Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tung tích của Vũ(Hồi 2)

Tiểu thuyết gốc · 1526 chữ

Mà ngay lúc này, đám người Hải cũng đã bỏ chạy về một góc khuất.

-Mẹ nó... đám đàn bà thúi, rồi sẽ có một ngày ta sẽ đem các ngươi cho bò dưới đũng quần của ta mà không ngừng hành hạ, cho đến khi các ngươi tuyệt vọng mà cầu xin ta tha thứ.

Hải tức giận hét ầm lên, lời này là hắn đang tức giận Hoàng My cũng tức giận Thanh Trúc không có mắt nhìn. Hắn luôn tự luyến khuôn mặt này của hắn, thế nhưng làm trưởng phòng mấy năm vậy mà nàng ta cũng không hướng hắn động lòng, lại nói mỹ nhân trẻ tuổi kia cũng xem thường hắn, đã khiến hắn trở nên muốn phát điên rồi.

-Hải ca... chúng ta phải lam sao

Tên Thanh đứng tại bên cạnh, bụng đã kêu “ ọt, ọt” vì đói liền lên tiếng nói.

-Yên tâm, của ta kế hoạch này rất nhanh sẽ giúp ta kiếm một lợi nhuận khổng lồ.

Hải cười lạnh nói.

-Cái này... chúng ta làm sao có thể.

Thanh khó hiểu hỏi, người kia bên cạnh tên Linh cũng nhiếu mày không thôi.

-Không phải là bên Thần Quân muốn tìm một mỹ nữ sao, chúng ta liền giúp bọn hắn tìm.

Hải nói.

-Nhưng đi đâu mà tìm.

Hai người có chút bị lời nói này làm cho mê mụi.

-Hai tên ngu ngốc các ngươi, không phải là đã có một cái rồi sao.

Hắn liền gõ đầu hai người một cái mắng.

-Ý anh Hải là... thế nhưng cô ta bên cạnh có ba võ sĩ rất là lợi hại, chúng ta làm sao bắt.

-Có lợi hại hơn một quân đoàn không.

Hải nói lời này hai người họ đột nhiên hiểu ra âm thầm cười trộm không thôi.

Tại sóng ngầm diễn ra bốn phía thì trời đã bắt đầu dần tối, Vũ cũng như mọi ngày đang cùng với Mộng Kỳ dùng cơm tối.

-Ăn nhiều một chút em cả ngày cũng đã mệt rồi.

Mộng Kỳ mỉm cười ngọt ngào gắp cho hắn một ít rau xanh nói.

Lúc trước, nàng chán ghét sinh hoạt bình thường này, nàng tin tưởng dựa vào bản thân có thể có một cuộc sống tự do không bị gò bó. Nhưng là hiện tại, cùng người mình yêu tận hưởng những ngày sống yên bình bên nhau, khiến nàng cảm thấy đầy ấm áp và hạnh phúc,

-Cảm ơn.

Vũ hướng nàng cười gật đầu một cái, ngay sau đó mày nhiếu chặc.

-Sao vậy, ăn không ngon à.

Nhìn thấy hắn nhíu mày thật sâu, nàng còn tưởng thức ăn mình làm có vấn đề nên liền hỏi.

-Không phải, là xảy ra chút chuyện.

Vũ cười cười lắc đầu sau đó lại nói tiếp:

-Chị cứ ăn tiếp đi, em đi một chút rồi về ngay.

Nói xong hắn liền đứng dậy vội vã đi ra ngoài.

-Em nhớ cẩn thận một chút.

Nàng hướng hắn nhắc nhở.

-Em biết rồi.

Vú cười đáp, ngay sau đó lước thân ảnh nhỏ nhắn của mình tại trong màn đêm biến mất

-------------/

-Chị Thanh Trúc chạy mau.

Tại lúc này bên trong nơi ẩn nấp của nhóm người Thanh trúc có rất nhiều thân ảnh xuất hiện. Cậu bé tên Hồng nhìn thấy ma trảo kia hướng đến chị ấy chụp đến không khỏi hoảng sợ hô lên.

-Mỹ nữ, ngươi chạy được sao.

Người kia thanh niên cười lạnh hướng nàng cười to nói:

-Haha... cô xem xung quanh đi, đám nhóc này đều bị chúng ta cho bắt lấy, nếu cô ngoan ngoãn hầu hạ ta thì ta nhất định sẽ tha cho bọn chúng.

-Haha... đúng đấy! Thanh Trúc à, cô nếu ngoan ngoãn làm phụ nữ của anh Triết thì ngày sau cô cũng không cần cực khổ như vậy rồi.

Hải tại đằng sau nhìn qua cũng không ngừng phụ họa.

Tại lúc này Thanh Trúc đang bị tên nam nhân này đè xuống dưới đất, ma trảo của hắn không ngừng lướt trên bộ ngực ngẩn cao của nàng mà sờ soạn một hồi.

-Huhu... đừng á, ta van xin ngươi đừng như vậy.

Nàng ta cũng chỉ là người con gái yếu ớt, lần đầu gặp chuyện này liền hoảng sợ hướng người nam nhân kia không ngừng cầu xin.

-Sao hắn còn chưa tới... mau tới á....

