”

Lãnh Thập Thất cau mày.

Hắn không nghĩ rằng Ngọc Thập Tứ sẽ chủ động đưa ra yêu cầu như vậy.

Thật ra, điều mà Lãnh Thập Thất lo lắng nhất chính là bọn họ sẽ đánh hội đồng, mặc dù hắn có linh kỹ loại thân pháp, chỉ sợ cũng khó mà giết ra một con đường máu.

Nhưng tương tự, cho dù có giết được hắn, Ngọc Thụ Bang cũng phải chịu tổn thất nặng nề, đến lúc đó, hai thế lực khác đương nhiên sẽ thừa dịp cháy nhà hôi của.

Đấu tay đôi quả thực là một biện pháp tốt.

“Được thôi!”

Lãnh Thập Thất sảng khoái đáp ứng, đồng thời trong lòng bừng lên từng trận chiến ý. Hắn vẫn chưa từng chính thức phân cao thấp cùng Tuý Linh cảnh, lần này vừa hay để thử xem thực lực của mình rốt cuộc ra sao.

“Sảng khoái!”

Ngọc Thập Tứ quát to một tiếng, không hề dài dòng, ngay sau đó là một đao hạ xuống!

Lãnh Thập Thất sớm đã có phòng bị, nhưng hắn không tránh né, mà lại lựa chọn cứng đối cứng!

Phất Liễu Kiếm Thức được thi triển, bắt đầu giao phong cùng Ngọc Thập Tứ.

Lãnh Thập Thất biết đao pháp của y rất nhanh, mà Phất Liễu Kiếm Thức của hắn cũng rất phiêu dật linh động.

Phất Liễu Kiếm Thức được hắn tu luyện đến cảnh giới đại viên mãn, kiếm chiêu nối liền nhau như nước chảy mây trôi, vừa mới bắt đầu giao thủ đã lập tức chiếm thế thượng phong.

Hơn nữa, hắn còn kết hợp thêm Cơ Sở Kiếm Pháp vào trong Phất Liễu Kiếm Thức, chỉ trong vài chiêu đã đâm trúng bả vai Ngọc Thập Tứ!

Nhưng Ngọc Thập Tứ cũng không phải là dạng vừa, tuy cảnh giới tu luyện linh kỹ của y không bằng Lãnh Thập Thất, nhưng kinh nghiệm chiến đấu với Tuý Linh cảnh lại phong phú hơn rất nhiều so với Lãnh Thập Thất.

Hơn nữa, y cũng cực kì tàn nhẫn đối với bản thân, hoàn toàn lờ đi vết thương trên người, lúc nào cũng chăm chăm tìm kiếm sơ hở của Lãnh Thập Thất, dần dần đã thích ứng với nhịp độ của Phất Liễu Kiếm Thức.

Trong lúc giao phong, trong đao ảnh của Ngọc Thập Tứ đột nhiên loé lên thêm một ánh đao!

Định thần nhìn lại, tay trái của y chẳng biết khi nào đã xuất hiện thêm một thanh đoản đao, đâm ra từ một góc độ cực kì âm hiểm!

Bạn đang đọc Ta Tu Hệ Thống Pháp Tắc (Dịch) của Nhất Linh Linh Nhất Dạ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhphat2004
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.