Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giải phóng Thăng Long

Tiểu thuyết gốc · 2113 chữ

“Bẩm tướng quân, nam man không chịu cùng thề. Chúng ép chúng ta phải đầu hàng vô điều kiện….nếu không, chúng sẽ công thành, đến lúc đó gà chó không tha, tất cả phải chết ở nơi đây. Giặc cho ta thời gian 3 nén hương. Nếu không quyết, giặc sẽ công thành, đến lúc đó muốn đổi ý e cũng không kịp nữa rồi.” Tên sứ giả hớt hải chạy lại báo tin, y cũng chờ đợi hồi đáp của tên tướng Minh thủ thành, nên đánh hay nên hàng.

“Mẹ kiếp, từ bao giờ lũ nam man này lại kiêu ngạo như vậy. Nhớ các thời trước, chúng có đánh tan quân tiền chiều cũng vẫn phải mang lễ hậu sang cống. Mẹ kiếp.” tên tướng Minh chửi ầm lên.

Hừ, trước đây nước Việt dù chiến thắng quân xâm lược phương Bắc nhưng vẫn phải cho sứ sang hòa hảo, định mối bang giao có rất nhiều nguyên nhân. Một là người Việt nhân nghĩa, yêu hòa bình, muốn bang giao với tất cả các nước. Hai là để phương Bắc không thẹn quá hóa giận, lại tiếp tục cất quân sang đánh, lúc đó lại họa binh đao, khổ dân Việt chứ khổ ai. Ba là nước Việt cần thời gian để khôi phục sau nhiều năm chiến tranh. Bốn nữa là xung quanh còn nhiều nước như Chiêm Thành, Vạn Tượng, luôn chờ đợi thời cơ cắn trộm Đại Việt một miếng…ngoài ra còn có rất nhiều lý do khác nữa.

Thử hỏi lúc nước Việt thịnh thế, có ngán ai bao giờ. Thái úy Lý Thường Kiệt tuyển quân chục vạn đánh liền 3 châu đất Tống. Vua tôi họ Trần giong thuyền vượt biển, qua đất Tàu như đi chợ…Rồi vua Lê Thánh Tông, không ngại ngần gì san bằng Đồ Bàn, dạo quanh biên giới phía Bắc.

So với các bậc tiên hiền, Đại Hải tự nhận tài chí không bằng nhưng hắn hơn ở chỗ, hắn có quốc lực mạnh hơn. Vạn Xuân – Thuận Hóa sau hơn chục năm xây dựng, đặc biệt trong khoản buôn bán, khai mỏ có thể nói là giàu nứt khố đổ vách. Dân chúng không quá đông nhưng giàu có, dân giàu thì nước mạnh. Quân đội hùng mạnh, trang bị tinh lương, lính Lê dương thiện chiến chuyên tuyển những chiến binh tinh nhuệ từ nhiều tộc. Lương ăn không lo thiếu. Lại thêm sở hữu 3 hạm đội mạnh nhất đương thời. Chỉ 1 chữ thôi: MẠNH. Mạnh thì ngán ai, không việc gì phải cúi đầu trước giặc Minh cả.

Lần này quân Minh xâm phạm, Đại Hải nhân cơ hội thống nhất đất nước nhưng thế chưa phải đã xong. Quân Minh dám sang đánh, quân Vạn Xuân chẳng lẽ không trả thù. Đại Hải quyết để cho Đại Minh ăn không hết, gói đem đi.

Tướng thủ thành quân Minh cùng chúng bộ hạ đang lo lắng bàn bạc, cãi vã òm tỏi thì bỗng “ẦM ẦM ẦM”. Hàng trăm tiếng thần công vang lên, to như sấm dậy.

Đạn sắt bay đầy trời, lao thẳng về phía thành Đông Kinh. Viên đạn mạnh phá tan lớp tường đất, bụi bay mù mịt. Lính Minh thủ thành thất kinh vì tiếng pháo nay phải hứng chịu cơn thịnh nộ từ trời, hàng trăm viên đạn sắt ấp xuống.

Khắp nơi là cảnh hoang tàn, tường đất vỡ nát, binh lính bị hất bay, người thì bị đục thủng, máu tươi, nội tạng sái đầy đất. Đao cong kiếm gãy. Chết chết thương thương vô số. Thành lâu nguy nga tráng lệ nay bị bắn cho thủng lỗ chỗ, chỉ thêm dăm ba đợt nữa là sập. Tháp canh bị bắn nát, lính trên tháp chết chết thương thương vô số, máu tươi tí tách chảy xuống đất, làm lính bên dưới ngỡ là mưa máu.

“Mẹ kiếp, còn chưa hết thời gian mà. Sao nam man lại tấn công rồi.” Tướng Minh quỳ rạp dưới đất hét.

“Phải chăng chúng thị uy với ta, ta không hàng thì chắc chắn chết.” một tên phó tướng ôm đầu nói. Đạn pháo quân Việt không có ý định ngừng lại, vẫn tiếp tục đổ xuống như được mùa.