Mà hiện tại, ba anh em nhà Đinh gia đều bị nhóm người của Hải kéo tới đánh cho nằm lăng ra đất không thể nhúc nhích, nhìn thấy người thanh niên kia đang hướng nàng ta cưỡng hiếp không khỏi khiến cho bọn họ âm thầm cầu nguyện Vũ mau tới giúp.

-Mau dừng tay lại cho ta.

Bỗng đột nhiên tại bên ngoài là một tiếng quát lạnh, ngay sau đó liền có tóp năm sáu người hướng trong này đi vào.

-Sao nào, tiểu thư của Phán Quân sao, không phải cô cũng muốn tham gia náo nhiệt đó chứ.

Băng Triết cũng đã ở tại nơi này lăng lộn nữa tháng, nhìn thấy đám người này bước vào hắn liền nhìn ra, nên hắn ta hướng nàng tươi cười nói.

-Nhóm người này ta muốn, các ngươi có thể cút.

Hoàng My vừa bước vào thì nhìn thấy căn hầm lúc này đã trở nên bừa bộn, đám trẻ con tuổi chừng năm, sáu tuổi bị một nhóm ba cái đại hán cho bao vây lấy, tại phía dưới mặt đất thì có ba người bị một tóp mười người cho quần ẩu khiến mặt mày đều biến dạng. Điều khiến nàng cảm thấy kinh tởm hơn là tên kia nam nhân ăn mặt gọn gàng lịch lãm, vậy mà lại mạnh mẽ đè xuống một cái cô gái yếu ớt tiến hành làm trò đòi bại trước cặp mắt của nhiều ngươi.

-Thúi nữ nhân! Nơi này đả trở thành Thần Quân địa bàn, ngươi đừng phá hỏng Triệt ca việc tốt.

Hải bao nhiêu oán niệm lúc này hướng nàng tuông trào.

-Là ngươi sao, nếu ngươi muốn chết như vậy thì ta đây cũng sẵn sàng.

Nàng nhìn đến nhóm người Hải liền cảm thấy quen mắt, nhưng sau khi nghe hắn mở miệng nàng liền nhận ra, tên này là người mà nàng ta đã gặp lúc sáng.

-Súc sinh cho dù có mang hình người thì vẫn cũng là súc sinh, các ngươi mau tiến lên giết lấy ba cái súc sinh đó đi.

Nàng đối với ba người này cách làm đã nổi lên sát ý nên hướng nhóm người phía dưới nói.

-Vâng.

Họ nghe nàng phân phó liền vội vã bước lên.

-Bọn chúng là người của ta, cô không thể động vào được.

Băng Triệt lúc này cũng đã đứng lên, giao Thanh Trúc cho thuộc hạ canh giữ rồi bước ra hướng nàng cười lạnh nói.

-Chỉ cần là người Phán Quân này muốn thì không ai có thể ngăn cản.

Nàng cười lạnh hướng hắn nói.

Băng Triệt không có sinh khí mà lại càng kích động hơn hướng nàng cười to nói:

-Haha... dựa vào chúc bản lĩnh này của các ngươi sao.

Hắn dẫn đến không dưới hai mươi người tả hữu, mà nàng chỉ có năm người, không những thế so về cấp bậc tiến hóa giả, người của hắn cũng không có cái nào kém cỏi hơn của nàng.

-Ngươi...

Nghe được lời châm chọc của hắn nàng muốn nổi bảo rồi, thế nhưng sự thật là như vậy. Mặt dù minh ước có ghi ba quân đoàn hợp nhất lại thành một lấy Phán Quân làm người chỉ đạo, thế nhưng là Phán Quân lúc này cũng vô lực kiểm soát được bọn chúng.

-Không phải... mà là dựa vào chúng ta là chủ nhân của các ngươi, mà các ngươi cũng chỉ là một con chó mà thôi.

Ngay lúc này, một luồn khí tức lạnh lẽo từ bên ngoài phóng vào, mang theo âm thanh lạnh lẽo hướng toàn trường vang vọng.

-Phanh... răng rắc.

Tại bên trong luồn khí tức lạnh lẽo ấy bất ngờ xuất hiện một vị thiếu niên trẻ tuổi, người thiếu niên này đem một chưởng vỗ tới bờ vai của người cận vệ đang khống chế Thanh Trúc, khiến cho tên này xương vai vỡ vụn đau đớn ngất đi.

-Chị không sao chứ.

Hắn mỉm cười đỡ lấy nàng ta quan tâm nói.

-Chị không sao... cảm ơn em.

Thanh Trúc bị hắn quỷ dị xuất hiện làm cho hoảng sợ một hồi không thôi, đối với người thanh niên xa lạ này nàng cũng không nhận thức hắn.

-Nhóc con! Ngươi là ai

Băng Triệt bị lời nói này làm cho ngây người, ngay sau đó lại thấy tên này đã nhẹ nhàng đem nàng ta cứu thoát không khỏi có chút đề phòng nói.

-Cuối cùng ngươi cũng lộ mặt rồi sao.

Hoàng My nhìn thấy thân ảnh quen thuộc này hiện ra trước mắt không khỏi nở ra một nụ cười.

Bạn đang đọc Tân Thời Đại sáng tác bởi Bookself
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Bookself
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.