“Tướng quân. Tướng quân mau quy…” chữ quyết chưa kịp nói hết, tên tướng Minh bị hất bay lên. Chỗ hắn núp khi nãy giờ chỉ còn một bãi thịt nát cùng máu, phần còn lại cơ thể không biết bay đi đâu rồi.

“HÀNG! Mẹ nó, hàng.” Tướng Minh gào thét trong vô vọng, đại pháo của nam man sao có thể lợi hại được như thế cơ chứ. Này không khoa học.

“HÀNG! MỞ CỔNG THÀNH RA. HÀNGGGG!” tiếng hét lớn hết lần này đến lần khác.

Cảnh cổng bằng gỗ cứng, khảm sắt to lớn từ từ được đẩy ra. Quân Minh mặt mũi lấm lem nối đuôi nhau ra ngoài. Chúng vứt vũ khí, áo giáp vào một đống, ngoan ngoãn quỳ gối hai bên vệ đường, Không tên nào có ý định phản kháng. Trên tường thành, dù pháo đã ngừng nhưng tiếng kêu la thảm thiết của lũ thương binh vẫn văng vẳng bên tai…như nhắc nhở chúng hậu quả của việc ngoan cố.

“Nguyễn Dạ. Cho Áo đen quân vào tiếp quản kinh thành. Đảm bảo không để tên chuột nào trốn thoát.”

“RÕ!” Nguyễn Dạ lĩnh mệnh quay đi, triệu tập binh lính vào thành.

“Vũ Tiến. Tiếp quản tù binh thôi, tướng nhốt riêng, quân nhốt riêng, từ cấp bách phu trưởng nhốt ra một chỗ.”

“RÕ!”

“Đại quân tại chỗ chỉnh đốn, không được lơ là” Vũ Đại Hải ra lệnh.

Quân trận Vạn Xuân lù lù bất động, thắng không kiêu, bại không nản, Dẫu có đứng im như tượng thì trong ánh mắt tướng sĩ cũng không dấu nổi vui mừng, thành trì cuối cùng bị đánh hạ, đất Việt hoàn toàn giải phóng. Đã thế còn không mất một binh một tốt mà công hạ được thành, còn gì có thể vui hơn nữa. Nếu cường công, quân Vạn Xuân tất thắng nhưng thương vong chắc chắn sẽ không ít.

Quá trình tiếp quản Thăng Long diễn ra hết sức thuận lợi, quân Minh ngoan ngoãn phối hợp, không dám manh động. Đám Việt gian trong thành định cá chết lưới rách nhưng cũng nhanh chóng bị tiêu diệt, tên nào không chết thì bị tóm sống, bốn mặt đều bị đại quân bao vây, chạy đi đâu cho thoát.

Thăng Long giải phóng, khắp bờ cõi sạch bóng ngoại xâm nhưng cuộc chiến này chưa phải đã kết thúc, đây mới chỉ là sự khởi đầu thôi.

…………….

Hai tháng sau, Đông Bộ Đầu, điểm tướng đài, 10 vạn binh sĩ sắp trận mà đứng, thần sắc túc mục oai nghiêm. Trên xông, hàng trăm chiến thuyền leo đậu, kín cả mặt sông. Hải quân đứng hiên ngang mặc kệ sóng vỗ mạn thuyền.

Trên đài cao, Vũ Đại Hải nhìn xuống ba quân binh sĩ, hết sức hài lòng, đây chính là công sức gần 20 năm của hắn, tất cả không uổng phí. Hắn thành công rồi, thành công đánh tan quân Minh, nhất thống Đại Việt, sẽ không có thời kì Bắc thuộc lần 2, muôn dân bách tính sẽ không phải chịu cảnh nồi da nấu thịt dưới sự thống trị tàn bạo của bọn giặc Ngô. Từ giờ phút này, lịch sử nước Việt sẽ bước sang trang hoàn toàn mới.

“Hỡi ba quân tướng sĩ, mới một năm trước nhân lúc họ Hồ chính sự phiền hà, quân cuồng Ngô thừa cơ gây loạn, cất quân mà đánh nước ta, mưu lập làm châu huyện. Biết bao dân chúng phải chịu cảnh lầm than, chết đi trong cơn binh lửa. Nay giặc Ngô đã tan, nội loạn cũng kết thúc. Chúng ta – những người con mang dòng máu rồng tiên không làm nhục uy danh của bậc tiên tổ, không phụ lòng gửi gắm của các bậc cha chú, đã bảo vệ vững chắc biên cương Tổ quốc. Tên của chúng ta sẽ được con cháu đời sau mãi mãi nhớ tới. Vạn Xuân sẽ mãi mãi trường tồn. VẠN XUÂN VẠN TUẾ!” Đại Hải hét lớn.

“VẠN XUÂN VẠN TUẾ!” Ba quân đồng thanh hết lớn, khí thế tận trời, quần mây lui tán.

“Chúng ta tuy chiến thắng nhưng tổn thất không hề nhỏ, đặc biệt đối với dân chúng. Biết bao làng mạc bị quân Minh đốt phá, biết bao thành trì bị san bằng, biết bao người con mất cha, người mẹ mất con, người vợ mất chồng, biết bao cô gái tuổi đôi mươi bị lăng nhục….quá nhiều, quá nhiều để kể ra hết tội ác quân Minh gây ra. Kể địch tùy ý làm loạn trên đất ta, cướp giết dân ta. Thù này ta có thể nhịn được hay không?” Đại Hải lại hét.

“KHÔNG CHỊU!” quân tướng điên cuồng hò hét.

“NỢ MÁU PHẢI TRẢ BẰNG MÁU! GIONG THUYỀN VỀ PHƯƠNG BẮC. HỎI TỘI VUA MINH.” Vũ Đại Hải vung đao hét lớn, sau lưng hắn, chiến kỳ đỏ máu tung bay trước gió.

“NỢ MÁU TRẢ BẰNG MÁU! GIONG THUYỀN VỀ PHƯƠNG BẮC HỎI TỘI VUA MINH!”

“GIẾT!!!!!!!!” túc sát chi khí bắn lên tận trời, bốn phương tám hướng tràn ngập sát khí điên cuồng, đám tướng Minh bị bắt quỳ trước trận mặt cắt không còn một giọt máu.

Bọn nam man này quá điên cuồng, chúng định làm gì? Chúng định tiến đánh Trung Nguyên, chúng không sợ chết ư, nơi đó có trăm vạn đại quân đóng giữ, vô cùng tinh nhuệ. Thiên tử Đại Minh càng không phải hạng giá áo túi cơm, đó chính là thiết huyết hoàng đế Chu Đệ a, quá nửa đời người chinh chiến trên lưng ngựa.

“TẾ CỜ!” Đại Hải hét.

Cấm vệ quân áp tải hàng chục tướng Minh đến trước quân kỳ. Lũ tướng Minh bây giờ mới biết đại sự hỏng rồi. Bọn chúng sẽ không được trả về nước mà phải chôn thây trốn này. Không ít tên tinh thần hỏng mất, điên cuồng khóc lớn, cầu xin tha thứ. Đó là điều rất bình thường, bản năng sống của con người mà thôi, không có gì đáng xấu hổ cả. Đám tướng chóp bu như Mộc Thạnh, Vương Thông, Trương Phụ sắc mặt hôi bại, chúng đều là con nhà quyền quý, công hầu vương tướng, không ngờ có ngày phải bị chém đầu ở đất nam man….nhân sinh như một trò đùa vậy. Mới ngày nào còn uy phong lẫm lẫm mà nay….

“PHỤT!” mặc kệ đám tướng Minh nghĩ gì hay van xin, chiến đao vung xuống không một chút lưu tình, hàng chục khoản đầu lâu rơi xuống đất, nét mặt còn rõ sự bi thương, tang tóc. Máu tươi phun ra như suối, ưới đẫm kỳ đài.

“NỔI TRỐNG TRẬN. LÊN THUYỀN. TIẾN VỀ PHƯƠNG BẮC!” Đại Hải hét lớn, nhảy mình lên ngựa, dẫn đầu đại quân.

“TÙNG TÙNG TÙNG.” Tiếng trống trận trầm hùng vang lên từng hổi, chục vạn đại quân Vạn Xuân ầm ầm chuyển động, áo giáp vũ khí xột xoạt, lách cách va chạm, ngựa chiến hí lên từng hồi. Xa tận nơi kinh thành Thăng Long, dân chúng cũng nghe được tiếng hô giết, tiếng trống trận.

“Nợ máu phải trả bằng máu.” Một thiếu niên tuổi chưa đầy 13, đứng trên tường thành nhìn về phương xa, miệng lẩm bẩm, tay nắm thật chặt, máu nóng như sôi lên trong huyết quản. Một bé gái chưa đầy 8 tuổi, mặt mũi ngây thơ mờ mịt tay bám vào vạt áo hắn.

“Anh ơi, các quan tướng đi đâu thế?” bé hỏi.

“Mọi người đi đánh giặc Ngô, trả thù giúp thầy u mình đấy.” thiếu niên trìu mến nhìn em.

“ĐI, mình cùng đi. Đi đánh bọn Ngô.” Bé gái hăng hái.

“Phụt, để khi nào lớn thì đi nhé, giờ bé còn nhỏ quá.” Một ông lão bên cạnh, hiền từ xoa đầu bé gái nói.

“Vâng. Sau này lớn, cháu phải đi lính, phải oai phong y như mấy chị nữ binh kia.” Bé gái nói lớ, tay chỉ về nhóm nữ binh dưới cổng thành.

“Ừ, có chí khí, tốt lắm. Sau này lớn, cả hai anh em đi lính cho tướng quân, cho Vạn Xuân.” Ông lão nói.

“Vâng.” Cả 2 đồng thanh đáp. 3 người lại tiếp tục dõi mắt về phương xa.

Bạn đang đọc Tân Phục Hưng sáng tác bởi hoangdinh2125
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoangdinh2125
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 75

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.